Càng Độc Càng Ngọt Ngào

Chương 5




Ban đêm, mọi người vây quần bên nhau dùng cơm hết sức ấm cúng, Nguyệt Nha Nhi cuối cùng cũng phát hiện tại sao mới vừa rồi có cảm giác rất là quái dị……… Thì ra là đệ đệ ham ăn, thích nháo kia của nàng thế nhưng không thấy bóng dáng đâu. Trước giờ hắn chưa bao giờ bỏ qua cơ hội được ăn uống nào hết, sao lúc này lại chạy trốn không thấy bóng dáng vậy?

“ Tiểu Hồng, Cữu gia đâu?” Nuốt xuống cải trắng trong veo mà tướng công gắp cho, nàng mới mở miệng hỏi.

“ Nô tỳ mới vừa đi thỉnh Cữu gia, thế nhưng Cữu gia nói ngài ấy không ăn đâu!” Tiểu Hồng vội vàng nói rõ rằng mình có đi mời người, tuyệt không lười biếng.

Tiểu nha hoàn vừa mới nói xong, Dương Diễm Ca đang cúi đầu tốc tốc ăn cơm đột nhiên đứng dậy tuyên bố: “ Con no rồi!” Sau đó liền chột dạ chạy khỏi nhà ăn, để lại mọi người đầy vẻ kinh ngạc sững sờ.

Xem ra vấn đề là ở trên người Dương Diễm Ca! Nguyệt Nha Nhi vốn thông minh nhạy bén, nên lập tức phỏng đoán ra giữa hai người chắc là có chút chuyện. Bất quá hiện nay nàng còn không vội làm rõ, trước đem tên còn lại giải quyết trước rồi nói sau.

Âm thầm quyết định xong, nàng liếc mắt nhìn Dương Tuyết Thiên, vẫn mang âm mỹ tươi cười, bất động thanh sắc ăn cơm, nàng làm như thản nhiên hỏi: “ Sư thúc, Nha Nhi có chuyện hỏi ngài một chút, không biết ngài có để ý hay không?”

“ Nha Nhi….”

“ Mẹ…….”

Nam Thần Hạo và Nam Tĩnh Tuyền, hai phụ tử không hẹn mà cùng khẽ gọi, trong giọng nói ẩn hàm vẻ không đồng ý, hiển nhiên là sớm biết nàng muốn hỏi gì.

“ Sư thúc?” Mặc kệ ý kiến của hai nam nhân bên cạnh, Nguyệt Nha Nhi kiên trì nhất định phải biết rõ ràng.

Như là sớm hiểu được tâm tư của nàng, Dương Tuyết Thiên cười nhìn nàng. “ Con là nghĩ muốn dò tìm mục đích của ta?”

Quả nhiên cùng người thông minh nói chuyện thoải mái hơn. Nguyệt Nha Nhi gật đầu, nửa đùa nửa thật hỏi “ Sư thúc tìm cha mẹ lâu như vậy, nên sẽ không là muốn hướng cha con đòi người đi?” Tốt nhất không phải là như vậy, nếu không thì thật khó giải quyết.

Mắt đẹp rũ xuống nhìn chằm chằm vào dung nhan xinh đẹp hơi mang vẻ khẩn trương của nàng, Dương Tuyết Thiên nổi lên ý muốn trêu đùa “ Con lo lắng?”

Nghe vậy, Nguyệt Nha Nhi xấu hổ cười “ Này…. con lo lắng thay cho cha con thôi, sư thúc ngài tuấn mỹ như vậy, còn xinh đẹp hơn so với nữ nhân, con sợ cha con mị lực không lớn bằng ngài, mẹ con sẽ hối hận vì chọn lựa trước kia…….”

Thật sự không biết nên trả lời như thế nào, không thể làm gì khác hơn là bịa đại một câu. Cha ơi! ngài cũng đừng trách Nha Nhi nâng cao chí khí của người khác mà diệt uy phong của ngài a!

