Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 16: Xương khô




Edit : Hiên Vũ.

( Mình sẽ cố gắng mỗi ngày 1c, mong các bạn đọc xong thì góp ý giúp mình những chỗ edit chưa ổn nhé)

Nhà Hoa Hướng Dương từ sau khi dời đến nơi này đã không còn của riêng cá nhân Trương Ngọc, trẻ em và nhân viên làm thuê cũng rất nhiều, phần lớn đều là người Trương Úc Giai không biết, như tên buôn bán đất động sản này nói không chừng là người tới quyên tiền hoặc viện trợ.

Về chỗ ngồi không lâu thì mọi người tản ra, bởi vì đêm đã khuya, Trương Ngọc vốn muốn giữ Trương Úc Giai ở lại một đêm, dù sao cậu khá xa, lại muốn nói với cậu mấy lời …, nhưng ngày mai Trương Úc Giai phải đi làm, sợ sáng mai dậy không nổi, nghĩ đến đi nhờ xe của Trương Văn Cường, cho nên cậu vẫn trở về.

Trước khi đi, Trương Ngọc tâm sự nặng nề kéo cậu qua một bên, Trương Úc Giai vốn cho là bà lại muốn dặn dò mấy chuyện sinh hoạt nhỏ nhặt gì đó, nhưng bà lại nói: “Con trai a, chỗ con làm nam nhiều hay nữ nhiều a?”

Trương Úc Giai không hiểu ý trong đó, hỏi: “Mẹ, mẹ hỏi cái này làm gì?”

“Ít nói nhảm, con trả lời là được.”

“Khoa chúng con nhiều nữ .”

“Vậy bình thường con thân thiết với ai a?”

“Thân thiết? ” Trương Úc Giai bị hỏi không hiểu ra sao cả, nhưng vẫn là suy nghĩ kỹ rồi nói: “Con và Trương Khiết, còn có mẹ nhỏ Trần khoa con quan hệ rất tốt, nhưng tốt nhất chính là Dương Vân, gần đây còn có anh của cô ấy…”

“Anh của nó tên gì?”

“Dương, Dương Duẫn Trạch a! ” Trương Úc Giai càng nói càng cảm thấy không đáng tin.

Không nghĩ tới Trương Ngọc suy nghĩ một phen liền hung dữ nói với cậu: ” sau này con cách xa nó một chút, nó không là một người tốt.”

“Mẹ đã gặp qua anh ta?”

“Không, nhưng là lời của mẹ tuyệt đối có đạo lý.”

Trương Úc Giai nói: “Mẹ, người ta bận rộn mà vẫn quan tâm con, vì con…”

Vốn Trương Úc Giai muốn nói, anh ta vì con, ngay cả tiểu kim nhân ( người vàng nhỏ) cũng bị sủng vật của Trương Úc Lê nuốt mất, nhưng Trương Ngọc lại ngắt lời nói: “Mẹ cũng biết là như vậy, tối hôm qua mẹ nằm mơ con kết hôn với một người đàn ông, đây chính là giác quan thứ sáu trong truyền thuyết, con trai à, rời khỏi người đàn ông này đi, con nhìn con vốn đang tốt đẹp, thẳng tắp thẳng tắp, không thể bị nó bẻ cong, con phải biết mẹ rất đau lòng a, mẹ không có yêu cầu gì, chỉ hy vọng đứa con mình nuôi dưỡng có thể trải qua cuộc sống của người bình thường, cưới vợ sinh con, cả đời sống khỏe mạnh là được rồi…”

Trương Ngọc nói xong lời cuối cùng, Trương Úc Giai cũng không biết ở trong lòng mình đã đem tên quỷ công kia xé nát bao nhiêu lần, suy nghĩ muốn chết cũng có, nghĩ đến người này thật đúng là muốn toàn thế giới biết cậu kết hôn, lúc ấy cậu chỉ là nói đùa thôi, giờ thì hay rồi, những người này đều là người chứng hôn cho bọn họ a!

Đường về thành phố là do Trương Gia Vĩ lái xe, Trương Văn Cường ngồi ở vị trí phó lái dọc đường nhận điện thoại, làm như có chuyện khẩn cấp gì, vừa điên cuồng hét lên với đầu bên kia điện thoại vừa không ngừng bảo Trương Gia Vĩ tăng tốc.

