Ba Cô Nàng Ca Sĩ Đáng Yêu

Chương 35




E hèm na có chuyện muốn thông báo với mọi người nè. M.n chú ý nhé!- Thứ nhất: có một số bạn độc giả bảo na là cho tên của chương truyện. Nhưng xin thưa với các bạn rằng mình rất ngu cái khoản tóm tắt truyện này nên xin mọi người thông cảm cho.

- Thứ hai: truyện của mình nguyên bản là đc viết và đăng ở santruyen cho nên có một số trang truyện họ cắt truyện của mình linh tinh nên thành ra có một số chương bị cắt và thiếu truyện. Bạn nào mà muốn đọc hoàn chỉnh thì có thể vào santruyen nhé!

Mình chỉ thông báo thế thôi. Bây h vào truyện luôn nhé!

-------------------------Ta là dải phân cách aaaa-------

Sau khi buông nó ra, Khải lấy hai tay áp lên má nó để nó nhìn thẳng vào mắt anh, ko đc phép lảng tránh.

- Thế nào? Bây h em có đồng ý làm người yêu anh ko? Anh hứa sẽ yêu thương và bảo vệ em mà, em đồng ý đi nhé - Khải nhìn nhí nói giọng cầu xin khẩn thiết khiến nó đơ lun ko nói đc cứ ấp úng.

- Em đừng có ấp úng thế nữa. Em nói đi mà- anh giục nó nói đáp an. Ôi trời đất quỷ thần ơi, bây h trg lòng anh như có hàng trăm nghìn con kiến bò. Khó chịu và sốt sắng ko có lời nào diễn tả. Thậm chí anh còn hồi hộp hơn cái lúc mà lần đầu tiên ra mắt ca khúc mới ấy chứ!

- Em....em...em đồng ý!- nó ấp úng mãi rồi cx đồng ý.

Anh nghe đc câu trả lời của nó thì nhảy cẫng lên vui sướng ôm nó quay mòng mòng lún hà. Anh bỏ nói xuống rồi hai người lại hôn nhau. Bỏ nó ra, anh nắm lấy tay nó rồi ôm tiểu Phong nằm lên đùi mình. Cho nó nằm dựa người vào vai anh. Hai người cùng nhau ngắm sao. Cảnh tượng lúc này trông rất là hạnh phúc nha. Như một gia đình thứ thiệt vậy, thật là ko thể ko khiến người ta ngưỡng mộ.

---------------------------------------------------------------

Sáng, 7h.

" Đã đến h dậy, bây h là 7h00".

Tiếng chuông báo thức ở máy điện thoại vang lên. Đ.Hằng chậm rãi lười biếng mở mắt ngồi dậy. Với lấy chuếc điện thoại ở trên đầu giường mở máy xem thời tiết. "Oa, hôm nay chỉ có 25 độ, thoáng mát. Thời tiết thật là đẹp. Cx phải thôi, Tết đến nơi rồi thì trời phải ấm lên"- cô thầm nghĩ.

Làm vệ sinh cá nhân xong xuôi tất tần tật rồi xuống nhà. Vừa xuống cô đã nhìn thấy nó, M.Anh và nhóc đang ngồi ăn sáng.

- Sao dậy mà ko gọi tớ vậy? -kéo ghế ra ngồi vào bàn, lấy suất thức ăn của mình cô nói.

- Tại thấy cái M.Anh nó bải với tớ là hôm qua cậu với Nguyên đi chơi về muộn nên hôm nay o gọi cậu dậy sớm mà để cho cậu ngủ - nó chậm rãi lên tiếng trả lời.

- Mà Khải ới cậu sao rồi? - M.Anh tò mò hỏi.

- Sao cậu biết?- nghe đến chuyện đó nó giật mình ngước lên hỏi.

- Thì tớ là quân sư tình yêu cho cậu ta mà-M.Anh vỗ ngực tự hào như vẻ vừa lập ra đc chiến công to lắm ý.

- Cậu... Thôi đc rồi, tớ với anh ấy thì cx giống các cậu với hai người kia thôi.- nó định mắng cho M.Anh một trận nhưng mà nghĩ nếu như ko có M.Anh thù làm sao nó với anh lại thành đôi nên lại thôi.

