Ái Tình Luân Khuếch

Chương 30




Trên một chiếc giường lớn của gian phòng khách nào đó ở Hạ trạch , có hai người đang cùng nhau tựa vào trên gối đầu đôi xem TV , không, chính xác ra, chỉ có một người thật sự nằm xem.

“Em phải về nhà lúc tết sao ?” Hạ Hành Thù cầm lịch làm việc vừa kiểm tra vừa hướng người bên mình hỏi.

“Ừ.” Người nào đó nhìn không chớp mắt mà thuận miệng trả lời.

“Có trở lại sớm không ?”

“Ừ.”

“Có thể cha mẹ anh sẽ về vào lúc tết , đến lúc đó muốn gặp không ?”

“Ừ.”

Đáp quá thuận lợi đi?

“Lão công của em là anh có phải rất đẹp trai không ?”

“Ừ.”

Dễ đùa như thế ? Vậy thử một tý đi

“Năm nay em tính gả về nhà anh đấy à ?”

“Ừ.”

“Sinh cho anh một cục cưng để chơi cùng ?”

“Ừ.”

Thật sự là rất thú vị ! Hạ Hành Thù nhịn không được chui vào trong chăn cuồng tiếu không thôi .

Đợi cho chương trình TV bắt đầu chuyển sang quảng cáo, Thẩm Gia Hành mới rốt cục có chút quan tâm nhỏ nhỏ tới tình nhân thân ái , vừa nãy hình như anh hỏi cái gì ấy nhỉ , không biết mình có để ý hay không ?

Vừa nhớ lại …kết quả liền phát hiện Hạ Hành Thù đang chui trong chăn cong người y như con nhộng sắp tiến thành sâu, sao lại thế này?

“Uả , anh đau bụng sao ?” Buổi tối đâu ăn thêm cái gì , bọn họ hẳn là ăn giống nhau nha .

“Không có.” thanh âm rầu rĩ cách chăn bông truyền ra.

“Hay là cảm thấy lạnh ?” Hệ thống sưởi ấm cũng được chỉnh rất phù hợp nha.

“Không phải.”

Mắt thấy quảng cáo chấm dứt, Thẩm Gia Hành quyết định không thèm quan tâm tới anh đang làm cái gì “Nga, vậy anh tiếp tục làm tổ trong đó đi .”

Trong chăn bông lại truyền đến thanh âm Hạ Hành Thù đập giường.

Làm tổ ? Làm tổ thêm nữa anh sẽ buồn chết !

Năm giờ tan sở , Thẩm Gia Hành vừa đi ra khỏi cao ốc công ty , liền cảm thấy có chỗ nào không quá thích hợp, tựa hồ đang có người ở xung quanh theo dõi cậu, bất quá cậu luôn luôn có thói quen với anh mắt như thế , bởi vậy cũng không quan tâm, tìm được xe Hạ Hành Thù thì liền đi lên .

Lái xe đi không quá một nửa lộ trình, Hạ Hành Thù cũng phát giác vẫn có một chiếc taxi đi theo sau xe anh, nghĩ đến chuyện Giang Hi Ngạn từng đề cập qua trước đây, anh quyết định trước vẫn không nên đả thảo kinh xà, chờ xem đối phương rốt cuộc có ý đồ gì.

Một đường quay về tiểu khu, thẳng đến khi xe Hạ Hành Thù đi vào trong gara của chính mình , một chiếc taxi đỗ ngoài tiểu khu mới có hai người đi xuống , bọn họ tựa lên trên lan can , chưa từ bỏ ý định mà cố gắng ngẩng đầu hướng bên trong nhìn xung quanh.

“Lão bà, xem ra Hà tiên sinh kia nói đúng nha.”

“Có lẽ…… Có lẽ chỉ là bạn bè bình thường thôi, nếu không làm rõ ràng đã nháo lên e rằng sẽ thành chuyện cười đấy .” thanh âm của người phụ nữ rõ ràng có do dự.

“Thiết, như thế mà còn không gọi là rõ ràng? Bạn bè bình thường kiểu gì mà thân mật với em trai em như thế? Vừa rồi lúc nó lên xe, đầu hai người còn sát gần với nhau , cái kia hẳn là là, là đang…… Hôn môi đi?”

“Phi! Đừng nói lung tung.” Thẩm Mạn một phen che miệng chồng mình .

