Anh Trai Bá Đạo Chớ Chọc Giận Em Gái Lưu Manh

Chương 11




"Tại sao em lại làm như vậy" Ngạo Lâm Phong tay cầm tờ báo trên tay, lạnh nhạt hỏi.Sao bỗng nhiên cô lại đánh nhau với người ta đã vậy còn bị dẫn tới tận đồn cảnh sát nữa.

"Tôi thích như vậy không được à?" Hoàng Thái Trân trừng mắt nhìn hắn nói, ai biểu hắn khi không lo chuyện bao đồng làm gì,cô cũng không mượn hắn quản chuyện này.

Ngạo Lâm Phong thở dài,đưa bàn tay lên vuốt gương mặt trắng noãn hơi ửng đỏ của cô,động tác hắn vừa dịu dàng lại có chút đau lòng hỏi:"Có đau không?"

Hoàng Thái Trân ngây người không nghĩ tới hắn lại hành động như vậy,trong giầy lát hai người cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy.

"Em có đau không ?" Hắn lần nữa lặp lại câu hỏi,trên gương mặt tuấn mĩ không hề che dấu sự lo lắng,cô không trả lời làm hắn thật bất an.

Lúc này, Hoàng Thái Trân mới có thể bình tĩnh lại cô lạnh lùng gạt tay hắn ra :"Không sao " Đáng chết !Lúc này cô lại bị hắn mê hoặc,cô làm sao vậy?Gần đây cứ giống như cô không còn là chính mình nữa.

"Không sao thì tốt rồi".Hắn sủng nịnh nhìn ,giây tiếp theo liền cau mày lại tiếp tực nói:"Lần sau,đừng để người ta bắt nạn".Hắn không phải giận vì cô đánh nhau,mà là hắn tức giận vì cô lại để cho người khác đánh.

Hoàng Thái Trân bật cười thành tiếng,châm chọc nói :"Anh nghĩ ai có thể ăn hiếp được tôi ?"Trừ khi,cô không để ý nếu không thì không có bất kì kẻ nào có thể leo lên đầu cô ngồi cả.

Ngạo Lâm Phong đối với sự chế giễu của cô không hề cảm tấy tức giận,ngược lại hắn chỉ nhìn cô dịu dàng nói:"Vậy thì tốt rồi".Hắn không mong muốn bất kì ai tổn thương đến cô dù là nhỏ nhất hắn cũng không cho phép.

"...."Hoàng Thái Trân im lặng nhìn hắn,như đang suy nghĩ điều gì đó.Hắn vừa đẹp trai,tài giỏi gia cảnh lại tốt,tại sao cô cũng chưa từng nghe qua hắn có bạn gái nhỉ ?Nếu hắn có bạn gái thì có lẽ cô gái ấy sẽ trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời a! Khoan đã ...cô đang suy nghĩ gì vậy chứ??Sao tự nhiên quan tâm chuyện vợ con của hắn làm gì,Hoàng Thái Trân lắc lắc đầu cố gắng loại bỏ cái suy nghĩ kì lạ này ra khỏi đầu mình.

"Em sao vậy ?" Ngạo Lâm Phong nhìn cô quan tâm hỏi,sao tự nhiên cô lại hành động kì lạ thế?Có phải là không khỏe trong người hay không?

Hoàng Thái Trân lúc này mới hoàn toàn lấy lại tinh thần nhìn hắn lạnh nhạt nói:"Tôi đói rồi".

"Ừ,vậy anh dẫn em đi ăn, em muốn ăn món gì?"Hắn nhìn cô cười nói.Thì ra là do cô đối bụng à? Nên mới mặt nhăn mày nhó như vậy.

"Gì cũng được"Cô nhìn hắn ngắn gọn đáp.

......Phân cách......

"Anh không ăn ngồi đó nhìn tôi làm gì?" Hoàng Thái Trân cau mày,hắn nhìn cô chăm chú như vậy làm cô thấy rất không thoải mái.

"Em ăn đi đừng để ý đến anh"Hắn cười cười nhìn cô.

"Anh nhìn tôi như vậy thì làm sao mà tôi không để ý được"Đùa à?Làm sao người khác có thể ăn khi bị nhìn nhìn vậy chứ.

"Em nhắm mắt lại coi như không thấy anh là được".Hắn bá đạo nói.

Khoé môi của Hoàng Thái Trân co giật mạnh,nhìn hắn nghiến răng nghiến lợi nói:"Anh đùa à?Có tin tôi móc mắt anh không?"

"Em sẽ không làm vậy".Ngạo Lâm Phong không hề hoảng sợ trước lời uy hiếp có như không của cô hắn chỉ cười xấu xa tự tin khẳng định.Hắn mới không tin cô thật sự sẽ đối xử với hắn như vậy.

"Sao anh lại nghĩ là tôi không dám làm?" Đừng có mà dùng cái giọng điệu đó nói chuyện với cô,không có gì mà Hoàng Thái Trân này không dám làm cả.

"Anh cũng không biết".Ngạo Lâm Phong lắc lắc đầu nói.Hắn cũng không hiểu chính mình tại sao lại có cái suy nghĩ đó nữa.

"Chẳng lẽ anh đang nghĩ tôi thích anh?"Lời vừa nói ra khỏi miệng Hoàng Thái Trân chỉ hận không thể cắn đứt lưỡi của mình.Quỹ ám !Sao cô lại hỏi hắn điều ngu ngốc này chứ.Hoàng Thái Trân bối rối quay ngón tay.

