Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 35




Tiểu vương tử khóc

“…… Cha của ngươi?” Sirius không phải đứa ngốc, anh lập tức bài trừ Dumbledore, Flitwick, Hagrid và Filch…… Sau đó, anh run rẩy trăm phần trăm khẳng định hỏi:“Là…… S…… Snape…… Sni…… Severus Snape?”

“Đúng vậy.” Prince gật gật đầu, cậu biết rõ Sirius không thích cha mình vì bọn họ vừa thấy mặt đã cãi nhau, làm những chuyện rất không tiêu chuẩn, ví dụ như Sirius sẽ cho rằng cha đối ba ba không tốt vì ba ba ở phòng bếp pha cà phê mà cha đọc báo, Sirius hoàn toàn không chú ý tới cha sẽ rửa bình cà phê — điều này chẳng lẽ chính là hậu quả khứu giác khuyển loại vô cùng linh mẫn? Rửa bình cà phê sẽ không có mùi mà lúc pha cà phê lại có mùi thơm!

“Không — không thể nào!” Nhìn Prince có sáu bảy phân tương tự con đỡ đầu của mình, Sirius lập tức có cảm giác như đang cố gắng nhẫn nhịn không phun máu ứ trong ngực, rất khó chịu — đứa bé trước mắt này rất tốt, rất biết lễ nghi, rất lễ phép, rất giống con đỡ đầu của mình…… Cũng không có vấn đề gì, nhưng là, vì sao cậu bé ngoan ngoãn đó lại là con Snivellus?!

Đầu óc loạn lên, Sirius bất động nhìn chằm chằm vào cậu be tên Prince này mà Prince cũng nhìn chằm chằm Sirius, hai người giống như là đang chơi trò giả làm tượng gỗ.

Sirius biết rõ chuyện năm đó, cảm giác tốt về Prince nhanh chóng giảm xuống — anh đương nhiên không vì Prince là hài tử mà không có bất kỳ thành kiến nào, chỉ cần cậu ta là con Snape cũng đủ để bị dán nhãn “độc xà âm hiểm”, huống chi…… còn giống Harry, vậy thì chứng minh mẹ của cậu ta nhất định có chỗ tương tự Lily — mà Lily là của James!

Đối mặt Sirius đột nhiên chuyển biến thái độ, sắc mặt Prince cũng không tốt lắm, trong ánh mắt xanh biếc tràn đầy ủy khuất, cậu cũng không biết ‘mối thù bé nhỏ’ của Sirius và cha mà cũng không có người nào nói cho cậu biết, thứ cậu biết chỉ là về tiêu diệt Voldemort đen sì như thế nào mà không phải những cái khác, vì vậy hiện tại Prince ủy khuất, cậu cảm thấy con chó đen to lớn một mực gọi mình là “Tiểu vương tử ngọt ngào” không thấy – điều đó là đả kích có tính hủy diệt với một đứa bé 9 tuổi.

Chớp chớp đôi mắt xanh to lục, Prince ủy khuất bắt đầu nức nở, cậu khóc không giống những đứa trẻ khác khóc lớn mà là nhỏ giọng nức nở, nước mắt giống như chuỗi vòng ngọc trai bị đứt dây một giọt một giọt rơi xuống, những giọt nước mắt lớn trượt trên mặt bị bàn tay nhỏ bé trắng nõn lau đi, sau đó lại có một giọt rơi xuống, lại lau……

“Uy, Cháu…… Cháu khóc cái gì!?” Sirius choáng váng, nếu không yêu thích đứa bé này, anh cũng không thể làm nó khóc, anh là người trưởng thành a, một người trưởng thành, lớn như vậy bắt nạt một đứa bé…… Quá mất mặt!

“Prince!” Tim Harry khi tiểu vương tử nức nở bắt đầu đau, không tự chủ được ôm con,“Đừng khóc…… Tiểu vương tử, đừng khóc…… Em khóc anh đau lòng a……” Hôn trán Prince, Harry trừng Sirius,“Đừng khóc, bảo bối, ngoan…… Anh giúp em đánh Sirius được không…… Đừng khóc ……”

Đây là một bức tranh ôn nhu cỡ nào a!

Ở trong mắt Sirius là hình ảnh như vậy, anh tự động não bổ thành mẹ con…… Khụ khụ…… cha con, đúng, nếu như cậu bé tên Prince này…… Là con Harry thì rất tốt! Đương nhiên, Harry 13 tuổi sẽ không có một đứa con lớn như vậy…… Chẳng qua nếu như là tương lai đâu…… Tương lai có một đứa con xinh đẹp như vậy…… Sirius trong nháy mắt bị đánh bại bởi con đỡ đầu và con của địch nhân trong ngực con đỡ đầu của mình!

