Biết Vị Ký

Chương 119: Tái trung




Mang nguyên liệu nấu ăn từ trong phòng đi ra liền bắt gặp ánh mắt của Viên Thiên Dã

“Lâm Tiểu Trúc, nghe nói ngươi hôm nay vận khí không được tốt, rút trúng thăm số mười hai nha” Đường Viễn Ninh đã ba tháng không gặp đang đứng bên cạnh Viên Thiên Dã, cười xấu xa hỏi nàng

Người này hai năm qua không chỉ cao lên còn mập ra, làm cho hắn vô cùng buồn bực, đứng cùng biểu huynh không còn vẻ ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng nữa.

“Đúng vậy, thăm số mười hai, vận khí không tốt” Lâm Tiểu Trúc rất phối hợp mà than thở, sau đó cao thấp đánh giá Đường Viễn Ninh, hai mắt loan loan” hai tháng không gặp, Đường công tử ngày càng mập ra nha. Haizz, người có phúc khí đúng là không cần lo, người vô phúc thì lúc nào cũng gặp không may. Giống như ta vậy, ăn thế nào cũng không mập, ngược lại Đường công tử uống nước lạnh cũng mập, thật có phúc khí nha”

Đường Ninh Viễn nhất thời đen mặt. Hắn vẫn luôn canh cánh dáng người của mình, Lâm Tiểu Trúc vừa gặp mặt đã đả kích hắn, là muốn trả thù mà, chỉ nói nàng rút trúng thăm số mười hai thôi mà. Cũng đâu phải hắn bắt nàng rút, cần gì phải xát muối vào vết thương của hắn chứ.

Viên Thiên Dã lại cố nhịn cười.

Đường Viễn Ninh vẫn thích đấu khẩu với Lâm Tiểu Trúc nhưng lần nào cũng bị thua thê thảm, vậy mà còn không biết mệt, luôn trêu chọc nàng. Lâm Tiểu Trúc cũng không rảnh để nói chuyện với bọn họ, cầm nguyên liệu nấu ăn đi đến bếp số mười hai, bắt đầu làm thức ăn.

Những gì nàng nói với Tô Tiểu Thư cũng không phải là nói dối. Hôm nay nàng đúng là muốn làm mì lạnh. Mì lạnh nhờ nàng mới xuất hiện ở thời đại này, nàng đương nhiên phải lấy được lợi ích nhiều nhất từ nó.

Chỉ cần rút thăm trước, nàng nhất định sẽ làm món mì lạnh, cho dù Ngô Bình Cường cũng làm thì đã sao. Hắn làm sao ngon bằng nàng được.

Nhưng lúc này lại rút trúng số thứ tự sau hắn, nguyên liệu nấu ăn cũng không còn đầy đủ, nàng sẽ dùng phương án hai, làm bánh đúc đậu vậy. Đem khoai lang làm thành bánh, thời đại này đã có nhưng chưa có ai làm bánh đúc đậu như nàng, lại còn thêm chút gia vị thức ăn, mọi người còn chưa được nếm qua đâu. Cho nên, hôm nay nàng không lấy đậu xanh mà chọn khoai lang, thêm ít bột dùng khi xào rau, thực ra chỉ cần bột trong suốt, có thể kết dính thành khối cũng đã phù hợp yêu cầu của nàng.

Món ăn mới lạ này tuy cũng là bí phương nhưng nàng đã quyết định phải đạt danh hiệu đệ nhất, cho nên lấy ra xài cũng không dao, ai biểu Ngô Bình Cường và Hạ Sơn kích thích nàng chi. Đem bột khoai lang hòa với nước lạnh theo tỷ lệ 1 :5, quấy đều rồi bỏ lên bếp nấu, vừa nấu vừa quấy. Chốc lát sau, tinh bột vốn dạng nâu đã chuyển sang trong suốt. Sau khi đã đạt yêu cầu, nàng liển đổ ra hai cái bát, lại đem bát để trong thùng, thả xuống giếng để ủ lạnh. Trong khi đó liền dùng chao tương, tương đậu, hành, gừng tỏi phi lên thật thêm, lại cho thêm dấm chua vào làm thành tương trấp.

Làm xong mọi việc cũng chỉ mất một nén hương thời gian, mà lúc này Hạ Sơn và Ngô Bình Cường dù đã bắt tay làm từ sớm vẫn còn đang bận rộn

Phần lớn thời gian còn lại Lâm Tiểu Trúc đều ngồi bên cạnh giếng, múc thùng lên, kiểm tra độ lạnh rồi lại đổi nước.

Viên Thiên Dã và Đường Viễn Ninh vẫn ngồi dưới tàng cây trong sân, vừa đón gió vừa uống trà chờ nhấm nháp mỹ vị. Chờ một lát, lại nôn nóng liền đứng lên đi đến phòng bếp quan sát một lượt.