Chu Hồng gạt tay cô tar a , tiếp tục tham lam về phía xa xa “Ê ê, em xem kia, tên đàn ông đó ở nơi cao cấp thật , gara này hoa viên này, hình như còn có bể bơi nữa, nhà ở đây cũng phải tầm bốn năm trăm vạn đi , nếu để cho anh ở một đêm thôi cũng thích muốn chết .”

“Anh mơ đi .” Thẩm Mạn nới lỏng tay trạc lên trán gã “Anh nha, chỉ biết ngủ !”

“Ít ở nơi này quạ đen miệng, Chu Hồng anh chẳng lẽ không có ngày vươn lên à ? Hà tiên sinh không phải đã nói sao, chỉ cần chúng ta hù dọa tên đàn ông kia vài câu, hắn sẽ cho chúng ta năm mươi vạn, đến lúc đó anh đem tiền tăng gấp đôi , đôi tăng lên bốn lần , còn sợ không có loại biệt thự này đểở ? Đúng rồi, chúng ta nếu ở lần đầu tiên đã kiếm được của hắn một khoản , vậy thì lần hai lần ba phải tăng gấp đôi .”

Thẩm Mạn rõ ràng bị gã nói đến tâm động “Chỉ là…… Như vậy thật sự được chứ? Dù sao đó cũng là em ruột của em……”

Chu Hồng cười lạnh hai tiếng “Đúng vậy, Thẩm gia của em thật có em trai tốt, mỗi ngày ở trong miệng ba mẹ em cứ như phật thánh , lại là sinh viên lại là thành phần tri thức, kết quả còn không phải chạy tới ngủ cùng đàn ông?” Thấy sắc mặt Thẩm Mạn có chút trắng bệch, gã lại phóng nhuyễn ngữ khí:“Thôi mà , chúng ta chỉ muốn tìm kẻ ngốc kia, cũng không phải em của em , không liên quan tới nó , đối nó cũng đâu có tổn thất gì .”

“Vậy…… Vậy được rồi……” Rốt cục, Thẩm Mạn vẫn nhịn không được gật đầu đáp ứng.

Buổi sáng ngày hôm sau, lầu một đại sảnh tổng bộ Hoya có một nam một nữ đi vào , sắc mặt họ còn mang theo chút phiếu sợ, đối mặt với tiểu thư lễtân mỉm cười thân thiết, vẫn là Thẩm Mạn mở miệng nói trước:“Chúng tôi…… Chúng tôi muốn tìm phó tổng tài Hạ Hành Thù của mấy người.”

Tiểu thư lễ tân có chút kinh ngạc, nhưng vẫn lễ phép hỏi han:“Xin hỏi hai vị có hẹn trước hay không?”

“Không có……. Bất quá hắn sẽ gặp chúng tôi !”

“Thật có lỗi, dựa theo quy củ, không có hẹn trước thì tôi không thể liên hệ cho hai người .”

Chu Hồng vừa nghe, mau mau cướp lời “Cô nói với hắn là có liên quan tới Thẩm Gia Hành, hắn sẽ gặp chúng tôi !”

Tiểu thư lễ tân có chút do dự, lo lắng một lát vẫn chuyển điện thoại tới phòng thư kí chủ nhiệm của phó tổng tài “Lý thư kí, bên này có hai vị khách không có hẹn trước muốn gặp phó tổng tài.”

Thư kí chủ nhiệm đang bận rộn không chút nghĩ ngợi mà trả lời:“Không có hẹn trước? Vậy đương nhiên liền cự tuyệt, phó tổng đang nghe báo cáo .”

“Chỉ là …… Bọn họ nói chỉ cần nói cho phó tổng rằng có liên quan tới Thẩm Gia Hành , ngài ấy sẽ gặp , tôi không biết có phải có chuyện trọng yếu gì hay không , chị xem nên xử lý như thế nào?”

“Chờ chờ , cô nói Thẩm Gia Hành? Vậy cô lưu bọn họ lại một lát đi .” Lý thư kí nhanh chóng cầm lên điện thoại nội tuyến trên bàn “Phó tổng, đại sảnh lầu một có hai vị khách muốn gặp ngài, bọn họ nói cùng Thẩm tiên sinh có liên quan.”

“Dẫn bọn họ đi lên, tới phòng khách chờ tôi trước, mười lăm phút sau ta sẽ qua .”

“Dạ.”

Được người dẫn dắt đi thang máy tới lầu 21, Thẩm Mạn cùng Chu Hồng hai người nhìn trang hoàng bốn phía nghiêm cẩn gọn gàng lại không mất cao nhã, đều có chút cười toe tóe.

