Âm Tào Địa Phủ

Quyển 1 - Chương 29




Hành Tư và Liễu San San ở lại phủ Dương Thành bảy, tám ngày; du hồ, dạo miếu…đều đi qua, lại thêm người của Tri phủ phái đi âm thầm chiếu ứng bọn họ, nên mấy ngày nay rất thuận buồn xuôi gió

Liễu San San chơi đến nghiện, thấy Hành Tư dường như cũng không có ý muốn về liền muốn đến kinh thành xem Liễu Bỉnh lớn lên thế nào, ai ngờ chạng vạng hôm nay vừa quay về khách sạn đã thấy Tất Trì vẻ mặt ưu sầu ngồi chờ trong phòng”

“Hành Tư quân, Ấn Trì quân một mình đến địa phủ đã bị sư phụ của hắn là Chính Nhất chân nhân bắt về”

“Ừ”

“Còn có, ngài thể nghiệm và quan sát dân tình đã đủ chưa?mọi người đến Chuyển Sinh điện không thấy ngài và San San,đều đoán…nói ngài mang theo San San bỏ trốn”

“…”

Bỏ trốn!!!

Liễu San San muốn đụng đầu vào cửa. Chuyện khó vậy mà bọn họ cũng nghĩ ra. Chắc chắn những sinh vật ở địa phủ trước khi chết đều là bà tám siêu cấp

Trở về địa phủ, bị tin đồn ái muội như vậy, mấy ngày nay Liễu San San không có tâm tình xuất môn

Hôm nay, ăn cơm trưa xong, Liễu San San mang ít hoa quả đến phòng mọi người. Khi đến phòng Hành Tư, không chút bất ngờ khi thấy hắn đang xem sách, thuận miệng hỏi “Hành Tư quân, ngài đang xem sách gì vậy?” nếu bắt nàng cả ngày xem sách không rời tay như vậy, nàng chắc chắn sẽ phát điên

“Những ghi chép của phàm nhân khi đến âm tào địa phủ nhận chức”

Muốn cho nàng cũng như vậy mỗi ngày thư không rời thủ, nàng nhất định sớm điên mất rồi.

Cái này hôm qua Liễu San San cũng đã đọc qua. Hàng tháng, Chuyển Sinh điện đền phái người đến Đệ nhất điện tập hợp và thẩm tra bản danh sách đăng ký quỷ hồn đầu thai. Hôm qua Hành Tư dẫn nàng đi theo, làm xong chính sự, hắn liền mượn Tần Quảng vương cuốn sách này

Chức vị ở âm tào địa phủ phần lớn là do thần tiên và quỷ thân đảm nhiệm, tuy nhiên cũng có vài người là phàm nhân có thân phận đặc thù, sẽ được chọn đến địa phủ nhậm chức. Quyển sách này là dùng để ghi lại những quan chức ở địa phủ xuất thân phàm nhân, tỷ như gia thế lai lịch, nguyên do được chiêu mộ, nhậm chức gì, trong bao lâu…

Hành Tư hiếu học, muốn tìm hiểu kỹ cơ chế dùng người ở địa phủ nhưng đối với Liễu San San thì những ghi chép khô khan này không hấp dẫn bằng các bản danh sách chứa đủ thứ chuyện xưa, cho nên nàng thật không hiểu sao Hành Tư có thể xem say sưa như thế

Hành Tư và Liễu San San ở thế gian mấy ngày, ở địa phủ cũng chỉ trong chốc lát, khi bọn họ quay về thì Ấn Trì đã không thấy tung tích. Liễu San San thở phào nhẹ nhõm. Nghe nói trước khi Ấn Trì bị Chính Nhất chân nhân lôi đi, cũng không kịp nói gì, chỉ để lại cây san hô và mấy viên dạ minh châu trong phòng nàng. Ban ngày thì không sao nhưng đến tối cả phòng đều bị chiếu sáng chói, Liễu San San nhịn được hai ngày rốt cuộc không chịu được nữa, đành nhờ Tất Trì dùng pháp thuật làm cây san hô nhỏ chừng năm, sáu tất, đặt ở một góc khuất trong phòng nàng.