Thấy Lâm Tiểu Trúc nhàn nhã trong khi cả phòng bếp đang náo loạn, khẩn trương, Đường Viễn Ninh bất chấp cái nhìn của mọi người, lập tức đi tới, chỉ vào hai cái bát trước mặt nàng hỏi” Lâm Tiểu Trúc, ngươi làm gì vậy ?” không đợi nàng trả lời đã muốn cầm cái bát lên

Lâm Tiểu Trúc vừa lấy tay che bát vừa nói” không được nhìn, nhìn sẽ không còn nữa”

Đường Viễn Ninh bật cười” chẳng lẽ ngươi dùng không khí để làm đồ ăn, cho nên nhìn sẽ bị bay mất”

“Đường công tử, hai người các ngươi nên đi đến chỗ khác đi dạo đi, ta làm ra món gì, lát nữa hai vị cũng sẽ được thưởng thức mà” Lâm Tiểu Trúc cũng không muốn cho bọn họ xem.

Để cho hắn nhìn thấy rồi, nhất định sẽ tò mò hỏi đông hỏi tây, không hỏi được chắc chắn sẽ không bỏ qua mà món bánh đậu này, ngoài việc mới lạ thì hương vị không phải quá đặc biệt. Cái gọi là mỹ thực, chính là dùng đầu lưỡi tinh tế nhấm nuốt, cảm nhận tầng tầng lớp lớp hương vị tan ra trên đầu lưỡi, mỗi lần nhai nuốt lại cảm nhận một loại hương vị khác nhau. Cho dù hương vị nhạt nhẽo thì cũng trong nhạt nhẽo sẽ có nhiều biến hóa. Món bánh đúc đậu này, bản thân không có hương vị, dù có cho thêm tương trấp vào thì cũng khó dung hợp với bản thân nó, có thể làm cho cảm giác của người ta không thay đổi. Món bánh này làm người ta thích chính là nhờ vị thanh thanh đạm đạm, ngày hè nóng nực, ăn miếng bánh mát lạnh vào miệng cảm giác khoan khoái hơn nhiều. Vì vậy nàng muốn tạo cảm giác kinh ngạc cho các vị giám khảo. Cho nên nàng mới không để Đường Viễn Ninh xem, bảo trì sự bí mật vẫn tốt hơn

“Quên đi.” Viên Thiên ngăn Đường Viễn Ninh, thân thiết hỏi” nghe nói ngươi tính làm mì lạnh nhưng nguyên liệu đã không còn”

“Đúng vậy.” Lâm Tiểu Trúc theo bản năng nhìn về phía Ngô Bình Cường. Trận đấu này tiến hành trong phòng bếp lớn, mỗi người thực hiện ngay trước bếp theo số thứ tự mà mình bốc được, cho nên làm gì đều nhìn thấy rất rõ. Ngô Bình Cường bận rộn làm mì, cắt dưa chuột. . . nàng đều thấy rõ ràng.

Viên Thiên Dã cũng đã chú ý tới biểu tình khác thường của nàng. Hắn quay đầu, theo ánh mắt của Lâm Tiểu Trúc nhìn qua thấy Ngô Bình Cường lúc này đang làm mì lạnh, nhăn mày, quay đầu nhìn Ngô Thái Vân, ánh mắt trở nên nghiêm khắc hơn.

“Ầm.” Ngô Thái Vân vẫn chú ý bên này, bị nhìn như vậy, giật mình là rơi cái nồi xuống đất.

Xử trí Ngô Thái Vân thế nào là chuyện của Viên Thiên Dã, Lâm Tiểu Trúc chỉ làm tốt việc của mình là được, cho nên nghe được âm thanh, nàng cũng không nhìn qua mà đi đến bên giếng, lấy thùng nước lên, thay nước lần nữa.

Viên Thiên Dã cũng chỉ liếc mắt một cái rồi làm như không có gì mà xoay người đi, nói với Đường Viễn Ninh” đi thôi, ở đây toàn bếp lò, nóng quá, chúng ta ra ngoài chờ đi”

Ra ngoài, uống trà một lát đã có người mang đồ ăn trình lên, mấy vị giám khảo bắt đầu nhiệm vụ của mình, lần lượt nếm thử các món ăn. Nếm được hơn một nửa, Ngô Bình Cường cũng mang mì lạnh trình lên.

Hôm nay, đa phần mọi người đều làm cháo, mì và phở. Riêng mì sợi cũng có ít nhất bốn người trùng ý tưởng, cho nên khi thấy hắn đạt chén mì lên bàn, ba vị giáo tập không nén nổi thất vọng.

Ngô Bình Cường vẫn có thành tích rất tốt, các giáo tập cũng kỳ vọng nhiều vào hắn, cho nên giờ thấy hắn cũng là mì, cho dù là hương vị thơm ngon thì cũng không có sáng tạo, e là không vào được tốp ba.

