Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 27




Viện trưởng Slytherin

Ăn cơm tối xong, Snape gọi gia tinh thu thập bàn ăn sau đó bưng ly rượu đỏ chưa uống xong bắt đầu phê luận văn — đối với những luận văn này, anh không chút lưu tình phê phán, bất cứ sai lầm gì cũng không thể đào thoát mắt của anh, vô luận là chữ viết hay là nội dung, anh đều có thể lấy ra một đống tật xấu.

Cái này tại Harry xem là Snape xoi mói nhưng Harry cũng không dám lắc lư một vòng trước mặt Snape nữa — quả thực không thể tưởng tượng, cậu đến bây giờ cũng không biết rõ mình làm sao, dám rống Snape còn … uống hết cà phê đen của Snape, nói thật, vị kia không được tốt lắm!

Vì không cho Snape nhìn mình tâm phiền, Harry tự giác ngồi vào cạnh Prince làm bài tập, đương nhiên bài tập của bọn họ không giống nhau. Prince làm về chế tác cùng thay đổi độc dược co thân mà Harry là quy tắc biến hình học, tuy cậu không quá am hiểu môn học nhưng so với độc dược thì coi như là học không tệ.

Snape cố ý bỏ qua Harry tồn tại, anh tập trung chú ý ở những luận văn của những cự quái trong đầu chỉ có Mandrake thét tai — đúng vậy, anh không cần quá chú ý cứu thế chủ, Harry Potter đã bị quá nhiều người chú ý, mà cậu ta cũng xác thực là tiêu điểm được chú ý, hiện tại, tất cả mọi người đều lên tinh thần để làm một chuyện, hiển nhiên, chuyện này làm Snape rất…… Khó chịu.

Nhưng trong nội tâm giáo sư độc dược cũng mất hứng nhưng không tính toán phát cơn tức đến hai người khác trong phòng — mặc dù anh vẫn muốn dùng cứu thế chủ làm pháo hôi, nhưng anh vẫn cố nhẫn nại, đúng vậy, anh khuyên bảo bản thân phải nhịn xuống.

Có lẽ không có ai biết, giáo sư độc dược Hogwarts, viện trưởng Slytherin, một người thoạt nhìn sẽ không giống người tốt, đồng thời cũng là một người tại độc dược cùng với nghệ thuật hắc ám có tạo nghệ rất sâu, tuy không thể nói rất cường đại, nhưng ở thế giới pháp thuật cũng không phải một nam nhân bị khinh thường, Severus Snape, trên thực tế là một tên nhát gan — cái này, chỉ có chính anh biết rõ.

Đối với Severus Snape, anh khát vọng gia đình, hướng tới gia đình, nhưng đồng thời cũng e ngại gia đình. Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Snape và Eileen Snape chết không chịu đi vào gia đình khác — anh còn nhớ rõ khi mình 11 tuổi đi vào nhà Lily, ngôi nhà ấm áp tràn đầy hương vị ngọt ngào, cha mẹ Lily ông bà Evans ở trong phòng bếp nhỏ giọng bàn về gia đình của anh —

Một kẻ đáng thương đi ra từ xóm nghèo, một đứa trẻ có cha có khuynh hướng bạo lực gia đình, bọn họ đương nhiên lo lắng cho con gái mình sẽ bị anh mang xấu, lo lắng anh sẽ đột nhiên nổi giận, như Tobias — lúc đó, Snape cảm thấy đây là Muggle chứng vọng tưởng, anh không biết là Muggle nói có thể tin, vì vậy càng phẫn nộ Muggle hơn…… Nhưng mà, khi anh chậm rãi lớn lên…… bắt đầu lo lắng tính chân thật của chuyện này…… Cuối cùng nhất, anh sợ hãi, sợ hãi chính mình sẽ mang đến tai nạn cho Cori mỗi lần đến đều cho mình quà…… Cho nên, anh triệt để biến mất, biến mất ở thế giới Muggle.

