Ám Dạ Trầm Luân

Chương 11




Cổ tay bị còng, hai chân bị ép trước ngực, động tác vặn vẹo mang đến kích tình khác thường.

Tính khí run rẩy trung thực phản ánh thân thể vui sướng, nó cao cao đứng thẳng trong không khí, màu sắc đỏ tía dập dờn.

Lăng Diệp bỗng nhiên buông hai tay ôm chân Lãnh Tử Diễm ra, mặc hai cái chân kia khua vài vòng trong không trung mới mị hoặc cười, đem người lật qua, đưa lưng về phía mình.

Một lần nữa tiến vào.

Yêu thương hôn lên phía sau lưng bị thương, không chút chán ghét huyết máu pha lẫn đất cát bên trên.

" Ngươi vừa mới đi đâu, sao lại bị thương thành thế này?"

" A.... Hắc.... Hắc Phố...."

" Ngươi đi cái nơi đó?"

" Phải... Phải thì thế nào."

" Tùy tiện hỏi thôi, chuyện của Lãnh thiếu gia ta nào dám quản.”Lăng Diệp trào phúng nói.

Trong hằng hà sa số tình nhân của Lãnh Tử Diễm, y từ trước tới giờ là kẻ bí mật nhất.

Không, có lẽ ở trong lòng Lãnh Tử Diễm, mình bất quá chỉ là một đối tượng ngẫu nhiên có thể cùng giao hợp, ngay cả tình nhân cũng không được tính.

Dù vậy, người này vẫn trốn y.

Thừa dịp mình bị phụ thân phái lên tiền tuyến rèn luyện nửa năm, lại khẩn cấp chuyển từ Trường quân đội tới Học viện Hoàng gia.

Hắn liền muốn cách thật xa mình như vậy sao?

Đêm nay vừa mới trở về, nghe trộm phụ thân cùng phụ tá nói chuyện, biết phụ thân định đối phó với đồ trứng mốc xui xẻo bị nhốt ở sở cảnh sát này.

Mình thế nào lại cho phép khối thân thể thanh tú này bị nam nhân khác bừa bãi lăng nhục?

May mắn, y chạy tới đúng lúc, may mắn!

" Trái.... Bên trái...."

" Đừng nóng vội, từ từ sẽ đến... Ta sẽ thỏa mãn ngươi..."

Ngón tay thon dài thuần thục vờn quanh quần vú, trấn an thần kinh xao động bên trong.

" Miễn là thứ ngươi muốn.... Ta sẽ giúp ngươi có được tất cả..."

Đầu óc hỗn độn hiện lên cái gì đó, Lãnh Tử Diễm quay đầu, Lăng Diệp cũng đang nhìn hắn.

Bộ dáng người này vẫn rất đẹp, Lãnh Tử Diễm nghĩ.

Bất quá, quá bạo lực.

Hơn nữa, mình đánh không thắng.

Nhưng...

Nhưng...

Môi sát qua môi, tự nhiên hôn nhau.

Lăng Diệp cẩn thận liếm vòm miệng Lãnh Tử Diễm trên dưới, công thành đoạt đất không buông tha một phân một tấc.

Sau đó cuốn lấy đầu lưỡi hắn, quấn vòng cao thấp.

Mở mắt ra đối diện, trong mắt hai người đều đỏ hồng rõ rệt.

Trầm trầm gầm lên như dã thú, thân thể va vào nhau lách sách.