Bảy Năm Sau

Chương 38




THẾ GIỚI MÊ HOẶC CỦA NGHỆ THUẬT XĂM HÌNH MAORI

Thu mình trong phòng làm việc không có cửa sổ, Lorenzo Santos đặt quyển sách xuống, anh đã miệt mài đọc nó gần hết cả buổi chiều.

Anh biết thêm được vô vàn điều thú vị, nhưng không điều gì có thể giúp cuộc điều tra của anh tiến triển.

Lòng đầy thất vọng, anh dụi mắt rồi ra hành lang lấy một cốc soda từ máy bán nước tự động.

OUT OF ORDER [1]

[1]. Máy hỏng

Chỉ còn thiếu điều này nữa thôi…

Anh giận dữ đấm thẳng vào chiếc máy, tấm biển trên đó như muốn trêu ngươi anh.

Có còn thứ nào hoạt động chuẩn xác ở cái đất nước này không?

Để bình tâm lại, Santos bước ra sân sau với ý đồ làm vài cú bỏ bóng. Bóng tối đang từ từ buông xuống Brooklyn. Qua hàng rào, anh ngắm nhìn mặt trời lặn dần trên nền trời ráng đỏ. Anh chộp lấy quả bóng rổ rồi cố thực hiện một cú ném từ xa. Quả bóng chạm vào rổ bằng kim loại, ngập ngừng một lát rồi rơi xuống chệch hướng.

Rõ ràng là không may chút nào…

Cuộc điều tra của anh cũng đang giẫm chân tại chỗ như vậy. Dù có sự trợ giúp của bên khoa học hình sự, anh cũng chẳng tiến thêm chút nào. Tuy nhiên, cuối buổi sáng nay, anh đã nhận được bản báo cáo chi tiết do một chuyên gia phân tích vết máu soạn thảo. Vị chuyên gia đó đã phân tích hiện trường vụ án theo cách rất xác đáng, tái hiện tỉ mỉ diễn biến vụ ẩu đả. Drake Decker đã bị giết trước tiên, bị gã “Maori” phanh thây, có thể tìm được dấu vân tay của gã này trên con dao chiến. Sau đó gã Maori chết, bị Sebastian Larabee hạ sát bằng một mảnh kính vỡ. Còn về những dấu vân tay của Nikki, chúng được phát hiện ở nhiều vị trí, và đặc biệt trên cây gậy bi a, thứ đã đâm thủng mắt gã hộ pháp trước khi hắn chết hẳn.

Nhưng trình tự này chẳng nói lên được gì về động cơ của những nhân vật chính cũng như danh tính của “người thứ ba”. Gã đó chưa từng xuất hiện trong cơ sở dữ liệu của cảnh sát. Càng lúc Santos càng tin chắc rằng dù mang hình xăm như thế nhưng gã đó không phải người Polynesia. Anh đã viện đến sự giúp đỡ của Keren White, nhà nhân chủng học của Sở Cảnh sát New York làm việc ở precinct 3, nhưng bà vẫn chưa gọi lại cho anh. Vì trông chờ rất nhiều vào việc xác định danh tính gã xăm trổ này, anh đã thử thực hiện những điều tra riêng, nhưng chẳng thu được gì.

Lúc này Santos ghi bàn liên tục, anh dần lấy lại được sự tự tin, thoát khỏi tâm trạng căng thẳng mà cuộc điều tra khiến anh rơi vào.

Trong sự nghiệp cảnh sát, đã nhiều lần anh có được linh cảm về một vụ án bằng cách đi bộ nhanh hay chơi bóng rổ. Trong lúc hoạt động gắng sức, nhiều yếu tố trở nên rõ ràng hơn, các sự việc có vẻ riêng lẻ lại kết nối với nhau theo cách sáng tỏ. Tại sao lần này lại không như thế chứ?

Vì vậy, Santos cố gắng nhìn nhận các sự kiện dưới góc độ khác.

Thế nếu lời giải cho bí ẩn này không nằm ở danh tính của gã Maori mà ở chính con người Drake Decker thì sao?

Thật sự thì anh biết gì về chủ quán Boomerang? Drake là một gã vô lại hạng tép riu, gia đình hắn đã dính vào những việc phạm pháp ít nhất cũng đến hai thế hệ rồi: cha hắn, Cyrius, đang thụ án chu thân tại Rickers Island, trong khi đó em út của hắn, Memphis, lẩn trốn đã năm năm nay hòng tránh hình phạt tù dài hạn trong một vụ buôn lậu ma túy. Decker cũng dính vào cocain và quán bar của hắn là một chốn ít nhiều ám muội, nhưng cảnh sát khu vực đó vẫn thường nhắm mắt làm ngơ trước các hoạt động của hắn, bởi Drake cung cấp tin tức quý giá cho họ.

Nhưng giữa tên vô lại đó và nhà Larabee có mối liên hệ gì chứ?

Có lẽ là Jeremy…

Sebastian biết rõ con trai của Nikki. Cậu bé chẳng thích thú gì anh và mối ác cảm đó đến từ hai phía.

Anh ném cú bóng cuối cùng rồi trở vào văn phòng, quyết định thử điều tra chéo. Anh nhập hai cái tên rồi cho chạy chương trình trong máy tính cá nhân. Sau vài giây, phần mềm trả lại kết quả.

Có một vụ việc!

Vụ việc này xảy ra trước đây gần một tháng, vào thứ Bảy đầu tiên của tháng Mười. Tối hôm đó, Drake bị đưa vào đồn sau khi có một khách hàng khiếu nại đã bị hắn đánh nhừ tử và dùng vũ khí đe dọa. Họ đã nhanh chóng thả hắn mà không đưa ra cáo buộc bất lợi nào.

Còn có Jeremy, cậu bé đã bị đưa vào đồn vì tội lấy cắp trò chơi điện tử trong một trung tâm thương mại.

Khi đối chiếu hai bản báo cáo từ cảnh sát, có thể thấy Drake và cậu bé đã ở chung phòng tạm giam trong khoảng mười bốn phút.

Liệu đó có phải là lần đầu tiên họ gặp nhau? Santos tự hỏi.

Anh đột nhiên tin rằng nút thắt của điều bí ẩn nằm ở mười bốn phút ngắn ngủi đó. Có chuyện gì đó đã xãy ra giữa Decker và Jeremy vào tối hôm ấy. Một cuộc trò chuyện? Một thỏa thuận? Một vụ tấn công?

Dù sao cũng là chuyện gì đó đủ quan trọng để thôi thúc một loạt sự kiện dẫn tới việc phát hiện ra hai cái xác chết ngập trong vũng máu ba tuần sau đó.