Một lát sau, ngay khi Trương Văn Cường ngừng nói, Trương Úc Giai liền dè dặt hỏi: “Có phải công ty mày xảy ra chuyện?”

Trương Văn Cường mở một công ty thiết kế trang trí nội thất, ban đầu gã theo chân sư phụ làm, sau thì tự làm một mình, nhưng chỉ hai năm đã mua chiếc Honda CRV 2. 4 này, nghĩ gã làm việc cẩn thận, xử sự khéo đưa đẩy nên vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, lần này lại đột nhiên nóng nảy như vậy, khiến Trương Úc Giai và Trương Gia Vĩ không khỏi lo lắng.

Trương Văn Cường nghe vậy cười lạnh một tiếng nói: “Tao nói cho bọn mày, bọn mày cũng không tin, hiện tại tao nhận hợp đồng một tòa nhà 11 tầng, lúc đầu mọi thứ thiết kế đều tốt, cũng đã trang trí tầng bốn, nhưng hai ngày nay liên tiếp gặp chuyện không may, tuần trước lại chết một người, mặc dù không phải trách nhiệm của bên tao, nhưng nói tóm lại vẫn làm cho lòng người không thoải mái, ngày hôm trước mười mấy công nhân trở về nói chỗ đó có quỷ, chết cũng không làm ra, tao rất vất vả mới bổ sung được người, hiện tại lại xảy ra chuyện, nói là một công nhân ngã từ tầng bốn, còn không biết sống, chết.”

“Thiệt hay giả? Mười người đều nhìn thấy quỷ? ” Trương Gia Vĩ vẻ mặt không thể tin.

Trương Úc Giai không nói gì, nghĩ cậu đã thấy quỷ rồi, hơn nữa chủng loại cũng không ít, nhưng lại sợ bọn họ phản bác nói cậu mê tín, cũng chỉ ngậm miệng không nói.

“Ai biết chuyện gì xảy ra, dù sao giá cả cũng đã thảo luận xong rồi, giờ nói không làm liền không làm, khiến tao lo lắng a!”

“Vậy có phải bọn họ muốn tăng tiền hay không? ! ” Trương Gia Vĩ rõ ràng khá hứng thú.

Ngược lại Trương Văn Cường không có ý nghĩ này, thở dài nói: “Tình huống kia, tao thiếu chút nữa muốn giết người, nếu bọn họ thật sự muốn tăng tiền thì nói với tao một tiếng, tao cũng nhất định tăng, dù sao cũng là người quen, hơn nữa nói thật, bọn họ làm không tồi, đã định hợp tác lâu dài, dù sao biết gốc biết rễ, hiện tại cho tao tìm đến mấy người này, sự việc quả thực không cách nào theo dõi được, một cước không ở đây bọn họ liền xảy ra chuyện, nếu tiếp tục.., đoán chừng hợp đồng lớn như thế cũng có thể lỗ.”

“Vậy mày có mời người đến làm phép hay không? ” Trương Úc Giai thật sự không đành lòng, liền lỡ miệng.

Không ngờ Trương Văn Cường lại nói: “Tao có nghe nói qua chuyện ở văn phòng kia, nói phía dưới vốn là con sông, nước sông rất cạn, lại chết đuối không ít người, có mấy người bảo tao trước khi trang trí lại thì mời người đến lập đàn tràng, nhưng lúc đó tao không tin những thứ này, huống chi làm cái này phải thương lượng với chủ bên kia, cũng không muốn phiền toái như vậy, không nghĩ tới thật là không trùng hợp thì đã không ra chuyện.”

“Có một số việc thật đúng là thà tin là có. ” Trương Gia Vĩ hắng giọng một cái, một tay nhận thuốc lá Trương Văn Cường đưa tới, sau đó ngậm vào miệng đưa cổ về phía Trương Văn Cường, muốn mượn lửa.

Nhưng lúc này đột nhiên một cái bóng hiện lên trước xe, bất cứ khi nào cũng có thể xảy ra va chạm, Trương Gia Vĩ lập tức dừng xe, lực quán tính làm Trương Úc Giai đột nhiên lao về trước, đầu vừa vặn nhắm ngay ghế trước, mặc dù không đau, nhưng rất choáng váng, mà khi cậu khôi phục như cũ, đột nhiên nhìn thấy cửa kính đằng trước xe có vết máu .

