Ai Nha, Bảo Bối!!!

Chương 103: Tiểu thuyết kinh dị của Thời Tây (2) (short ver.)




Tác giả: Angelina

Người chuyển ngữ: Liêu Phong

Bọn họ tiếp tục xem DVD mà Quả Tri mua. Quả Tri chỉ vào màn hình: “Cậu để ý phòng vệ sinh đi, con ma nhất định sẽ xuất hiện ở nơi này!” Xem ra ngay cả cậu cũng biết được chuyện này. Quả nhiên trong chốc lát, cánh cửa phòng vệ sinh đang đóng đột nhiên mở ra, phát ra tiếng vang kinh động. Một cái tay trắng nhợt từ bên trong thò ra ngoài. Lúc Quả Tri đang khẩn trương, Thời Tây lên tiếng: “Phim nào con ma cũng xuất hiện ở nhà vệ sinh, chẳng lẽ con người sau khi chết biến thành ma liền bắt đầu thích ăn phân?”

“Cậu còn có thể nói khó nghe hơn một chút không?!” Quả Tri kêu la, người gì đâu mà tâm tình khẩn trương cũng không có! Một nữ nhân vật chính ngực to khoa trương gầm hét lên, diễn xuất kinh sợ. Quả Tri lôi kéo áo của Thời Tây: “Cậu có linh cảm gì không?”

“Muốn cho cô ta một cái tát.”

“Cậu thật không tôn trọng người ta gì hết. Người ta đang rất cố gắng diễn xuất cho cậu xem.”

“Diễn xuất cái gì? Mặt mày trang điểm còn lòe loẹt hơn con ma nữ. Tôi đang phân không rõ ai là nữ chính, ai là ma nữ.”

“Chỉ có mình cậu không phân biệt được! Cậu không nên quá khắt khe.” Mỗi lần Quả Tri vừa chuẩn bị nhập tâm vào bộ phim thì bên cạnh cậu sẽ có một giọng nói lạnh lùng kéo cậu trở về thực tế. Xem hết phân nửa bộ phim, Quả Tri tắt phim, nhảy lên trên giường: “Tớ không xem nữa, cậu cứ ở bên cạnh mà làm ảnh hưởng đến tớ!”

“Thật ra thì cậu cũng thấy không hay phải không?” Bị nói trúng tim đen nhưng Quả Tri không muốn thừa nhận, trở mình đưa lưng về phía Thời Tây: “Tớ, tớ mới không có, bộ phim tớ chọn không có nhàm chán đến như vậy. Chẳng qua là tớ có chút mệt mỏi, hơn nữa còn phải chừa chút sức lực cho ngày mai để đọc tiểu thuyết kinh dị của cậu.”

Sáng hôm sau, Quả Tri rời khỏi giường thật sớm, vội vàng chuẩn bị xong, cõi lòng đầy mong đợi đem tiểu thuyết Thời Tây viết vào tối hôm qua bỏ vào trong túi, chạy đi học ngay. Cậu chạy rất nhanh, muốn tìm một nơi an tĩnh trong trường học để nghiêm túc đọc. Cậu tràn đầy lòng tin với tiểu thuyết kinh dị lần này của Thời Tây. Bình thường Thời Tây cũng có nói những câu khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, khi viết tiểu thuyết chắc chắn sẽ càng khiến cho người ta rùng mình hơn.

Quả Tri trốn vào trong nhà vệ sinh của trường học, muốn tăng thêm tính hấp dẫn của câu chuyện. Quả Tri không có sợ ma, bởi vì chưa từng nghe qua những tin tức nói rằng ma quỷ gây đả thương tới con người. Chỉ có con người mới làm tổn thương con người mà thôi. Cho nên trên thế giới này cho dù có ma quỷ, thì bọn ma quỷ ít nhất cũng hiền hơn con người. Ít nhất là Quả Tri nghĩ như vậy. Cậu thận trọng mở giấy ra, tựa hồ sợ làm hư chữ viết của Thời Tây.

[ Đêm khuya, sau khi mất đi ánh sáng, cả thành phố rơi vào trong bóng tối. Bệnh viện bị bỏ hoang nằm lẳng lặng bên cạnh khu nghĩa trang. Nơi đó đều là mộ của những người chết trong bệnh viện. Gió đêm thổi tới làm cho không khí nơi đây càng thêm lạnh lẽo. Nếu như bạn đứng ở đây, tựa hồ có thể nghe được tiếng thở dốc nhỏ nhẹ. Không biết là phát ra từ lòng đất, trên đấy hay là đến từ sau lưng bạn. Ngẩng đầu lên, trên cửa thủy tinh bám đầy bụi của bệnh viện có dấu tay của một đứa trẻ, rèm cửa sổ phiêu đãng bay phất phơ giống như hai cái chân đang lủng lẳng giữa không trung. Từ bên cửa sổ thoáng qua thân ảnh tựa như đã thối nát của một người. (Thời Tây thật lợi hạ, có thể tạo ra không gian rùng rợn như thế.)

Mấy tên sinh viên đại học đứng ở dưới lầu. Bọn họ đã đi qua rất nhiều nơi mà người ta đồn đại là có ma quỷ. Họ cũng đã quay lại rất nhiều video lại, dùng hành động thực tế để phá tan và cười nhạo những tin đồn đó. Họ muốn chứng minh với cả thế giới rằng trên đời không có ma quỷ. Một số hiện tượng kì quái họ cũng có thể giải thích bằng khoa học. Vì vậy bọn họ được vô số người ái mộ. Dẫn đầu chính là một đôi tình nhân, Trương Nhị Cẩu và Lưu Đại Sơn. ( !!! Lại là hai người bọn họ sao? Tên của bọn họ đã hoàn toàn phá hủy không khí rùng rợn khi nãy. )

Lưu Đại Sơn bởi vì thường xuyên cầu xin bồ tát, cho nên bộ ngực của cô từ loại A đã lớn hơn tới loại D. Bình thường, trong tiểu thuyết tình yêu nữ chính đều có bộ ngực cỡ trung bình, còn trong tiểu thuyết kinh dị thì nữ chính có bộ ngực to. (Cảm ơn cậu, chuyện này không cần giải thích. Nhưng mà cầu xin bồ tát chuyện như vậy cũng được sao!?) Còn có hai người phụ trách quay video là Lý Tam Miêu và Chu Tứ Đà. (Không thể đặt tên khác sao?)

(Đây là bản short ver. Tìm đọc full ver tại wordpress. )