Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 834: Giết ra khỏi hang sói




Không biết bao lâu, Hạ Hồng Quân rốt cục không kìm nổi tới cửa thúc giục nói:

- Cậu nhanh lên , trời sắp sáng rồi.

Đỗ Long đáp:

- Được rồi, đợi tôi mười phút.

Đỗ Long nói xong đẩy Điền Trung Phương Tử đang hôn mê bất tỉnh lên người Cơ Dã Diệu Tử.

Đặt hai mẹ con họ lại với nhau, hai người hai vẻ mang lại cho hắn những cảm xúc hoàn toàn trái ngược nhưng lại đồng điệu ở sự đam mê khoái lạc.

Đỗ Long cảm thấy khá hơn, vào phút cuối, hắn bất ngờ rút súng nhằm đúng vào nơi nụ hoa cúc còn e ấp màu hồng phấn của Điền Trung Phương Tử... đi vào không thương tiếc.

“A...” Điền Trung Phương Tử bị đau đến tỉnh lại. Đỗ Long một nhát đến tận gốc rễ, rồi bắn đạn trong đó, khi nó mềm nhũn lay lắt đi ra đồng thời còn lấm tấm chút trinh tiết của Điền Trung Phương Tử.

Một buổi tối mà hắn phá tận ba nơi của Phương Tử.

Đỗ Long nghỉ ngơi một chút, nới lỏng sợi dây thừng buộc trên người Cơ Dã Diệu Tử, nhưng hắn không có ý định cứ như vậy mà buông tha hai mẹ con. Hắn dùng sợi dây thừng lớn hơn trói chặt hai mẹ con hoa tỷ muội lại với nhau. Cơ Dã Diệu Tử và Điền Trung Phương Tử bị hắn tiêu khiển đến thân xác tiêu điều, không còn chút sức lực, chỉ có thể để mặc cho hắn làm gì thì làm.

Tức thì hai mẹ con Diệu Tử bị hắn trói chặt lại, hai người họ chỉ còn biết nhìn đối phương bị chà đạp, vùi dập đến hồ đồ, rời rạc. Cánh tay hai người bị bó chặt với nhau chỉ có thể cứng nhắc thả bên thân người.

Cột chặt mẹ con Diệu Tử xong xuôi, hắn vẫn không quên buông lời đả kích:

- Điền Trung phu nhân, tôi đã sớm biết nơi cô cất giấu hung khí, bây giờ nó là hi vọng duy nhất để giải thoát các người đấy, cô nên lôi nó ra mới phải. Để con gái cô dùng miệng ngậm nó mà cắt đứt dây thừng này hay là các người muốn đợi tay chân của Cát Quân đến cứu? bầy thổ phỉ khi không có mặt ông chủ, liệu chúng có thủ hạ lưu tình với mẹ con cô không? Ngoài ra những chuyện xảy ra vừa rồi tôi đã dùng điện thoại của các người ghi hình lại, tuy không được sắc nét nhưng để Điền Trung tiên sinh xem được nhất định ông ta sẽ nhận ra là phu nhân yêu quý và cả cô con gái bảo bối của ông ta nữa....

- Đồ lưu manh, khốn khiếp, tao phải giết mày...

Cơ Dã Diệu Tử rốt cuộc không nhẫn nhịn được phẫn nộ chửi lớn. Đỗ Long không thèm để ý đến, vẫy vẫy tay.

Sau đó, hắn cõng Lương Kiến Vinh trên lưng, lúc rời đi thuận tay hắn cầm luôn hai chiếc đi động ở đầu và cuối giường. Đó là hai chiếc di động lấy được từ trên người hai mẹ con Diệu Tử. Nó đã ghi lại rất trung thực những cảnh tượng diễn ra khi nãy.

Đỗ Long mới vừa đi khỏi, Diệu Tử liền cựa mình. Mụ an ủi Điền Trung Phương Tử:

- Phương Tử à, bên cạnh miệng mẹ không có dây thừng, giờ chỉ dựa vào con thôi... Con yên tâm nơi đó của mẹ rất sạch sẽ ...

Nhân lúc trời vẫn còn tối, đám người Đỗ Long chuẩn bị rút lui vì người qua lại nhều hơn, vì thế trong lúc Đỗ Long đang vui thú với hai mẹ con hoa tỷ muội thì Hạ Hồng Quân và Vương Bá đã nhanh chóng đánh xe đến.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, xe bán tải phía trước, xe jeep theo sau chạy hướng ra phía ngoài cổng.

Trong khi hai chiếc xe đang dừng lại trước rào chắn của cổng lớn thì đúng lúc này Cát Quân từ một chiếc xe jeep khác ở phía xa thò đầu khỏi cửa xe quát lớn:

- Tao Cát Quân đây, mở cửa ra cho tao!

Tên gác cổng nhận ra là ông chủ đến vội vàng mở cửa. Đúng lúc này bên ngoài cửa trại đột nhiên đèn của mấy cỗ xe sáng bừng,

Nhìn sự giận dữ gấp gáp của mấy chiếc xe này đủ biết sự việc trở nên nghiêm trọng không trong tầm kiểm soát

Hạ Hồng Quân khẽ quát:

- Đi nào, nổ máy thôi!

Xe bán tải đột nhiên lao về phía trước, phá thông chướng ngại vật vốn đang mở được một nửa, khiến đám lính gác đang mở chướng ngại lật nhào xuống dưới đất.