Nhưng mà kh Snape khó chịu trở lại hầm trông thấy hình ảnh đó thì rất là đáng sợ — xuẩn cẩu xấu hổ đứng ở một bên mà cứu thế chủ ôm tiểu vương tử đang khóc……

“Đổi chiều chuông vàng!” Không báo động trước, một chú ngữ đánh vào Sirius, sau đó Sirius đã bị treo lên, sản phẩm đùa dai trong túi áo đều rơi ra.

“Nhìn xem…… Gryffindor ngu xuẩn mang đến cái gì……” Snape sải bước đi qua những trò đùa dai đến ôm lấy Prince, lúc này tiểu vương tử đã khóc mệt, ghé vào bả vai Snape thút thít, nước mũi nước miếng đều cọ trên áo choàng Snape, thoạt nhìn rất chật vật nhưng Snape không nổi giận, Harry thậm chí còn lấy khăn tay lau mặt cho Prince!

Đây là cái chết tiệt gì!

Sirius phẫn nộ gầm thét:“Snivellus! Snivellus dơ bẩn hạ lưu hèn hạ, Slytherin âm hiểm — đứa bé này, tiểu tử này, là từ chỗ nào? Mẹ là ai?! Mày rõ ràng — mày rõ ràng đối Lily như vậy! Mày không xứng là bạn tốt nhất của Lily! Mày……”

Nghe tới tên “Lily” Snape cứng ngắc lại, sau đó anh lập tức cho xuẩn cẩu một “Khóa lưỡi phong hầu” cho Sirius ngậm miệng — không biết vì sao, Snape không muốn cho Harry biết rõ chuyện Lily, vô luận là bạn hay là…… Cái khác, mà Prince thì càng không cần biết, Prince chỉ cần biết rằng Lily Potter là bà nội của mình là đủ rồi, không phải sao?

“Giáo sư là bạn của mẹ em?!” Harry nghe Sirius nói thì rất kinh ngạc,“A, hai người hẳn là cùng học ở Hogwarts — Sirius cũng vậy đúng không? Giống như quan hệ của em và Draco.” Gryffindor dù sao vẫn là Gryffindor, không có thần kinh mẫn cảm. Hơn nữa…… nếu như Snape trước có quan hệ không tệ với mẹ cậu, như vậy Prince khẳng định là có điểm giống mẹ cậu Lily, mà một con của một người cùng học giống bạn của mình thì đương nhiên sẽ bị hoài nghi, Harry tỏ vẻ không hề áp lực, Sirius thật sự rất ngạc nhiên.

Đối mặt Harry tự nói Snape chỉ là bố thí nhìn Harry cũng không đáp lại cái gì, một tay anh vỗ nhè nhẹ lưng Prince một tay ở trên bả vai Harry — thật sự là một bức họa hoàn mỹ tên là gia đình, Sirius ở bên cạnh cũng cho là độc xà Slytherin mình ghét làm cho người ta khó có thể tin — ôn nhu, ôn hòa, một chút cũng không giống cái tên cay nghiệt và nghèo khó trong trí nhớ.

Khoảng chừng 20’ sau Prince mới đừng khóc, mơ mơ màng màng ghé vào ngực Snape ngủ, thoạt nhìn là khóc mệt, ngủ cũng không an ổn, ngẫu nhiên sẽ nói mơ — có lẽ cậu chỉ là muốn tận mắt chứng kiến hai ba ba tình cảm lưu luyến cho nên chỉ chú ý ba cùng với Albus giúp mình bày mưu tính kế, nhưng là hiện tại cậu mới biết được, trên thực tế cậu quan tâm rất nhiều, rất nhiều…… Từng người trong tương lai yêu thương cậu cậu đều rất quan tâm mà bọn họ nếu như bài xích cậu, không thích cậu, cậu thật sự không chấp nhận được. Cho nên những câu nói trong giấc mơ của cậu cũng rất khủng bố, tỷ như –“Muốn ăn ‘Sạch sẽ’ bánh ngọt chanh” Hoặc là “Muốn cưỡi con chó to lên trời” các loại, mà hiển nhiên, Snape có thể nghe hiểu,“Ăn sạch sẽ bánh ngọt” là bánh ngọt Cori làm mà “con chó to” đương nhiên chính là Gryffindor ngu xuẩn Sirius Black!

Treo ngược Sirius lên tầm nửa giờ, Snape mới nhìn ánh mắt cầu khẩn của Harry hạ Sirius xuống rồi cầm đũa phép của Sirius, cho phép nói chuyện lớn tiếng. Nhưng Sirius hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ chuyện cúi đầu trước mặt địch nhân vì vậy Sirius hô to — vừa mới hé miệng Harry đã dùng hành động cho Sirius biết khi người khác ngủ lớn tiếng nói chuyện là không đúng — cứu thế chủ trừng cha đỡ đầu của mình, tức giận má phồng lên biểu đạt bất mãn rồi Sirius khuất phục, ỉu xìu cúi đầu.