Nguyệt sư huynh mang vẻ khí khái nam tử dương cương đâu phải cái loại khí chất âm nhu như ông có thể so với, với lại dung mạo tuấn dật kia của sư huynh cũng là thiên hạ hiếm thấy, nàng có phải hay không quá xem nhẹ cha mình?

Buồn cười lắc đầu, Dương Tuyết Thiên không hề đùa nàng nữa, lạnh nhạt nói: “ Con đừng suy nghĩ nhiều quá, sư thúc ta chỉ là quá nhớ hai vị thân nhân, muốn nhìn bọn họ một cái xem hết thảy có mạnh khỏe hay không, dù sao hơn mười năm không có tin tức, cũng rất là tưởng niệm”.

Có đơn giản như vậy sao? Nguyệt Nha Nhi mặc dù đáy lòng còn nghi ngờ nhưng cũng không tiện hỏi nhiều quá, duy nhất có thể làm là cấp tốc thả bồ câu báo tin cho thân cha biết, làm cho thế hệ trước tự mình giải quyết, bằng không cứ lấp lửng như vậy cũng không phải là biện pháp.

Đã có chủ ý, liền không làm cho chuyện này phức tạp nữa, hiện tại còn muốn giải quyết một việc khác nha……. Haiz, đêm nay đúng là thật bận rộn, làm nữ nhi và tỷ tỷ người ta thật đúng là không dễ đâu!

Yên lặng cảm thán chính mình số khổ, nhưng vẻ mặt nàng lại cực kỳ phấn chấn, cười nhẹ nhàng nói:“ Ta cũng ăn no rồi, mọi người chậm rãi ăn đi, ta đi nhìn Tinh Hồn một chút”. Dứt lời, người đã khẩn cấp bước đi.

Hiện trường còn lại ba nam nhân hai mặt nhìn nhau, sau đó đồng thời lắc đầu thở dài……

Haiz … Người của Nguyệt gia này a, chuyện này luôn là đặc biệt nhiều……

Một đường mang theo ý cười tò mò bước vào ‘ Thủy Nguyệt Các’, ở trong phòng khách thấy hắn, gót chân yêu kiều đi thẳng trước cửa phòng “ Tinh Hồn, đệ ở bên trong sao?” Gõ cửa, tiếng nói thanh thúy tăng lên.

“…..” Bên trong nửa ngày cũng không có tiếng trả lời.

“ Nguyệt Tinh Hồn, tỷ biết đệ ở bên trong, còn không mau chút ra mở cửa!” Tựa hồ nhận định người chắc chắn ở trong phòng, thấy cả buổi không có tiếng đáp lại, Nguyệt Nha Nhi càng thêm dùng sức gõ cửa, trong giọng nói cũng mang vẻ uy hiếp. “ Nếu không mở cửa, cẩn thận ta…..”

“ Ba….” Tiếng trả lời là cửa phòng mở ra, chính là ở bên trong cửa cũng không có một bóng người, có thể thấy là do người ở bên trong vận khí để mở cửa.

Thấy nhưng không thể trách bước vào phòng, chỉ thấy ở trên giường có một con mèo hoa lớn đang ngồi, Nguyệt Nha Nhi đầu tiên là kinh ngạc trợn to mắt, sau đó mới không nể tình chút nào bắt đầu cười một cách điên cuồng.

“ Tỷ, muốn cười có thể, bất quá thỉnh trước đem cửa phòng đóng kỹ!” Liếc trắng nàng một cái, Nguyệt Tinh Hồn tức giận nói. Nàng muốn cười chết hắn cũng không phản đối, điều kiện tiên quyết là đừng để nữ nhân ác độc ở phòng kế bên nghe thấy.

“ Ôi, thật có lỗi!” Cố nén cười đi đóng cửa phòng lại, đi vào bên giường đối với mặt hoa ở bên cạnh trái nhìn phải ngắm, Nguyệt Nha Nhi lại phốc xích cười ra tiếng. “ Như thế nào muốn làm thành như vậy? làm gì tự ngược a?” Xem trên mặt, trên người kia thẳng tắp đều là vết trảo lớn nhỏ, rõ ràng do chính hắn tự mình làm ra.

