Bộ Bộ Phong Cương

Chương 33: Liên thủ




Diệp Chi Nhiên là khách quen của “Vọng sơn tửu lâu”, anh ta yêu cầu một phòng nhỏ yên tĩnh, sau khi gọi món xong thì dặn dò bà chủ làm thanh đạm chút, cẩn thận chút, có khách quan trọng. Bà chủ gương mặt tươi cười, mỉm cười đồng ý.

Khoảng sáu giờ, Bí thư Đường và Chủ tịch huyện Mã một trước một sau vào trong phòng, Diệp Chi Nhiên ân cần kéo ghế cho hai vị lãnh đạo, mời hai người ngồi xuống.

Bà chủ sớm đã gọi người đặt thêm ghế, đồ ăn đưa ra. Thấy khách đều đến rồi liền đi vào mỉm cười chào hỏi:

- Ba vị lãnh đạo, pha bình trà loại gì trước? Có uống rượu không?

Nói xong, yên lặng đứng một bên nghe chỉ thị.

Nhà hàng của bà ta có chút danh tiếng ở thị trấn Mã Thạch, thường có lãnh đạo trong huyện, xã, thị trấn đến ăn cơm, huống hồ làm bà chủ của nghề này thì năng lực quan sát sắc mặt là phải thuần thục. Bà chủ của Vọng sơn tửu lâu này lại có bản lĩnh gặp qua thì không quên, đương nhiên nhận ra Bí thư Đường và Chủ tịch huyện Mã, nhưng bà ta đã luyện được bản lĩnh trong trường hợp nào thì nói chuyện thế nào, lãnh đạo còn chưa nói trước thì cũng không nói toạc ra thân phận của ba người.

Diệp Chi Nhiên biết Bí thư Đường thích uống trà Long Tỉnh thanh đạm, liền dặn dò:

- Pha một bình trà Long Tỉnh ngon mang lên.

Sau đó, nhân lúc bà chủ ra ngoài nói cho nhân viên phục vụ, liền hỏi:

- Bí thư Đường, Chủ tịch Mã, uống chút rượu không?

Bí thư Đường nhìn nhìn Chủ tịch huyện mã, chưng cầu:

- Chủ tịch Mã, uống chút rượu không?

Chủ tịch Mã cười cười, một lời hai nghĩa nói:

- Tôi nghe Bí thư Đường.

Bí thư Đường vui vẻ cười, hăng hái nói:

- Được, Chủ tịch Mã là nhà mẫn cán, chúng ta hôm nay đến điểm thực, lấy bình Mao Đài đi.

Bà chủ dặn dò xong nhân viên phục thì đã đứng bên cạnh, nghe thấy lời này lập tức nói:

- Ba vị lãnh đạo chờ chốc lát, rượu nhanh chóng sẽ được đưa lên.

Bởi vì chuẩn bị đầy đủ, rượu, món ăn rất nhanh được bưng lên. Bà chủ rót đầy một chén rượu cho ba người, Diệp Chi Nhiên nâng chén rượu lên, nói trước tiên:

- Hai vị lãnh đạo, tôi kính hai vị một chén trước, tôi cạn rồi lãnh đạo cứ tùy ý.

Nói xong liền uống một ngụm cạn sạch rượu.

Bí thư Đường tán thưởng nói:

- Tiểu Diệp sảng khoái, chén rượu đầu tiên chúng ta cũng cạn đi!

Nói xong nhìn Chủ tịch Mã.

Chủ tịch Mã mỉm cười một cái, nói:

- Được, trước tiên cạn một chén rồi nói chuyện.

Nói xong cũng một ngụm cạn sạch.

Bầu không khí lập tức nóng lên, bà chủ là người có con mắt, thêm đầy rượu cho ba người xong tự mình cũng rót một chén, nói:

- Ba vị lãnh đạo, đa tạ quang lâm tiểu điếm, tôi kính ba vị một chén sẽ không làm phiền nữa, tôi cạn rồi, ba vị lãnh đạo cứ tùy ý.

Ba người lại cùng bà chủ uống một chén, bà chủ liền nhẹ nhàng kéo cửa, lui ra ngoài.