- Ồ, nhanh ghê ha. Chậc chậc, tớ bải rồi mà, Khải là đẹp trai nhất nhóm đấy, cậu ko cưỡng lại đc đâu- Đ.Hằng ra vẻ ta đây nói đúng đáp.

- Thôi ăn đi. Ngày mai về rồi, các cậu có định đi đâu nữa ko hay là đi chơi với các cậu ấy ko? -nó chuyển chủ đề.

- Ko đc. Hôm nay ba chàng có lịch đi chụp ảnh rồi, ko đi đc đâu. Chắc bọn tớ ở nhà -M.Anh tiếc nuối nói.

- Thế thì các cậu đi cùng với tớ và Tiểu Phong gặp bố em ấy nhé. Sau đó lấy thủ tục cho em ấy rồi đi mua quà về cho các anh chị ở công ty và bố mẹ nữa.- nó đề nghị nói.

- Ok. -đồng thanh.

Thế là bốn người sau khi ăn xong thì bắt đầu di chuyển tới nhà của bố nhóc. Trên xe nhóc cứ hồi hộp đứng ngồi ko yên. Thấy nhóc như vậy ba đứa nó cx thông cảm rồi cố an ủi. Tầm nửa tiếng sau thì đến. Nhóc nhìn ngôi nhà mà bố nhóc đang ở hiện nay mà ko khỏi há hốc mồm. Đây là chỗ mà bố nhóc ở ư? Cố gâng đứng vững và ko bật ra tiếng khóc, nhóc ngẩng đầu kền trời hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười với ba người bọn nó ở đằng sau.

- Em cứ vào đi. Bọn chị ở ngoài này chờ em nhé! Ko có gì phải căng thẳng. Cứ bình tĩnh là đc.- nó tiến lên ôm nhóc vào lòng nói.

- Vâng, em biết rồi- nhóc mỉm cười lại với nó.

* Mình giới thiệu chỗ này tí nhé: sau khi công ty mà bố nhóc bị phá sản cách ngày mà nhóc bỏ đi ko lâu. Nó đã cho người điều tra và biết đc chỗ ở của họ hiện nay ở đây. Hiện nay dì của nhóc ( cái bà mẹ kế í) đã mang thai và đẻ ra một bé trai. Nhà mà bọn họ ở hiện nay có thể nói là giống như cái khu ổ chuột mà ở bên Ấn Độ ý, chỉ cao điều là trông sạch sẽ và đỡ tồi tàn hơn thôi.

Sau khi nhóc di vào nhà bố nhóc thì chúng nó ngồi vào xe đợi để tránh m.n xung quanh bàn tán. Ba người ba cái điện thoại nhắn tin cho người yêu. Thỉnh thoảnh lại cao tiếng cười hihi haha của bọn nhí vang lên. Nói chung là trông ai cx rất hạnh phúc.

Hơn một tiếng sau nhóc bước ra, nhìn thấy bọn nhí nhóc liền chạy đến chui tọt vào xe.

- Thế nào rồi em? -nó thấy nhóc vừa vào thì đã kéo nhóc lại hỏi.

- Em ko sao cả, mình về thôi! Em hơi mệt! Để hôm khác em kể các chị nghe. - nhóc cười yếu ớt với chúng nó nói.

Thấy vậy M.Anh và Đ.Hằng định hỏi thêm nhưng thấy nó lắc đầu lên lại thôi. Thế là cả ba phóng xe đi làm hết tata tần tật mọi việc rồi phóng xe về nhà nấu cơm. Có cả ba chàng kia nữa. Nhờ thế mà tâm trạng nhóc đc kéo lên một tí và đã cười với chúng nó làm chúng nhí cx bớt lo hơn.

Buổi chiều và tối thì chúng nó đến công ty mang theo cả tiểu Phong nữa chào tạm biệt mọi người rồi về.

Buổi tối thì bảy người tụ họp lại ăn cơm và ngủ tại nhà chúng nó. Ko có gì đặc sắc nên mình ko kể nữa nha.