Bất Dắc Dĩ Làm Mẹ !

Chương 14-2: Huyện đông hà




" Cha ,Nhị thúc , lương thực trong đây nhiều như vậy , ta nghỉ nên bán một ít , hai người thấy sao ?"

Nguyên Thủ Mộc và Nguyên Thủ Văn nhìn đống lương thực đầy ấp trước mắt , bây giờ nhà bọn họ không lo thiếu lương thực ăn , mỗi ngày đều ăn cơm trắng thơm mềm dù ăn với rau đơn giản cũng thấy như mỹ vị , hai huynh đệ cũng từng nghỉ nên bán lương thực đổi tiền vì trong nhà còn cần nhiều thứ mua bằng tiền nha .

" Tối nay cha cùng nhị thúc con bàn với ông nội xem sao " Nguyên Thủ Mộc quyết định



" Phụ Thân người nghỉ thế nào ?" Buổi tối mọi người quay quần trên phòng khách đại phòng thương lượng việc bán lương thực . Nguyên Thủ Mộc hỏi ý kiến của Nguyên Lão


" Ta nghỉ nếu bán thì không nên bán ở thị trấn Trường xuân , vì nơi đó sẽ gặp người quen , chúng ta chịu khó đi lên huyện Đông Hà bán thì sẽ tốt hơn " Nguyên Thủ Văn đưa ra ý kiến .

" Nhưng Huyện Đông Hà nếu đi xe ngựa mất khoảng nữa ngày đường , chúng ta làm sao vận chuyển lương thực đây " Nguyên Lão lo lắng

" Ông nội , cái này thì dể , con sẽ đi theo cha cùng nhị thúc , đến lúc gần tới nơi ,sẽ chuyển lương thực ra ngoài thì rất dể . cũng không bị người ta dòm ngó " Nguyên Tranh vui vẻ nói , thật ra nàng cũng muốn đi ra ngoài một chuyến , mấy tháng nay ở thế giới này nàng chưa từng đi đâu ra khỏi thôn, lần này không đi biết tới khi nào nha.

" Nhưng ngươi bây giờ cơ thể bất tiện, đi xa như vậy ta không yên tâm " Trần thị lo lắng .

" Nương , ta rất khỏe , vả lại ngồi xe ngựa sẽ không có việc gì , có Cha và nhị thúc chiếu cố ta , Người đừng lo lắng , nếu ta không theo cùng , chúng ta không thể chở lương thực ra khỏi thôn nha ." Nguyên Tranh trấn an nàng

" Cứ làm theo ý của Tranh nha đầu đi , cẩn thận một chút , còn xe ngựa làm thế nào?"

" Ta cùng đại ca làm công trên thị trấn có quen một tiểu bằng hữu nhà hắn có một chiếc xe ngựa dùng để chở thuêtrong thị trấn , ta nghỉ thuê một ngày chắc không sao "

" Tốt , vậy tính khi nào thì đi " Nguyên Lão thở phào nhẹ nhõm

" Ta nghỉ ngày mai liền xuất phát, tranh thủ bán lương thực càng sớm càng tốt , Tranh nha đầu cơ thể một ngày càng khó khăn , không nên trì hoãn"

" Ừ , vậy tối nay hai ngươi chuẩn bị đi "

Cả nhà bắt tay vào chuẩn bị đóng bao lương thực , Trần Thị đem tất cả bao bì không trong nhà để mọi người cho lương thực vào , Một bao lương thực tầm năm mươi cân , cả nhà bận rộn trong không gian tới khuya mới nghỉ ngơi .nhưng ai cũng vui vẻ hy vọng bán lương thực sẽ thuận lợi .

" DL :ta là người việt nên đơn vị tính cân theo vn mình nha 1 cân =100gram"

Buổi sáng ăn sáng xong , Trần Thị dùng bột mỳ làm bánh hành gói đem theo cùng một bình nước cho ba người lên đường , hôm nay Nguyên Tranh được Trần Thị cho Mặc một bộ áo bông lành lặn nhất , bụng nàng đả lớn vì ra ngoài nên cố gắng mặc nhiều một chút nhìn cứ như một quả cầu , chuẩn bị xong ba người cùng nhau chậm rãi đi tới thị trấn Trường Xuân .


