Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta

Chương 8




Quan Hướng Tình mặc một bộ trang phục lộng lẫy bị chị dâu và chị gái mang từ trong phòng ra, hết sức lo lắng bất an.

Lúc đầu đối với việc bị giam lỏng thì cô cảm thấy rất tức giận, cũng rất tuyệt vọng, cô nghĩ rằng có lẽ mình cũng sẽ bị bắt đi theo con đường của chị gái, vì thế nên cô mới dùng cách tuyệt thực để chống lại, biết được chắc chắn bọn họ sẽ không vì thế mà thả cô, nhưng mà cô nghĩ, nếu muốn bắt cô gả cho một người đàn ông mà cô không thích, thì cô thà chết còn hơn.

Lúc này, lại có một người hầu nói với cô, Cảnh Quân Uy nhờ cô ta chuyển lời, muốn cô chăm sóc bản thân thật tốt, chờ anh đến cứu cô, làm dấy lên tia hi vọng cuối cùng của cô, sau ba ngày dày vò, cuối cùng cô cũng đã tìm được hi vọng để tiếp tục sống.

Sau đó, người anh trai mà cô luôn cho rằng anh lạnh lùng, xa cách, không quan tâm đến chuyện trong nhà, vậy mà lại nhờ chị dâu đến nói với cô, phải chú ý đến thức ăn mà chị gái đưa cho cô, tuyệt đối không được ăn, còn muốn cô tạm thời đồng ý các yêu cầu của cha mẹ, tránh cho chị gái cô dùng tới chiêu cuối cùng.

Hồi trước bởi vì chị gái không chịu nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ, không chịu tham gia tiệc rượu mà bọn họ tổ chức cho chị ấy, dùng phương pháp vô cùng quyết liệt để chống lại, ồn ào xôn xao đến một tháng, làm cho cha mẹ hết nhẫn nại, trực tiếp cho chị ấy dùng mê dược, đưa chị ấy lên giường của anh rể tương lai, để gạo nấu thành cơm, làm cho chị ấy sợ hãi vô cùng.

Chị dâu muốn cô yên tâm tham gia vào tiệc rượu mà cha mẹ cử hành, tuy rằng họ muốn tuyên bố chuyện kết hôn giữa cô với Triệu Vinh Hoa, nhưng mà người hầu của Tiểu Quân nói với cô rằng, anh sẽ xuất hiện ở hội trường tiệc rượu, anh trai cũng nhờ chị dâu chuyển lời cho cô, nhất định Quân Uy sẽ tới cứu cô, muốn cô không cần phải lo lắng.

Nếu không phải là có lời bảo đảm này, cô nghĩ, ngày hôm nay chắc chắn cô không thể nào đủ can đảm để đi ra khỏi căn phòng này được.

Nhìn chị gái lộ ra nụ cười trên sự đau khổ của người khác, trái tim của cô níu chặt, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt động viên của chị dâu, trái tim của cô lại trở lại bình thường.

Sau khi tâm tình bình tĩnh lại, Quan Hướng Tình lặng lẽ nhìn xung quanh, tất cả đều là những nhân vật ở xã hội thượng lưu mà cô không quen biết, cũng đều là những đối tượng mà cha mẹ hay qua lại.

Đột nhiên, hai mắt của cô sáng ngời khi nhìn thấy người đàn ông khiến trái tim của cô run lên.

Hai mắt của anh lấp lánh có thần, bình tĩnh nhìn vào hai mắt của cô, tầm mắt hai người giao nhau trên không trung, ai cũng không nỡ dời ánh mắt đi.

“A Uy...” Cô có chút kích động lẩm bẩm.

Quan Hướng Phượng đứng bên cạnh cô rất nhanh đã nhận ra, nhìn theo ánh mắt của cô, vậy mà lại nhìn thấy người đàn ông xuất sắc gặp ở cửa hàng nội thất, cảm thấy rất bất mãn, theo bản năng tăng thêm sức mạnh của ngón tay, gần như đều bấm cả vào cánh tay của em gái.

Quan Hướng Tình đau đến nhíu mày: “A! Chị, đau...”

Nhìn thấy ánh mắt của chị gái, cô chợt nhớ tới tất cả mọi chuyện đều là do chị ấy nói cho cha mẹ, đẩy cô đến tình trạng như bây giờ.

Sau đó cô lộ ra ánh mắt khẩn cầu, có chút lo lắng lên tiếng: “Chị...”

“Hừ! Thật không nghĩ tới lá gan của người đàn ông này cũng lớn thật, đến nơi này cũng dám xông vào, xem ra chúng tôi đã coi thường cậu ta rồi.” Trong giọng nói Quan Hướng Phượng có nồng đậm xem thường cùng khinh bỉ, cũng chen lẫn một chút ghen tỵ với Hướng Tình.

Đúng, cô ghen tỵ với Hướng Tình, vậy mà lại có một người đàn ông dũng cảm xông vào hội trường tiệc rượu vì cô ta, người đàn ông trẻ tuổi mà năm đó cô yêu cũng đã từng chạy đến nhà cô, nhưng mà bị đánh cho gần chết, rồi ném ra ngoài.

Cha mẹ cô còn dùng tính mạng của anh ta để ép cô, khiến cho cô không thể không tạm thời thỏa hiệp, không nghĩ tới cha mẹ vì việc cô không đồng ý kết hôn, mà hạ mê dược, làm cho cô cùng vị hôn phu gạo nấu thành cơm.

