Câu Chuyện Của Thụ Làm Ca Sáng Và Công Làm Ca Tối

Chương 15




Thụ cũng không hiểu được hiện tại cậu vì cái gì mà đứng ở chỗ này,

Cậu cảm thấy chính mình có điểm vô lý.

Ngày hôm qua lấy được vé xem phim Thụ biết đây là của Công cho cậu,

Trước tiên không nói tới Công rõ ràng chính mình muốn ăn điểm tâm thế nhưng lại ngồi xuống chơi di động làm cậu phải đi mua,

Thì cái chuyện ly sữa đậu nành thứ 10000 được tặng vé xem phim cũng chẳng có tuyên truyền quảng bá gì hết, hoạt động không minh bạch lại kỳ quái thì làm gì có thương nhân nào làm a.

Thủ pháp vụng về như vậy, đại khái cũng chỉ có Công nghĩ ra.

Thụ lúc ấy trong lòng chỉ là có chút buồn cười,

Dù cho hắn giống như mọi ngày, lại toát ra chút gì đó làm người ta không thể đoán được hắn nghĩ gì, cũng liền thuận theo hắn đi.

Nhưng là đợi đến sau khi Công ăn xong cái lẩu rồi về nhà còn lại một mình cậu ngồi nhìn vé xem phim cười một mình, cậu mới ý thức được:

Loại hành động giống như “cho đối phương một sự kinh hỉ” này, thế nhưng lại làm cho cậu sinh ra loại cảm giác hạnh phúc khi được cưng chiều.

Làm cho cậu bất an chính là, trừ bỏ cảm giác có điểm không được tự nhiên ra, thì cậu lại có loại tâm tình hưởng thụ hơn.

Cậu nghĩ, này cơ bản chính là gần giống như cảm giác yêu vậy đó.

Cậu bị ý tưởng này làm cho hoảng sợ,

Cẩn thận ngẫm lại cậu cùng Công kết giao (theo nghĩa bình thường) này mới được mấy tháng,

Đại thể thì từ không gặp mặt đến ngẫu nhiên gặp mặt, đến bây giờ cơ hồ mỗi ngày đều thấy nhau,

Công chậm rãi chiếm cứ cuộc sống của cậu, hết thảy đều tự nhiên như vậy.

Cậu ẩn ẩn cảm thấy có chút không ổn, nhưng là cậu rất thích tình trạng hiện nay —

Nghĩ đến đây, như là để chứng minh cái gì đó, Thụ lập tức đem tin muốn nhượng lại vé xem phim đăng lên mạng.

Rất nhanh có người gọi điện thoại đến, đối phương tỏ vẻ sẵn lòng sáng chủ nhật lại đây lấy vé.

Tới lấy vé là một cô gái trẻ, sau khi nhận vé liền bắt đầu ríu rít:

Trời ạ, hàng thứ 9 ghế số 8, cư nhiên là vị trí tốt như vậy. Anh nhất định tốn không ít công sức mới lấy được tấm vé này đi.

Là vì có việc bận không có cách nào đi được sao? Thật đáng tiếc, nghe nói bộ phim điện ảnh này cực kì hay nha!

Thụ cười cười không nói gì.

Sau khi cô gái đi rồi, Thụ bắt đầu quét tước dọn dẹp, giặt quần áo, nấu cơm, đọc sách, lên mạng,

Những việc có thể làm cậu đều làm, lại thủy chung cảm thấy trong lòng trống rỗng.

Lời nói của cô gái như ma chú quấy nhiễu trong lòng cậu: nhất định tốn không ít công sức mới lấy được tấm vé này đi.

Công nhất định tốn không ít công sức mới lấy được tấm vé này đi.

Hắn tựa hồ như muốn cùng mình xem phim, thế nhưng không biết vì cái gì lại không nói thẳng mà lại nghĩ ra cái phương pháp lằng nhằng như vậy đem vé cho cậu.

Hắn nhìn thấy bên cạnh không phải cậu thì sẽ phản ứng ra sao? Sẽ thất vọng sao? Sẽ khổ sở sao?

(được rồi, ta nói cho các ngươi biết lúc Thụ đang nghĩ ngợi như vậy Công đang ngồi ở rạp chiếu phim tưởng tượng Thụ một lát nữa thấy hắn thì sẽ phản ứng thế nào)

Thụ phát hiện chính mình không có cách nào khác không nghĩ đến Công, vì thế cậu bị thôi thúc đi tới rạp chiếu phim.

Phim đã chiếu rồi, cậu bèn mua hai vé của một bộ phim khác, muốn đền bù cho Công một chút.

Cậu cũng không muốn gọi điện thoại gọi Công ra, cậu muốn dùng khoảng thời gian chờ đợi này để ngẫm lại sự tình.

Kết quả đợi cho đến khi phim chiếu xong, cậu cũng chưa nghĩ được rõ ràng.

Nhưng là khi Công đứng ở trước mặt cậu, Thụ phát hiện chính mình muốn làm một chuyện,

Chính là cùng hắn xem phim.

Chuyện khác, quên đi, mặc kệ nó.

Thụ thở dài một hơi, lấy ra hai vé xem phim:

Không biết anh có ngại không, chúng ta lại xem phim đi?

Kết quả hai người cũng vào xem phim.

Sau khi xem xong phim Thụ đề nghị hai người vừa tản bộ vừa nói chuyện một chút.

Thụ áy náy nới với Công thật tình cậu không biết vé là của hắn cho, đột nhiên không muốn đi xem mới nhượng lại. Sau lại xem Ti Vi nói rằng bộ phim kia khó mà tìm nổi một vé mới nghĩ ra rằng có thể là của Công cho cậu.

Công: tôi đây về sau mời cậu đi xem phim, cậu sẽ đi chứ?

Thụ: Ân.

Công: cậu hôm nay không tới, tôi rất thất vọng.

Thụ:…… thật sự rất xin lỗi.

Công: tôi khi thất vọng thường muốn ăn cái gì đó.

Thụ:…… chúng ta đi ăn cơm chiều đi.

Công: cái khác ăn không vô, tôi muốn ăn sườn.

Thụ:……

Công: cậu nói xem có kì quái hay không?

Thụ:……