Diệp Chi Nhiên vội nói:

- Bí thư Đường, Chủ tịch Mã, ăn chút thức ăn đi, chúng ta từ từ nói.

Bí thư Đường ăn mấy miếng, nói:

- Chủ tịch Mã, tôi thấy chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế của Tiểu Diệp rất có tính sáng tạo, trợ giúp rất lớn đối với việc xây dựng kinh tế xã Mã Thạch. Tôi định trong hội nghị thường vụ ngày mai, đem công tác này làm một thí điểm của cải cách kinh tế huyện Thường Gia.

Chủ tịch Mã lập tức biểu thị đồng ý:

- Chủ ý này của Bí thư Đường rất hay, coi đây là công tác thí điểm của cải cách kinh tế, vừa ổn thỏa vừa thiết thực khả thi, tôi theo đề xướng này của Bí thư Đường.

Bí thư Đường vui vẻ nói:

- Được, huyện Thường Gia cần có lãnh đạo tốt dốc sức xây dựng kinh tế như Chủ tịch Mã, chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu Diệp nhìn từ thời kỳ ngắn, trung, dài đều có lợi ích vượt trội, nhưng lại có người thích coi biện pháp hay trong xây dựng kinh tế bao trùm lên chính trị.

Câu này chỉ kém điểm danh trực tiếp, đối với sự bất mãn của Chủ tịch Ân rất thẳng thắn.

Chủ tịch huyện Mã nói:

- Là lãnh đạo chính quyền phụ trách nhiệm vụ chủ yếu xây dựng kinh tế, nên đem tinh lực đặt vào làm tốt kinh tế, cải thiện đời sống người dân, vì dân mưu cầu phúc lợi, chứ không thể đem tinh lực đặt vào tranh quyền đoạt lợi. Bí thư Đường, tôi kiểm điểm một chút, một thời gian trước, trong một số chuyện đã hùa theo một số lãnh đạo, cũng có trách nhiệm.

Bí thư Đường vội vàng khoát tay nói:

- Chủ tịch Mã, tôi không thích chia bè kết phái, chúng ta đều là thành viên lãnh đạo quan trọng của Thường Gia, nhất ngôn nhất cử đều liên quan đến lợi ích của sáu trăm nghìn người Thường Gia, phàm là chính sách, biện pháp có lợi cho dân thì đều phải kiên trì, cái bất lợi thì phải phản đối chứ không được chia bè kết phái, nếu vì bất đồng phe phái mà hùa theo ý kiến không chuẩn xác, đó chính là không làm tròn trách nhiệm.

Lời này nói rất chính nghĩa nghiêm khắc, khiến Diệp Chi Nhiên cũng trở nên nghiêm túc kính nể.

Chủ tịch huyện Mã gật đầu tán thành:

- Bí thư Đường nói rất đúng, đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà tôi ủng hộ chính sách ưu đãi thuế của Chủ tịch xã tiểu Diệp. Cùng với sự tìm hiểu sâu xa, tôi ngày càng cảm nhận được trong lãnh đạo chủ chốt của Gia Nam, Bí thư Đường là lãnh đạo tốt, lớp trưởng tốt toàn tâm tìm kiếm sự phát triển, nếu có nhiều thành viên thường vụ đoàn kết xung quanh Bí thư Đường hơn, công tác của Thường Gia sẽ nhanh chóng lên một bậc.

Bí thư Đường nhìn Chủ tịch Mã thân thiết, sự nhận định đối tác tràn đầy trong ánh mắt cũng lộ ra tia cảm kích, nâng chén rượu lên nói:

- Nào, Chủ tịch Mã, chúng ta cạn chén vì công tác phát triển thuận lợi sau này.

Chủ tịch Mã nâng chén uống một hơi cạn sạch.

Diệp Chi Nhiên nâng chén nói:

- Thường Gia dưới sự lãnh đạo của Bí thư Đường, Chủ tịch huyện Mã sẽ có triển vọng trường kỳ. Tôi kính hai vị lãnh đạo một chén, sau này dưới sự giúp đỡ của hai vị lãnh đạo, tôi sẽ nỗ lực làm việc, làm ra thành tích để báo.

Cũng một hơi cạn sạch.

