Ba Định Luật Của Pháp Sư

Quyển 1 - Chương 21: Tầng hầm ngầm đã mở




Sick lúc này đang loay hoay trong mê cung lầu một, tất cả ngọn nến đều tắt. Sick không biết ngọn nến lần trước hắn nhìn thấy qua gương tròn cứng nằm ở góc nào. Hắn đành phải sờ hết các ngọn nến, hy vọng có thể tìm được sáp một ngón nến còn ấm, nhưng cái nào cũng lạnh như băng.

Chính lúc Sick muốn từ bỏ, chạy ra khỏi phòng thì, một cái mũ tinh xảo sặc sỡ làm bằng lông chim hiện ra trên đỉnh đầu hắn. Nainaimo xuyên qua trần nhà trong trạng thái treo ngược.

Nanaimo nói: "Trong phòng thật giống đang chạy nạn, tại sao ngươi không trốn?" Cả người Nanaimo hoàn toàn xuyên qua trần nhà, lộn một vòng trên không trung, đáp xuống đất vững vàng, theo sau đó là Lys Na.

"Ngươi biết cửa tầng hầm ngầm ở đâu không?" Hai tay Sick nắm lấy bả vai Nanaimo.

"Quỷ sứ à, tự nhiên hỏi người ta nghiêm túc vậy, cũng phải để người ta suy nghĩ á —— "

Không để Nanaimo nói xong, Sick hạ tay, nắm lấy cánh tay Nanaimo, trực tiếp vật hắn qua vai.

Lys Na che miệng, cười: "Ta nói rồi mà, chủ nhân là một bao cát tốt nha!"

"Nói mau." Sick vẫn cầm lấy cánh tay Nanaimo, mặt lạnh lùng.

"Được rồi được rồi, đi theo ta. Ngươi tự mình mở cửa được sao?" Nanaimo đẩy tay Sick ra, đứng lên sửa sang lại quần áo.

"Biết rõ."

"Sao không nói sớm! Đồ đạc bên trong ta muốn một nửa!"

Nanaimo dẫn Sick đi tới đi lui trong mê cung một lúc, vượt qua bảy cái chỗ rẽ. Thoạt nhìn mỗi địa phương trong mê cung đều không khác nhau nhiều, nhưng Nanaimo lại nắm chắc phương hướng mình phải đi. Bọn họ đi vào một cái góc chết, cái chỗ này là nơi duy nhất không giao với con đường nào đi thông các địa phương khác. Sick mò mẫm mấy ngọn nến một lát, cùng so sánh với những chỗ khi nãy, sáp chảy ra ở đây vẫn còn khá mới. Sick lấy ra một viên đá đánh lửa, thắp nến lên, ngay lập tức, trên mặt đất xuất hiện một vòng xoáy màu đen. Vòng xoáy như bị lưỡi đao sắc bén cắt qua, làm xung quanh bị đứt gãy, sau đó từ trung tâm của vòng xoáy, lộ ra một cái hố. Độ lớn đủ cho con quái vật kia chui xuống.

"Cool nhể." Nanaimo mở to mắt nói.

"Trước khi xuống dưới ta cảnh cáo ngươi, 『 pháp thuật kia 』 rất có thể đã tiến hành rồi. Nếu như sợ nổ tung, khuyên ngươi nên trốn trước đi để bảo toàn mạng sống." Sick nhìn về phía cửa động.

Nanaimo hơi nghiêng đầu: "Ngươi muốn đi xuống?"

Mặt Sick căng cứng, trầm ngâm nói: "Ta phải tìm một người, còn phải giúp hắn báo thù. Ta không muốn những tên dưới kia chết dễ dàng như vậy, thật quá nhẹ với chúng."

"Ta đây cũng đi. Ngươi muốn báo thù, ta muốn ăn cướp, không xung đột!"

"Đi!" Sick nói. Hắn dẫn đầu nhảy xuống.

Sick mất vài giây rơi xuống trong bóng đêm mới chạm đất. Trước đó, hắn đã gia tăng pháp thuật hãm tốc, nhưng lại thành thừa. Thời điểm hắn chạm đất cũng không thấy có phản lực quá lớn. Vừa rơi xuống đất, hắn liền nhảy tránh sang một bên. Sau đó là Nanaimo, cuối cùng nhất là Lys Na rơi xuống.

