Cặp Đôi Ác Quỷ

Chương 17: Tỏ tình




Cả 4 vị thánh sống của chúng ta thì uất ức ở chung nhà mà không đúng chỉ có 2 thánh nữ thôi còn 2 thánh khác giới kia thì đang vui sướng trong sự thăng hoa . Mỗi tên một suy nghĩ riêng nhưng đều có cùng một nghĩa được sống cùng nó và nhỏ . Thật sợ đời giống mơ thật đấy , cậu và hắn mơ như thế nào được ngay thế đấy nhưng sao giấc mơ của nó và nhỏ không thiêng cơ chứ . Hai cặp quậy phá nhiều trò dừng tại đây thui , bây giờ đến với cặp đôi ngoan hiền mang tâm hồn ác quỷ đi nào .

Trên con đường đầy quen thuộc mỗi khi đi học nhưng lại rẽ vào đường đi chơi đó nha , không ai muốn đi chơi vui vẻ mà đến trường học đâu . Chàng trai mang khuôn mặt đẹp đến hút hồn bao cô gái , đôi mắt tím buồn bí ẩn , mái tóc xanh sẫm mượt được rẽ chéo che một bên mắt , chiếc áo thun trắng khoác bên ngoài chiếc áo khoác da đen , quần bò rộng khoác màu xanh sẫm , đôi giày thể thao đen năng động . Bên cạnh là không ô tô , không xe mô tô , không xe đạp chỉ có người không đang đứng trước cổng căn nhà , mà không cái biệt thự mới đúng . Biệt thực rộng thì không rõ thông tin nhưng đẹp thì có thừa , sơn màu nhà với hai màu , xanh lục nhạt kết hợp hài hòa với màu nắng vàng . Hai dãy hoa và cây cỏ , ở giữa sân là một đài phun nước với hình nữ thần đầu người thân ngựa điêu khắc , làn nước được phun lên long lanh trên không trung nhờ bởi 4 bóng đèn trắng không thấm nước rọi vào . Còn bên trong đẹp như thế nào nữa thì không rõ vì anh chưa tham quan , những gì anh kể là anh thấy được khi đứng trước cổng thôi .

" Anh chờ có lâu không ?"- một cô gái với khuôn mặt socciu , cute , mái tóc dài đen sẫm được cột lệch sang một bên để mái chéo , đôi mắt nâu ấm áp động lòng , đôi môi đỏ mọng , làn da trắng không cần phấn cùng đôi má lúm đồng tiền hai bên . Diệm trên người chiếc áo pull trắng cộc tay , quần jean đen mài rách đôi chỗ cùng đôi giày búp bê trắng trông thật đáng yêu à nha , may mà anh kiềm chế được . Cô bước ra khỏi cổng nhà mà nhìn chàng trai , đã từ lâu cô rất muốn có một lần được chơi cùng người mình yêu thương thầm bấy lâu một buổi .

" Không sao , chúng ta đi thôi "- anh ngất ngây một hồi khi thấy cô đi ra trong bộ dạng này . Nếu không phải anh kiềm chế thì anh đã phạm tội với đôi môi ai kia rồi .

" Um "- không để cô trả lời anh đã kéo cô đi chạy trong nụ cười chết người tỏa nắng của anh khiến tim ai kia đập lệch phăng đi mấy nhịp . Ôi kẻo cô phải đi chữa bệnh tim không sớm thì muộn mất .

Thế là cả hai vừa đi đến khu vui chơi vừa nắm tay nhau trong nụ cười hạnh phúc . Bật mí xíu , anh đã quyết định ngày hôm nay chắc chắn anh sẽ tỏ tình với cô , anh biết sẽ có hai câu trả lời có hoặc không thôi nhưng anh đã chuẩn bị tinh thần hết rồi . Anh sẽ tôn trọng quyết định của cô , nếu cô đồng ý thì anh sẽ rất vui nhưng nếu không thì anh vẫn sẽ cười rồi về đến nhà vừa gặm nhấm nỗi buồn vừa mít ướt một mình thôi , vì nó bỏ rơi anh di cư đi chỗ khác rồi mà ( không phải muốn nó đi lắm sao -_-) . Con trai khóc không phải ẻo lả , yếu ớt rớt mồng tơi đâu nha , ai cũng là một con người , ai cũng có cảm xúc , ai cũng có trái tim để yêu thương mà , ai cũng biết đau đấy nhưng ai cũng cố gắng tỏ ra mình mạnh mẽ mà không muốn nói cảm xúc thôi . Khóc không phải là xấu , khóc là trút đi nỗi buồn , khóc là sẽ nhẹ lòng , khóc sẽ trôi đi tất cả , khóc không làm được gì nhưng khóc được thì mới biết được mai sẽ làm gì .

Ôi chạm chém phét định lí về " Khóc " dài quá mà không biết anh với cô chơi được bao trò rồi . Hiện tại thì cả anh và cô trên tay mỗi người cầm một que kem socola mà ăn ngon lành .

