Anh Yêu Em.... Cô Bé Ngốc Ạ!!!!

Chương 29: Tình cũ?! Hiểu lầm?! Tan vỡ?! Thật ư?! (Part 2: âm mưu thành công)




Chap 25: Tình cũ?! Hiểu lầm?! Tan vỡ?! Thật ư?! (Part 2: âm mưu thành công)

“Nên mặc gỉ giờ ta?!”

“Áo pull? Không xấu lắm”

“Croptop với chân váy?!”

Aizzzz “mặc gì đâyyyyy”

Nó đang “điên” khi chẳng biết nên mặc gì để gặp hắn. Bày cả núi quần áo trên giường, nó vò đầu bứt tóc chẳng biết mặc gì!

Lăn cho đã rồi quyết định mặc cái áo croptop mầu trắng với con panda ở giữa với cái chân váy màu đen mà trước khi về nước Cell đã mua tặng nó. Tóc búi củ tỏi, môi phớt tí lớp son dưỡng mới mua chưa kịp xài. Nó đi nhanh xuống nhà 3h20 rồi! OMG! 1 tiếng 24 phút 36 giây cho nó chuẩn bị??? Khiếp thật! Cơ mà hắn đâu rồi nhỉ? Đi trước rồi hả? Sớm vậy trời!

Rồi nó phóng như bay xuống nhà.

- Chú Hai ơi chở cháu đến 36 Trần Hưng Đạo nha chú.-nó phóng vô xe rồi dặn chú hai-tài xế chở đến quán Lovely Dream. Chú Hai gật đầu rồi lái xe đi.

Đến trước cửa quán nó thấy Liera. Cô ta làm gì ở đây nhỉ?! Chợt nó thấy hắn đang đứng cạnh cô ta, họ…đang hôn nhau ư?!

*RẦM* như sét đánh ngang tai nó. Cảnh trước mắt là thật ư?! Hắn đang hôn….Liera ư?! Không phải mà! Ai đó hãy nói với nó đây không phải là sự thật đi!

Nó đứng đó, chôn chân, người nó ngây ra như pho tượng. Khi hắn thấy nó, mắt mở to, phảng phất sự hoảng loạn, nó chạy vút đi. Không không phải như nó thấy đâu?! Đợi đã. Hắn lao như bay chạy ra khỏi quán để đuổi theo. Còn Liera ư?! Ả ta đang cười điên lên vì cái âm mưu kia cũng đã thành công như dự tính, mở điện thoại ra, bấm một dãy số rồi nhấn gọi, cô ả áp lên tai nghe kèm với nụ cười nửa miệng nhưng phảng phất sự sung sướng hả hê…

-Thành công!- rồi cúp máy.

…..

- Angle! Angle! Đợi đã! Không như em nghĩ đâu mà! Angle!- hắn đuổi theo nó.

- Em không nghe! Em không nghe! Hoá ra bao nhiêu lâu nay em chỉ là một con ngốc mà thôi. Em đã sai khi nghĩ anh yêu em thật lòng. Em đã sai khi nghĩ những lời tối hôm đó là thật. Tất cả… Tất cả mọi thứ chỉ là giả dối. Là giả dối!-rồi nó tiếp tục chạy, chạy cho đến khi nào thoát khỏi hắn thì thôi. Đau! Nhói! Là thứ cảm giác cô đang cảm nhận được. Tê buốt. Lạnh giá. Tan vỡ rồi! Nó đã tan vỡ rồi. Tim cô đã nát tan hết rồi.

Mưa rơi rơi! Mưa rơi rơi! Trời đang mưa! Nước mưa hay nước mắt vậy? Mặn quá! Chát quá!

Bỗng nhiên…

- CẨN THẬNNNNN!!!!-hắn hét lên rồi

một chiếc xe phóng với tốc độ kinh hoàng lao về phía nó và *Ầm*

Máu đang chảy, của ai vậy?! Máu cứ chảy?! Nhiều lắm.

- Phong! Phong! PHONGGGG! Đừng bỏ em mà! Sao anh lại cứu em chứ?! Tên ngốc! Tên đần! Để em chết đi anh có thể ở bên cô ấy mà.-nó đang khóc, lại khóc nữa rồi.

- Ngốc ạ! Em có biết lúc nãy….em…t..h…thấy…khô…không…không phải sự thật! Anh…chi…chỉ…chỉ yê….yêu…em…mà…mà thôi! Mãi yêu em….cô bé ngốc am! Đừ….đừng khóc mà! Anh….anh…se…sẽ buồn lắm đấy…. Mưa…nước…mă…mắt…mặn lắm.-nói rồi hắn gục đi trong làn máu đỏ tươi dưới mưa!