“ Tỷ nghĩ rằng đệ nguyện ý a! nếu không phải nữ nhân kia…..” Bên mắng bên nói còn kiêm luôn hoa tay múa chân đem quá trình chính mình rơi vào thảm trạng hôm nay nói ra.

Nguyệt Tinh Hồn tức giận đến mức sùi bọt mép, may mắn là chính mình thể chất đặc dị, chỉ bị ma ngứa hai cái canh giờ, độc tính sẽ tự biến mất, do không chịu nổi ngứa mà gãi trầy thành miệng vết thương cũng nhanh chóng đóng vẩy, lại lần nữa phải cảm tạ lão cha đã vì hắn mà đầu tư tiền vốn hùng hậu.

Khó trách khi dùng bữa tối nha đầu Diễm Ca kia nghe được nàng hỏi tới người, cảm thấy chột dạ chạy lấy người trước rồi! Nguyệt Nha Nhi bật cười, đối với đôi oan gia vui vẻ trúng mục tiêu nhất định này đúng là không có cách, lại nhìn thấy trên gương mặt tuấn tú của hắn có hơn mười cái vết sẹo dài ngắn, đã lành thành những vệt hồng nhạt, thật sự là cảm thấy chướng mắt, vội vàng lấy ra thánh dược trị thương gia truyền của Nguyệt gia _ Thanh ngọc cao giúp hắn thoa lên…….

“ Ai nha, tỷ, tỷ thật lãng phí đó! Loại vết thương này chỉ cần qua hai ngày là sẽ tự tróc mài khép lại, không để lại nửa điểm vết sẹo, làm gì phải lãng phí Thanh ngọc cao mà giang hồ nhân sĩ cầu còn không được?” Mặc dù bĩu môi lầm bầm oán trách, nhưng cũng không dám né tránh, ngoan ngoãn ngồi cho nàng bôi thuốc.

“Thứ tốt này chính mình bị thương sao lại không cần, chẳng lẽ tiết kiệm để cho người khác xài mới được sao?” Liếc xéo hắn một cái, Nguyệt Nha Nhi cười mắng. “ Nếu không có cha đặc biệt dụng tâm đối với đệ ngay từ khi còn bé, luyện ra được loại quái thai như đệ, chỉ vài canh giờ ngắn ngủi là miệng vết thương tự lành mà không cần dược, ta nghĩ đệ đời này cũng chỉ có thể vác mặt hoa đi ra gặp người!” Nhìn cái mức độ của loại vẩy kết này, có thể thấy được vài canh giờ trước vết gãi có bao nhiêu nghiêm trọng.

Nghe vậy, Nguyệt Tinh Hồn nhún nhún vai, tỏ vẻ từ chối cho ý kiến, dù sao luyện ra loại thể chất kỳ quái này đó cũng là thành quả bị nấu mười mấy năm chua sót, quá trình cũng không thoải mái đâu!

Lại bôi tùm lum thêm một chút, Nguyệt Nha Nhi thế này mới hài lòng cười híp mắt “ Tốt lắm! qua thêm một canh giờ nữa, có thể trả lại nguyên bản bộ mặt cho đệ, không cần lại trốn đi không dám gặp người nữa!”

“ Đệ không phải trốn đi không dám gặp người, đây gọi là tu thân dưỡng khí, tỷ, tỷ đừng nhầm lẫn!” Có người lập tức kháng nghị.

“ Hảo hảo hảo!” Rõ ràng sợ mất mặt mà còn cậy mạnh! Cười phụ họa với hắn, Nguyệt Nha Nhi cũng không vạch trần, năm ngón tay xỉa trán hắn “ Sau khi tu thân dưỡng khí xong, chuẩn bị tìm người báo thù sao?”

“ Tỷ, vẫn là tỷ hiểu đệ nhất!” Vươn tay ôm lấy đầu vai của nàng, Nguyệt Tinh Hồn cười đến âm hiểm dị thường. ( Ác quá! ^^)

Như thế nào? Tùy tiện nói thôi vậy mà cũng bị nàng nói trúng? Nguyệt Nha Nhi không khỏi cười mắng“ Mau chút đánh mất ý niệm này trong đầu, tỷ không cho đệ xằng bậy biết không?”