“Sirius, làm sao chú có thể làm như vậy!” Mắt Harry cũng chứa đầy nước mắt,“Prince vẫn chỉ là đứa bé, chú không thể đối xử không tốt với Prince!”

“Nha, Harry con không biết — Snive……”

“Là giáo sư Snape!” Harry mở to mắt nhìn Sirius,“Con nghĩ chú không phải năm nhất ấu trĩ, không cần gọi giáo sư Snape như vậy — không tôn trọng người khác.”

“Tôn trọng?!” Sirius hét rầm lên giống như một gia tinh.

“Sirius, chú nói quá lớn sẽ làm Prince tỉnh!” Harry cũng trợn mắt nhìn Sirius,“Chú biết mấy ngày nay giáo sư Snape làm độc dược cho chú và Remus thật lâu không nghỉ ngơi qua, mỗi ngày chỉ có thể ngủ không đến sáu giờ — cho dù quan hệ của mấy người khi còn đến trường không tốt nhưng chú không nên đối xử như vậy, được rồi, Sirius, van chú, hòa bình ở chung với giáo sư Snape a!”

“Chú… Hắn……” Nhìn ánh mắt cầu khẩn của Harry, tâm tình áy náy làm cho Sirius hoàn toàn không có năng lực phản bác, nhưng là thân thế của Prince cũng làm Sirius quấn quýt, cũng tạo thành Sirius ngồi phịch ở một bên, oán niệm trên người gần như thực thể hóa .

“Kỳ thật Sirius cũng không phải người xấu,” Harry đi qua ôm lấy cha đỡ đầu,“Con biết Sirius là cha đỡ đầu có tinh thần trọng nghĩa……”

“Harry……” Trong nháy mắt Sirius lại vui vẻ, oán niệm cũng tiêu tán,“Harry, chú không muốn lại cùng S…… Snape, không lại cãi nhau, thân ái, vui vẻ đi, chú cam đoan sẽ không cãi nhau! Chú cam đoan!”

“Hừ.” Snape luôn không lên tiếng hừ lạnh một tiếng ôm Prince về phòng ngủ.

Kỳ thật không phải Snape không muốn chửi Sirius Black xuẩn cẩu, nhưng là anh nghĩ lại — đưa cơ hội giáo huấn xuẩn cẩu cho Harry. Hiện tại Snape đã không phải là Severus Snape khi còn bé, anh sẽ không nói những gì mình ghét, cũng sẽ không nghe có người vũ nhục Slytherin sẽ không quản không để ý châm chọc khiêu khích — năm đó James Potter cặn bã không phải cũng vậy sao, nghe anh nói Gryffindor không đầu óc liền nổi trận lôi đình nhưng trên thực tế, cái đó vừa vặn chứng minh những gì anh nói — không có đầu óc.

Mà Snape cảm giác mình làm quá đúng, làm như vậy anh nhìn được điểm trọng yếu nhất — Harry Potter, cho dù là một Potter cũng là một Potter bình thường, hoàn toàn không giống lão Potter. Harry tỉnh táo, ôn hòa, nếu như là “Người nhà” thì cho dù Harry sẽ tức giận người đó nhưng Harry vẫn sẽ trấn an, quan trọng nhất là…… Harry yêu Prince, rất yêu, thậm chí…… Vượt qua tình yêu với cha đỡ đầu trống rỗng xuất hiện.

Không sai, ai lại yêu một con chó ngu xuẩn? Snape ác liệt nghĩ rồi đổi quần áo cho Prince, đắp chăn.

Chịu đựng một Potter như vậy…… Tựa hồ cũng không phải…… Khó khăn, huống chi…… Còn có Prince……

Snape sờ má Prince, sự mềm mại mịn màng của một đứa trẻ làm cho Snapemềm mại — tuy anh đã từng dễ dàng tha thứ Harry Potter, nhưng là hiện tại anh không cho rằng đó là dễ dàng tha thứ , bởi vì…… Bọn họ có mấy chỗ rất giống nhau — yêu Prince, yêu người nhà, hơn nữa…… Lần này thử cũng cho anh biết rõ Harry là một cậu bé giảo hoạt thế nào.

“Ba ba…… Cha…… Nhà…… con muốn về nhà……” Tiểu vương tử cọ xát tay cha mình, có lẽ là cảm nhận được sự ấm áp, cậu ôm lấy cánh tay của Snape.

“Chúng ta sẽ không rời con…… tiểu vương tử của ta……”