Thẳng đến khi vị thư kí khôn khéo đặt hai ly café lên bàn rồi đi xuống , hai vợ chồng mới có lá gan bắt đầu nói chuyện với nhau.

“Thực sự có tiền , em nói chúng ta đòi 20 vạn có quá ít không ?” Chu Hồng sờ sờ sô pha thực êm dưới mông .

“Em thấy đừng nên tham quá , nếu đem người như bọn họ làm phát cáu , có ý định đối phó với dân thường như chúng ta , thế thì phương pháp nhiều lắm .”

Chu Hồng nghe xong cũng không cho là đúng, bất quá gã thông minh nên không có đáp lời, đứng dậy vừa định đi sờ sờ một vài trang trí , cánh cửa đột nhiên được kéo ra , sợ tới mức khiến gã đặt mông ngồi lại trở về.

Hạ Hành Thù vận tây trạng, diện mạo hiên ngang mà đi vào , khí thế kinh người “Hai vị hảo, tôi là Hạ Hành Thù, nghe nói hai vị tìm tôi có việc?”

Thẩm Mạn đẩy người bên cạnh, Chu Hồng chỉ phải kiên trì đáp:“Là…… Là có chút chuyện muốn hỏi Hạ tổng …… Chỉ là cái kia……”

Thẩm Mạn trừng mắt nhìn ông chồng nhát như thỏ , đoạt lấy lời :“Hạ tiên sinh, tôi là chị của Thẩm Gia Hành, chuyện giữa anh và em tôi chúng tôi biết cả rồi , không biết khoản nợ này tính thế nào đây ?”

Trong mắt Hạ Hành Thù lãnh mang hiện lên , hai vợ chồng này quả nhiên không phụ hình tượng trong miêu tả của Gia Gia , há mồm chỉ biết tính nợ, không biết bọn họ đem em trai mình biến thành cái gì .

“Thẩm tiểu thư, lời nói của cô tôi không hiểu mấy , giữa tôi cùng Gia Hành có cần tính toán nợ nần gì sao ?”

“Tôi là kẻ nhà quê , sẽ không đi vòng vèo, nói thẳng đi, anh câu dẫn em trai tôi, chẳng lẽ không nên cho Thẩm gia một ít đền bù sao ?”

Hạ Hành Thù ôm tay cười lạnh “Cô đã thẳng thắn như thế , tôi đây cũng không nên nói thêm gì , mời nói giá đi , hai người muốn bao nhiêu?”

Thẩm Mạn vừa muốn mở miệng, Chu Hồng đột nhiên đem cô ta kéo sang một bên , giơ lên bón ngón tay “ Thế này”

Hạ Hành Thù chọn mi “Bốn trăm vạn? Hai người lòng tham cũng không nhỏ đâu , rất dám mở miệng nhé . Bất quá, Gia Gia của tôi đích xác còn có giá cao hơn thế .”

Vừa nghe Hạ Hành Thù nói ra con số này , hai vợ chồng kia đã muốn trừng lớn mắt, chờ nghe thấy anh nói đáng giá , bọn họ đã sửng sốt tới không phản ứng được.

Bốn trăm vạn là bao nhiêu tiền nha! Bọn họ ngay cả bốn mươi vạn đều sợ nhiều, không nghĩ tới Hạ Hành Thù cư nhiên há mồm nói ngay bốn trăm vạn, này, này quả thực là vận khí từ trời nện xuống, buông tha cho loại có tiền thế này mới là thằng ngốc .

Nghĩ đến về sau có thể lấy được bốn trăm vạn sẽ có những ngày tốt đẹp thế nào , hai người bọn họ đã nhịn không được muốn say mê trong đó .

Không nghĩ tới lời nói kế tiếp của Hạ Hành Thù lại đánh vỡảo mộng của bọn họ “Đáng tiếc, tôi một phân tiền cũng không tính cho các người .”

“Anh , anh nói cái gì?” Chu Hồng cả kinh , nói chuyện đều có điểm nói lắp “Một, một phân tiền cũng không cho ? Anh có biết hậu quả không ?”

Hạ Hành Thù cười đến lãnh khốc “Hậu quả? Các người có thể cho tôi cái hậu quả gì? Hướng thủ trưởng của tôi tố giác ? Đáng tiếc, tôi là một trong những người góp vốn lớn nhất trong công ty này , ai dám làm gì tôi . Đi toàn án cáo tôi cái tội dụ dỗ? Gia Hành sớm đã không phải người chưa thành niên , hắn có quyền hoàn toàn tự chủ hành vi. Hay là , đem tin tức nói cho truyền thông? Cứ việc thử , xem tạp chí của ai có can đảm dám lộ liễu đăng tin về tôi , tôi xin đợi ở trong này. Chỉ cần không sợ trả thù, các người cứ việc làm.”

