Ba Định Luật Của Pháp Sư

Quyển 2 - Chương 5: Chuyện ma quái




Bữa tối hôm nay được ăn lẩu. Thật tình thì Sick chỉ thích những món ăn nhanh, nói ví dụ như đồ xào, làm vậy có thể nấu chín được nhiều thịt hơn trong cùng một khoảng thời gian, bất quá bởi vì thịt là do Tiểu Tra bỏ tiền ra mua, cho nên Sick đối với cái này không có bất kỳ ý kiến, vui mừng khôn xiết chờ đợi nồi lẩu.

Hai người vừa đợi thịt chín vừa nói chuyện phiếm. Tiểu Tra hỏi Sick: "Có bị hù không? Ý ta là cuộc biểu tình ngày hôm nay."

Lực chú ý của Sick hoàn toàn đặt ở quá trình thịt từ hồng biến thành tái, qua hai giây mới phát hiện Tiểu Tra đang hỏi mình: "Biểu tình gì?"

"Biểu tình buổi chiều ở ngoài cổng." Tiểu Tra nhíu mày nói.

Sick phán đoán thịt có thể ăn, lập tức gắp lên ăn tươi, đợi sau khi thịt an toàn vào trong bụng mới trả lời: "Này không có gì."

"Ờ." Tiểu Tra khóe miệng đang cười, nhưng ánh mắt lại cẩn thận quan sát Sick: "Nữ nhân dẫn đầu kia ah, nàng căn bản là không ở tại phụ cận, nhưng lại cứ ngoan cố xen vào, mỗi ngày đều tốn tiền xe buýt đến nơi đây tham gia kháng nghị, đúng tiêu chuẩn yêu sinh sự gây chuyện. Nghe nói chồng nàng đã ly thân với nàng, nhi tử cũng không muốn nhìn nàng, rất có thể ta hiểu được vì cái gì."

Đối với ánh mắt của tiểu Tra, phản ứng của Sick là đưa ra yêu cầu tăng thêm đồ ăn: "Có thể bỏ tiếp một hộp thịt nữa vào không?"

"Tùy ngươi a."

"Rất tốt!" Sick vui mừng đem cả hộp thịt đều cho vào nồi. Nghĩ đến ngày hôm qua cũng ăn hết phần ăn đặc biệt của năm người, đồ ăn cung cấp ở chỗ này thật sự quá hào phóng rồi. Hào phóng đến mức làm hắn hoàn toàn buông tha cho suy nghĩ trốn đi.

"Ngươi đúng là có lá gan thật lớn ah." Tiểu Tra một tay nâng cằm lên, ôn nhu nói.

"Có sao? Này vốn không có gì ah."Khi hắn vẫn còn là pháp sư tà ác, ngay cả cảnh Thánh Khiết Chi Thuẩn tổng tấn công hắn cũng thấy rồi, tuần hành biểu tình cùng tràng cảnh kia căn bản không cùng cấp độ, đương nhiên không dọa được hắn.

"Thế mà khi thấy mấy cây nấm tinh lại muốn trốn à nha."

"Lúc đó ta thật sự là muốn chạy trốn." Sick rất nghiêm túc nói.

Tiểu Tra không nói chuyện, hơi chút nhíu mày. Đã qua một hồi, hắn chỉ vào cái nồi nói: " Những cái này là thịt heo rừng ah, không phải heo được chăn nuôi bằng ma pháp."

"Làm sao phân biệt?" Sick cầm chiếc đũa chuẩn bị chiến tranh, chờ khi thịt chín là lập tức ăn tươi, tiếp đến lại bỏ vào một hộp khác.

"sản lượng chăn nuôi bằng ma pháp khá lớn, tốn hao thời gian tương đối ít, chất lượng càng ổn định, càng ít có tật bệnh, nghe rất lý tưởng a? Nhưng là có người hoài nghi sản phẩm thịt do chăn nuôi bằng ma pháp sẽ phát sinh một số vấn đề mới, còn có người cho rằng thịt dư do chăn nuôi bằng ma pháp nên đưa đến lò thiêu thứ tư để xử lý."