Bọn họ rơi trên một tầng đất ẩm ướt, đi lên phía trước một bước, có thể dẫm lên mấy tấm gỗ mục nát trải trên đất. Sick lục lọi trong bóng đêm, vách tường được xây bằng gạch, bên trên bám đầy bọt nước. Lại đi thêm một đoạn ngắn, đột nhiên bốn phía có rất nhiều ma trơi sáng lên.

Dưới nền đất âm lãnh bốc lên một thứ mùi hôi trộn từ hơi nước bẩn cùng với mùi nấm mốc. Ánh sáng ma trơi không đủ để chiếu sáng cả gian phòng, chỉ phản xạ leo lét vài tia sáng màu xanh.

Ba người men theo ánh sáng đi lên phía trước, tiến vào một không gian khoáng đạt sáng ngời. Ở đây, bốn phía đều gắn có ma đèn trên tường. Sick nhìn một chút, không có tìm thấy thiết bị sinh năng lượng.

Khắp nơi đều là những dụng cụ mới tinh cực lớn. Ví như máy mô phỏng tính mạng, có thể chứa cả một con trâu. Vì như máy phân khí lưu, có hình dạng như một hành tinh, do rất nhiều hạt châu cùng những vòng tròn chồng chéo lên nhau. Những dụng cụ đắt đỏ kia lại đặt ở nơi âm ướt này, thật sự là quá lãng phí.

Nanaimo nhịn không được mở miệng mắng: "Thế bất nào? Dùng tiền mua lại không lo bảo quản! Thực lãng phí!"

"Thực chịu không được những kẻ có tiền này." Sick lắc đầu.

Nanaimo tiến lên kiểm tra tình huống máy móc. Ngoại trừ bị gỉ một chút bên ngoài, còn phát hiện rất nhiều cặn bã sau khi dùng không chịu xử lý, thậm chí trên những khe rãnh còn xuất hiện nước lắng đọng. Cỏ khô kẹt tại trong khe, trên tiêu bản là những vật thể không rõ như bùn. Không khỏi làm cho Sick liên tưởng đến phòng công tác của Hana được hắn dọn sạch.

"Cũng không thể bán đi." Nanaimo nói. Mấy cái máy này bán ve chai không chừng còn mất phí vệ sinh.

Bọn họ tiếp tục đi tới, một không gian khác chất đống rất nhiều tài liệu pháp thuật. Sick lại nhìn thấy những bình bánh bích quy quen thuộc, còn có rất nhiều tài liệu chứa ở trong bao bị ném trực tiếp xuống đất, thấm vào nước bẩn trên mặt đất. Những vật này khẳng định đều không thể dùng.

Sick nhìn thấy cỏ Ngọt Nhụy, hoa Liệt Hầu, còn có thịt ếch kim tuyến hắn đã từng cắt. Trước đây hắn cắt một bình đầy, nhưng hiện tại thịt ếch trong bình chỉ còn một ít. Lúc trước làm thuốc trị thương đáng lẽ không cần thịt ếch mới đúng.

Bọn họ đi tới một ngã rẽ, phía trước truyền đến mùi chất bảo quản nồng nặc. Cuối cùng Sick đã biết số phận những người bị mất tích.

Nanaimo nhẹ nhàng phát ra một tiếng "Oa".

Ánh sáng le lói của ma trơi chỉ đủ để quan sát bề mặt hai hàng trụ thủy tinh trong phòng, còn vẽ lên một tia sáng phản xạ hình vòng cung. Trụ thủy tinh được đặt trên mặt đất, cao đến eo. Trong trụ thủy tinh đổ đầy chất bảo quản, cũng có thể thấy lờ mờ đồ vật ngâm bên trong có hình dạng con người.

Sick đến gần một trụ thủy tinh, thấy được thi thể không trọn vẹn của các cô gái. Một số đã ngâm tại đây rất lâu rồi, nhìn như bị phù thủng,phân rữa, lại tái nhợt. Một số mới bị ném vào gần đây, làn da vẫn còn có chút co dãn. Mà hung thủ gây ra chuyện này, lại là kẻ có khuynh hướng sử dụng cấm thuật một cách cực đoan. Giống như tin lá cải, một vài đầu bếp chỉ lấy một phần nhỏ trên cơ thể con gà hắn cảm thấy ưng ý nhất để nấu. Có người bị mất mũi, có người mất một con mắt, người thì bị cạo đầu, có người bị mất một đốt ngón tay, có người chỉ còn một bên đùi, có người bị lấy cả lồng ngực, xương sườn lộ ra trực tiếp. Một số bụng bị mổ, bị lấy hết xương cốt, tất cả đều không đầy đủ.