Mới đầu Liễu San San còn tính viết thư an ủi Ấn Trì nhưng nghĩ đến lời cầu hôn của hắn, da đầu liền run lên, sợ viết thư lại khiến hắn hiểu lầm nên quyết định bỏ qua việc này

Đối với việc Liễu San San uống say dọa người ở nhà Tri phủ, Tây Tề dường như có ấn tượng rất sâu, mấy ngày nay thấy nàng đều châm chọc tửu lượng của nàng, khiến Liễu San San tức giận vô cùng. Vô Thân và Vô Khâu biết chuyện liền khơi mào, giựt dây cho Liễu San San và Tây Tề đấu tửu lượng

Liễu San San có chút động lòng. Nghe nói thời gian ở địa phủ trôi qua rất mau, ủ rượu trong hai tháng lại y như rượu được ủ mấy chục năm ở thế gian, vì thế Liễu San San máu nóng xông lên não, tự mình ủ mấy bình rượu còn hẹn Tây Tề tháng sau tỷ thí.Tây Tề không tỏ thái độ, mặc kệ nàng. Liễu San San lại cho là hắn đồng ý, cao hứng trông chờ đến tháng sau

Vì thế vừa làm tạp dịch, vừa nấu cơm ủ rượu, thỉnh thoảng đấu võ mồm với Vô Thân và Vô Khâu; đuổi đánh Tập Thư ngớ ngẩn và Tất Trì yêu thích nghệ thuật nhân thể…có thể nói cuộc sống của Liễu San San ở Chuyển Sinh điện cực kỳ phong phú

Từ sau khi vướng lời đồng mang theo Liễu San San bỏ trốn, mỗi khi cần đến các nơi khác ở địa phủ làm việc, Hành Tư đều mang theo Liễu San San, có lẽ vì muốn thể hiện mình cây ngay không sợ chết đứng nhưng lại phản tác dụng, càng làm cho lời đồn ngày càng nghiêm trọng hơn

Vô Thân và Vô Khâu thích tám chuyện đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, cũng thường xuyên giựt dây Tất Trì đùa giỡn ái muội với Liễu San San

Mới đầu Liễu San San còn cực lực phủ nhận nhưng dần dần nàng phát hiện ra ngày cả bản thân nàng cũng không phục. Không phải nàng không tự biết mình mà trong lòng nàng luôn có sự hi vọng mơ hồ lại không dám tìm hiểu sâu hơn

Ngày tựa hồ vẫn trôi qua như thế.

Cứ cách hai, ba ngày, Liễu San San lại đến thăm những hũ rượu nàng ủ. Hôm nay vừa mới từ hầm rượu ra ngoài, liền nghe bên ngoài ồn ào, có chút khác lạ

Vừa về đến viện đã thấy Tập Tư đang tìm nàng “San San, tìm được ngươi rồi. Không biết sao những quỷ hồn bị giam giữ để địa ngục của Đệ lục điện đều trốn thoát, địa phủ đang lùng bắt khắp nơi, cũng có rất nhiều người đến Chuyển Sinh điện và Vọng Thai đài, nhất thời nhân thủ không đủ,chúng ta cũng phải đi hỗ trợ. Hành Tư quân bảo ngươi phải ở yên trong Chuyển Sinh điện, đừng chạy loạn, nếu không xảy ra chuyện gì, sợ rằng chúng ta không cứu được ngươi”

Quỷ hồn cũng có thể vượt ngục?

Liễu San San vừa sợ vừa hiếu kỳ, lại có chút hoảng hốt. Tuy nàng đến địa phủ đã hơn hai tháng nhưng chỉ thấy quỷ hồn thành thật uống canh Mạnh Bà trở nên thành thật, mơ hồ chứ chưa từng thấy quỷ hồn chưa uống canh Mạnh Bà cùng như ác quỷ, huống chi quỷ hồn dám vượt ngục thì có thể là thứ tốt gì? Nếu lỡ nàng gặp phải thì phải làm sao?http://www.tieunguyennguyen.worldpress.com

Nàng càng nghĩ càng cảm thấy không an toàn, không dám ở một mình. Trong Chuyển Sinh điện không thấy bóng dáng ai khác, có lẽ đều đã ra ngoài hỗ trợ. Tập Thư tuy rằng bộ dáng ngốc ngốc, không đáng tin cậy nhưng vào lúc này cũng chỉ có thể dựa vào hắn

“Tập Thư, ta đi theo ngươi đi, nếu lỡ lát nữa yêu ma quỷ quái gì đánh tới đây, ta có kêu cứu mạng cũng không ai nghe được ah”

Tập Thư nghĩ lại thấy cũng có lý liền cùng nàng đi đến đại môn Chuyển Sinh điện “trừ Tây Tề còn đang ngủ, những người khác đều ở ngoài, ngươi ở bên trong này đừng ra ngoài, nếu có chuyện gì thì gọi chúng ta”

Lúc này mà Tây Tề còn ngủ? Chẳng lẽ sợ hắn bị đánh thức, tâm tình không tốt chẳng những không giúp được gì còn gây trở ngại?