Sick cau mày gặm chiếc đũa: "Ngươi rất ưa thích nói mấy chuyện khó hiểu a." Đồng dạng với mấy câu hồi chiều, không có ai nghe hiểu được hắn đang nói cái gì, nhưng cũng không có ai muốn thừa nhận mình nghe không hiểu, cho nên không có ai lên hỏi tiểu Tra có ý gì.

Tiểu Tra đổi tay chống cằm: "Nghe không hiểu mới là bình thường đấy. Trên cái thế giới này đại đa số mọi người là vì nghe không hiểu, mới có thể sống an ổn cả đời."

"Nếu như nói ta nghe hiểu được thì sao?" Sick nhíu mày, hỏi.

"Đó chính là lí do vì sao ngươi vẫn nghèo." Tiểu Tra cười nói. Lần này hắn lộ ra một nụ cười rất khác với nụ cười xã giao lúc trước, nụ cười này bén nhọn hơn, có cảm giác như đang khi dễ người khác.

Sick thức thời câm miệng, lo tập trung vào chuyên môn.

"Sick, ngươi cảm thấy ý nghĩa nhân sinh là gì?" Tiểu Tra hỏi: "Người nhất định phải hướng thế giới chứng minh mình đã từng tồn tại ư? Hay chỉ cần mình cảm thấy hạnh phúc, cho dù bừa bãi vô danh cũng tốt? Nếu như chỉ có lưu lại dấu vết mới làm cho cuộc sống này có ý nghĩa, chẳng phải mỗi người đều trở thành công cụ chứng minh của người khác sao? Như phu nhân Fuluo vậy, nàng lợi dụng dân chúng để lưu lại quỹ tích của nàng, nàng nhất định sẽ nói nhân sinh của mình rất có ý nghĩa ——" Tiểu Tra vừa nói vừa gấp chính xác vào miếng thịt Sick muốn hạ tay: "—— đây chẳng qua là thỏa mãn dục vọng lãnh đạo của cá nhân mà thôi a."

Sick sẽ không đi cân nhắc vấn đề kia, với hắn mà nói chuyện tối trong yếu nhất trong đời là lắp đầy cái bao tử. Vì vậy hắn cúi đầu xuống, quyết định càng thêm chuyên tâm thủ hộ thịt, không hề nói chuyện phiếm nữa.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※

Sau khi ăn no lại trở về phòng phân giải để công tác. Sick phát hiện công việc này, có thể để cho hắn nghiên cứu thỏa thích rất nhiều sản phẩm ma pháp đương đại. Dù sao không có người giám sát tiến độ ở đây, cho nên hắn có thể chăm chú phân giải, nghiên cứu cấu tạo, thậm chí thử nghiệm sửa chữa. Hắn bắt đầu tưởng tượng về sau nếu hắn tiết kiệm đủ tiền rồi, có lẽ sẽ mở một cửa tiệm buôn bán sửa chữa ma khí nho nhỏ.

Hắn phát hiện rất nhiều ma khí căn bản vẫn chưa bị hư, chỉ là bị va chạm bên ngoài, hoặc là hỏng hốc nhẹ, chỉ cần sửa một chút, nhiều lắm thì đem đi bảo hành là có thể dùng, cách tiêu chuẩn "Nên ném đi" của Sick còn rất xa. Sick kiểm tra thấy bên trên mỗi bản thiết kế đều có giá thành sản phẩm, nếu đem những đồ vật còn có thể dùng này ném đi, thật là khiến hắn đau lòng.

Sick phân giải một cái quạt ma pháp, giá bán của nó có thể giúp hắn thuê một căn phòng tương đối trong nửa năm; hắn phân giải một cái máy rửa chén ma pháp, giá bán có thể giúp hắn lắp ráp một quầy hàng xinh đẹp, cộng thêm mua một chiếc xe xích lô để kéo nó đi; hắn phân giải một cái máy copy ma pháp, giá bán cao tới mức hắn không thể tính được có thể giúp mình mua đồ ăn trong bao lâu. Hắn nhịn không được kêu la: "Rõ ràng tốn một ít tiền đem đi sửa là có thể dùng lại rồi, sao phải đem cả cái máy ném đi chứ?!" Than thì than, hắn vẫn ngoan ngoãn dỡ bỏ hạch tâm động lực ma pháp, đem chất lỏng ma lực màu xanh lá bên trong đổ vào bồn chứa chuyên dụng.

