Ác Nhân Thành Đôi

Chương 188: Động đất (3)




Động đất đa qua được ba canh giờ, dư chấn đến.

Tuy rằng uy lực không bằng động đất lúc nãy, nhưng bởi vì trận động đất kia, những nơi bị sup đổ trong cung không ít hơn lần trước.

Trang Thư Tình ôm Niệm Niệm và kim hổ cúi đầu ngồi trên bãi đất trống, ai cũng đều cảm thụ được chấn động đến từ dưới lòng đất, các loại thanh âm truyền vào nhau, điều đáng mừng là trong những âmthanh hỗn độn kia, rất ít có tiếng của con người.

không biết là Chu Tri Tiếu và Thư Hàn như thế nào.

“Ầm!” đất bị nứt ra thành một đường dài ngoằng như rễ cây, phía trước là Bảo Châu, thân thể mềm nhũn sau lưng nàng hẳn là Nam Châu.

“Nam Châu, tình huống như thế nào? Có phải Lan Chỉ hiên bị đổ rồi không?”

“Vâng, chủ diện bị sập một bên.” Lưng không biết đã bị vật gì đập phải, Nam Châu đau đến nỗi mặt mui trắng bệch, nhỏ giọng hút khí.

“Bị thương rồi? Có nghiêm trọng không?”

“Tiểu thư không cần lo lắng nô tì không có việc gì, chỉ là lưng bị đập một chút.”

Thanh âm dần dần nhỏ đi, Trang Thư Tình cầm ngược lấy tay nàng cận thận kéo người lên trước, nhìn lưng của Nam Châu.

Quần áo che cũng không được gì, nàng bắt đầu ấn vài cái, thấy bộ dạng của nàng hẳn là rất đau, nhưng xương cốt không có gì đáng ngại.

“Phỏng chừng đã xanh lên rồi, Bảo Châu, một lát nữa nếu như thời điểm thích hợp, ngươi lấy một bình xứ màu trắng trong hộp thuốc của Thanh Dương Tử, bên trong là rượu thuốc hắn điều ché, có thể trị thương được, ngươi xoa cho Nam Châu.”

“đã biết, tiểu thư.”

“Những người khác có bị thương không?”

Giang Hải nhìn, “Tiểu thư, vẫn chưa đổ máu.”

Vậy là tốt rồi.

Vỗ đầu Niệm Niệm, Trang Thư Tình hỏi, “Bên dưới còn rung chuyển nữa không?”

Niệm Niệm kề sát lỗ tai xuống mặt đất hồi lâu mới kêu lên hai tiếng.

Tạm thời an toàn, nghĩ một lát nàng nhìn về phía đám mây trên trời, Trang Thư Tình biết sau đó dư chấn sẽ vẫn chưa dừng lại. Cũng không biết là dư chấn tiếp theo chưa biết là khi nào, nàng cũng khôngthể ngồi chờ như vậy.

Trèo lên lưng kim hổ, Trang Thư Tình để Giang Hải lại. “Ta đi xem tình huống, cần có người qua lại để truyền tin, ngươi để hắn qua bên kia tìm ta.”

“Vâng.”

Lục bộ cách nhau không xa, lúc này, bởi vì người đều ở ngoài, càng không bị cản trở. một hổ một sói hang nghiên đi ngoài dường, từ rất xa đã có rất nhiều người nhìn thấy, có thể cưỡi hổ ra ngoài, chỉ cómột người.

Lục bộ thượng thư, bộ nhân lực, ngũ quân đô đốc, khâm thiên giám… tất cả đều cúi đầu tiến lên chào.

"Bái kiến Trang tiểu thư."

“Miễn lễ.” Trang Thư Tình liếc mắt nhìn bộ dạng có vẻ chật vật của tam cữu, Vệ Kiến Hi và Trương Hảii cũng không tốt hơn chỗ nào, bộ nhân sự đều tồn đọng rất nhiều giấy tờ sổ sách, cố gắng mang ra ngoài, hẳn là không ít.

“Có thương tích gì không?”