Liễu San San miên man suy nghĩ, tránh sau cánh cửa nhìn ra bên ngoài. Không nhìn thì thôi, vừa thấy, nàng đã sợ không nhẹ. Mà đối tượng dọa nàng sợ lại không phải đám quỷ hồn vượt ngục mà chính là các đồng nghiệp của nàng

Trừ Hành Tư đến Vọng Thai đài giúp Mạnh Bà, những người khác đều ở chung quanh Chuyển Sinh điện, bay tới bay lui vô cùng chói mắt. Thân hình bọn họ nhanh như gió, xuống tay như nàng cắt củ cải trắng, ngay cả Tập Thư nhìn yếu đuối cũng có thể vung tay lên liền đánh ngã một quỷ hồn. Hình tượng hoàn toàn khác trước làm cho Liễu San San trong nháy mắt cảm thấy bọn họ chính là đám lưu manh lại ngốc mà nàng vẫn gặp hàng ngày. Tuy nhiên rõ ràng trước mắt, Liễu San San không tin không được, cũng một lần nữa khẳng định vị trí phế vật của mình.

Thấy cục diện rất nhanh đã được khống chế, Liễu San San lại thấy có chút không nghĩa, có lẽ vì sự tình được giải quyết quá dễ dàng, hơn nữa bị chân diện mục của các đồng nghiệp kích thích quá sâu, nàng lúc này chỉ muốn tìm một góc tường âm u trong hậu viện mà ngồi

Đám người Vô Thân, Vô Khâu vội vàng trói đám quỷ hồn giao cho các quỷ sai, còn Liễu San San ưu thương lê bước quay về hậu viện

Chuyển Sinh điện lúc này vô cùng im ắng, khi đi ngang qua phòng Tây Tề đã thấy cửa phòng hé mở, bên trong dường như có động tĩnh.Chẳng lẽ náo động bên ngoài rốt cuộc cũng làm hắn thức giấc?

Dựa vào kinh nghiệm trước kia, Liễu San San hẳn nên lập tức rời đi nhưng nhìn cửa phòng hé mở rất không bình thường, nàng lại không nhịn được tò mò, muốn nhìn một chút. Nhưng còn cách cửa phòng vài bước đã thấy bên trong lóe lên một luồng hồng quang, còn như có người đọc thần chú, Liễu San San nhất thời cảm thấy một lực lượng cường đại lôi nàng rời khỏi mặt đất, cái gì cũng chưa kịp nghĩ, chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, cả người rơi vào bóng tối

Cho nên nói lòng hiếu kỳ có thể hại chết người nha

Liễu San San bị nóng mà tỉnh,trong bóng đêm, đầu óc vẫn còn có chút mê muội cũng không hiểu rõ ràng lắm tình huống

“Tỉnh?” http://www.tieunguyennguyen.worldpress.com

Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm khiến Liễu San San nhảy dựng lên, cũng nhờ thế mà thanh tỉnh hơn

Nàng ngồi dậy, đưa mắt nhìn chung quanh, thấy bốn phía tối đen chỉ có trước mặt lộ ra một quầng sáng nhạt, nhìn kỹ mới phát hiện người vừa rồi lên tiếng và nàng đang ở trong một nơi rất chật hẹp

“Tây Tề, sao chúng ta lại ở đây? Đây là nơi nào?”

Ánh mắt thích ứng với bóng tối, Liễu San San mới phát hiện có một tầng khói lam cao tới bắp chân, chậm rãi phiêu động, nàng vừa rồi bị mùi khói làm cho tỉnh

Tây Tề đứng cách nàng không xa, thản nhiên nói “bên trong pháp khí”

“Pháp khí? Là cái gì vậy?”Liễu San San cảm giác có chút nóng bỏng đau đớn truyền đến từ bàn tay nàng đang chống trên mặt đất, cúi đầu nhìn thì lại thấy mơ hồ, không rõ là tình huống gì

“Đứng lên đi, cách khói này xa một chút” ngữ khí của Tây Tề vẫn lạnh như bang, hàm ý cảnh cáo mười phần khiến Liễu San San nhanh chóng đứng dậy

Tây Tề liếc nàng một cái “sao ngươi lại có mặt ở đây?”