Hai chiếc xe cái trước cái sau nối tiếp nhau lao ra ngoài. Lính gác cửa chưa kịp xác định chuyện gì vừa xảy ra, chỉ thấy Cát Quân đột nhiên hô lớn:

- Có gian tế , mau chặn hai chiếc xe này lại.

Hạ Hồng Quân rút súng bắn vào lưng gã, sau đó một chân đạp mạnh gã văng khỏi xe. Phát đạn đã cắt đứt xương sống. Cát Quân có cứu sống được cũng chỉ là một phế nhân. Cứ cho là để hắn nếm trải cái mùi vị sống không bằng chết, chứ giết hắn thì có lẽ đã quá nhân từ với hắn.

Phía trước hai chiếc xe và phía sau trạm kiểm soát đều phát hiện tình huống không đúng, trong khi bọn họ còn đang vội vàng tìm lấy vũ khí thì trên thành sau xe bán tải, Hồ Tuyết Mai và Bá Vương, mỗi người một khẩu rpg-7 sẵn sàng phóng rốc-két. Một người hướng phía trước một người hướng phía sau, luồng hơi phụt ra tia lửa bay ra ngoài. Trong không gian đen tối vẽ nên hai luồng ánh sáng tuyệt đẹp. Ngay trước mắt đi đến một chiếc xe tải cũ kĩ, nó như quả bom đang nổ tung. Người trên xe khản tiếng gào thét thảm thiết, nhảy ngã lung tung khắp mặt đất. Một số khác treo lơ lửng trên một ngọn tháp cao cao. Không gian như bùng lên một ngọn lửa khổng lồ, sẵn sàng thiêu đốt tất cả.

Hạ Hồng Quân cùng với Đỗ Long nhoài nửa người ra khỏi cửa xe bán tải bắn quét đồng thời hét lớn:

- Đoàn Huệ Minh, mày còn chờ gì nữa?

Đoạn Huệ Minh cười lớn hô:

- Đám ranh con, nếm món ông nội chuẩn bị cho chúng mày đây!

Dứt lời, Đoàn Huệ Minh nhấn nút điều khiển từ xa, phía sau lưng trại nhất thời phát ra tiếng nổ liên hoàn. Lửa hừng hực cháy lớn. Toàn bộ quân doanh rơi vào hỗn loạn. Những con người đang ngủ say sau ngày dài làm việc bừng tỉnh lúc nửa đêm. Trong tình cảnh hoảng loạn, người thì xô đẩy chạy như điên dại, kẻ thì hễ gặp người là xả súng điên khùng. Cả doanh trại chìm trong kinh hoàng hỗn loạn, đây gọi là khủng bố doanh trại.

Xe bán tải, xe jeep bám sát hai chiếc xe tải của địch, mọi người đồng loạt tiến hành hỏa lực áp chế chiếc xe, vì vậy người trên xe tải chỉ còn cách cúi đầu né đạn, căn bản không có bất kì hành động chống đỡ nào. Đợi chiếc xe tải tiến đến, Hồ Tuyết Mai đã khai nòng lựu đạn hỏa tiễn, nhằm đúng chiếc xe còn lại đang di chuyển. Người trong xe còn đang đứng lên thì hỏa tiễn vừa đến. Kết quả chỉ có một số ít người may mắn thoát chết, số còn lại chưa kịp đào thoát đành chịu chung số phận cùng chiếc xe tải nổ tan tành. Còn chiếc xe tải kia một đầu văng tận khu dân cư, thế là tất cả đã xong xuôi.

“Tằng tằng” phía trước đột nhiên có tiếng súng vang lên. Đạn bắn vào thân xe bán tải phát ra âm thanh chói tai.

Tiếng súng từ phía khu dân cư phát ra. Hạ Hồng Quân điên tiết chửi lớn:

- Mẹ kiếp, chỗ quỷ quái này là sào huyệt của bọn trộm cắp, mọi người cẩn thận, Đỗ Long, tôi và cậu cùng Bá Vương phụ trách phía trước còn những người khác chú ý phía sau!

Mọi người đồng thanh hô ứng. Chỉ cần bắt gặp ngôi nhà nào sáng đèn, bất chấp tất cả trước tiên bắn vài phát súng thị uy rồi nói. Khách quan mà nói Đỗ Long còn khá nhiều phương pháp. Hắn dễ dàng nhìn thấu căn phòng làm từ trúc bên đường. Người bên trong là già hay trẻ, trên tay cầm súng hay cành củi hắn thấy rất rõ. Thậm chỉ những kẻ ẩn núp trong bóng tối hay đánh lén từ phía sau đều bị hắn phát hiện và ra tay hạ thủ trước một bước.

Phía trước hỏa lực bỗng mãnh liệt hơn, quả nhiên người trong căn phòng đằng trước đã dựng một máng súng máy nhẹ. Tấm kính chắn gió phía trước mặt xe bán tải bị bắn vỡ vụn. Lái xe Đông Lâm cũng một đầu gục trên tay lái, một đầu xe bán tải tấp xuống lề đường.

- Đoàn Huệ Minh!

Hạ Hồng Quân hét lớn, dưới loạt đạn oanh tạc của súng máy hạng nhẹ, bọn họ không nhấc đầu lên nổi.

Đoàn Huệ Minh đáp một tiếng, nhấc súng bắn rocket theo hướng cửa sổ chuẩn bị phóng đến. Tại nơi mà súng hạng nhẹ vừa điên cuồng bắn phá bỗng lặng câm. Đoàn Huệ Minh thấy rất rõ ràng. Hắn thốt nhiên kêu lên:

- Bắn nổ đầu.... ! là Học Binh tên khốn đó đến rồi.