“ Tỷ, đệ sẽ bị độc chết nha! chẳng lẽ tỷ muốn hy sinh đệ?” Rất đáng thương cảm thấy bất công với chính mình mà tổn thương.

“ Đứa ngốc! Phụ thân không phải đã nói, chỉ cần đệ có thể được lòng của giai nhân, chuyện tương lai này còn khó định luận ( khó đưa ra kết quả cuối cùng). Đệ so với ta và tỷ phu của đệ còn tốt hơn rồi! phụ thân còn không phải tính tỷ phu đệ mệnh mang phật căn, cực kì có khả năng xuất gia làm hòa thượng sao, đệ xem đi…… cuối cùng không phải cũng bị tỷ tỷ của đệ quải đến làm tướng công hay sao, với lại…….”

Lấy hơi một cái, nàng ái muội nháy mắt nở nụ cười gian “ Nha đầu Diễm Ca kia bộ dạng cũng là mắt ngọc mày ngài, diễm lệ vô song, chẳng lẽ đệ không động tâm chút nào sao?” Đường đường là nhiệt huyết nam nhi, một vị tiểu mỹ nhân sống sờ sờ trước mắt, nào có đạo lý không sôi trào xúc động?

“ Tỷ và mẹ cũng rất là xinh đẹp, đệ nhìn xem mỗi ngày đến chán, sao lại có thể đối với sắc đẹp của nữ nhân ác độc kia động tâm?” Hừ lạnh một tiếng, Nguyệt Tinh Hồn ngoài miệng thì nói cường ngạnh ( mạnh miệng), nhưng trong đầu lại không khỏi nhớ lại liên tục hai lần trong ngày hôm nay, tim mình đập mạnh có chút dị thường, cho nên thần sắc có vẻ ửng hồng cùng bối rối.

Nguyệt Nha Nhi dù sao cũng là người từng trải, làm sao không hiểu tâm tư mê loạn vừa rồi của hắn, không khỏi che miệng cười trộm, nhưng ở mặt ngoài thì lại làm ra một bộ dáng tiếc hận.

“ Thật sự đáng tiếc! nếu không có hứng thú, thế từ nay về sau ít đi trêu chọc cô nương nhà người ta đi, tránh được thì tránh, miễn cho ngày sau đệ lại chết ở trên tay nàng……..” Vén vén váy dài, Nguyệt Nha Nhi chậm rãi sải bước thong thả đi ra khỏi cửa phòng, trong miệng vẫn còn nhắc đi nhắc lại không ngớt “ Kể từ đó, có thể thay đổi số mạng, đối tượng nhân duyên định mệnh của nàng có thể thay đổi thành người khác, đó chính là một kỳ nam tử chịu được nàng đầu độc và đó cũng là người bên gối…. duy nhất của nàng”.

Nguyệt Nha Nhi là cố ý nói cho hắn nghe! Nguyệt Tinh Hồn trừng mắt, cho đến khi gương mặt mang theo ý cười trêu cợt của Nguyệt Nha Nhi biến mất ở ngoài cửa, hắn thế này mới dang người thành hình chữ đại nằm phịch ở trên nệm giường……

Đối tượng nhân duyên định mệnh sẽ thay đổi thành người khác……….

Sẽ có một kỳ nam tử chịu được nàng đầu độc và trở thành người bên gối của nàng…….

Tiếng cười nói thanh thúy vẫn quanh quẩn bên tai, không biết vì sao, một khi nghĩ đến có một nam tử xa lạ đứng ở bên người nữ nhân ác độc kia, nỗi lòng của Nguyệt Tinh Hồn liền phiền chán không thôi…….

Haiz! Cuối cùng cũng đi ra.

