Bộ Tứ Nghịch Ngợm

Chương 12




Trước khi đọc truyện thì các bạn đọc mấy dòng này đã nhé!


- Hôm nay ngày 8/3 mình chúc các bạn ngày càng xinh đẹp, cute, lovely, pretty hơn và mãi dõi theo và ủng hộ truyện “ Bộ tứ nghịch ngợm “ nha!

Chap 12

Sáng thứ hai đầu tuần mà chúng nó uể oải, nhìn chả có chút sức sống gì như hoa cứt lợn héo đấy!

Chưa vào học, bọn nó rủ nhau ra căng tin mua bánh mì với kẹo đồng tiền sô cô la về ghế đá ăn. Tiện tay là xả rác, vứt luôn cái vỏ kẹo xuống sân trường.

Không chỉ riêng gì bọn nó, học sinh trong trường vẫn luôn vậy. Cũng chả phải những đứa vô ý thức đâu nhưng tại ngại ra thùng rác thôi.

Giờ ôn bài trôi qua cũng nhanh, tiết chào cờ thời gian cũng chóng hết, năm tiết buổi sáng cũng qua mau bọn nó lại ăn trưa. Cái điệp khúc “ ăn “ như một cỗ máy tàng hình không thể thiếu đối với bọn nó.

Gần cuối tiết buổi chiều, cô phụ trách đi thông báo với từng lớp là sáng mai sẽ được nghỉ. Dạo này, trường bọn nó được nghỉ suốt vì phải sửa sang một số thiết bị phòng học. Trống vừa điểm hết tiết, bọn nó đã ra đến ngoài cổng trường rồi. Nghe loáng thoáng là sáng mai con Ngọc sẽ đi “ hẹn hò “ với một anh chàng “ lãng tử hào hoa “ ( theo như lời Ngọc nói ). Chắc mọi người chưa biết. Thực ra thì lúc bọn nó đi làm thêm rửa bát thì Ngọc đã quen được một anh chàng hơn bọn nó hai tuổi tức anh này đang học đại học năm nhất.

[ Hôm đó là như thế này ].

Bọn nó vừa bước ra khỏi quán ăn ( quán bọn nó làm thêm rửa bát đấy ) thì Ngọc nhìn thấy hai trăm nghìn của một người đi đằng trước làm rơi, nó nhặt lên và chạy theo gọi người đó. Sau đó thì người đó cảm ơn nó và…hỏi ra thì mới biết anh này tên Duy Anh, đang học đại học năm nhất trường Báo rồi xin nick face nhau, số điện thoại, tóm lại là đủ các thủ tục làm quen. Một mối tình bắt đầu từ tờ tiền hai trăm nghìn và được ba con kia ( trừ Ngọc ) gọi là “ Mối tình hai trăm nghìn “.

Quay lại với bọn nó.

- Mai mày đi chơi với “ mối tình hai trăm nghìn “ à? Linh chọc tay Ngọc nói.

- Ừm…

- Vậy mai mày bảo tên đó mua quà cho bọn tao đi. Mỹ huých vào cánh tay Ngọc.

- Cái con điên. Tao có phải đào mỏ đâu. Ngọc lườm Mỹ.

- Chắc ai đó đang muốn thể hiện mình là girl ngoan đây. Thanh nói bóng gió.

- Mày đang nói tao đấy hả Thanh? Ngọc biết Thanh đang nói mình.

- Không. Tao có nói ai đâu. Vào ai thì người đó tự biết. Thanh xách cặp chạy trước phòng trừ trường hợp Ngọc điên lên cho nó vài cái tát.

- Mày phải khai thác triệt để thằng đó vào cho tao. Linh ôm Ngọc rồi nói.

- Nói chuyện với chúng mày nữa chắc tao lên cơn mất. Ngọc vò đầu xoa tóc có dấu hiệu…

Mỹ quay qua nói với Thanh và Linh: - Chúng mày đi tiêm phòng CHÓ DẠI chưa? Có nguy cơ sắp bị cắn đấy!

Nghe câu đó xong, Ngọc nhà ta lên cơn điên thật sự, tưởng tượng mặt đất có thể rung chuyển, nhà có thể đổ nát. Ba con kia vắt chân lên cổ mà chạy. Cuối cùng cũng đến ngã tư, thoát nạn rồi.

Nàng Thanh rất vô tư, hồn nhiên ( hơn con điên ) vừa đi vừa hát “ Thả gió – Lil’s “.

- Hát dở như cơm nguội mà cũng hát. Thiên Anh từ đâu ra phán một câu xanh rờn.

- HẢ??? Từ nãy đến giờ cậu bám theo tôi sao? Thanh ngạc nhiên nói.

- Ừ. Sao không? Mặt ngu con mẹ nó ngơ vậy.

- Cậu bám theo tôi làm gì?

- Ra mắt bố mẹ vợ.

- Hử? Cậu vừa nói gì cơ? Thanh làm mặt vẻ sửng sốt.

- Tôi nói cậu nghe không rõ à! RA MẮT BỐ MẸ VỢ. Rõ rồi chứ? Thiên Anh hét to vào tai Thanh.

- À, tôi biết rồi. Chắc bố mẹ vợ của cậu cùng đường với tôi nên cậu mới bám theo chứ gì. Bạn gái cậu tên gì vậy cho tôi biết được không?

- Phạm Thiên Thanh. Thiên Anh nói rồi đi trước nó.

- Này, bạn gái cậu trùng tên với tôi à không cả họ lẫn tên chứ. Sao trùng hợp vậy được nhỉ?

- Ngu hay giả vờ ngu vậy. Nói đến thế mà cũng không hiểu. Bó tay với “ mẹ “. Tao nói mày. Được chưa? Đúng là đồ đầu củ chuối.

- Ơ. Thế mà tớ không biết, CẬU THÍCH TỚ à? Nhưng phải nói rằng cậu rất tốt nhưng tớ rất tiếc, tớ lại không thích cậu, điều đáng buồn hơn nữa là bố mẹ tớ không có ở nhà, thế mới chết chứ! Vậy nên tớ khuyên cậu một câu “ Quay đầu là bờ “. Thanh nói đểu Thiên Anh.

Bị Thanh “ chơi “ lại Thiên Anh tức lắm luôn nhưng vẫn nở nụ cười đểu nhếch môi: - Như SHIT! Và quay ngoắt người lại đi về.

Còn Mỹ, từ lúc đi học về đến giờ là nó chăm chú xem bộ phim Trung Quốc được chuyển thể từ truyện ngôn tình “ Yêu em từ cái nhìn đầu tiên! “ Nhân vật Vi Vi và Tiêu Nại do cặp đôi Dương Dương – Trịnh Sảng đóng. Nam chính và nữ chính rất chi là đẹp. Nhìn thôi là mê hồn rồi, đúng là nam thần và nữ thần có khác, đẹp như mộng. Ai mà không mê cho được cơ chứ. Mà nó là đứa vừa hám vừa háo sắc, dứt sao nổi phim này. Đến nỗi động cơ tên lửa có phóng đằng sau cơ mà cũng chả làm được gì.

P/S: Chap hơi ngắn. Bản nháp thôi nhưng vẫn đăng lên làm quà tặng bạn nhân ngày 8/3. Chap sau mình sẽ bù nhiều hơn. Thanks!