"Sẽ không".Giọng nói lạnh nhạt của hắn cắt đứt bầu không khí khó xử,đôi con ngươi của hắn ẩn hiện tia đau nhói.

Hoàng Thái Trân ngây người,buộc miệng hỏi:"Anh đã từng thích ai chưa?"Trời ạ!Cô lại hỏi ngu ngốc gì vậy.

"Em quan tâm à?"Ngạo Lâm Phong tay nâng cốc trà lạnh nhạt hỏi,không nhìn ra được nét mặt của hắn là đang vui hay buồn.

"Anh trai có bạn gái tất nhiên người em gái như tôi phải quan tâm một chút rồi"Lời nói của cô giống như tự nói với chính mình vậy.Phải hắn là anh của cô,tất nhiên cô cũng sẽ hiếu kì về cuộc sống của hắn rồi.Không có gì lạ cả !Phải không có gì lạ cả!(Nguyên : =_= Thế chị chịu ngược đi nhá)

"Ừ"

"Nói vậy anh có bạn gái rồi à?"Cô có chút kích động hỏi.

"Đúng vậy" Hắn nhàn nhạt nói.

"Khi nào ?" Sao cô lại không biết.

"Rất lâu về trước".Ánh mắt người nào đó trở nên ảm đạm nói.

Hoàng Thái Trân im lặng,không hiểu tại sao tim cô lại có cái gì đó khẽ đau nhói.Cảm giác này là sao...nó làm cho cô rất không thoải mái.

Mà Ngạo lâm Phong là người tinh mắt ,lại rất sắc bén dĩ nhiên đã nhận ra tia không vui cùng đau lòng thoáng qua đôi mắt long lanh của cô.Hắn âm thầm cười khỗ,cô gái này đối với những chuyện xung quanh đều rất tinh tế.Nhưng lại mờ mịt về khoảng tình cảm nam nữ,ngay cả bản thân mình thích hắn mà cũng không nhận ra,lại đi hỏi hắn mấy câu ngây thơ như vậy,để rồi tự ngược đãi bản thân...nhưng hắn lại đặc biệt yêu thích sự ngây thơ này của cô.

Không sao cả!Hắn bằng lòng đợi cô,cho dù có thêm mười năm nữa hắn vẫn sẽ không hối hận.Hắn sẽ đợi đến khi cô nhớ lại tất cả,đợi cho đến khi cô nhận ra tình cảm của bản thân mình....đến lúc ấy hắn sẽ giữ cô ở lại mãi mãi bên cạnh mình ,vĩnh viễn không để cô rời khỏi.

"Em không muốn biết cô ấy là ai à?"Mặc dù đã biết rõ tình cảm của cô nhưng không hiểu tại sao hắn lại muốn trêu chọc cô.Trả thù ? Phải hắn muốn trả thù vì cô đã khiến hắn đợi lâu như vậy,nên có lẽ hắn phải cho "em gái" này của hắn nếm chút tư vị đau xót.

"Không cần"Hoàng Thái Trân tức giận quát,hình như mắt cô có cái gì cay cay,mà lòng cô cũng như vậy chua xót vô cùng.

Lúc này,Ngạo Lâm Phong mới thật sự hối hận hắn đau lòng vuốt ve gương mặt cô ,ăn năn nói:"Đừng giận,anh đùa thôi"

Hắn nói cái gì? Đùa thôi? Không hiểu tại sao theo lẽ bình thường cô nên tức giận rồi đánh cho hắn vài cái mới đúng!Nhưng sao cô lại...mỉn cười.Cô đang vui sao?Tại sao lại như vậy....chẳng lã cô lại đi yêu chính anh trai của mình?!

Đã sửa bởi VươngThanhNguyên lúc 13.06.2016, 09:18.

Ta mới lọt hố nè nàng : ">

sẵn tiện nhặt sạn giúp nàng luôn đây :

"đưa bàn tay lên vuốt lên gương mặt trắng noãn hơi ửng đỏ của cô"

= đưa bàn tay lên vuốt gương mặt trắng noãn hơi ửng đỏ của cô

"Hoàng Thái Trân ngay người không nghĩ tới hắn lại hạnh động như vậy,trong giay lát hai người cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy."

= Hoàng Thái Trân NGÂY người không nghĩ tới hắn lại HÀNH động như vậy,trong GIÂY lát hai người cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy.

"Lần sau,đừng để người ta bắt nạn”

= Lần sau đừng để người ta bắt nạt

"Vậy thì tốt rôi"

=Vậy thì tốt rồi

Hoàng Thái Trân lúc này mới hoàn toàn lấy lại tinh thần nhìn hắn lạnh nhạt nói:"Tôi đối rồi"./Thì ra là do cô đối bụng à?

= đối => đói

"Khéo môi của Hoàng Thái Trân co giật mạnh,nhìn hắn nghiến răng nghiến lợi nói:"Anh đùa à?Có tin tôi mốc mắt anh không?""

= Khéo => khóe / mốc mắt = móc mắt

"Hắn mới không ti cô thật sự sẽ đối xử với hắn như vậy."

=Hắn mới không TIN cô thật sự sẽ đối xử với hắn như vậy.

"Mà Ngạo lâm Phong là người tinh mắt ,lại rất sắc bén diễn nhiên đã nhận ra tia không vui"

=diễn nhiên => dĩ nhiên

Lúc này,Ngạo Lâm Phong mới thật sự hối hắn

=hối hắn =>hối hận