Tiểu Tra đã đi tới, hai tay bưng một vật thể keo hơi đục màu xanh lá. Đó là gel đặc chế bằng ma pháp, nghe nói có thể dùng để lau sàn nhà. Nhìn bề ngoài không thấy được đường nối càng không có mạng lưới từ thứ này, Sick không nghĩ ra được làm sao phân giải nó. Chỉ thấy Tiểu Tra nấu một nồi nước sôi, đem cả cục gel ném vào, sau một lát thì biến mất, chỉ còn trôi nổi hạch tâm động lực trên mặt nước. Cái nồi kia chính là cái nồi bọn họ dùng để nấu lẩu lúc trước, cũng là cái nồi lớn nhất trong phòng bếp. Sick quyết định giả bộ như không có phát hiện.

Sick hỏi: "Ta có thể tự sửa chữa những vật này rồi cầm đi bán không?"

"Không được." Tiểu Tra trả lời ngay. Hắn dùng một cái kẹp dài gấp hạch tâm động lực ra từ trong nước sôi, đặt ở dưới vòi nước lạnh, bắt đầu rửa nó.

"Dù sao những thứ này cũng chưa tới mức bỏ đi ah!"

"Buôn bán chế phẩm ma pháp cơ hồ đều là xa xỉ phẩm, có mới nới cũ chính là giá thị thực của nó." Tiểu Tra im lặng, cẩn thận xử lý nước ấm bây giờ đã biến thành màu xanh lá, rồi lại rửa cái nồi bằng nước lạnh lần nữa để hạ nhiệt. Khi hắn mang xong găng tay bảo hộ, mới mở miệng nói tiếp: "Nếu như tất cả mọi người không mua đồ mới, người kinh doanh còn lợi nhuận cái gì? Ngươi không thể đem đồ cũ sửa lại bán cho người tiêu dùng, nếu không sẽ trái với quy định 『 không thể ngầm chiếm đồ bỏ đi 』ở đây. Đã hiểu sao?"

"Không muốn hiểu." Sick thở dài, cúi đầu phân giải một cái máy chụp ảnh ma pháp thứ ba trong ngày.

Tiểu Tra cười nói: "Không muốn hiểu thì, có thể đổi cách nhìn. Vẫn còn một loại thuyết pháp khác có thể giải thích vì sao không thể ngầm chiếm đồ bỏ đi. Truyền thuyết, có một vài ma khí dùng cơ thể phụ nữ làm tài liệu sản xuất."

Sick đè xuống khóe miệng: "Đó là trái pháp luật a?"

Tiểu Tra nhíu lông mi. Người bình thường sẽ trực tiếp cảm thấy như vậy rất khoa trương, Sick lại dùng góc độ pháp luật để vào đề, làm hắn cảm thấy rất lạ. Tiểu Tra nói: "Đương nhiên là trái pháp luật đấy." Tựa như giết người cũng là trái pháp luật đấy, nhưng là người bình thường sẽ không nói giết người là trái pháp luật, mà là nói thẳng không thể giết người a? Tiểu Tra nói tiếp: "Tình hình cụ thể và tỉ mỉ ta cũng không rõ ràng lắm, tựa hồ là sự tình hai, ba mươi năm trước rồi. Có một nữ nhân bị giết, thân thể bị biến thành tài liệu sản xuất ma khí, sau đó ma khí kia xâm nhập xã hội, vì vậy có một vài gia đình đã phát sinh sự kiện linh dị. Oan hồn nữ nhân kia không chịu nghỉ ngơi, đi trên đường giữa ban ngày, nhiều địa phương đều chứng kiến thân ảnh của nàng, thậm chí còn có người có thể chứng kiến hai,ba nàng cùng một lúc trên đường."

Sick hơi nghiêng đầu đi: "Chuyện ma giữa ban ngày sao lại bất bình thường? Mà ta cũng chưa từng nghe qua quỷ sẽ chơi trò phân thân đấy."