Hừ, chuyện này đang muốn hỏi hắn ah

Liễu San San buồn bực xoa huyệt thái dương, thuật lại tình hình trước khi nàng bị ngất

Tây Tề nghe xong, im lặng một lát mới nói “Ngột Phương thừa dịp mọi người trong Chuyển Sinh điện ra ngoài ứng phó với quỷ hồn vượt ngục mà tiến vào, ta và hắn giao thủ lại bị trúng ám khí độc của hắn, tỉnh lại liền ở trong ngày. Về phần ngươi vì sao ở đây thì ta không rõ lắm”

Liễu San San ngẩn người, có chút khó tin “ngươi đánh không lại Ngột Phương?”

Nàng đã chứng kiến bản lĩnh của những người khác ở Chuyển Sinh điện thế nhưng bình thường bọn họ không dám trêu chọc, ai ngờ hắn lại nói hắn đánh không lại tên phản diện Ngột Phương

“Thân thủ của Ngột Phương vốn tương đương ta, hắn lại có chuẩn bị mà đến, ta lại vừa tỉnh ngủ, đánh không lại cũng không có gì lạ”

“…”

Liễu San San cười ngất, Tây Tề vẫn thản nhiên “ngươi có thể là vừa lúc đi ngang qua bị hắn thấy được, sợ lộ ra nên mới thuận tay nhốt vào”

“…”

Thuận tay…Đây cũng là lý do sao?

Liễu San San càng cười mình đúng là vận cứt chó. Nếu biết vậy, nàng đã  ở đại môn chờ đám người Vô Thân, Vô Khâu thu thập xong rồi cùng nhau trở về. Tiếc rằng giờ có hối hận thì đã muộn

Liễu San San quyết định phục hồi tinh thần đối mặt với sự thật “vậy sao hắn lại muốn nhốt ngươi vào trong pháp khí? Làm như thế nào vậy?”

Nơi này ngoài trừ bóng tối thì chính là khói chướng, đừng nói là người và đồ vật, ngay cả một chút âm thanh cũng không có, nếu Ngột Phương muốn Tây Tề không qua được sao lại không chuẩn bị hình cụ linh tinh gì đó chứ?

“Loại pháp khí này dùng để thu phục yêu vật ma quái, chủng loại rất nhiều, uy lực cũng không giống nhau. Nếu là pháp khí lợi hại, bất luận là nhân, thần, ma, bị nhốt vào rồi liền không thể thi triển pháp lực, chỉ có thể chờ bị khói chướng này chậm rãi ăn mòn, hoàn tan thành nước mủ, cuối cùng cũng biến thành khói chướng này. Hiện tại kết giới của pháp khí này uy lực không tầm thường, ta ở trong này lại không thể dùng pháp thuật, không biết Ngột Phương đi đâu mà tìm được”

Nghe Tây Tề nói xong, Liễu San San vừa mới chấn hưng tinh thần đã suy sụp lại.

Bị khói chướng này ăn mòn, hòa tan thành nước mủ?

Hiển nhiên là hiểu biết của nàng về thủ đoạn tra tấn người của âm tào địa phủ còn nhiều khiếm khuyết, chuỗi ngọc trên cổ tay ánh sáng ảm đạm, cho thấy không có hiệu lực. Liễu San San càng thêm lo sợ, tựa như cách giày cũng cảm nhận được nóng cháy đau đớn trên chân. Đột nhiên một trận âm phong thổi tới, suýt nữa đã quét trúng nàng, Liễu San San vội kêu lên, trốn sau lưng Tây Tề “đây…đây là cái gì vậy?”

“Đại khái đây là yêu ma bị pháp khí thu phục trước kia, vong linh còn chưa bị hóa sạch, còn có chút tính công kích” Tây Tề nói xong đưa tay ngăn cản mấy vong linh đang bay tới nhưng vì tay trần không có lực sát thương nên tạm thời chỉ có thể bắt bọn chúng lại mà thôi

Liễu San San nghe mà cả người lạnh toát, tay chân run rẩy “vậy…giờ chúng ta nên làm gì?”

“Chờ.”

“… Chờ cái gì?”