Hai vợ chồng Chu Hồng bị khí thế của Hạ Hành Thù làm kinh hãi , thậm chí không có cách nào khác nói ra vài câu vãn hồi mặt mũi . Bọn họ nghiêng ngả lảo đảo mà chạy ra phòng khách, chạy đến bên ngoài cao ốc mới dừng chân lại, rốt cục mới dám thở ra.

“Làm sao bây giờ, hắn dường như một chút cũng không sợ……” Thẩm Mạn nghĩ đến ánh mắt sắc bén vừa rồi , vẫn nhịn không được sợ run cả người.

“Thối! Không phải là ỷ vào có tiền mới có thể kiêu ngạo sao , ở trước mặt ông đây giả đại gia.” Chu Hồng hùng hùng hổ hổ phát tiết một phen, mới cảm thấy trút được ít nóng nảy “Hừ, chúng ta dọa không được hắn cũng không sao, không phải còn có Hà tiên sinh sao, hắn cũng nói, chỉ cần chúng ta dọa hắn , cũng không nói không thể thành công , tiền là vẫn phải lấy .”

Trở lại chỗở tạm của bọn họ, Chu Hồng liền lập tức gọi cho Hà tiên sinh trong miệng gã, cũng là chỉ Hà Qúy, đem từ đầu tới đuôi chuyện phát sinh hôm nay nói một lần, ở giữa còn đem lời nói của Hạ Hành Thù cực lực khoa trương, tỏ vẻ bọn họ không thể đạt tới mục đích cũng là bất đắc dĩ.

Điện thoại bên kia , Hà Qúy vừa nghe thấy gã nói liền lâm vào trầm mặc, hắn đương nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng lời nói Chu Hồng, nhưng không hề nghi ngờ , Hạ Hành Thù không sợ Thẩm Gia Hành uy hiếp tới thanh danh của anh, đây là điều hắn thật không ngờ, hoặc là nói không nguyện tin tưởng .

Là anh căn bản không cần Thẩm Gia Hành? Hay là nói anh tự tin đến mức dám vì đoạn tình cảm này mà gánh vác hết thảy hậu quả?

Hà Qúy rất muốn thuyết phục bản thân rằng chỉ có một khả năng đầu tiên, nhưng lấy hiểu biết của hắn với Hạ Hành Thù, hắn biết đó là người đàn ông đủ bình tĩnh, cũng đủ tự tin, cũng đủ trách nhiệm .

“Đáng giận……” Hà Qúy cầm cây bút trong tay hung hăng quăng ra ngoài, sau tiếng đánh rơi nho nhỏ, bút máy tinh xảo nằm ở một góc, lăn vài vòng liền đình chỉ

“Cho dù là như vậy, cho dù là như vậy…… Mình làm sao có thể cam tâm……” Hà Qúy thì thào tự nói, lập tức cầm lên điện thoại gọi lại cho Chu Hồng “Các người không cần tái nhằm vào Hạ Hành Thù , nghĩ biện pháp đem hắn cùng em trai các người tách ra đi, chỉ cần để bọn họ mất đi không liên lạc được với nhau là tốt rồi, còn lại , giao cho tôi.”

Bởi vì có một báo cáo gấp , Thẩm Gia Hành ở công ty tăng ca đến tám giờ mới xong việc , một hồi về đến nhà, liền nhìn thấy Hạ Hành Thù đang ngồi ở trên sô pha , mặt anh có chút đăm chiêu.

“Hi , anh đẹp trai , nghĩ cái gì nghĩ đến xuất thần như vậy?” Thẩm Gia Hành vứt túi công việc qua đầu anh, sau đó chuẩn xác rơi xuống góc sô pha.

Hạ Hành Thù quay đầu lại, thấy cậu liền lộ ra mỉm cười, đứng dậy nắm tay cậu hướng nhà ăn đi đến “Mỹ nhân, tiểu nhân còn đang lo lắng xem ngài có ăn cơm không , lo lắng đến tâm thần câu loạn, cái gì cũng làm không tốt.” Khi tình nhân nghĩ muốn đùa, anh chưa bao giờ để ý mà bồi cậu cùng diễn.

Thẩm Gia Hành theo Hạ Hành Thù dắt vào ngồi trên ghế dựa , nhìn anh như có ma thuật đặt lên bốn đĩa thức ăn lên bàn , sau đó đem bát cơm nóng hổi đặt trước mặt cậu , trong nháy mắt, cậu lại cảm động đến có chút không biết làm sao.