“Đừng thất vọng, nếm thử đi rồi nói” Viên Thiên Dã thản nhiên lên tiếng

Tiếp nhận chén mì từ tay Ngô Bình Cường, ba vị giáo tập liền giật mình” lạnh ?”

“Dạ, hôm nay trời nóng, ăn một chén mì lạnh sẽ thoải mái hơn” Ngô Bình Cường cười đáp, bộ dáng cực kỳ tự tin

Trên mặt Viên Thiên Dã tuy không có biểu tình gì nhưng ánh mắt vẫn nhìn Ngô Bình Cường chăm chú, thấy hắn biểu hiện như vậy, tròng mắt lóe lên ý nghĩ sâu xa.

“Ân, dưa chuột và giá rất hợp, nhẹ nhàng khoan khoái, thanh lương, vị không tệ. Tương vừng này phải nói là vận dụng cực kỳ thuần thục, làm cho sợi mì càng thêm trơn mềm còn có mùi vị thản nhiên, dung hợp cùng cảm giác khoan khoái nhẹ nhàng, tuyệt không thể tả. Nếu chỉnh thêm vài lần, đem các loại nguyên liệu phối hợp biến hóa thêm chút nữa, hương vị sẽ càng ngon hơn” Được ăn ngon, Du giáo tập cũng không tiếc lời mà ca ngợi.

“Mì này gọi là gì ?” Viên Thiên Dã ăn thử một miếng xong liền buông đũa, đợi Du giáo tập nói xong mới lên tiếng

“Mì lạnh” Ngô Bình Cường đáp lời. Công tử ở trước mặt bọn họ luôn như vậy, hắn cũng không thấy có gì khác thường

«Món này là do ngươi nghĩ ra ?” Viên Thiên Dã lại hỏi

Biểu tình của Ngô Bình Cường liền ngưng trọng, vụng trộm liếc mắt nhìn Viên Thiên Dã một cái, cảm giác được ánh mắt công tử nhìn mình có chút nghiêm khắc và lạnh lùng, suy nghĩ một hồi đáp” là Ngô Thái Vân nghĩ ra kêu thuộc hạ làm”

“Nga?” Viên Thiên Dã khóe miệng vểnh lên, ánh mắt vẫn lạnh như băng” cảm tình huynh muội các ngươi thật tốt, Ngô Thái Vân nghĩ ra món ăn mới lại không tự mình làm mà nói cho ngươi biết”

Ngô Bình Cường nghĩ Viên Thiên Dã giễu cợt đường muội giúp ăn nghĩ ra món ăn mới liền đỏ mặt giải thích” nàng chỉ nói ra chút ý tưởng, còn lại thuộc hạ không ngừng suy nghĩ, thử tới thử lui mới có được món mì lạnh như hôm nay. Ta cũng muốn để nàng làm món này nhưng nàng nói tay nghề mình không thể cho nên thuộc hạ mới làm”

Biểu tình thản nhiên trên mặt Viên Thiên Dã vẫn không thay đổi, tươi cười thêm chút trào phúng, cũng không nói thêm gì nữa” cho điểm đi”

Sau khi mọi người cho điềm, Triệu Hổ tổng hợp lại rồi công bố. Mì lạnh được chín điểm sáng tạo, hương vị tám điểm, tổng cộng là mười bảy điểm, tạm thời dẫn đầu.

Tiếp theo lại có vài người trình món ăn lên. Thiêu mạch (bánh trẻo) của Hạ Sơn làm rất tinh xảo, lấy tính lạnh làm chủ đạo, lớp bột bên ngoài cũng được nhuộm thành màu vàng, tạo thành hình đóa hoa, nhân bên trong có tôm sông và mộc nhĩ, rau xanh băm nhỏ. Vàng xanh giao nhau, nhìn rất đẹp mắt, hương vị cũng ngon miệng. Điểm sáng tạo được chín, hương vị cũng chín điểm, cao hơn Ngô Bình Cường một điểm, vượt lên dẫn đầu.

Lâm Tiểu Trúc thấy mọi người đều đã trình món ăn của mình lên, ngay cả Ngô Thái Vân cũng đã nơm nớp lo sợ mang món bánh bột ngô ra. Lúc này nàng mới lấy bánh đúc đậu từ trong thùng ra, lấy bánh trong bát ra để lên thớt gỗ rồi cắt thành từng miếng nhỏ, cho vào năm cái chén, thêm ít tương trấp lên trên rồi mới bưng ra ngoài.

Lâm Tiểu Trúc là đệ tử có tay nghề tốt nhất, luôn làm ra nhiều món ăn mới lạ cho nên dù hôm nay nàng rút được thăm không tốt, mọi người vẫn chờ mong ở nàng. Lúc này thấy nàng bưng đồ ăn đi lên, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về năm cái bát trên tay nàng.