“Tao đụng người, tao đụng người… ” Trương Gia Vĩ gắt gao nhìn chằm chằm đám máu đen đỏ kia, chỗ ngồi cũng rung rung theo gã.

Vẫn là Trương Văn Cường trấn định nói: “Chỗ này là đường cao tốc, mày trước đem xe dừng một bên, chúng ta xuống xe xem một chút.”

Trương Văn Cường dứt lời đi xuống xe, lo lắng an toàn của đối phương, Trương Úc Giai cũng xuống theo.

Nhưng hai người bật đèn pin tìm trước tìm sau nửa dặm đường cũng không thấy người, sau nghĩ tới có phải rớt xuống dưới đường hay không? ! Nhưng dưới mặt đường đều là đường lớn rộng rãi, hai bên đèn đường cũng chiếu vào, như cũ không có nhìn thấy bất cứ bóngngười nào, huống chi người nọ mặc màu trắng dễ thấy như vậy.

“Có cần báo cảnh sát không? ” Trương Úc Giai hỏi.

“Báo đi! Nếu không nói thì tội chạy trốn nặng lắm đấy. ” Trương Văn Cường nói xong hà hơi vào tay, sau đó lại nói: “Nhưng chúng ta đều uống rượu, tội uống rượu lái xe còn nặng hơn tội đụng người.”

“Vậy làm sao bây giờ? ” Trương Úc Giai vốn định nói mình không uống, nhưng một hòm bia xuống bụng, cho dù thanh tỉnh cũng có thể đo ra rượu cồn.

Trương Văn Cường ném tàn thuốc trong tay, mắng chửi: “Thật là cmn, mấy ngày qua ông đây đụng vào tà ma gì rồi.”

“Nếu không gọi điện đến nhà Hoa Hướng Dương, xem còn chưa đi, bảo hắn hiện tại chạy tới, nói xe là hắn lái không phải là xong sao.”

Trương Văn Cường cân nhắc một phen, cảm thấy có thể được, liền chuẩn bị bấm điện thoại gọi, nhưng lúc này Trương Gia Vĩ vẫn luôn ngồi trong xe đột nhiên kinh hãi hét lên một tiếng, đèn trong xe vốn mở cũng tắt.

Trương Úc Giai và Trương Văn Cường lập tức chạy tới, định xem hắn xảy ra chuyện gì, nhưng là cửa sổ xe đã hoàn toàn dâng lên, mặc cho bọn họ kéo động thế nào cũng không xoay chuyển.

“CMN, không nên giả thần giả quỷ, đi ra ngoài cho ông, ông không sợ mày. ” Trương Văn Cường nóng nảy, hung hăng dùng nắm tay đập vào cửa sổ xe, nhưng gã càng đập , xe lay động càng mạnh, dường như muốn tan rã.

Trương Úc Giai biết đây nhất định là quỷ quấy phá,cậu vốn có chút sợ những thứ này, nhưng nhẫn trên tay nhanh chóng lóe lên ánh sáng xanh tăm tối cho cậu lòng tin, giống như gan có chỗ dựa lớn, hơn nữa rượu tăng sức lực, lúc này cùng Trương Văn Cường mãnh mẽ đấm vào cửa sổ xe.

Rốt cuộc kính xe không đạt tới cấp bậc chống đạn, bị hai người đàn ông tay đấm chân đá như vậy, không chống được bao lâu đã bị đập ra, mà chỉ đợi cửa sổ được mở, Trương Văn Cường lập tức đi vào mở đèn ra, như thế hai người bọn họ kinh hãi…

Trương Gia Vĩ nằm không nhúc nhích giữa hai chỗ ngồi, phía sau còn một bộ xương khô mặc quần áo trắng muốn kéo gã, trên đầu xương khô này có bảy cái lỗ thủng đều đang rỉ ra máu đen, xương khô kia nắm Gia Vĩ không buông, trên mặt nó máu chảy ròng ròng, giống như vừa mới bị lột da thịt, giờ phút này nó đã không nhúc nhích.

“Này cần báo cảnh sát không? ” Trương Úc Giai hỏi có chút phát run, mặc dù cậu xem qua vô số người chết, tách qua vô số thi thể, nhưng chưa từng thấy kẻ nào đáng sợ như vậy.

