Cảnh Hiên

Chương 25




Khi Ly Á đưa người đến tìm kiếm Cảnh Hiên thì cậu đã bị bọn chúng đưa đến một tầng hầm bí mật. Bọn chúng lột áo của cậu, trói chặt vào một cái cột lớn.

Lúc này, một tên thoạt nhìn có địa vị cao nhất trong bọn chúng cầm roi bước vào. Hắn ta vung roi đánh vào người Cảnh Hiên, mỗi roi đều rách da rướm máu. Cảnh Hiên hừ nhè, không rên một tiếng khiến hắn ta tức giận, tăng thêm lực đạo. Một roi quất mạnh vào vết thương ở bả vai, Cảnh Hiên nhịn không được hét lớn.

Nhìn bả vai cảnh Hiên đầy máu tươi, hắn ta hài lòng dừng roi, nâng Cằm Cảnh Hiên cười nói.

“Thất lễ quá, ta quên mất trên người ngươi có vết thương. Ta sẽ cho người xử lý nó, miễn cho ngươi chưa bị chúng ta đánh chết, đã chết vì vết thương bé nhỏ này. Ngươi cố gắng mà hưởng thụ đi.”

Cảnh Hiên trầm tĩnh mở miệng: “Có thể cho ta biết thân phận của các ngươi?”

Kỳ thật, trong lòng Cảnh Hiên đã có đáp án, chỉ muốn xác nhận một chút. Ngay lúc đó một tên hình như là bác sĩ đẩy một cái xe nhỏ bước vào cắt ngang lời Cảnh Hiên: “Ngươi tốt nhất cái gì cũng đừng hỏi, biết điều thì còn chịu ít điểm đau khổ.”

Hắn ta bắt đầu dùng nước muối rửa vết thương cho Cảnh Hiên. Tuy nhiên đây lại là loại nước muối đậm đặc dùng đánh thức phạm nhân bị tra tấn đến bất tỉnh. Nó vừa tiếp xúc với miệng vết thương, Cảnh Hiên đau đến muốn chết ngất, cả người run bật, cắn chặt răng không để phát ra tiếng rên rỉ.

Rửa sạch miệng vết thương, hắn ta cầm dao giải phẫu, gạch một đường nhỏ gấp viên đạn ra ngoài. Cảnh Hiên chỉ là một tù binh nên đương nhiên không có thuốc gây tê. Cũng may trước kia Cảnh Hiên từng nhiều lần trong tình huống cấp bách xử lý vết thương mà không dùng đến thuốc tê, ít nhất có thể nhẫn nhịn được loại đau đớn này.

Tên bác sĩ này cũng cố ý tra tấn Cảnh Hiên, dao phẫu thuật không ngừng xoáy ở miệng vết thương. Bác sĩ ở biệt đội chiến thần, không tốn qua mấy giây có thể dễ dàng gắp viên đạn ra ngoài rồi băng bó vết thương mà người này tốn hết đến mấy phút. Nơi này không có vật chịu lực, Cảnh Hiên chỉ có thể cắn chặt môi đến rướm máu để nhịn đau. Quá trình từ gấp viên đạn đến khâu vết thương mất gần hai mươi phút, Cảnh Hiên liều mạng tự nói với mình tuyệt đối không thể chịu thua. Rốt cuộc ở thời khác tên bác sĩ kia kết thúc mũi khâu cuối cùng, thần kinh căng thằng quá mức khiến Cảnh Hiên bất tỉnh. Nhìn Cảnh Hiên kiên trì lâu như vậy, không một tiếng cầu xin, hắn cũng đối với Cảnh Hiên sinh lòng thán phục.

“Làm cho hắn tỉnh lại.”

Bọn họ một lần nữa hắt nước muối vào người Cảnh Hiên. Nước muối mang lực sát thương cực lớn, Cảnh Hiên hồi tỉnh ho sặc sụa.

“Tốt lắm, vết thương đã xử lý xong, chúng ta nên vào đề chính.”- Nam nhân trước mặt nở nụ cười bí hiểm.