“Hoặc là chờ có người tìm được chúng ta, cứu chúng ta ra ngoài;hoặc là chờ chết”

Liễu San San rùng mình, cảm thấy sức nóng dưới lòng bàn chân càng thêm mãnh liệt

“Người khác nhau, khả năng chịu đựng cũng khác nhau, nhiều nhất là ba, năm canh giờ cũng phải hóa thành nước mủ. Ngột Phương ủ mưu đã lâu, việc quỷ hồn vượ ngục hẳn cũng có liên quan tới hắn, để di dời sự chú ý của những người khác, lúc này Chuyển Sinh điện không có ai cả, muốn có người tìm chúng ta là rất khó”

“Tây Tề, ngươi đừng nói nữa” Liễu San San vừa nói vừa giơ chân. Nàng cảm nhận được giày đã bị tuột ra, khói chướng cũng đã chậm rãi dâng lên tới thắt lưng, nàng chỉ có thể không ngừng đổi chân, dùng thế kim kê độc lập nhằm giảm bớt tốc độ

“Như thế nào cũng chỉ có hai kết quả, nói hay không cũng thế thôi” Tây Tề thản nhiên đáp, giống như người lát nữa sẽ chết không phải là hắn. Nhìn Liễu San San như kiến bò trong chảo nóng, trầm mặc một lát lại lên tiếng ‘lại đây”

“… Làm sao?” Liễu San San không hiểu nhưng vẫn nghe lời mà đi đến trước mặt hắn 

Tây Tề bất ngờ khom người, ôm ngang nàng vào lòng.

Liễu San San bị hành động bất ngờ của hắn làm sợ đến suýt ngất, không chút nghĩ ngợi mà quơ tay múa chân ‘ngươi làm gì vậy? mau buông ta xuống”

Tây Tề không hề nhìn nàng, hiển nhiên không hài lòng với thái độ giãy dụa của nàng, lạnh lùng nói “không muốn chết quá nhanh thì mau thành thật cho ta”

Liễu San San ngẩn người, lúc này mới ý thức được mình đã cách xa khói chướng, vội nói ‘thật xin lỗi, Tây Tề, là ta hiểu lầm ngươi. Vậy ngươi thế nào?”

“Ta có thể chịu đựng hơn ngươi”

“…” có chịu giỏi thế nào thì cũng chỉ ba, năm canh giờ

Liễu San San bị Tây Tề ôm, cả người không được tự nhiên. Tây Tề lại y như cọc gỗ, đứng yên không nhúc nhích, tay cũng không hề nhàn rỗi, thỉnh thoảng vung lên bắt lấy mấy vong linh yêu ma

Xấu hổ trầm mặc một lát, Liễu San San liền tìm chuyện nói để hóa giải “ngươi và Ngột Phương có thâm cừu đại hận gì? sao hắn lại hạ độc thủ như thế?”

Tây Tề vẫn lạnh như băng “ngươi không phải đã biết sao?”

“Là vì chuyện của Ngột Viên sao? rõ ràng là ngươi vô tình, hơn nữa cũng do hắn hạ chiến thư, ép buộc ngươi, muốn trách cũng nên trách hắn ah”

“Nếu hắn có thể nghĩ như vậy thì chúng ta đã không ở chỗ này”

“…”

Mới nói hai câu, khói chướng đã cao thêm một khoảng. Liễu San San cảm thấy cổ họng khó chịu, đừng nói là nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng khó khăn. Nàng nhịn một lát, rốt cuộc nhịn không được mà ho khan, rất nhanh đã ho liên tục. Liễu San San mặt đầy nước mắt, đưa tay ôm ngực, cảm thấy tâm can phế phổi cũng theo cổ họng mà trôi ra ngoài

Tây Tề cúi đầu nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng lại không có cách nào, chỉ có thể ấn đầu nàng, cho mặt nàng vùi vào ngực hắn “cách vải dệt, hô hấp sẽ dễ chịu hơn”

Quả thật là có chút hiệu quả, Liễu San San không tự chủ được cầm lấy vạt áo của Tây Tề che mặt, thở từng hơi một, cảm giác dễ chịu hơn một chút, tư duy cũng thông thoáng hơn. Có lẽ nàng sẽ phải chết trong cái pháo khí không biết tên này, Tây Tề có thể chờ tới lúc người khác đến, nhưng nàng chỉ là phàm thai phế vật, tuyệt đối là không thể. Nàng rầu rĩ lên tiếng “ta đúng là mệnh khổ từ trong xương, lúc sống chẳng có ngày tốt, chết rồi cũng thường xuyên gặp tai ương, bị hóa thành nước mủ có phải ngay cả hồn cũng không có, cũng không thể chuyển thế đầu thai đúng không? quên đi. Tháng sau muốn đấu tửu lượng với ngươi, nếu chết ở đây, mấy hủ rượu của ta liền tiện nghi cho đám người Vô Thân, Vô Khâu”

Tây Tề trầm mặc “bớt nói nhảm đi”

Khói chướng đã dâng lên đến trước ngực Tây Tề, vừa vặn bao phủ lấy Liễu San San, vải dệt cũng không còn tác dụng.

