Ba Người Nam Nhân Ta Đều Yêu

Chương 53




Hắn áp lại, mà ta bởi vì tránh né hắn mà ngã về phía sau, lưng rất nhanh liền chạm mặt nước.

Thấy Khải Ân hiển nhiên là không đạt được mục đích không bỏ qua, ta chỉ có thể hít vào một hơi thật sâu, thấy chết không sờn, trầm mình xuống bồn tắm, hy vọng có thể kéo dài thời gian, không nghĩ tới tên gia hỏa kia lại hít một hơi thật sâu nhìn về phía ta.

Bởi vì chuyện lúc nãy ảnh hưởng quá lớn khiến ta không dám lặn quá sâu, mà hắn không hề băn khoăn rất nhanh lặn xuống theo ta, dễ dàng thu lại khoảng cách. Bơi tới hông rồi tới sát lưng ta, dễ dàng chuyển tới sau đầu ta, mà hai ngón tay lại không thâm nhập vào cơ thể ta, mà ngược lại, gắt gao ôm chặt lấy thắt lưng ta.

Hắn một tay đem đầu ta áp về phía hắn, dù ngược dòng nhưng rất nhanh hôn lấy ta.

Hắn dùng đầu lưỡi mở môi ta ra, chạm vào răng ta, cố gắng thu hút đầu lưỡi ta, bắt buộc ta phải cùng hắn giao triền.

Không khí trong miệng rất nhanh đã không còn, ta một lúc… không … chú ý liền uống phải nước miếng, không khí quen thuộc đột nhiên mãnh liệt phả vào miệng ta. Ta vội vàng vẫy một tay, để cho chân mình tiếp xúc với đáy ao để lấy nó làm điểm tựa trồi lên mặt nước hít thở không khí. Tay Khải Ân ở bên hông ta làm mấy chuyện xấu, không cho ta cử động.

Ta dùng hai tay đẩy hắn, nhưng lực đẩy của tay ở dưới nước có hiệu lực rất kém. Hít thở càng ngày càng khó khăn, trước mắt dần dần mờ nhạt, mơ hồ có thể nhìn thấy lão nhân gia thượng đế đang cười hì hì nhìn ta, ngoắc tay lại.

Đang lúc hai mắt ta sắp biến thành màu đen, hai chân đập loạn, chuẩn bị sắp ngất thì Khải Ân cuối cùng cũng buông tha ta, nụ hôn khủng bố cuối cùng đã xong, dựa vào sức nước lôi ta lên mặt nước.

Ta chụp lấy vai hắn, cố sức đứng vững vàng trong bồn tắm, há mồm, không ngừng hít thở, rồi lại tê tâm liệt phế ho khan một trận, mới có thể cho hết nước ra khỏi phổi.

“Ngươi. . . . . .” Ta bóp lấy cổ, hận không thể đem tên hỗn đàn trước mắt này rút gân xẻ thịt.

Hắn lại cười hì hì vô tâm nhìn ta, trêu chọc nói: “Tư vị hấp thế nào? Em không phải rất thích hấp sao?”

Ta bị ngược cuồng, sao có thể thích được chứ? Hơn nữa ‘hấp’ này rõ ràng không giống với ‘hấp’ của ta, tên gia hỏa này vốn phi thường xuyên tạc lời nói của ta, cho dù qua ngàn năm cũng là một chút không đổi.

Ông nội ngươi, lão tử ta và ngươi liều mạng!

Ta đánh về phía hắn, hắn lui vài bước chụp được ta, một bàn tay vòng lấy thắt lưng ta, một bàn tay quá phận khác ôm lấy mông ta, cũng nhân cơ hội này sờ soạng thêm mấy cái.

“. . . . . .”

“Được mỹ nhân yêu thương nhung nhớ, đời này  thật sự là chết cũng không hối tiếc . . . .” Hắn thỏa mãn thở dài, biểu tình trên mặt cứ như là một tên trộm cuối cùng cũng trộm được con mèo.

Ta buồn bực trừng mắt nhìn hắn một cái, luống cuống tay chân muốn thoát ra. Không nghĩ tới biến việc ta tập kích thành việc yêu thương nhung nhớ, đều do cái bể chết tiệt này, sức nước chết tiệt!

Hắn ở ta trên lưng nhẹ nhàng vuốt ve vài cái. Cảm giác tê dại quen thuộc tràn về, ta cả người như nhũn ra, nếu không phải tay hắn còn ôm nơi thắt lưng cùng mông ta, ta đây khẳng định đã ngồi xuống đáy ao rồi.

“Ngươi, ngươi. . . . . .” Ta chỉ chỉ hắn, tên gia hỏa này lại dùng chiêu này.

Hắn vô tội nhìn ta: “Ai biểu em mẫn cảm như thế làm gì . . . . . .”

Ta giận!

Biết ta mẫn cảm ngươi còn bính!

Ta nắm chặt tay, thề cùng hắn nhất quyết sinh tử một phen.

Hắn lại đột nhiên lộ một bộ đau thương nhìn ta: “Mặc, em không biết ta đã phải dùng nhiều nghị lực đến thế nào mới có thể khống chế được chính mình không đổi ý thả em rời đi không.”

Hắn buông mông, nâng tay lên, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hai má ta: “Cho ta, được không? Em biết, ta không muốn thương tổn em . . . . .”

“. . . . . Được. . . . . ” Ta nhìn ánh mắt thâm tình của hắn, cười khổ gật đầu, rồi mới lần đầu tiên chủ động ôm lấy  hắn.

Ta đúng là vẫn không đành lòng nhìn hắn thống khổ cùng khổ sở.

Vậy hãy để cho ta. . . . . phóng túng lúc này đi. . . . . .