Bất quá, Cảnh Hiên vẫn một bộ dáng bình tĩnh ngoài dự đoán. Tra tấn da thịt bên ngoài chỉ là thứ yếu, cái chính là tra trấn về mặt tinh thần. Vì thế mà nơi tra tấn tù binh đều vô cùng ghê rợn, ẩm thấp, thậm chí còn cố ý bỏ thêm một ít phần tay chân rướm máu để uy hiếp, khiến tù binh bị suy sụp tinh thần mà cung khai.

Cảnh Hiên mỉm cười, ngữ khí châm chọc: “Ngài như vậy quan tâm ta, ta nhất định sẽ trả lời thành thật.”

“Ta hỏi ngươi hai vấn đề, nếu ngươi nguyện ý nói, ta có thể cho ngươi con đường sống.”

Cảnh Hiên trầm mặc không nói thật chọc tức hắn. Hắn ta cầm roi đánh liên tục vào người Cảnh Hiên mà không ngờ tới đó là kế sách của cậu dùng phân tán đau đớn.

“Ngươi đừng rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt.”

Hắn nắm chặt tóc Cảnh Hiên hung tợn quát tháo: “Thước Y Ly Á hiện tại đang ở đâu? Vị trí mật thám của gia tộc Thước Y ở  Đông Nam Á.”

Cảnh Hiên cảm giác cơn đau trên người giảm bớt, nhìn thẳng đối phương bình tĩnh nói: “Ta chỉ là một đội trưởng cận vệ, làm sao biết được vị trí của mật thám?”

“Đúng… nhưng ngươi cũng đâu phải đội trưởng tầm thường, một nhân vân đỉnh đỉnh đại danh, không biết ta nói có đúng không? Lan Cảnh Hiên… à không nên gọi là Gavin thì thích hợp hơn nhỉ?”- Hắn ta không cam lòng lại quất Cảnh Hiên một roi.

“Nếu không phải vì thân phận đặc biệt của ngươi, ta nhất định sẽ cho người nếm thử một chút thủ đoạn của ta.”

Cảnh Hiên cúi đầu, ánh mắt không rõ suy nghĩ cái gì. Một lúc sau, Cảnh Hiên ngẩng đầu nghiêm nghị nói: “Nếu ngươi đã biết thân phận của ta thì không cần nói mấy câu nhảm nhí kia, có thủ đoạn gì cứ sử dụng hết đi.”

Bị Cảnh Hiên khiêu khích, hắn ta không còn giữ được bình tĩnh, quất roi cực kỳ tàn bạo.

“Ánh mắt ngươi là có ý gì? Người còn không nhận ra tình huống hiện tại… Ngươi đang bị trói, còn ta là người đang tra tấn ngươi.”

“Thân phận của ta là do Rogge gia tộc nói cho ngươi biết đi, bọn họ cho các ngươi cái gì ưu đãi? Thay thế Thanh bang trở thành đầu mối phân phối súng ống ở Đông Nam Á… ta nói đúng hay không Lý khôn thiếu gia?”

Nghe Cảnh Hiên nói, Lý Khôn rõ ràng sửng sốt nhưng lập tức khôi phục sắc mặt. Nhìn biểu hiện đó, Cảnh Hiên biết mình đã đoán đúng. Rogge với Thước Y gia là hai gia tộc lớn kinh doanh vũ khí lớn luôn không ngừng đối đầu nhau. Đông Nam Á có vị trí địa lý đặc biệt quan trọng trong hướng vận chuyển bằng đường thuỷ. Hơn nữa vùng Tam giác vàng là nơi có nhu cầu vũ khí vô cùng lớn. Để Thước Y gia độc chiếm vùng lợi nhuận này, bọn họ sao có thể cam lòng? Vì thế bọn họ cần biết rõ thế lực của Thước Y tại Đông Nam Á mà Ly Á xuất hiện ở nơi này trở thành người thích hợp nhất. Chưa kể đến nếu có Ly Á trong tay cũng có thể uy hiếp được Thước y gia.