Việc bảo quản những dụng cụ để tái sử dụng đã kém rồi, tình huống những "tài liệu dùng thừa " này càng kém hơn. Không có nắp đậy trụ thủy tinh, trên bề mặt dung dịch chống phân hủy nổi lên một tầng mỡ lềnh bềnh, còn có xác côn trùng lúc chìm lúc nổi ở bên trong. Bởi vì thi thể quá nhiều, trụ thủy tinh không đủ, cho nên một vài thi thể bị cố ý bẻ gãy để nhét vào, nhưng vẫn còn vài bộ phận lộ ra ngoài không khí, tình huống những bộ phận kia thật sự khó diễn tả.

Hai thiếu nữ Sick vừa thấy trên yến hội cũng ở đây, đã đoạn khí. Bọn họ không có bị đặt ở trong trụ thủy tinh, mà là ném tùy tiện trên mặt đất. Điều này xác minh cảm giác của Sick: Pháp thuật đang tiến hành, bọn họ không sợ thi thể hư thối làm ô nhiễm phòng công tác nữa, cho nên mới ném loạn.

"Thực lãng phí." Nanaimo lặp lại những lời này: "Tại đây nếu như bị Tử Linh Pháp Sư thấy được, nhất định sẽ phát điên."Hắn lấy ra khăn tay tẩm thuốc che lại mũi, cũng đưa một cái cho Lys Na.

Sick gật gật đầu, hắn đã gặp rất nhiều pháp sư tà ác thật thụ, cũng đã chứng kiến rất nhiều nghi thức đáng sợ. Những tên này đều là chuyên gia tà ác. Mà giờ khắc này nhìn thấy tác phẩm của những kẻ tà ác nửa mùa thì, càng tăng thêm một phần cảm giác chán ghét trong hắn.

Chuyên gia tà ác biết rõ mình đang làm gì, biết rõ làm sao mới có hiệu suất cao nhất. Bọn họ mang theo kính ý đối với hành vi điên cuồng của mình, là thành kính người bình thường không cách nào lý giải, một tiêu chuẩn thần thánh khác biệt.

Những kẻ tà ác nửa mùa lại không như vậy, bọn họ gây ra các loại tổn thương tốn công vô ích, lại vì sai lầm của bản thân mà trút lên đầu kẻ khác. Trong nội tâm bọn họ không có một thước đo hành vi cũng không có quy phạm, hành vi của bọn hắn căn bản là khinh nhờn không hơn.

Sick tính toán số nạn nhân, còn có bọn họ mất đi bao nhiêu bộ phận. Nơi này có hai mươi cỗ thi thể bị cắt thành nhiều phần. Nếu như là chuyên gia tà ác, có lẽ ba người là đủ rồi. Tăng thêm tiểu Bá cùng một thi thể đang ở hiện trường thi pháp, vì pháp thuật này, tổng cộng hy sinh hai mươi hai nhân mạng. Trời biết còn có người khác nữa không.

Càng đi ma trơi trên đường càng nhiều, sáng đến chướng mắt. Tới một căn phòng trên tường không lót gạch, trên mặt đất cũng không có ván gỗ. Chỉ có một cái giá gỗ đơn bạt chống đỡ. Giữa phòng có một cái xẻng.

Nanaimo tiến lên, kiểm tra những văn kiện để tại một góc trong phòng: "Chính là chỗ này, hiện trường khảo cổ!"

Nơi này có lẽ là phòng công tác của pháp sư gây ra vụ nổ lúc trước. Rất nhiều pháp sư đều dùng pháp thuật phòng hộ với các tài liệu quan trọng, miễn cho khi thí nghiệm thất bại cũng đốt sạch luôn tất cả. Cũng có rất nhiều thành phố bán dụng cụ phòng nổ, hàng cao cấp còn tuyên bố có thể chịu đựng năng lượng xung động khi hai đại pháp sư quyết đấu. Cho nên sau vụ nổ lớn, những tài liệu kia vẫn còn nguyên trạng, chính là ở đây phu nhân Ưu Lan cùng Hana đào được những vật kia.

