[12 Chòm Sao] The Vampire's Legend

Chương 31




Song Hoàng trừng mắt nhìn thể xác to lớn trước mặt. Cả cơ thể khổng lồ được bao bọc trong biển lửa, đôi cánh to khép chặt lại như muốn thu hế mọi thứ lại, che giấu đi sức mạnh khổng lồ của nó.

Ánh lửa hồng đỏ nhấp nháy trong vòm núi lửa này Song Hoàng chỉ có thể thấy được khi anh sử dụng “âm nhãn” và điều này khiến anh càng kinh hãi! Ngay cả ánh lửa mạnh mẽ có khả năng thay đổi vạn vật cũng có thể che giấu được dưới bóng đêm như thế này...

“Ngươi là ai?” - Giọng nói nhẹ nhàng tựa như gió vang lên, vọng lại trong lòng núi.

Song Hoàng khẽ liếc mắt nhìn xung quanh, không một ai nhưng giọng nói chắc chắn không phát ra từ con chim khổng lồ này.

“Ta là người tạo ra thế giới này. Lời nói của ta là gió, hình dáng của ta là lửa, sức mạnh của ta là thiên nhiên, nơi ẩn mình của ta là bóng tối, đôi mắt của ta chính là vạn vật.” - Giọng nói êm dịu, nhẹ nhàng như đang cười vào suy nghĩ của anh.

- Ngươi là Chu Tước? - Song Hoàng hỏi, đôi môi ve lên một nụ cười bí ẩn, không biết là biểu hiện cho sự vui mừng hay là cái gì khác, anh chỉ nhẹ nhàng nhắm mắt lại, đặt ra câu trả lời.

“Đúng! Ta là một trong năm thần thú kiến tạo nên thế giới này - Chu Tước.”

Giọng nói nhẹ nhàng, thản nhiên vang lên bên tay Song Hoàng khiến cho anh hài lòng nhìn về phía thân xác của vị thần thú to lớn, vĩ đại.

“Ngươi là ai?” - Âm thanh trong trẻo như tiếng gió vút bên tai lần nữa vang lên.

- Ta muốn ngươi trở thành lonh thú của ta! - Song Hoàng ngạo mạn cất lời.

Anh vốn không có ý định nói vòng vo, thẳng thắn trả lời. Hôm nay cho dù thế nào đi chăng nữa, anh cũng phải mang Chu Tước về cứu Leo.

“Tại sao?”

- Vì ta muốn cứu một người quan trọng với ta!

“...”

Chu Tước im lặng. Đôi mắt trong bóng tối chăm chú quan sát con người đứng trong màn đêm.

Lâu lắm rồi mới có người có đủ khả năng để đánh thức nó, và không ngờ đối tượng lại chính là một vampire.

Dáng người cao, gầy lại hoàn hảo tựa như một kiệt tác được điêu khắc dưới bàn tay tài hoa của Michelangelo. Khuôn mặt góc cạnh đầy cương nghi ngước thẳng lên nhìn vào thân xác của Chu Tước chứ không như những sinh vật hiếm hoi đã từng tìm tới đây. Sống mũi thẳng, cao cùng với đôi môi mỏng mím chặt, đi cùng là chiếc cằm nhọn và hoàn hảo nhếch lên một cách kiêu ngạo như một vì vua.

Thật sự rất quen!

“Ngươi là William?”

Song Hoàng khẽ nhếch môi cười. Anh không ngờ sẽ bị nhận ra nhanh đến như vậy. Song Hoàng nheo mắt lại, nhìn cơ thể to lớn của Chu Tước bỗng nhiên sáng hơn cả lúc ban đầu. Cơ thể của con chim xanh ngày càng to hơn, đến mức chỉ cần them một chút nữa thì ngọn núi rộng này sẽ hoàn toàn bị phá hủy. Chu Tước có vẻ như đã chấp nhận cái “danh” của anh khi mà quyết định hợp thể lại với thân xác của mình. Đôi mắt khé chặt của con vật to lớn dần dần mở ram để lộ đôi mắt to lại sáng như đá quý được khăc một cách khéo léo bởi một nghệ nhân vĩ đại. Đôi mắt màu xanh lúc sáng như màu xanh của bầu trời lúc lại xanh biếc như đại dương sâu thẳm. Đôi mắt như hai viên đá quý Aquamarine, quý giá và đặc biệt.

Chu Tước chớp chớp đôi măt của mình, nhìn chằm chằm Song Hoàng với sự ngạc nhiên không thể nào tin được.

“Thật sự đã lâu lắm rồi.”

Vị thần thú khẽ cựa quậy như muốn cúi chào vampire nhỏ bé đang đứng trước mặt mình.

Song Hoàng không trả lời ngay mà nhắm mắt lại, dập tắt “Âm nhãn”. Lúc này, anh đã không còn cần nó nữa rồi!.

- Ngươi còn nhớ ta? - Song Hoàng khẽ mỉm cười nhìn Chu Tước, đôi môi khẽ nhếch lên.

“Làm sao ta có thể quên ngài được?” - Chu Tước khẽ cúi đầu thấp hơn.

- Ngươi có bằng lòng trở thành thần thú của ta không? - Song Hoàng khẽ đưa bàn tay to lớn xoa xoa bộ lông mềm mại như lụa của Chu Tước, hỏi.