"Ân, cho nên nói câu chuyện này chỉ là truyền thuyết, là giả dối a. Bất quá ngươi không biết đó là một lý do tốt đừng cầm rác ma pháp lung tung sao?" Tiểu Tra nói.

Sick nhìn thoáng qua Tiểu Tra, môi của hắn kéo căng, tựa hồ người đáng sợ nhất cả câu chuyện chính là người kể chuyện. Nhưng thần sắc khẩn trương của hắn chỉ duy trì vài giây đã khôi phục bình thường, Tiểu Tra tay vung lên, trên không trung, hạch tâm động lực vẽ ra một đường vòng cung, rơi chính xác vào thùng phân loại cách đó 3m.

Sick cầm lấy một cái máy chụp ảnh ma pháp. Hắn phát hiện trong cái máy chụp hình này vẫn còn film, hắn kiểm tra một chút bộ kiện bên trong không có tổn hại gì, có lẽ còn có thể chụp được vài tấm. Đời này Sick còn chưa được chụp hình bằng máy lần nào, hắn hiếu kỳ cầm lấy máy ảnh ngắm ngay cửa ra vào, chụp một tấm hình. Tấm hình chạy ra chậm rãi từ dưới đáy máy ảnh. Sick một tay cầm máy ảnh, một tay đỡ dưới đáy chờ tấm ảnh chui ra hoàn toàn, hi vọng chất lượng ảnh không quá kém.

Đã qua ước chừng hơn một phút đồng hồ, một tấm ảnh xuất hiện. Sick cố gắng phân biệt đồ vật trên tấm ảnh. Đồ vật hình chữ nhật hẳn là cửa lớn, vật thể hình vuông phía trước chắc là cái bàn... Nhìn một chút, hình ảnh càng rõ ràng, Sick còn thấy được trước cửa có một đồ vật có đường cong mềm mại, trong gian phòng này không có vật nào đẹp như vậy. Sick nhìn thoáng qua cửa, nhưng trước cửa cũng không có vật gì như vậy.

Đợi đến lúc có thể nhìn toàn bộ hình ảnh, Sick rõ ràng rồi. Đó là một nữ nhân trần truồng. Nàng đứng ở nơi đó, hai tay rủ xuống, cái tư thế này giống như cái tiêu bản hình người trong viện y học. Nàng quay mắt về phía người chụp ảnh, nhìn chằm chằm vào nhà nhiếp ảnh. Sick phi thường xác định trong phòng tuyệt đối không có người như vậy.

Mặc dù tấm hình này có vấn đề rất lớn, nhưng Sick vẫn nhìn chăm chú vào nó. Nữ nhân kia có một đầu tóc dài mềm mại, chiều dài vượt qua bờ mông. Nàng có một gương mặt đầy mị lực, mang theo cảm giác cao ngạo mà lộ ra tinh khiết. Sống mũi, lông mi cùng môi không chỉ là đoan chính mà thôi, quả thực tinh xảo như một bức vẽ. Cặp mắt sáng, nhưng lại sâu mang theo cảm giác thần bí, làm nàng có vẻ siêu phàm thoát tục. Thân hình của nàng có lồi có lõm, bộ ngực to sừng sững, mềm mại, phối hợp eo mảnh, một cặp chân dài coi như không có cuối cùng. Khung xương rất nữ tính, giống như sẽ hòa tan. Cho dù là ảnh chụp cũng có thể nhìn ra nàng da trắng nõn nà, phấn nộn. Dung mạo nữ nhân này có thể nói hoàn mỹ.

Nhưng là trong tấm ảnh nàng đang phẫn nộ trừng mắt nhìn Sick. Đây không phải loại phẫn nộ khi người bình thường bị quấy rầy, mà là một loại căm hận thấu xương.

Đó là cái lạnh chỉ có người chết mới có.

Sick vung tay ném ảnh chụp ma quái vào thùng rác, cũng nhanh chóng phân giải cho xong máy chụp ảnh. Sau khi hoàn tất, hắn nói với Tiểu Tra: "Ngươi nói thật sự rất có đạo lý!"