Sick không biết Phu nhân Ưu Lan có biết làm những công tác kia hay không, hay đại khái đều giao cho Hana đào đấy. Cái xẻng cũng chỉ có một. Sick tưởng tượng bộ dạng Hana đang đào đất, mồ hôi như mưa, cũng có chút giống khi hắn bận rộn công tác.

Nanaimo cùng Lys Na vội vàng đóng gói thứ đó, Sick một người đi lên phía trước.

Tại căn phòng sau cùng, hắn cuối cùng chứng kiến mục tiêu rồi.

Căn phòng cuối cùng cũng là căn phòng lớn nhất, bị một cái pháp trận cực lớn bao phủ, đang phát ra ánh huỳnh quang màu xanh lá. Sick phán đoán pháp trận này chỉ dùng được 1/3. Hắn thấy được toàn bộ ký hiệu từ khởi đầu đến kết thúc của thuật chuyển đổi. 1/3 vô dụng, hắn chứng kiến những ký hiệu được vẽ giống với hoa văn trang trí trên quần áo của Hana. Đem vào manga làm màu còn được. Còn lại 1/3 quả thực không có nhận thức, ngoại trừ nhiễu loạn năng lượng pháp thuật hắn không biết còn có tác dụng gì khác.

Sick tiến lên một bước, thấy được bột phấn làm từ côn trùng để vẽ pháp trân còn không có nghiền nát hoàn toàn, vẫn thấy được một vài bộ phận trên cơ thể côn trùng như cánh, đầu, chân.

Gian phòng này cũng giống phòng khảo cổ, vách tường cùng sàn nhà đều là bùn đất, cái này có thể là để hấp thu năng lượng lưu lại tại vụ nổ lần trước dễ dàng, dùng cho kích hoạt pháp trận. Sick cũng không nhìn thấy trang bị gì điều khiển năng lượng, chắc Hana cho rằng dùng năng lượng lưu lại là đủ rồi, cũng như những cái ma đèn trước mặt.

Sick còn thấy tầng đất trên tường có khe hở, có lẽ dùng để chôn gì đó.

Y như hắn tính toán, dùng nhiều cỗ thi thể nữ tính như vậy nhưng khâu lại chỉ được ba cái. Bọn họ bị đặt ở trên mặt ghế, cự ly bằng nhau, mặt hướng vào trong pháp trận. Bọn họ ngồi, cúi thấp đầu, hai tay giao trước bụng, bày ra tư thế như nữ nhân ngoan ngoãn nghe lời. Những nữ thi này được khâu lại cực thô, từng bộ phận căn bản là không gắn chặt, tứ chi vặn vẹo tứ tung. Khoảng cách các khe hở không đồng nhất, chiều dài mũi khâu cũng không bằng nhau, làn da toàn thân giống như quần áo để lâu ngày dưới đáy hòm, tràn đầy nếp nhăn. Còn có làn da một nữ thi bị nứt, chưa cố định được cơ bắp cùng xương cốt.

Hana tiểu thư đứng ngoài pháp trận, đang niệm chú ngữ. Phu nhân Ưu Lan đứng ở trung tâm pháp trận, mở ra hai tay, nàng ngẩng đầu hướng lên, mà ánh mắt tựa hồ xuyên qua đỉnh động, cũng xuyên qua phòng ở phía trên, thấy được thiên đường xa xôi nào đó bên ngoài giới hạn vũ trụ. Nàng phát hiện Sick đến, cúi đầu nhìn về phía Sick, mỉm cười: "Ta muốn phản kháng vận mệnh của ta, ngươi ở chỗ này chờ xem, nam nhân!"

Pháp trận phát ra cường quang, Sick không thể không dùng tay áo che mắt lại. Khi ánh sáng yếu bớt mới buông ra, nhưng đã không thấy phu nhân Ưu Lan nữa, chỉ có y phục của bà tại đó. Ở hai đầu pháp trận xuất hiện hai người.

Một là quái vật bắt cóc thiếu nữ. Một người khác là nam nhân đội mũ rộng vành. Sick đều đã thấy cả hai. Một cái là trên đường, muốn công kích hắn bị hắn đánh chạy. Một người là từ thấy được bóng lưng trong Kính tròn cứng, hắn từng nói chuyện với Hana trong văn phòng.