Từ nhà lên thị trấn nếu là ngày bình thường một người đi nhanh khoảng một canh giờ là tới , nhưng bây giờ mùa đông mặt đường tuyết đóng băng chưa tan hết nên rất khó đi , Nguyên Thủ Mộc cùng Nguyên Thủ Văn lo lắng cho Nguyên Tranh nên đi chậm tới thị Trấn Trường Xuân đả hơn hai canh giờ . Tìm tới nhà vị bằng hửu thuê cổ xe ngựa , lấy tiền Vương Thị trả tiền đặt cọc trước . Nguyên Thủ Văn ngồi trước lái xe ngựa hướng Huyện Đông Hà đi

Thị Trấn Trường Xuân nằm giáp ranh với Huyện Đông Hà , cũng thuộc về Huyện Đông Hà quản lý , Quan Phủ , học đường , tửu lâu , bách hóa tốt nhất đều tập trung ở đây , nơi đây giàu đông đúc . đời sống người dâncũng sung túc hơn , càng vào gần huyện Đông Hà càng thấy nhiều cổ xe ngựa qua lại , người đi đường đều mặc y phục sạch sẽ vải bông hay tơ lụa đều tốt nhất . Nguyên Tranh thò đầu ra ngoài quan sát , rồi nhìn lạiquần áo trên người họ , nàng còn đở , nhưng Cha cùng nhị thúc y phục cũng bị vá vài chổ , nhìn thế nào cũng thấy không được .


" Cha , Nhị Thúc , bà nội đưa tiền cho hai người còn lại bao nhiêu nha "

" Còn Khoảng ba lượng , Tranh nhi ngươi muốn mua gì à " Nguyên Thủ Mộc nói . Sáng này Vương Thị đem hết của cãi của bà ra , chỉ chừa lại một lượng phòng hờ đưa cho hắn bốn lượng , thuê xe ngựa một ngày hết một lượng . chỉ còn gần ba lượng , trên đường bọn họ vẩn ăn lương khô của Trần thị chuẩn bị nên ít tốn kém .

" Ta nghỉ mỗi người nên mua một bộ quần áo mới , chúng ta ăn mặc như vầy ta sợ chưa bán được lương thực đả bị người ta đuổi ra nha " Nguyên Tranh dí dỏm nói . Nàng tuy con nhỏ nhưng vẩn biết người ai cũng xem trọng vẻ bề ngoài , nàng còn nhớ mỗi lần có mạnh thường quân hay hội từ thiện ghé Viện thăm , là các sơ đều mặc đồ mới cho nàng và các bạn . ai cũng thiện cảm với một người ăn mặt đẹp mà .


" Tranh nha đầu nói đúng , Lương thực chúng ta bán là lương thực tốt , nếu bộ dáng này khó bán được giá cao " Nguyên Thủ Văn lo ngại nói , chẳng phải người xưa có câu " Quen xét dạ , lạ xét bộ đồ sao ? "" DL: câu này cũng là tục ngử vn nha"


" Vậy tìm một y phường mua y phục vậy " Nguyên Thủ Mộc sảng khoái nói .


Cả ba người cột xe ngựa vào một góc khuất Nguyên Tranh ở lại trên xe ngựa chờ , còn hai người Nguyên Thủ Mộc và Nguyên Thủ Văn thì tìm y phường bán quần áo .Ở trong xe nhàn rỗi Nguyên Tranh bước xuống xe ngựa đứng nhìn xung quanh , hơi lạnh ập tới nàng vội xoa tay đưa lên miệng thổi . Khí trời như vậy , nhưng ở nơi đây cũng không bị ảnh hưỡng , mọi người vẩn tấp nập buôn bán , khách sạn quán ănkế bên thổi từng hương vị đồ ăn bay ra làm Nguyên Tranh hít một ngụm , bụng bổng có cảm giác đói . Nhìn người ra vào khách sạn không quý thì cũng sang quần áo chỉnh tề sạch sẽ chứng tỏ khách sạn này người nghèo không vào ăn nổi . Nguyên Tranh thầm nhủ khi nào bán lương thực có tiền nhất định sẽ vào đây ăn một lần .

Khoảng nữa canh giờ hai người Nguyên Thủ Mộc và Nguyên Thủ Văn trở lại , trên người đều là y phục mới , cả hai đều là trường sam màu xanh đậm , chất vải cũng bình thường nhưng vì mới mặc vào cả người đều có tinh thần sáng sủa không ít .

" Cha , nhị Thúc hai người thật khác nha " Nguyên Tranh vui vẻ khen ngợi

Nguyên Thủ Văn cười cười còn Nguyên Thủ Mộc mặt đỏ lên bàn tay chà chà vào quần áo , lần đầu tiên được nữ nhi khen ngợi , hắn có chút ngượng ngùng .