Dưới hành lang âm u, Dương Diễm Ca nhìn thấy Nguyệt Nha Nhi hớn hở đi ra ‘ Thủy Nguyệt Các’, không khỏi âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Nói thật ra, ở dưới mái hiên nhà người ta mà còn đối với đệ đệ của chủ nhân hạ độc, cho nên đáy lòng luôn luôn có chút băn khoăn. Bởi vậy vừa rồi nàng mới có thể tùy tiện lùa mấy đũa cơm, liền chột dạ sớm rời đi bàn ăn, không nghĩ tới mới đi dạo quanh một vòng trở về, thì thấy Nguyệt Nha Nhi đã sớm hơn nàng một bước đi vào ‘ Thủy Nguyệt Các’. Nàng sợ đi vào đúng lúc sẽ đụng phải Nguyệt Nha Nhi, như thế thì khó nén xấu hổ lắm, cho nên nàng ở ngoài đợi một lúc lâu, cuối cùng cũng đợi được Nguyệt Nha Nhi đi ra.

Nhìn theo bóng Nguyệt Nha Nhi đi xa, Dương Diễm Ca thế này mới nhẹ nhõm thong thả đi vào ‘ Thủy Nguyệt Các’, đứng trước cửa phòng đang muốn đẩy cửa bước vào, mắt hạnh không cẩn thận liếc sang cửa phòng không hề động tĩnh ở đối diện, điều này làm cho bước chân đang muốn bước vào cửa phòng của nàng dừng lại.

Kỳ quái! Theo lý thuyết bên trong phòng đối diện kia phải truyền ra tiếng rên rỉ khó chịu do bị ngứa hoặc là truyền ra tiếng kêu đau do gãi bị thương mới đúng, chứ không có khả năng im lặng như bây giờ nha! có khi nào họ Nguyệt không ở bên trong không? Không có khả năng a! mới vừa rồi Nam phu nhân còn từ trong đó đi ra mà!

Nàng trăm mối nghi hoặc không cách nào lý giải được, lại không đè nén nổi lòng hiếu kỳ, nàng liền phóng nhẹ cước bộ rón rén đi đến trước cửa phòng Nguyệt Tinh Hồn vểnh tai lên nghe ngóng……. Không có! Tiếng động gì cũng không có!

“ Phi lễ chớ nghe, chưa từng nghe qua sao?” Bỗng dưng giọng nói mang âm điệu lười biếng của Nguyệt Tinh Hồn từ bên trong truyền ra, lập tức làm cho Dương Diễm Ca kinh hãi nhảy dựng lên, sắc mặt không tự chủ được đỏ bừng.

Thật xui nha! cuộc đời lần đầu tiên nghe lén lại bị bắt ngay tại trận > < )

Không quy củ? trong hai nhà Nguyệt, Nam chỉ có hắn ta mới là không có quy củ nhất thì có, hắn ta còn có mặt mũi dám nói người khác. Nam Tĩnh Tuyền nghe vậy cười lạnh, vẻ mặt thế nhưng chứa đầy châm chọc. Bất quá, nào giờ luôn lười đấu võ mồm với hắn , cho nên liền im lặng uống trà nóng một mình.

Biết rõ hai cậu cháu cùng tuổi này từ trước đến nay luôn dùng lời nói châm chọc lẫn nhau, nhưng thật ra cảm tình của hai người rất là thâm hậu, Nam Thần Hạo chỉ mỉm cười, im lặng ôn hòa, đầy nhu hòa châm trà cho mọi người. Nhưng mà lúc này, Nguyệt Nha Nhi đột nhiên nở nụ cười, một đôi mắt hạnh nhìn chằm chằm phía sau Nguyệt Tinh Hồn.

“ Ha ha…… tiểu oan gia của đệ cùng sư phụ của nàng đi đến đây!” Trong mắt giảo hoạt chứa đầy hào quang xem kịch vui.

Nghe vậy, Nguyệt Tinh Hồn chỉ cảm thấy từng trận ác hàn nổi lên trong người, sắc mặt chuyển sang xanh lè xanh lét ( Edit thik thêm mắm dặm muối, nên người đọc thông cảm nhiều hơn một chút>