“Trước đem Gia Vĩ ra rồi hãy nói. ” Trương Văn Cường gan lớn, liền lên chỗ lái chính, sau đó ra hiệu muốn Trương Úc Giai giúp gã kéo Gia Vĩ ra từ trong tay xương khô.

Trương Úc Giai bất đắc dĩ đi lên ghế phụ, sau đó tiện tay tìm một quyển sách dịch bộ xương khô kia ra, nhưng xương khô kia giống như có sức lực, nạy thế nào cũng không ra, chưa qua vài giây đồng hồ, nó liền phát ra tiếng xì xì giống như nướng trên lửa, giống như cãi vã, lại giống như tiếng gào thét ai oán, làm cho người nghe khó chịu, nhìn lại máu loãng chảy ra từ trong lỗ mũi đã thấm ướt cái quần dài nó mặc, hai hốc mắt phát ra ánh sáng xanh tối, giờ phút này đang gắt gao ngó chừng Trương Úc Giai như muốn nuốt chửng cậu.

Trương Úc Giai trong lòng cảm thấy không ổn, đang định bảo Trương Văn Cường rút lui trước, nhưng cửa xe lần nữa mạnh mẽ đóng lại, đụng vào phía sau lưng Trương Úc Giai làm cậu đau, cùng lúc đó đèn lại tắt.

“Chúng ta gặp quỷ, vậy phải làm sao? “Trương Úc Giai một bên giống như kéo co lôi Trương Gia Vĩ một bên kêu to với Trương Văn Cường.

Trương Văn Cường cũng bị làm điên rồi, lập tức quát lên, “Mẹ nó, ông liều mạng với nó.”

Kết quả gã còn chưa nói hết lời, đã cầm cái gạt tàn mạnh mẽ đập vào đầu bộ xương khô kia, đàn ông sức lớn, đặc biệt là uống rượu không cản được tác phong đàn ông, quả thực là đánh cho đến chết, gõ đến kia đầu xương khô kia tràn ra tầng tầng máu đen, làm Trương Úc Giai hồn rơi gan rớt.

Không thể tưởng tượng nhất chính là, bộ xương kia dường như có thể cảm nhận được đau đớn, mỗi lần bị Trương Văn Cường gõ một cái liền phát ra tiếng kêu xì xì, khiến cậu toàn thân khó chịu cực điểm.

Lúc này bộ xương khô kia giống như đã nghĩ thông, xương khô nắm Trương Gia Vĩ liền thả ra, trước khi tay Trương Văn Cường hạ xuống liền bắt lấy tay gã, sau đó dùng sức kéo gã về sau, mà bản thân Trương Văn Cường người cao dáng lớn, cộng thêm chỗ ngồi phía sau xe SUV lại cao, cho nên tay của gã mấy lần gần như bị túm xuống, đau đến mức gã oa oa kêu to.

Trương Úc Giai gấp gáp, lập tức ở trong xe leo tường lật tủ, không biết là trời cao phù hộ hay là thế nào mà ở trong xe lại tìm được một cái mở nút chai, lúc này cũng giống như Trương Văn Cường đi tới mãnh liệt đâm xương khô, xương khô quả nhiên bị đau thả tay, Trương Úc Giai lập tức kích động lên, rắc…rắc… đâm không ngừng, kết quả một chút mãnh liệt không có □, ngược lại bị xương khô nắm giữ.

Định bóp chết cậu, lại bị lọ dầu bôi trơn của Trương Văn Cường làm trơn tay ngã xuống, nhưng không đợi Trương Úc Giai rút tay về, đầu xương vừa nhọn vừa dọa người đã đâm vào trong thịt của cậu, chỉ cần nó vừa động liền đau đến vỡ đầu, nước mắt lưng tròng, nghĩ nửa ngày cuối cùng nặn ra một câu: “A Lê… “.

Lời còn chưa dứt, một luồng sương mù màu trắng nồng đậm phụt ra từ trong chiếc nhẫn kim cương màu lam, thoáng cái che phủ xương khô kia, tiếp theo chỉ nghe một tiếng rít, nước bẩn màu đen từ trong không khí chảy ra, sau đó bộ xương trong nháy mắt hóa thành một vũng máu.