Báo Ân

Chương 14: Sa vào




Hạ An ra khỏi nhà Cung Lăng thì không biết đi đâu, ở trên đường một hồi lâu, lúc hoàng hôn, Hạ An gọi điện thoại kêu Khúc Uy đi uống rượu. Hạ An cầm một ly rượu mãnh liệt mà nốc, Khúc Uy thấy liền hoảng, “Ai, Hạ An, cậu làm sao vậy? Có chuyện gì đau lòng?”

Hạ An không nói lời nào, cứ uống rượu. Vừa nghĩ tới bộ dạng xứng đôi của hai người họ, trái tim Hạ An liền đau nhói. Khúc Uy cũng không biết bây giờ phải làm sao cho tốt. Chờ Hạ An uống đến mức đứng cũng không vững nữa, Khúc Uy đi lên dìu cậu, Hạ An giơ tay tát một cái, còn thì thầm: “Cung Lăng, anh cái tên hỗn đản, anh đã có vị hôn thê rồi sao không nói sớm!”

Khúc Uy bụm mặt ủy khuất, Hạ An xem hắn là Cung Lăng. Khúc Uy giải thích: “Hạ An, cậu tỉnh táo một chút, tớ là Khúc Uy, không phải Cung Lăng.” Hạ An không có nghe lời của hắn, nói tiếp: “Tôi thật sự là một tên ngu ngốc! Vì sao lại yêu thích anh, vì sao lại là anh, lúc đầu tại sao tôi phải đi báo ân! Không đi báo ân thì sẽ không  quen biết anh, không biết anh thì sẽ không yêu thích anh.” Khúc Uy đỡ lấy cậu, thầm nói, phải không, báo ân gì chứ, cậu xem, giao tâm ra luôn rồi. Khúc Uy vừa định an ủi cậu, Hạ An lại xoay người, Khúc Uy nhanh chóng trốn, Hạ An lại hô: “Cung Lăng, em thích anh, thật sự thích anh, thực thích anh.”

Khúc Uy khóc lóc trong lòng, Hạ An mượn rượu làm càn. Hạ An sẽ không làm chuyện gì với hắn chứ.

Sau đó, Cung Lăng xuất hiện, một phen đoạt lấy Hạ An: “Em ấy giao cho tôi.”

Khúc Uy tiến lên ngăn trở anh, “Anh là ai?”

Cung Lăng đảo mắt qua, lạnh lùng nói: “Cung Lăng “

Khúc Uy không có mở miệng, bởi vì ánh mắt Cung Lăng vừa mới quét về phía hắn, hắn cảm giác có tham muốn giữ lấy, xem ra, Cung Lăng này cũng không phải không có ý gì với Hạ An. Khúc Uy cười mờ ám, “Hạ An, tối hôm nay, thân thể xử nam mà cậu giữ gìn mười chín năm nay rốt cục…” Nói xong lời cuối cùng, Khúc Uy thập phần kích động mà cười ha hả.

Hạ An cảm giác hỗn loạn, đầu choáng váng Giống như ngủ, sau đó đi ngủ.

Hạ An nằm ở trên giường, đột nhiên, một ngụm nước đá phun về phía Hạ An, còn có một vài cục đá nữa. Hạ An lập tức bị lạnh mà tỉnh, trợn mắt, liền nhìn thấy trong tay Cung Lăng cầm li, đứng ở bên giường.

“Anh làm gì thế…Tại sao hắt nước vào tôi… Tại sao tôi lại ở chỗ này?” Hạ An kích động hỏi Cung Lăng.

Mà Cung Lăng chỉ là thản nhiên nói: “Em uống say “

Hạ An nghĩ nghĩ, uống rượu sao? Mỗi lần uống say không có làm chuyện gì tốt, lần trước uống rượu còn đốt cả giường của Khúc Uy. Vậy lần này….”Tôi không có làm chuyện gì chứ?”

“Không có” A, vậy là tốt rồi. Hử. Không đúng, cậu đang cùng Khúc Uy uống rượu, sao lại nhìn thấy Cung Lăng?”Nhưng mà em nói một vài câu.”

Hạ An nghe xong tâm tình vừa buông lỏng liền khẩn trương lại: “Nói gì?” Có sự cảm không tốt.

“Em nói….” Cung Lăng ngồi ở bên giường nói: ” Tôi thật sự là một tên ngu ngốc! Vì sao lại yêu thích anh, vì sao lại là anh, lúc đầu tại sao tôi phải đi báo ân. Không đi báo ân thì sẽ không quen biết anh, không biết anh thì sẽ không yêu thích anh’ “

Hạ An chán nản, không thể nào, tại sao mình lại nói những lời này, Cung Lăng chắc chắn chán ghét cậu, bởi vì Cung Lăng không phải đồng tính luyến ái.”Anh nghe tôi giải thích... Tôi…. Kỳ thật….” Hạ An không biết nên nói cái gì.

“Cung Lăng, em thích anh, thật sự thích anh, thực thích anh” Cung Lăng lại tiến đến bên tai cậu nhẹ nhàng nói.

Hạ An nghe xong mặt đỏ bừng, làm sao bây giờ, đều bị Cung Lăng biết, anh sẽ hung hăng cười nhạo cậu a. Trong khoảng thời gian này phản ứng của mình trong mắt Cung Lăng nhất định là chuyện cười. Nghĩ đến đây, Hạ An đẩy Cung Lăng ra nói: “Được rồi, đúng vậy a, tôi chính là thích anh, làm sao? Không cho sao?”

Cung Lăng nghe cậu thông báo xong, cười cười, Hạ An nhìn thấy anh cười càng khó chịu, “Nhưng mà anh yên tâm, tôi sẽ rời đi. Sẽ không quấy rầy đến anh. Sau này chỗ nào có anh tôi sẽ trốn thật xa, tránh cho anh nhìn thấy tôi sẽ phiền lòng.” Hạ An nói xong cũng đứng lên phải muốn rời khỏi.

Cung Lăng đẩy Hạ An lên giường, một bàn tay đặt bên cạnh cậu nói: “Em thật ngu ngốc, anh khi nào thấy phiền lòng em?”

“Hử? Vậy anh có ý gì? Tôi là nam, tôi thích anh, nhưng mà anh lại không thích nam nhân…” Hạ An còn chưa nói hết, Cung Lăng liền cúi người xuống bắt lấy môi cậu, Hạ An kinh ngạc há miệng ra, Cung Lăng tìm được cơ hội xông vào, lưỡi Cung Lăng quấn lấy lưỡi cậu, tay anh cũng không an phận sờ soạng lên người cậu, nếu Hạ An  phản kháng, nếu tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ sau này mình cũng không có tư cách chờ đợi bên người Cung Lăng… ….

Cứ sa vào một lần đi. Dù sao, cũng trốn không thoát.