“Bình thường em ít khi tăng ca, anh cũng vẫn không có cơ hội lưu đồ ăn cho em , hôm nay khó khăn mới biểu hiện một chút, thế nào, có cần thêm hay không ?” Cuối cùng bày ra một phen ma thuật, Hạ Hành Thù bưng một bát canh còn bốc đầy khí đặt tới trước mặt cậu tranh công .

Thẩm Gia Hành cầm lên chiếc đũa gắp một con tôm đã được bóc hết vỏ bỏ vào miệng, thỏa mãn mà ăn hết, mới thi ân mà cười nói:“Miễn cường cho một điểm khá .”

Hạ Hành Thù ra vẻ kinh ngạc “Nga? Vậy anh phải cố gắng hơn mới được .”

“Lực lĩnh ngộ thật cao , trẻ nhỏ cũng dễ dạy.” Nói xong, Thẩm Gia Hành lại cũng không thèm đấu võ mồm nữa, lập tức toàn bộ chú ý bị đồ ăn hấp dẫn, ra sức tiêu diệt.

Hạ Hành Thù ngồi ở một bên mỉm cười nhìn cậu, trong lòng đã quyết định trước không nên đem chuyện hôm nay gặp được hai vợ chồng kia nói cho cậu, lấy tính tình Thẩm Gia Hành, nếu đã biết chỉ sợ không thể không cáu giận một trận , mắt thấy cậu cũng sắp về với cha mẹ , đến lúc đó sẽ khiến không khí gia đình vào năm mới không mấy tốt đẹp, huống chi vợ chồng Thẩm Mạn tâm lớn gan nhỏ, hẳn cũng không dám làm ra cái chuyện gì khác người, chẳng bằng cứ để mình anh ứng phó.

Ngày mai Thẩm Gia Hành sẽ lên đường về nhà , ban ngày vừa xong việc liền trở về nhà thu dọn , qua đêm nay cũng sẽ không có nhiều thời gian ở chung, bởi vậy hai người có chút không muốn. Từ khi yêu nhau tới nay, đây vẫn là lần đầu phải tách ra dài đến gần nửa tháng , Hạ Hành Thù vốn nghĩ tối nay sẽ nói chút lời ngon tiếng ngọt, nhưng tưởng tượng đến Thẩm Gia Hành là trở về thăm cha mẹ, ngược lại không muốn biểu hiện đắc quá mức làm cho cậu khó xử, ngoài miệng chỉ tỉ mỉ dặn dò mọi chuyện, Thẩm Gia Hành tuy rằng trong miệng cười kêu anh như là một bà mẹ , nhưng trong lòng lại cảm động vài phần.

Buổi tối hai người ở trên giường rồi , Hạ Hành Thù vẫn không quên tiếp tục lải nhải, đem ngày cậu về , số tàu xe lửa , thời gian đến trạm hỏi đến nhất thanh nhị sở, sau đó lại kêu cậu phải nạp đầy tiền di động , mỗi sáng sớm khi anh gọi điện qua nhất định cậu phải nghe, lúc này mới thoáng hoãn hạ khẩu, Thẩm Gia Hành đã sớm nghe đến không thể nhịn được nữa, lập tức nghiêng thân lấy môi che kín miệng anh.

Kế tiếp đương nhiên là tiết mục không thể thiếu mang tên tạm chia xa giữa đôi tình nhân, Hạ Hành Thù cảm xúc kích động, Thẩm Gia Hành lại khó được phá lệ ôn nhu , hai người vẫn triền miên đến gần rạng sáng ba giờ mới rốt cục nặng nề đi ngủ.

Ngày hôm sau, Thẩm Gia Hành trở về nhà , Hạ Hành Thù quả nhiên ấn theo lời anh nói, mỗi ngày ba bữa gọi điện thoại quan tâm cậu, một mặt lại tiếp cha mẹ mình mới trở về ăn tết , thuận tiện đem chuyện tình cùng Thẩm Gia Hành bẩm báo rõ ràng, nhị lão Hạ gia đương nhiên sớm biết tính hướng của đứa con nhà mình, không những không có phê bình kín đáo, ngược lại đối lão bà của con trai cực kì có hứng thú, mà chờ tới qua tết mới có thể chính mắt trông thấy.

Ai ngờ, vào đầu tháng ba khi qua tết rồi , Thẩm Gia Hành bên kia đột nhiên xảy ra chuyện.