“May nhờ có Trang tiểu thư cho người cảnh báo trước, chỉ có mấy người bị thương nhẹ.” người nóichuyện là Lâm Tri, bên trong nội bộ hắn là người có tuổi cao nhất, cũng là vị đại nhân được mọi người tin phục, trên người hắn toàn bụi Và đất, quay đầu nhìn về phía những căn phòng đổ nát, vẻ mặt tràn đầy may mắn, “ Nếu như còn ở trong phòng, sợ là không còn được bao nhiêu người.”

“thật may mắn. Sau đó khả năng còn sẽ có dư chấn, mọi người phải chú ý nhiều hơn, không được tới gần những nơi có mái hiên, một hồi nữa có thể sẽ có mưa, phải chuẩn bị sẵn sàng trước, mặt khác, chuyện của bản thân phải làm cho tốt, là vào giờ phút này, mọi chuyện nhất định không thể loạn, mọi người đều vất vả rồi. Chúng ta cùng đồng tâm hợp lực giúp Chu Quốc vượt qua một kiếp này.”

"Vâng."

"Công bộ, tả đại nhân."

Tả minh tiến lên một bước, "Có lão thần."

“Sau khi động đất qua đi, một số nguồn nước sẽ bị ô nhiễm không thể tiếp tục uống nữa. Đây là chuyện của công bộ, ngươi quản cho tốt.”

"Lão thần tuân mệnh."

Trang Thư Tình khẽ gật đầu."Lâm đại nhân, ngài đi theo ta."

Tác phong của Trang Thư Tình vẫn như lúc trước không quanh co lòng vòng, “Nếu ta nhớ không lầm thìở Kinh Đô có kho lúa có phải không?”

Lâm Tri gật đầu, “Trang tiểu thư không nhớ lầm.”

“Đóng kín, sau khi kết thúc động đất ăn uống chính là vấn đề lớn, ta lo lắng sẽ có người mượn cơ hội để sinh sự, kho lúa nhất định không thể có vấn đề gì.”

“ Vâng, lão thầm nhớ kỹ.”

“Mặc kệ tình huống ở kinh đô như thế nào, thì lương thảo ở tiền tuyến cũng không thể thiếu một phần, Chu Quốc liên tiếp gặp chuyện không may, vào thời điểm này tuyệt đối không thể lại bị đánh bại, mặc dù ta không hiểu chiến sự, nhưng cũng biết khí thế là phần không thể thiếu.”

Lâm tri chưởng quản bộ hội nhiều năm, lúc này lo lắng nhất chính là phía trên muốn làm gì với lương thực trong kho lúa, nghe được lời này của Trang tiểu thư, trong lòng hắn nhất thời không còn chút lo lắng nào, “Trang tiểu thư yên tâm, không người nào có thể cướp được một viên gạo từ trong tay lão thần.”

“Có ngài ở đây, ta yên tâm, về phần lỗ hổng ở kinh Thành, ta sẽ điều tiết để khống chế cho tốt.”

Nhìn vị cô nương trước mắt, toàn thân nàng đều dính tro bụi, sắc mặt cũng không tốt, vẫn tự tin trước, từ sâu trong lòng Lâm Tri hắn nhận thấy được rằng, số vận của Chu Quốc vẫn chưa hết, bằng không, trong lúc nguy hiểm nhất trời cao lại phải xuống một nhân vật như vậy, tuy rằng là nữ tử.

“Mong trang tiểu thư bảo trọng thân thể.”

Trang Thư Tình gập đầu cảm ơn, xoa xoa đầu kim hổ, ra hiệu cho nó đi về phía khâm thiên giám.

Lúc này, trong Khâm Thiên Giám, vẻ mặt mọi người đều như tro tàn, xảy ra chuyện lớn như vậy, Khâm Thiên Giám lại không thể đoán trước được bất cứ chuyện gì, sau này bị hỏi tội chắc chắn không thể thoát.

Người đứng đầu Khâm Thiên Giám là Thủy Thần, hắn tiến lên cúi đầu chào Trang Thư Tình.

“Việc này không ai có thể biết trước, khâm thiên giám là vô tội."