Đương nhiên Snape sẽ không đi trách cha mẹ Lily, đó là thường tình, huống chi, cuối cùng anh còn làm cho một đứa con gái của bọn họ thống khổ, thế cho nên sẽ cãi nhau với Lily — bởi vì anh ở trước mặt mọi người châm chọc cô ta trong ngoài không đồng nhất — Petunia Evans, bây giờ là Petunia Dursley, một cô gái ghen ghét tham lam. Đối với nữ nhân này, anh cười nhạt — mỗi người đều có những am hiểu riêng, mà những gì mình không am hiểu đi so sánh với những gì người khác am hiểu, chuyện đó là ngu xuẩn nhất, đương nhiên, Snape không thể phủ nhận bản thân cũng đã từng ngu xuẩn, chính là cái ngu xuẩn của anh cũng không quang minh chính đại như vậy, Slytherin chính là như vậy, không có bị bắt đã chứng minh anh không sai.

Bất quá Harry hoàn toàn không biết Snape hiện tại đang suy nghĩ gì, cậu chỉ là tỉnh lại sau khi ngẩn người — đúng vậy, quan tâm gầm rú Snape, còn rót rượu đỏ…… Merlin a, cậu như thế nào không biết mình có tiềm chất chăm sóc người khác như vậy?!

Prince thỉnh thoảng lấy cái kẹo trêu hạ ba ba nhỏ của mình mà Harry cũng sẽ đoạt kẹo với Prince, đương nhiên, cuối cùng kẹo vẫn là của tiểu vương tử.

Phê không biết bao nhiêu cái T và P, Snape cuối cùng cũng sửa chữa xong một chồng luận văn, mà bây giờ, anh rất muốn đi rửa mặt sau đó đọc nốt quyển sách độc dược đang đọc dở một nửa.

Vừa mới đứng lên đã nhìn thấy cứu thế chủ ngồi ở trên ghế làm bài tập với Prince, giáo sư độc dược rũ mắt xuống không nói gì, bây giờ còn không tới 9h, anh không có lý do đuổi cứu thế chủ đi ngăn cản bọn họ “Mẫu tử” trao đổi cảm tình. Mà cứu thế chủ còn cầm đũa phép biến lọ thuốc hít – cậu ta tính toán biến chén trà thành lọ thuốc hít, bất quá tựa hồ không thành công, bởi vì lọ thuốc hít còn có hoa văn của chén trà.

Nhưng là Prince thấy cái này rất kỳ diệu — đương nhiên cậu đã gặp qua thuật biến hình kỳ diệu hơn, chính là ba của cậu hiện tại chỉ có 13 tuổi, lần đầu tiên chuẩn bị bài đã có thể thành công đã rất lợi hại rồi!

“Thật tốt!” Prince cầm lấy lọ thuốc hít sờ,“Ba ba, con muốn một cái như vậy!” Cậu vẽ một lọ thuốc hít,“Chính là chỗ này, cái này, bên trong phải có hoa văn như vậy!” Cậu vẽ một lọ thuốc hít trong suốt, bên trong là hình thiên sứ, thanh khiết và đáng yêu, đương nhiên, cái này hoàn toàn là ở trong mắt Harry, phải biết rằng, tiểu vương tử dù có thiên phú dị bẩm thế nào thì cũng còn là một cậu bé 9 tuổi, Prince làm sao có thể vẽ lọ thuốc hít xinh đẹp và chân thật như vậy a?

Cái này không thể không nói, cứu thế chủ vĩ đại xác thực là có chỗ hơn người — trí tưởng tượng cực kỳ phong phú.

Dùng đũa phép thử hai ba lần sai, Harry đã biến ra lọ thuốc hít Prince rất muốn, điều này làm cho Prince cao hứng rất lâu, cậu cầm lọ thuốc hít chạy đến trước mặt Snape quơ quơ, lại cẩn thận để nó vào trong ngực, sợ có người đoạt. Đối với cậu như thế, Snape rất dung túng cho nên Harry càng cảm thấy giáo sư độc dược tối như mực càng không thể hiểu được.