" y phụcở đây thật mắc , bộ y phục bình thường của hai người chúng ta cũng hết một trăm tám mươi văn rồi ," Đả gần hai lượng, Nguyên Thủ Mộc xót tiền đau lòng nói

" Cha , không quan trọng , đợi chúng ta bán được lương thực sẽ có tiền, bây giờ tìm nơi nào để bán lương thực "

" Trên đường đến y phường , ta cũng có nhìn xung quanh , nơi đây bách hóa rất nhiều nhưng chỉ có hai cửa hàng lớn nhất , Một là Vạn Phát Trai , cùng Đông Phát Trai ta nghỉ nên bán cho một trong hai cữa hàng đó "

" Ừ đệ có đi hỏi giá lương thực thô "Là chưa xây ra thành phẩm" Lúa nước xấu một cân mười tám văn , loại tốt thì hai mươi hai văn , còn mỳ thì hai mươi văn xấu còn hai mươi lăm văn một cân lúa mỳ tốt " Nguyên Thủ Văn

Nguyên thủ Văn hiểu biết nói .xem ra ở đây mua lương thực đắt hơn ở thị trấn trường xuân khoảng một hai văn một cân .

Sau khi biết giá cả ba người quyết định đi tới cữa hàng bán . Nguyên Tranh lẳng lặng vào xe ngựa chắc hết tất cả lương thực chuẩn bị ra , ba người đánh xe ngựa chầm chậm đi tới . Giữa con phố rộng lớn nhộn nhịp nhất Đông Hà , Đông phát Trai cùng Vạn Phát Trai nổi bật nhất , đồng thời hai cữa hiệu cũng nằm đối diện nhau .

Nguyên Thủ Mộc đang tần ngần nên vào bên nào trước , Thì có một tiểu nhị từ Đông Phát Trai đi ra niềm nở .

" Khách quan lão huynh không biết dừng xe ngựa ở đây cần mua gì ? nếu cần gì thì xin mời vào xem "

" Cái này ! Ta cùng đại ca có ít lương thực thô cần bán , nhờ tiểu ca hỏi lão bản dùm "

" A! ta sẽ vào chuyển lời ngay , mời huynh theo ta vào trong " Tiểu nhị nghe xong thì vội vàng nói , thái độ cởi mở tận tình khiến người ta thấy thiện cảm .

Nguyên Thủ Mộc cùng Nguyên Thủ Văn bước vào theo sao tiểu nhị , Nguyên Tranh vẩn ngồi trên xe , nàng không tiện bước xuống , vẩn là yên phận ngồi chờ vậy .

Lão bản của Đông Phát Trai họ Trần tầm hơn bốn mươi tuổi , người khôn khéo ,nhìn thấy hai huynh đệ thì mĩm cười mời ngồi , kêu người đem trà lên .

" Ta nghe người nói hai vị huynh đệ bán lương thực thô , nơi này ta có mua , không biết hai vị bán lương thực loại nào , tốt hay xấu , khoảng bao nhiêu ? " Trần lão bản không hổ là người kinh doanh , vừa tiếp chuyện đả vào thẳng đề tài buôn bán rỏ ràng dứt khoát lại không khiến người ta phản cảm .

" Ta có hai loại lúa nước và mỳ , đều là lương thực tốt , không nhiều lắm mỗi loại khoảng hai ngàn năm trăm cân . " Nguyên Thủ Văn bình tĩnh nói , Lương thực trong không gian của Tranh nha đầu rất nhiều nhưng một lần không thể bán nhiều quá , tránh rắc rối không cần thiết .

Lão bản hơi giật mình , bây giờ là mùa đông mọi người đả vẩn chưa gieo trồng , không ngờ họ lại còn nhiều lương thực thô dự trữ như vậy . Ngạc nhiên qua mau Trần lão bản cười nói ,

" Có thể cho ta xem lương thực không , nếu là tốt bao nhiêu Đông Phát Trai ta cũng mua hết "

Nguyên Thủ Mộc đứa hai gói hạt giống chuẩn ra cho Trần lão bản . Sau khi xem xong Trần lão bản rất hài lòng

" Lương Thực của hai vị huynh đệ rất tốt , hạt to đều ta lần đầu tiên thấy , được rồi ta sẽ không keo kiệt , nếu tất cả lương thực hai vị bán đều giống như vậy , ta sẽ trả cho hai vị giá lúa nước là hai mươi lăm văn một cân , còn lúa mỳ thì ba mươi văn , hai vị thấy thế nào ?"