“Ngài biết rõ ta đã hứa rồi mà?” - Chu Tước đưa chiếc mỏ to nhọn của mình chạm nhẹ vào ngực anh.

Song Hoàng khẽ mỉm cười dịu dàng, vậy là đã đồng ý rồi.

Muốn Chu Tước xuất hiện cần có ba điều kiện.

Thứ nhất là khả năng giải được câu đố do Chu Tước để lại. Câu đố của Chu Tước gồm mười bốn câu nhỏ, mỗi câu trả lời là một phần trong câu đố cuối cùng chỉ vị trí của Chu Tước cũng như việc nơi đó nằm trong khu rừng Sói. Muốn giải được các câu đố đó, cần có “trí”.

Thứ hai: “dũng”. Cần có đủ sức mạnh và can đảm để trực tiếp nhìn thấy thân xác của Chu Tước, nếu cố tìm cách để nhìn thấy thì cơ thể sẽ bị tan xương nát thịt, trở thành bụi khói. Cơ thể Chu Tước cũng như các thần thú khác chính là cội nguồn của thiên nhiên, là thứ tạo ra thế giới xinh đẹp này nên cơ thể đó có một sức mạnh vĩ đại hơn cả thiên nhiên và sáng chói hơn cả mặt trời. Hơn nữa, muốn gặp Chu Tước cũng không phải dễ vì xung quanh núi lửa có một kết giới rất mạnh được tạo từ những sợi lông vũ xanh của Chu Tước, xây lên bức tường lửa vô hình cách biệt với thể giới bên ngoài. Vì vậy, để bước vào được kết giới cũng cần có một sức mạnh đủ để có thể phá vỡ sức mạnh ít ỏi của Chu Tước từ những sới lông vũ.

Thứ ba là “danh” - Một tài năng vang dội đủ để Chu Tước chấp nhận xuất hiện. Chu Tước không xuất hiện rất lâu rồi, lại tách biệt với thế giới bên ngoài nên “danh” ở đây chỉ dành cho những người Chu Tước chấp nhận hoặc nhận ra “khí” của đối phương như khi Chu Tước nhận ra “khí” của Song Hoàng. Có nghĩa là Chu Tước vốn đặt điều kiện này vì chỉ chấp nhận gặp những người mà nó muốn gặp, chẳng hạn như Song Hoàng.

Song Hoàng có đủ ba điều kiện: “trí”, “dũng”, “danh”. Hơn thế nữa, giữa anh và Chu Tước có một lời hứa đặc biệt, làm sao Chu Tước không chấp nhận anh?

“Chỉ cần ngài tìm được ta, ta sẽ làm tất cả mọi thứ cho ngài!”

Tìm Chu Tước rất khó nên Song Hoàng anh chưa từng nghĩ đến việc đi tìm nó làm gì, cũng không hề có ý định bắt nó phải thực hiện lời hứa của mình. Nếu không phải vì Leo, đến khi thế giới này biến mất anh cũng sẽ không đi gặp Chu Tước làm gì.

“Ngài muốn cứu ai?”

Cả cơ thể Chu Tước phát ra ánh sáng xanh lá đẹp đẽ, chói mắt đến lạ thường, tạo thành một kết giới mạnh mẽ bao quanh cơ thể Song Hoàng, đồng thời, thân xác to lớn của Chu Tước dần dần thu nhỏ lại.

- Ta muốn cứu người quan trọng nhất của ta! - Song Hoàng cười nhẹ nhàng, ánh mắt ánh lên niềm hạnh phúc khi nghĩ đến người đó.

“Vậy, tôi sẽ trở thành sức mạnh của ngài!”

Tiếng nói của Chu Tước vang vọng bên tai anh và ngay sau đó, một ánh sáng chói mắt xuất hiện bao quanh lấy cơ thể của Chu Tước đang ngày càng được thu nhỏ. Ánh sáng chói mắt đến mức Song Hoàng buộc phải nhắm mắt lại.

“Chíp”

Một thứ gì đó đang để lên má anh, Song Hoàng khẽ mở hé mắt ra. Kết giới xung quanh núi lửa đã biến mất, ánh sáng ban mai đang tràn ngập trong ruột núi lửa. Và, bên vai anh là một phiên bản nhỏ của một con chim nhưng anh biết rõ, con chim này là Chu Tước.

Cơ thể của Chu Tước nhỏ bé như một con chim bồ câu với đôi mắt sáng như hai viên đá Aquamarine cùng với bộ lông mượt với hai màu xanh lá và màu đỏ tươi tạo thành các kí tự đặc biệt ở phần cánh của nó. Trên đầu có chòm lông vũ vểnh lên, cong về phía sau màu đỏ xen kẻ cam.

- Chu Tước?

“Vâng” - Âm thanh quen thuộc vang bên tai anh - “Hình dáng này sẽ tiện cho việc di chuyển và an toàn hơn.”

Song Hoàng cười, nhìn con chim nhỏ nhảy xuống cánh tay của mình. Trên tay anh, từ bắp tay tới khuỷu tay phía bên trái có những kí tự y hệt như những kí tự trên cánh của Chu Tước. Có vẻ giao ước của anh và Chu Tước đã thực hiện xong rồi!

Song Hoàng lại mỉm cười. Anh không thể ngừng cười được vì trong tâm trí anh lúc này chỉ nghĩ đến việc Leo có thể được cứu sống!

- Chúng ta về thôi!