Bí thư Đường uống mấy chén, sắc mặt hơi đỏ lên, ông ta cởi chiếc cúc thứ hai của chiếc áo sơ mi ra, haha cười nói:

- Rượu này uống thật sảng khoái.

Chủ tịch huyện Mã tán thành nói:

- Rượu gặp tri kỷ cạn chén ít mà. Chúng ta từ từ uống.

Bí thư Đưởng gật đầu thể hiện tán thành, nhìn Chủ tịch huyện Mã nói:

- Tôi đến Thường Gia làm việc đã bốn tháng rồi, những ngày này đều khảo sát cán bộ trong ban cán bộ chủ chốt của huyện, có mấy lãnh đạo ban ngành cần điểu chỉnh rồi, Phó phòng thường trực Phòng Công an, Trưởng phòng Tài chính, Trường phòng Xây dựng đều không thích hợp với cương vị hiện tại.

Diệp Chi Nhiên biết ba trưởng phòng mà Bí thư Đường chuẩn bị điều chỉnh này, đều là người của Chủ tịch huyện Ân, cũng là lực lượng trung tâm của thế lực địa phương, đối với Bí thư Đường nắm giữ trong tay rất lớn quan hệ của toàn huyện, Bí thư Đường đã vì thế mà ra kế hoạch một thời gian rồi, chỉ là thời cơ chưa chín muồi nên chần chừ chưa động thủ, bây giờ có lẽ là đến lúc rồi.

Chủ tịch huyện Mã ủng hộ nói:

- Kiên quyết của Bí thư Đường rất chính xác, điều này có lợi cho sự triển khai trong công tác của huyện Thường Gia.

Bí thư Đường điềm tĩnh nói:

- Chủ tịch Mã, anh có người để chọn không? Nói xem điều chỉnh thế nào để có lợi cho công tác tốt hơn?

Diệp Chi Nhiên cẩn thận lắng nghe sự trao đổi giữa hai vị lãnh đạo, anh ta bây giờ nhận thức được, đây chính là ý đồ chủ yếu tối nay hai vị lãnh đạo gặp mặt ở đây.

Chủ tịch huyện Mã suy nghĩ một chút, nói một cách thăm dò:

- Phó phòng Tài chính Trương Hải Tân mẫn cán có thể tin cậy, làm việc ổn thỏa, nếu có thể lên một bước, đối với sự triển khai công tác của Phòng Tài chính chắc chắn có sự giúp đỡ rất lớn.

Bí thư Đường suy nghĩ một chút, nói:

- Tôi thấy rất tốt, Trương Hải Tân đảm nhiệm Trưởng phòng Tài chính là thích hợp.

Chủ tịch Mã lập tức sắc mặt giãn ra, nói:

- Cảm ơn Bí thư Đường tín nhiệm.

Thông thường, quan quyền, tài quyền là hai quyền lực quan trọng nhất trong tay lãnh đạo, Bí thư quản chiếc mũ quan, Chủ tịch huyện quản túi tiền, Mã Thiên Thành là Phó Chủ tịch huyện thường trực Thường Gia, phân quản công tác tài chính, nhưng Trưởng phòng Tài chính là người của Chủ tịch Ân, dùng người đương nhiên là không thuận lợi. Nếu có cơ hội đổi thành người của mình, công việc sau này sẽ thuận tiện hơn nhiều. Còn đối với Bí thư Đường, Trưởng phòng Tài chính đổi thành người của Chủ tịch huyện Mã cũng là có lợi vô hại, vì vậy, nghe thấy đề nghị của Chủ tịch Mã, sau khi suy nghĩ thêm thì ông ta liền đồng ý.

Bí thư Đường cười cười nói:

- Đều là vì công việc mà, mục đích căn bản của điều chỉnh cán bộ lần này chỉ là để công tác triển khai được thuận lợi hơn. Về mặt này, Trưởng phòng Công an Thượng Chí Viễn cũng có lĩnh hội sâu, anh ta và tôi cùng đến huyện Thường Gia công tác. Nhưng Phó phòng thường trực Phòng Công an lại không phối hợp trong công tác, liên lụy Trưởng phòng Thượng rất nhiều tinh lực, khiến cho tình hình trị an Thường Gia có khuynh hướng xấu. Căn cứ theo sự tiến cử của Trưởng phòng Thượng, nguyên đội trưởng đội trinh sát hình sự Phòng công an Hà Thành Trung có tính Đảng mạnh, năng lực vượt trội, có thể cất nhắc.