Kỳ thật ý nghĩ này rất bình thường. Một người cả ngày âm trầm hắc ám, chỉ cần nơi anh ta đi ngang qua thì giống như mây đen tiếp cận, người gặp người trốn, ngay cả phù thủy vĩ đại nhất Dumbledore cũng sẽ không tùy tiện nói chuyện với Snape…… Đột nhiên thoáng cái biến thành một người lớn tốt, tuy nhiên vẫn nói chuyện không buông tha người, biểu lộ cũng không phong phú, chính là khí tức đen kịt tại Harry xem ra, gần như tản ra hết.

Đương nhiên, đã ở cùng Snape hơn một tuần, Harry hiện tại cũng không bị kích thích quá lớn, mà đồng thời, Snape cũng sẽ không đi ra khỏi phòng phát ra thuộc tính người tốt của mình.

Đến 10h, Snape đuổi cứu thế chủ đi rồi lấy bột Floo đi vào lò sưởi. Buổi tối này anh còn không tính khó chịu, ít nhất cứu thế chủ thành thật mà Prince rất vui. Đương nhiên, anh không nghĩ tới chờ anh vừa đi, tiểu vương tử của mình lại dùng lò sưởi liên thông phòng nghỉ Gryffindor!

Phương pháp này là Dumbledore nói cho Prince. trên thực tế lò sưởi Hogwarts đều liên thông bên trong, tình huống bình thường, chỉ cần không phải chủ nhân của phòng phong bế lò sưởi, như vậy một chút bột Floo là có thể đi khắp Hogwarts.

“Prince!” Harry đã sớm chờ ở bên cạnh lò sưởi, tiểu vương tử vừa xuất hiện cậu đã chạy qua ôm.

“Hắc, Harry, trong này thật là ấm áp a!” Prince mang theo một cái vạc lớn, áo ngoài đã sớm cởi, hiện tại mặc áo sơmi xanh bên trong, nhẹ nhàng khoan khoái.

“Gryffindor rất ấm áp.” Harry cầm tay Prince ngồi xuống ghế,“Mang đến?”

“Đương nhiên!” Prince quơ quơ vạc,“Prince xuất phẩm, danh dự bảo đảm!” Nói xong cậu bắt đầu lấy độc dược ra — đủ mọi màu sắc, đủ loại, trên mặt dán một cái nhãn nho nhỏ thể hiện tiểu vương tử cẩn thận,“Tác dụng cùng cách dùng đều ở nhãn.”

“Hắc, thiên phú của con thật tốt,” Harry nhìn đứa con tương lai, thái độ hoài nghi — thành tích độc dược của mình thật sự là quá kém…… Vô cùng thê thảm a…… Tuy nhiên vừa rồi mới được một E, nhưng cậu tin tưởng đây là công lao dựa vào con của mình…… Nha, Merlin trứng thối! Còn có người cha nào bi kịch hơn cậu sao?!

“Con nghe nói bà cũng rất không sai, tuy nhiên…… Đến từ Muggle.” Prince hạ giọng ghé vào lỗ tai Harry nói,“Nghe nói, bà vì độc dược thành tích tốt, được giáo sư độc dược thời đó thưởng thức, còn đưa vào trong câu lạc bộ của ông ta a!”

“Câu lạc bộ?” Hiện tại cậu chưa nghe nói qua còn có thứ đó tồn tại, Harry hiển nhiên rất hoài nghi tính chân thật của tin này.

“Thật sự, con đã thấy ông ấy, mập mạp, dối trá, cũng là một vị độc dược đại sư, đã làm viện trưởng Slytherin……”

“Chưa…… Gặp qua.” Harry chỉ có thể nói như vậy, cậu chưa gặp qua người nghe nói đã làm giáo sư của mẹ,“Vậy ông ấy cũng tối như mực ?”

“Không, ông ấy xanh mơn mởn .”

“Nha……” Chủ đề bắt đầu càng ngày càng quỷ dị, Slughorn “Xanh mơn mởn” ở trong đầu Harry cùng loại với “Lumos” khổng lồ — chẳng lẽ viện trưởng Slytherin đều được hình dung như vậysao? Nếu như là bùa chú, như vậy…… Snape sẽ là bùa chú dạng gì đây? Nghệ thuật hắc ám? Harry cười, vươn tay vuốt vuốt tóc Prince mềm mại rối bời.