" Kem dính rồi nè "- anh khẽ đưa tay lên má cô mà lau đi vết kem , má ơi sao má mềm mại đến vậy . Không biết có dùng gì không nhưng má cô thật mịn màng à nha .

" Ơ... Ưm Cảm ơn anh "- cô đỏ mặt quay đi hướng khác cố để những cơn gió đi qua thổi cho mát mặt đỡ cà chua , tương ớt .

Thấy cô đỏ mặt anh cũng cười rồi nhìn xung quanh thì thấy cái chỗ có mấy cô gái như một hội đang mở quán trò chơi kia có nhiều người hô hào mà bu quanh , không biết ở đó có thứ gì nhỉ , à mà trên nóc quán kia có một con gấu bông màu xanh sẫm cao to 1m80 như con người vậy , có chiếc nơ hồng xinh cùng cái gối trái tim màu đỏ có hình chữ " Love " trắng uốn một cách điêu luyện .

" Anh ra đây một chút "- anh nói rồi đi ra chỗ đám đông , ai nhìn anh cũng rẽ thành đôi đường vì sao ? vì mê zai chứ sao . Công nhận đẹp trai cũng không sai mà còn có lợi chứ .

Cô dõi theo thì thấy mấy cô gái ăn mặc thiếu vải kia thì đôi mắt buồn rượi . Không lẽ anh không có một chút tình cảm gì với cô sao , cô không mong đợi nhiều chỉ cần một chút tình cảm anh có thể dành cho cô thôi . Cô sẽ liều , đàng nào cũng đau , vậy cô sẽ nói thật với anh về tình cảm của mình .

Cô đi chậm rãi trên con đường , tại sao đi đến chỗ anh lại dài đến vậy chứ , nước mắt cô đã rơi khỏi khóe mắt lúc nào không hay mà tự do rơi vào không trung . Đến nơi cô không quan tâm đến vẻ ngoài của mình ra sao mà chạy thẳng đến chỗ anh . Còn anh , vừa lúc cô chạy vào gần đến anh thì cũng đúng lúc anh phi cái tiêu cuối cùng vào tâm đỏ trên bia .

" Em sao vậy ?"- anh bất ngờ khi cô ôm anh từ phía sau , anh bảo cô anh đi một lúc thôi mà sao cô lại chạy vào đây . Định cho cô bất ngờ bây giờ chắc không thành mà thay vào đó câu lỗi kĩ thuật à .

" Đừng rời xa em .... em yêu anh huhuhu "- cô cố nói hết lòng mình sau đó kết thúc bằng một chàng khóc dài không ngớt trong khi cô vẫn ôm anh , khi thấy anh đang đứng phi tiêu mà bên cạnh mấy cô chân dài lởn vởn trước mặt anh , cô đau lắm chứ nhưng vẫn phải nói .

" Thật không ? Mà em đang khóc hả ? Anh xin lỗi "- anh quay lại phía sau mà giữ hai tay cô với cặp mắt vui vẻ nhưng khi thấy cô khóc anh lại cảm thấy lúng túng , không biết làm sao mà ôm nhỏ vào chỉ biết nói câu xin lỗi .

" Bốp .... Bốp ..."- tiếng vỗ tay của những người xung quanh , kể cả người xem lẫn người trong trò chơi đều vui cho cô và anh .

" Quà của anh "- một cô gái trong trò chơi mà mang con gấu bông trên nóc quán xuống rồi trao tặng cho anh đã hoàn thành trò chơi xuất sắc .

Anh kéo nhẹ người con gái đang mít ước trong lòng ra , không ngờ cậu định tỏ tình với cô nhưng không ngờ lại được cô tỏ tình trước . Quả thật , con người không đoán trươcd được tương lai mà .

" Em có đồng ý làm người yêu anh không ?"- sau khi nhận con gấu bông từ tay cô trong tiệm thì cậu đứng thẳng trước mặt cô mà vẻ mặt nghiêm túc , vì con gấu này to quá nên không biết tay anh đang đưa ra tặng cho cô .

" Hix..hix "- cô vẫn còn nấc cục nhưng bộ mặt cute đã có phần thêm đỏ chín . Không biết nói gì chỉ biết trả lời theo kiểu nấc cục vậy thui . Ai hiểu phiên dịch hộ cái T-T

" Nếu em đồng ý xin hãy nhận con gấu bông này ?"- anh thấy vậy liền hiểu ý liền nói tỏ tình theo kiểu khác , có vẻ lần này đảm bảo phải trả lời thui , không còn việc cứ nấc cuc trả lời nữa .

" Em đồng ý "- cổ đỏ mặt nhận lấy con gấu bông trong tay anh mà chúi đầu giấu mặt vào nó . Ngại lắm đấy không phải đùa đâu .

" Yeah ... Em đã đồng ý .... Anh yêu em "- anh vui mừng ôm cô và cả gấu bông vào lòng mà quay một vòng . Anh quả thật rất vui khi cô cũng yêu anh ..... Anh hạnh phúc lắm .

Cuộc sống tươi đẹp đang đến với anh và cô phải không ?

Anh ơi đừng hạnh phúc quá hóa điên à nha .

------------End chương ----------