Đây là lần thứ nhất Sick nhìn chính diện nam nhân mũ rộng vành. Hắn rất cao, chắc cũng tầm Even Joseph. Bả vai rất nhỏ, cổ rất dài, nhìn qua có chút dọa người. Hai chân kẹp chặt khi hắn đứng một chỗ, khi đi đường cũng không có buông lỏng bao nhiêu, tiến tới gần Sick. Hắn một tay khép hờ, hơi khẽ cúi đầu nhìn Sick, tay kia dùng hai ngón giữ cái mũ, Sick có thể dựa vào ánh sáng của pháp trận trên mặt đất thấy rõ tướng mạo tên kia.

Đây là khuôn mặt nam tính của phu nhân Ưu Lan. Hình dáng thô hơn rất nhiều, cái cằm biến rộng, còn có lông mi dày cứng, lông mày cùng xương gò má càng nổi bật. Nhưng khuôn mặt này vẫn có thần sắc nữ tính. Một loại nữ tính chỉ mỗi hắn có đấy, sẽ hi vọng đối phương biết được, lại cũng không phải ánh mắt đe dọa, còn cười bẽn lẽn, làm Sick cảm giác rất không thoải mái.

"Sick, ah, Sick." Nam nhân đội mũ rộng vành tận lực đè thấp giọng nói, nhưng giọng của hắn vốn chính là âm vực nam tính rồi, đè thấp thành ra mất tự nhiên. Hắn dùng ngữ khí biết rõ còn cố hỏi, bức người, hỏi Sick: "Ngươi tới nơi này làm cái gì?"

"Tới tìm ngươi phiền toái, 『 phu nhân 』." Sick tận lực cường điệu hai chữ cuối.

"Ngươi phải xưng hô ta là 『 lão gia 』!" Nam nhân đội mũ rộng vành gào thét. Thời điểm nam nhân gào thét là dùng sức đan điền, nữ nhân hơn phân nửa là dùng sức yết hầu. Hắn bây giờ là dùng sức yết hầu: "Ta không phải khối mỡ xấu xí kia!"

"Ngươi cũng không mập ah." Sick nhíu mày. Hắn là thật tâm đấy. Dáng người phu nhân Ưu Lan khi còn là nữ cực kỳ tốt, nam nhân không thể rời mắt, nữ nhân hâm mộ không thôi. Một cặp ** càng làm cho những nữ nhân dùng tiền chỉnh sửa còn phải đố kị.

"Thật buồn nôn, loại đồ vật này lại sinh trưởng trên người của ta, cái này vốn không nên có." Nam nhân đội mũ rộng vành thì thào, hắn dạo bước, dùng ngữ khí phẫn nộ nói: "Thế nhưng mà, sau ngày hôm nay sẽ không còn nữa. Hôm nay, là ngày ta tái sinh!"

"Không có khả năng, không —— khả năng." Sick giơ lên một tay, bàn tay làm thành hình con dao, đong đưa quanh cổ, lộ vẻ khinh miệt: "Pháp thuật này không có khả năng thành công. Chỉ xem phòng công tác của các ngươi là biết, công tác quản lý cơ bản kém như vậy, thuốc trị thương cũng làm không tốt. Tại đây không có khả năng tiến hành bất cứ pháp thuật tinh vi gì. Các ngươi muốn tiến hành còn là pháp thuật tinh vi trong tinh vi. Lại nói, xem như có kỳ tích làm các ngươi thành công, cảnh sát đều nhìn chằm chằm vào ngươi rồi, ngươi còn có cuộc sống mới sao? Chỉ là từ trại giam nữ sửa thành trại giam nam mà thôi. Mà tội phạm như ngươi trong ngục giam nam chắc chắn sẽ bị hội đồng, không trôi qua ngày tháng tốt lành đâu."

"Ta sẽ không bị bắt đấy." Nam nhân đội mũ rộng vành hét to một tiếng, sau đó ánh mắt lại bắt đầu bay xa: "Ta sẽ rời nơi đây, mang theo bảo bối của ta, ta sẽ cho nàng hôn lễ tuyệt vời nhất, nàng sẽ mặc vào áo cưới trắng tinh, đem sự thuần khiết của nàng hiến cho ta. Ta sẽ bảo hộ nàng, che chở nàng, ta sẽ không giống những nam nhân kia, nàng sẽ vui cười đồng thời phục tùng ta, từ đó lấy được ban thưởng tương ứng, hơn nữa thấy rõ ta là chủ nhân duy nhất không làm nàng đau khổ." Nam nhân đội mũ rộng vành lại cao giọng: "Chỉ cần ta vượt qua ngày hôm nay!"