Thủy Thần ngạc nhiên ngẩng đầu, này…

“Động đất là một loại thiên tai biến hóa tự nhiên, không liên quan gì đến yêu ma quỷ quái, ta không lo lắng sẽ có người đem chuyện này tính lên đầu ta, nhưng ta lo rằng dân chúng sẽ bị một số thành phần xúi giục sinh là ý nghĩ sai lầm, chuyện này phải nhờ Khâm Thiên Giám ra mặt an ổn nhân tâm, trong dân gian, Khâm Thiên Giám là nơi trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, lời của các ngươi, so với lời của bất kì ai cũng đều hữu hiệu hơn rất nhiều.”

Thủy thần vừa mừng vừa sợ, nói chuyện cũng nóng nảy hơn lúc trước mấy phân, “Hà Quan tuân mệnh, mọi người trong Khâm Thiên Giám, nhất định sẽ làm tốt chuyện Trang tiểu thư phân phó.”

Trang Thư Tình cười cười, “Lúc nãy, thái tử đã ra mặt xuất cung trấn an dân chúng, các ngươi chỉ cần phối hợp với hắn là được.”

"Vâng."

“Mau đi đi.”

"Vâng."

Trong đầu Thủy Thần nhẹ bẫng, rời khỏi hoàng cung vẫn giống như ở trong mộng, từ địa ngục lên thiên đàng, đại khái chính là loại cảm giác này.

Trang Thư Tình từ xa nhìn tam cữu vài lần, không có đến gần, trong hai người lúc này đều quan tâm đến đông gia, nhưng hai người cũng không thể ly khai nơi này, hiện tại trước mắt hãy giải quyết chuyện công trước.

Quay đầu nhìn về bãi đất trống trải, tuy rằng người không ít, nhưng nơi này đủ lớn, so với ngự hoa viênthì an toàn hơn nhiều.

Ngẩng đầu nhìn sắc trời, trời đã bắt đầu âm u, tầng mây cũng dày, không bao lâu nữa mưa chắc chắnsẽ đổ xuống.

Đưa tay lên gọi vài thị vệ tiến đến, “Làm mấy cái lều tránh mưa ở trong này, phải tận lực làm cho chắc chắn, không thể lơi là bất kỳ chỗ nào, quý nhân trong cung nhiều, không cần làm quá lớn, vừa đủ là được.”

“ Vâng.” Biết là dựng cho hoàng thượng và cung phi, thị vệ lập tức nhanh chóng đi làm, nói không chừng có thể tranh công trước mặt hoàng thượng, mọi người đương nhiên tận tâm tận lực đi làm.

Giang Hải vội chạy đến, “Tiểu thư, ngoài cung có tin tức truyền đến, đưa ngài xem. “

“Ai đưa tin tức?” Trang Thư Tình Vừa xem vừa hỏi.

“Là người của nhạc Vương Gia.”

không nghĩ tới Nhạc vương gia cũng phái người nhìn chằm chằm những người kia, Trang Thư Tình cười lạnh, “Nhịn lâu như vậy, lại chọn thời điểm này để ra tay, nên nói bọn họ ngu ngốc hay là thông minh đây?”

đang nói chuyện, Hướng Tả đã dùng tốc độ nhanh nhất đi đến trước mặt nàng, chưa đợi hắn mở miệng, Trang Thư Tình đã hỏi: “Những người kia có động tĩnh?”

Hướng Tả kinh ngạc, “Tiểu thư đã nhận được tin tức rồi?”

Trang Thư Tình đưa tờ giấy cho hắn xem, “Lấy lời đồn rằng ta là phù thủy, thời cơ cũng chọn rất tốt, đáng tiếc.”

Đáng tiếc người chết không nhiều, đáng tiếc vì nàng là phù thủy, mới có thể khiến cho dân chúng trong thành may mắn thoát nạn, cho dù có người nhận định rằng tai nạn này là do phù thủy như nàng mang đến, nhưng nàng cũng là người trường khởi trận tai nạn này, Những người đã từng được nàng và Chỉ Cố cứu thoát, sẽ chỉ nhớ rằng nàng làm việc tốt, vì vậy, bọn họ nhất định sẽ không làm dậy nổi sóng gió gì.

“Bắt toàn bộ người lại, nhốt vào thiên lao, người hoàng gia ta không đứng ra giải quyết, đến lúc đó giao cho Thái tử xử lý.”

"Vâng."

