Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi

Chương 49: Phiên ngoại Giang Ly 2




Giang Ly phát hiện càng ngày càng khó khống chế bản thân mình, nhất là trước mặt Quan Tiểu Yến, nhất cử nhất động của cô đều hấp dẫn ánh mắt của hắn.

Tuy chỉ số EQ của hắn có thấp thật, nhưng Giang Ly cũng biết, mình đã yêu Quan Tiểu Yến mất rồi.

Chì cần nhìn thấy cô cười xong, hắn cũng sẽ thấy vui vẻ, nhìn thấy cô khổ sở, hắn sẽ muốn trêu chọc để cho cô vui vẻ, bắt gặp cô cùng Vương Khải ở cùng một chỗ, hắn sẽ tức giận. Thậm chí cho dù biết rõ Tiết Vân Phong là gay, nhưng khi hắn biết được Quan Tiểu Yến đưa Tiết Vân Phong say rượu về nhà, hắn vẫn khó mà nén lại ghen tuông. Hắn nghĩ, chính hắn cũng từng là gay ( Giang Ly, vì sao đến bây giờ anh vẫn còn khăng khăng như vậy ), kết quả không phải vẫn bị Quan Tiểu Yến hấp dẫn hay sao….

Muốn thu hút sự chú ý của Quan Tiểu Yến, muốn cảm thấy cô quan tâm đến mình, cho dù là dùng một chút phương thức bắt buộc. Muốn Quan Tiểu Yến mua quà sinh nhật cho hắn, muốn cô vì hắn mà hát Chúc mừng sinh nhật, muốn cô ở giữa đêm hôm khuya khoắt, nấu mì trường thọ cho hắn.

Giang Ly cứ tự nhắc đi nhắc lại với mình, Quan Tiểu Yến vẫn rất quan tâm đến hắn, mi xem, cô ấy vẫn còn làm mì trường thọ cho mình….

Nhưng là vẫn không đủ, những thứ xa xôi đó không đủ, Quan Tiểu Yến chỉ có thể nấu cơm cho một mình hắn, chỉ có thể giặt quần áo cho một mình hắn, chỉ có thể cười với hắn, chỉ có thể để một mình hắn “bắt nạt”, chỉ có thể… Có đôi khi, Giang Ly thật hy vọng Quan Tiểu Yến là một cô bé chỉ nhỏ bằng ngón tay cái, như vậy hắn có thể đem cô giấu trong áo mình, ai cũng đừng mong nhìn thấy.

Những điều này chỉ là suy nghĩ của Giang Ly, nhưng mà Quan Tiểu Yến? Cô nghĩ thế nào?

Nghĩ đến vấn đề này, Giang Ly vừa cảm thấy mất mát vô lực lại còn vô cùng chán nản.

Quan Tiểu Yến nghĩ thế nào ư?

Cô nói: “Yên tâm đi, đàn ông kiểu như anh, tôi cũng chướng mắt.”

Cô còn nói: “Giang Ly, anh nếu dám có ý đồ với tôi, hai ta liền ly hôn, anh cứ mỗi ngày ăn mì tôm đi!”

Cô… cô làm sao lại có thể vô tâm vô phế như vậy được…

Giang Ly bất đắc dĩ cười cười, nét tươi cười tan ra trong bóng đêm, vô cùng hắc ám, vô cùng cô đơn.

Từng lời nói từng hành động của Quan Tiểu Yến ở trước mặt hắn, luôn nhẹ nhàng cùng thản nhiên như vậy. Cô có biết hay không, cái loại không nặng không nhẹ không quan trọng này của cô, làm cho lòng hắn đau muốn chết. Cô sẽ không e ngại chụp ảnh chung một cách thân mật với Vương Khải, trên quà sinh nhật cô tặng cho hắn quang minh chính đại khắc ba chữ “Em yêu anh”, đêm khuya cô sẵn sàng đưa Tiết Vân Phong say rượu về nhà…. Cô có bao giờ nghĩ đến, lúc cô làm những chuyện này, có một người, khó chịu như trong tim đang có hàng ngàn hàng vạn con kiến chích đốt?

Cô ấy nhất định chưa từng nghĩ đến. Cô ấy ngu như vậy, làm sao mà nghĩ ra được?

Quan Tiểu Yến, em thật sự không có chút quan tâm nào sao?

Giang Ly thật muốn chính miệng hỏi cô một câu, cô rốt cuộc có để ý đến hắn hay không. Nhưng mà lời nói vừa lên đến miệng, lại nói không nên lời. Nếu như cô biết rõ hắn yêu mến cô, sẽ phản ứng như thế nào?

Cô… có phải sẽ trốn tránh hắn hay không?

Giang Ly ngồi ở trước giường, lẳng lặng nhìn khuôn mặt yên bình đang ngủ của Quan Tiểu Yến. Chỉ mấy giờ trước thôi, hắn thiếu chút nữa đã làm hại cô. Cô gái này thoạt nhìn có vẻ ngoan cố, kỳ thật sâu trong đáy lòng rất yếu ớt, một khi đã bị thương, rất khó khỏi hẳn. Hắn từ trước đến nay luôn rất lý trí, nhưng lúc đó thì thật là… đầu óc sắp hồ đồ đến nơi rồi.

Nhưng mà cái tên Vương Khải kia…

Vừa nghĩ tới Vương Khải, Giang Ly không khỏi nhíu chặt hai hàng lông mày. Hắn lại nhớ đến một màn lúc tối kia. Lúc ấy chứng kiến Vương Khải giở trò kia với Quan Tiểu Yến, hắn thật muốn xông ra đấm cho tên kia một phát đo đất… Nhưng mà, hắn lấy tư cách gì đây?

Nếu như Quan Tiểu Yến thật sự yêu mến Vương Khải? Nếu là như vậy, như vậy thì hắn đối với hai người bọn họ, chỉ là một kẻ hoàn toàn chẳng liên quan gì, hắn có tư cách gì mà quấy rầy Quan Tiểu Yến?

Giang Ly nhắm mắt lại cười khổ, đối mặt với bọn họ, những tự tin thường ngày, một chút cũng không còn.

Hắn vuốt ve hai má Quan Tiểu Yến, lại nhíu mày. Quan Tiểu Yến không thích Vương Khải là thật, nhưng mà, cô không thích Giang Ly, cũng là thật. Hắn phải làm sao bây giờ?

Giang Ly đột nhiên hối hận, chính mình lúc trước đi tìm đàn ông làm cái gì, hắn vốn đã yêu thích phụ nữ! Giờ thì tốt rồi, Quan Tiểu Yến đã cho rằng hắn là đồng tính luyến, không muốn thân thiết với hắn. Mà cô nếu như biết rõ hắn yêu mến cô, có thể thực sự sẽ ly hôn với hắn hay không….

Giang Ly gạt những sợi tóc của Quan Tiểu Yến sang hai bên, ở trên trán cô nhẹ nhàng dịu dàng đặt xuống một nụ hôn. Ánh mắt của hắn yên lặng như nước, nhưng mà trong lòng, lại có một thanh âm tuyệt vọng đang kêu gào.

Quan Tiểu Yến, em thật sự một chút cũng không để ý đến anh sao?

Thật sự, thật sự, một chút cũng không để ý?

Quan Tiểu Yến, anh phải làm sao bây giờ….