Mặc kệ Sick nghe như thế nào, cũng thấy nàng muốn đem tất cả những gì mình trải qua áp đặt lại trên người Lino mà thôi. Sick nói: "Ngươi muốn cướp vợ của bạn ta, ta đây không thể cho phép." Lino là vợ Tuvalu, đây là mọi người, kể cả là Lino đều đã đồng ý.

"Ai cũng đừng hòng ngăn ta lại, đây mới chính là ta!" Nam nhân đội mũ rộng vành vung vẩy nắm đấm, rống to như thằng điên.

Cùng lúc đó, quái vật như là đáp lại phẫn nộ của hắn, mở ra miệng lớn dính máu đánh về phía Sick. răng nanh trong miệng nó đột nhiên duỗi dài mấy lần, muốn cắn Sick, cũng phun ra luồng khí tanh tưởi.

Sick đã biết con quái vật này sớm muộn sẽ động thủ, đã có chuẩn bị. Hắn ném ra xương bồ câu, tay cầm tế đao đọc lên một đoạn chú ngữ. Xương cốt biến thành ba quả cầu sắt đường kính 60cm, hung hăng đập trúng mặt, tay cùng hạ thể quái vật, sau đó biến mất. Dưới bộ lông của quái vật cũng không thấy được hạ thể rõ ràng, cho nên Sick nghĩ có đánh trúng cũng chả có tác dụng gì. Đây chẳng qua là thói quen công kích chỗ hiểm của hắn mà thôi. Quái vật sau khi bị đánh, lăn trên mặt đất hai vòng, bắt đầu làm hư pháp trận. Bất quá pháp trận kia vốn cũng rối tinh rối mù, Sick cho rằng dù có loạn thêm một điểm cũng không sao. Quái vật đứng lên rất nhanh, xem ra không có tổn thương gì.

Nhưng hai tay nam nhân đội mũ rộng vành lại đặt ở hạ thể, kêu thảm quỳ xuống, lưng cũng cong, bộ mặt vặn vẹo. Xem bộ dáng là cảm nhận được đau đớn mà nữ nhân không cách nào hiểu được.

Quái vật bò quanh Sick. Nó cũng không có bị thương, hai mắt đầy tơ máu nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Sick. Hôm nay không có lựa chọn lui lại rồi, phải phân ra thắng bại ở chỗ này.

"Ta đã chăm sóc nàng lúc nàng vừa ra đời." Nam nhân đội mũ rộng vành hít sâu một hơi, dùng sức đứng lên, nhưng lưng vẫn cong một chút, cổ cũng duỗi không thẳng: "không ai hiểu nàng hơn ta, ta vẫn theo dõi nàng, ta biết rõ nàng thuần khiết. Cũng khác biệt những nữ nhân lăng loàn khác! Trên đời này đều là nam nữ dơ bẩn, nhưng nàng là thuần khiết!”

"Vì thủ hộ nàng, ta dùng hết mọi thủ đoạn, nhẫn thụ lấy thống khổ thật lớn, đối mặt cái thế giới tà ác này. Nàng đáng lẽ phải kết hợp với người thuần khiết như nàng, vậy mới có thể bảo trì tâm linh của nàng. Nếu như nàng giống với nữ nhân dơ bẩn khác, cùng nam nhân kết hợp, nàng cũng sẽ bị nam nhân bắt buộc trở thành một con rối dơ bẩn! Chỉ có người vừa có quyền lực của nam nhân vừa có tâm hồn thuần khiết của nữ nhân mới xứng với nàng. Thật tiếc chính là, ở trên đời này chỉ có ta mới phù hợp tiêu chuẩn này!

"Nhưng mà tiểu yêu quái đáng giận kia. Quái vật ký sinh cùng với bảo bối của ta kia. Là nó hại ta phải chịu nhiều đau khổ như vậy, sở dĩ ta sẽ buồn nôn, còn mửa nhiều, đều là vì thân thể của ta muốn loại bỏ nó, mà nó lại dính với bảo bối của ta, đi vào cái thế giới này!”

"Cái đồ vật ác liệt kia căn bản không phải nữ nhân, nó là dị loại. Nó cưỡi ngựa, còn cùng nam nhân chơi bóng! Đó là quái vật mà nam nhân phái tới ly gián chúng ta!"