Liễu San San ngay cả ho một tiếng cũng không có khí lực,cuộn người thành một đoàn, cố gắng dán sát vào vải dệt, không phát ra thanh âm, chỉ có thân thể run lên từng đợt vì ho khan

Tây tề cúi đầu, cũng đã không nhìn thấy hình dáng của Liễu San San. Chỉ cần khói chướng không vượt qua đầu hắn thì hắn vẫn có thể chống đỡ được. Hắn ôm chặt Liễu San San,vỗ nhẹ lên lưng nàng

“Ta là con tư sinh, trong nhà không chấp nhận ta, phụ thân sai người đưa ta đến gởi nuôi ở chỗ phụ thân Ngột Phương. Ta từ nhỏ đã lập chí phải khiến cho người nhà đã vứt bỏ ta phải hối hận, cho nên cái gì cũng muốn làm đến tốt nhất. Ngột Phương mới đầu đối với ta rất tốt nhưng sau ta lúc nào cũng hơn hắn một bậc, hắn liền bắt đầu bất hòa với ta, hơn nữa sau khi Ngột Viên tỏ tình với ta, hắn càng đối địch với ta. Ta cũng không để ý mấy chuyện này, dù sao ta từ lúc sinh ra đã định là cô đơn chiếc bóng. Sở dĩ ta nhận chiến thư của hắn, đơn giản là vì hôm đó cha ta đến địa phủ làm khách, lúc đó chỉ là hành động theo cảm tính, muốn nhân việc này để phụ thân ta biết ta xuất sắc thế nào, muốn cho hắn hối hận vì quyết định trước kia, không ngờ lại gây ra thảm kịch như vậy” Khi đó hắn chỉ là thiếu niên mới lớn, bưởng bỉnh lại thích thể hiện mình, cuối cùng lại đổi lấy day dứt cả đời

Tây Tề chậm rãi nói xong chuyện cũ, bản thân không hiểu là vì muốn phân tán sự chú ý của Liễu San San để nàng bớt thống khổ hay là vì trước khi kết thúc cuộc đời, nhớ lại bản thân đã từng xúc động, quật cường thế nào

Người trong lòng đã dần không có động tĩnh, khói chướng cũng đã tràn ngập đến chóp mũi Tây Tề. Hắn dù sao cũng đã sống mấy ngàn năm, so với Liễu San San chỉ mới sống mười mấy năm thì hắn thực sự đã quá lời. Có điều lần này liên lụy tới nàng, hắn ngoài trừ xin lỗi nàng cũng không còn cách nào khác

Tây Tề đang muốn nhắm mắt lại, đột nhiên một đạo bạch quang xuất hiện, tiếp theo là âm thanh chói tai, khói chướng gắt gao quấn quanh trong nháy mắt biến mất. Giam cầm không còn, Tây Tề thở phào một cái,không đợi hắn thích ứng với ánh sáng, trước mắt đã xẹt qua một bóng người, chộp lấy Liễu San San đã không còn hơi thở ở trong lòng hắn

“San San!”

“Tây Tề!”

Tây Tề nghe được mấy âm thanh quen thuộc, đưa tay xoa đầu vẫn còn hơi choáng váng, nói với người vừa đoạt lấy Liễu San San “nàng đã không nhúc nhích hồi lâu, ngươi mau độ cho nàng một ít tiên khí xem sao, có lẽ còn có thể cứu được” nói xong hai chân lảo đảo muốn té, may mà Vô Thân, Vô Khâu đứng bên cạnh đỡ lấy hắn,mới khiến hắn không bị ngã

Hành Tư lại không rảnh để ý, cúi đầu hôn lên đôi môi lạnh lẽo tím tái của Liễu San San, độ cho nàng một ít tiên khí

Tây Tề đưa mắt hỏi Vô Thân ‘sao các ngươi tìm được pháp khí này?” bọn họ ở trong pháp khí chưa đến một canh giờ, mà Ngột Phương chắc chắn sẽ giấu pháp khí ở nơi rất bí mật, bọn họ sao có thể tìm được nhanh như vậy?