Hướng tại cung kính trả lời, từ trong túi lấy ra một bình sứ lớn bằng ngón tay cái đưa cho Trang Thư Tình, “ Đây là loại thuốc của An Dương Tử để lại.”

Trang Thư Tình cũng không hỏi thuốc này trị bệnh gì, hắn giám để cho nàng ăn, tất nhiên là nàng có thể ăn, nhận lấy lọ thuốc, mở nút, ngẩng đầu lên uống hết.

Thuốc vào khoang miệng có chút lành lạnh, xuống đến bụng lại có chút nóng nóng, không thể phảng phất như đã có lại được sức lực.

“Giang Hải, ngươi trở về trông chừng.”

Trang Thư Tình ra hiệu cho Hướng Tả đi cùng với nàng, “Tình huống ngoài cung như thế nào? Thương vong có lớn không?”

“Con số cụ thể vẫn chưa được liệt kê, nhưng mà với những lần động đất trước, thương vong lúc này đã ít hơn rất nhiều, tình huống lúc đó, phàm là người có một phần kính ý đối với hoàng thượng đều sẽ đi ra quỳ lạy tiễn đưa, biện pháp của tiểu thư thật tốt.”

Trang thư tình hiểu ý trong lời của hướng tả, không khỏi khẽ cười nói: “Ở trong mắt ngươi, ta vẫn còn là tiểu cô nương vì kiếm sống mà không thể không mở cửa hàng hay sao? Sinh tử có số, thiên tai lần này, ta chỉ có thể tận lực, càng không dám nghĩ rằng sẽ cứu được mọi người, lại càng không dám đem lỗi lầm gánh lên lưng của bản thân.”

Hướng Tả sờ sờ mũi, ho nhẹ một tiếng xoay đầu đi.

Bên trong đám người Bạch phủ, tâm tình của hắn đối với tranh Tiểu Thư là phức tạp nhất.

Ở trong lòng hắn, hắn thường xuyên sẽ quên mất hiện tại nàng đã làm người cầm trong tay quyền cao, có sự quyết đoán và tài năng lãnh đạo mà thường nhân không thể nào có được, vẫn còn coi nàng là vì tiểu cô nương ngày nào cũng vẽ đồ án đến hoa cả mắt, luôn nghĩ rằng có thể bỏ tâm bỏ sức vì nàng suy nghĩ một chút.

“Hướng tả, kỳ thực ta rất cảm ơn ngươi, vào thời điểm đó tuy rằng ta không phải là cái gì cả, nhưng cuộc sống thật đơn giản, không như hiện tại, một câu nói, một quyết định cũng phải suy nghĩ thấu đáo, cũng chỉ có người mới có thể coi ta vẫn là ta khi đó, có đôi khi ta luôn muốn cuộc sống của ta có thể quay trở về khi đó.”

Hướng Tả có chút quẫn bách nói: “Nếu như trở về khi đó, tiểu thư và công tử sẽ là người xa lạ.”

Trang Thư Tình nghĩ nghĩ, "Đúng là có chút luyến tiếc."

“Tiểu thư bây giờ cũng tốt lắm, chỉ là một ngày đều phải mệt mỏi một chút.”

Áp lực quá lớn, Trang Thư Tình nhìn cổ tay đã gầy đi hẳn một vòng của nàng, mặc dù là trong nhà hay trong cung, đầu bếp vẫn luôn nghĩ cách bồi bổ cho nàng.

Nhưng sơn hào hải vị đã ăn không ít, thuốc bổ quý giá cũng uống rất nhiều, nhưng cũng chẳng bổ được chút nào, chẳng những không thêm được miếng thịt nào mà nhìn còn giống như gầy đi, nếu có cơn gió lớn thổi qua, nàng thật sợ rằng mình sẽ bị thổi bay đi mất.

Nhưng mà, những nơi nên có thịt lại được bổ sung rất tốt, nhìn không hề nhỏ, đây cũng miễn cưỡng coi như là tin tức tốt.

Trang Thư Tình suy nghĩ, coi như là tìm niềm vui trong đau khổ đi, theo bản năng ưỡn ngực lên, ừm, Chỉ Cố hẳn là sẽ vừa lòng.