Chủ tịch huyện Mã gật đầu tán thành:

- Bí thư Đường, tiến cử của Trưởng phòng Thượng là thích hợp, đối với hệ thống công an huyện chúng ta, bảo vệ tốt hơn cuộc sống bình thường của ngưởi dân, bảo vệ cục diện chính trị của cải cách mở cửa đều có lợi ích, tôi bày tỏ ủng hộ.

Bí thư Đường nói:

- Còn có một người được chọn, tuổi tác của nguyên Trưởng phòng Xây dựng đến thời điểm rồi, Bí thư Đảng ủy thị trấn Mã Thạch đồng chí Vu Chính có kinh nghiệm nhất định về xây dựng, tôi nghĩ điều anh ta đi, Bí thư Đảng ủy của thị trấn Mã Thạch sẽ cất nhắc luôn.

Chủ tịch huyện Mã suy nghĩ một chút, cũng biểu thị đồng ý:

- Đề nghị của Bí thư Đường rất chính xác, Phòng Xây dựng vốn có mấy Phó phòng tinh thần sáng tạo không đủ, điều Vu Chính đến chỗ lợi lớn nhất chính là có thể thay đổi diện mạo công việc vốn có.

Nói đến đây, hai người nhìn nhau cười, tất cả đều không nằm trong lời nói.

Diệp Chi Nhiên im lặng nghe Bí thư Đường và Chủ tịch huyện Mã nói xong ba phương án điều chỉnh cán bộ cấp phòng huyện chủ chốt, trong lòng âm thầm cảm thấy vui mừng vì sự hợp tác của bọn họ, trao đổi lợi ích có lúc là phương thức hợp tác rất tốt. Thông qua hợp tác lần này, huyện Thường Gia sẽ chào đón thời đại của Đường Quốc Cường thật sự, đối với Chủ tịch Mã mà nói, có Bí thư Đường nắm giữ hội nghị thường ủy thì cũng có thể không ngại Chủ tịch Ân chèn ép, đem tinh thần sức lực miệt mài làm việc.

Diệp Chi Nhiên không bỏ lỡ thời cơ, nâng chén rượu lên nói:

- Bí thư Đường, Chủ tịch Mã, vì ngày mai tốt hơn của Thường Gia, tôi kính hai vị lãnh đạo một chén.

Bí thư Đường và Chủ tịch Mã đều nâng chén lên, nói:

- Cần phải uống một chén.

Ba người uống xong chén này, một bình Mao Đài đã thấy đáy, Diệp Chi Nhiên nhìn sắc mặt Bí thư Đường chưng cầu, Bí thư Đường nói:

- Uống rượu đến đây cũng gần như đủ ý nghĩa rồi, chúng ta đổi sang uống trà đi?

Chủ tịch Mã lúc này mặt đã đỏ bừng, hơi có men say, nghe thấy đề nghị của Bí thư Đường, haha cười nói:

- Uống trà tốt, chúng ta đều có thể tỉnh rượu.

Diệp Chi Nhiên đương nhiên hiểu được cách nắm bắt tốt đúng mực, vội đứng lên đổi cho hai người chén trà, rót vào nửa chén trà thơm.

Chủ tịch Mã đợi anh ta gọi trà xong, cười nói:

- Chủ tịch xã Tiểu Diệp, đây là lần đầu tiên tôi một mình uống rượu với Bí thư Đường, hơn nữa uống rất sảng khoái như vậy, phải cảm ơn cậu đưa đến cơ hội rồi.

Diệp Chi Nhiên vội nói:

- Đâu có, đâu có, là hai vị lãnh đạo cho tôi cơ hội phục vụ, tôi vô cùng cảm ơn quyết sách tinh anh của lãnh đạo, mong chờ xã Mã Thạch có sự phát triển mới mẻ.

Bí thư Đường và Chủ tịch Mã liền nhìn nhau cùng cười.