- Khôngggggg!! Phonggggggg! Cứu với! Cứu chồng cháu với….không…được mà…khôngggg!

Rồi nó cũng ngất lịm đi!

…….

Tại bệnh viện.

- Angle! Angle! Em tỉnh rồi! Em không sao chứ?!-Cell nhìn nó, đôi mắt cô sưng húp lên vì khóc. Bên cạnh cô là Kristian (Lâm Minh đoá).

- Chị hai! Sao chị ở đây?!-rồi chợt nhớ điều gì đó.-Phong! Anh Phong sao rồi?!-nó điên cuồng hét lên. Đáp lại là một cái chỉ tay về giường bên kia. Một chàng trai đầu quấn băng trắng, xung quanh là dây truyền máu, nước và có cả ống oxi để thở. Trông hắn thật thảm hại. Hắn nằm đó, đôi mắt nhắm nghiền lại và chưa có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy là sẽ tỉnh. Tại nó. Tại nó cả. Nếu nó nghe hắn thì mọi việc đâu như thế này. Nhanh chóng tháo kim truyền ra nó vội vàng chạy qua bên hắn. Nhưng vì còn khá yếu nên nó đã té. Dù ngã đau nhưng vẫn chẳng nhằm nhỏ gì, nó cố gắng lết qua. Nhìn thấy nó như vậy. Cell không khỏi đau lòng, cô khẽ nghiêng người vào lòng của Minh mà oà khóc. Cứ thế mà cô khóc. Còn Minh chẳng nói gì chỉ đứng yên vòng tay ôm lấy và để cho cô khóc. Đúng lúc đó, Jess cùng tụi Hân, Mi bao gồm cả Nhật và Vỹ hối hả chạy vào, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ai nấy không khỏi chạnh lòng. Kẻ thì lê lết đến chỗ người mình thương yêu đang nằm, người thì đau khổ rơi lệ nhìn kẻ kia.

- Xin lỗi tiểu thư. Tôi đã tới trễ. Nếu tôi tới sớm hơn thì đã không có chuyện gì xảy ra rồi.-Jess day dứt.

- Chị nói vậy có nghĩa là sao chứ?!-nó khó hiểu quay đầu về phía Jess.

- Thật ra tất cả đều là âm mưu của Liera và tên Lyes đó. Họ muốn hai người phải hiểu lầm nhau tôi tình cờ nghe được điều đó từ cô ta khi cả hai người sắp ra về.

- Ý của cậu là đây chính là cái bẫy.-Cell tức giận. Không ngờ cô ta dám làm vậy.

- Vâng ạ!

- Quá đáng lắm. Nhìn mặt xinh vậy mà…. Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được mà.-nhỏ Mi tức giận ra mặt.

- Không ngờ…-Nhật khá bất ngờ khi người gây ra chuyện này lại chính là Lyes và Liera. Vì tình yêu sẵn sàn dùng thủ đoạn. Thật kinh tởm. Ngay cả Minh cũng không ngờ em gái mình còn sống và nó đã gây ra chuyện kinh tởm này. Anh như chết trân khi nghe tin ấy.

- Jess kêu gọi đàn em chuẩn bị hành động đi. Chúng ta phải bắt cho được ả ta và tên KHỐN đó. Tôi không thể để yên được rồi.-Cell đã… tức giận thật rồi. L…I…E….R…A cô sẽ phải trả giá cho hành động ngu ngốc của chính mình. Cái giá đó sẽ rất đắt để có thể đổi lấy cái mạng chó của cô.

…….

- Đại ca bang Black Rose đã hành động rồi.-một tên đàn em vào báo cho Lyes biết.

- Làm tốt lắm!-hắn đểu cán cười.- Tụi bây tiến hành tiếp kế hoạch cho tao. Anh sắp được gặp lại em rồi Thiên Thiên bé bỏng à! Anh sẽ khiến cô em gái của em phải đau đớn đến tột cùng rồi mới thôi. Tất cả đều là do tên Phong khốn kiếp đó thôi. Hâhhahaha.

…….

P.s: biết là kết thúc chap này tại đây sẽ khiến các bạn phải tò mò. Nhưng mà…hết cách rồi keke.

Đọc tiếp Anh yêu e….cô bé ngốc ạ! – Chương 26