Cô có sự kiêu ngạo cùng tự tôn, dĩ nhiên sẽ không quay lại tìm người đàn ông mà mình yêu, chỉ cảm thấy rất hận cha mẹ, bên ngoài thì thuận theo bọn họ, trên thực tế, cho dù bọn họ có yêu cầu cô đưa ra điều kiện hoặc yêu cầu gì với gia đình chồng, cô đều không thèm đếm xỉa đến, ngay cả nguy cơ tài chính lần này cũng thế.

Nếu không phải bọn họ lạnh lùng vô tình, không để ý đến tình thân, thì làm sao cô có thể bị đẩy đến mức độ này?

Cô biết tuy rằng vị hôn phu của mình khiến cho người ngoài cảm thấy anh ta rất lăng nhăng, nhưng trên thực tế lại rất giống cô.

Nhưng cô không yêu anh ta, anh ta cũng không yêu cô, hôn nhân bi ai như vậy khiến cho cô rất đau khổ, vì thế nên cô không muốn để Hướng Tình được hạnh phúc.

Vì cái gì mà chỉ có một mình cô phải khổ sở, còn cô ta thì có thể theo đuổi tình yêu tốt đẹp của mình chứ?

Chỉ cần cô ta họ Quan, là em gái của cô, như vậy cô phải kéo cô ta chịu khổ cùng.

Quan Hướng Phượng xoay người, muốn đi tìm Quan Lạc Kỳ.

Quan Hướng Tình vội vàng nắm lấy cánh tay của chị gái, ngăn cản cô rời đi: “Chị, em xin chị đừng đi...”

“Buông tay!”

“Hướng Phượng, không nên như vậy đâu, chả lẽ em là chị mà lại không hy vọng em gái của chính mình được hạnh phúc sao?” Chị dâu Quách Hiếu Phân mở miệng.

Cô ấy là tiểu thư bảo bối của ông chủ xí nghiệp dẫn đầu ngành điện tử, trở về sau khi du học nước ngoài, nhưng lại yêu thích thiết kế thời trang, mở phòng làm việc cá nhân, một mình thiết kế các vật phẩm, tính tình nhàn nhạt, gặp người nhà cũng không nhiều, cũng rất ít khi quản chuyện trong nhà, chỉ phối hợp tham gia những tiệc rượu cần mình, cô sẽ xuất hiện cùng chồng Quan Triều Dương của mình, bọn họ cũng là kết hôn thương mại, cho dù đã lấy nhau đã hai năm, vẫn duy trì quan hệ tôn trọng nhau như khách với chồng.

“Chị dâu, chị...Sao chị lại biết...” Quan Hướng Phượng vô cùng kinh ngạc.

Quách Hiếu Phân nở nụ cười nhạt: “Là anh trai của em nói cho chị, anh ấy nhờ chị hỗ trợ, làm sao chị có thể từ chối được? Dù sao thì cũng là vợ chồng, quan trọng nhất chính là, em muốn bi kịch của em lần nữa lặp lại trên người em gái em sao?”

Nguyên nhân trọng yếu nhất là, bọn họ đều là thiên kim tiểu thư, cha mẹ cô thương yêu cô rất nhiều, kể cả việc kết hôn, cũng sẽ hỏi qua ý của cô, còn nói với cô, nếu như không thích, bọn họ có thể chậm rãi sắp xếp giúp cô, đến khi nào cô thấy hợp mắt thì thôi.

Khi cô nghe được câu chuyện hoang đường như vậy từ trong miệng chồng của mình thì, đều là thân con gái, cô không khỏi sinh ra sự đồng cảm với hai người em chồng này, nếu có thể giúp đỡ được, cô sẽ giúp nhiều một chút, ngược lại thân phận của cô cũng không sợ đắc tội với cha mẹ chồng.

“Em...” Quan Hướng Phượng rất muốn nói mình không muốn để cho em gái mình được hạnh phúc, nhưng cái nhìn chăm chú của chị dâu, khiến cô không cách nào nói ra suy nghĩ trong nội tâm của mình được.

Lúc này, Cảnh Quân Uy đi tới, đưa tay ra với Quan Hướng Tình: “Tình nhi...”

Cô vừa mừng vừa sợ, viền mắt ửng hồng, nước mắt chực rơi xuống.

Quách Hiếu Phân buông tay cô ra, cô muốn chạy về phía anh, lại bị Quan Hướng Phượng ngăn lại.

“Em đang làm cái gì vậy?”

“Chị, chị...” Quan Hướng Tình khẩn cầu nhìn chị gái.

Quan Hướng Phượng không hề bị lay động, nét mặt lạnh lùng.

Cảnh Quân Uy trừng mắt nhìn cô ta, giọng điệu cảnh cáo nói: “Buông tay! Chuyện này không liên quan gì tới cô hết.”

“Rất tốt, anh thật to gan,chờ mà đối đáp với cha mẹ tôi đi!” Quan Hướng Phượng cũng không cố gắng tranh cãi cùng anh, nói về sức lực, chắc chắn cô không thể sánh được với anh và cái người có vóc dáng to cao như hình với bóng ở sau lưng anh, cái vóc dáng to cao kia nhìn khá ôn hòa nho nhã, chỉ là cô ta không nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong đôi mắt sau kính của cậu ta.

Bên này bọn họ gây rối lớn như vậy, làm sao có thể không khiến người khác chú ý được cơ chứ?

Đặc biệt là vợ chồng Quan Lạc Kỳ, vốn đang tiếp đãi khách quý, hơn nữa còn ở cùng với nhân vật chính của đêm nay là Triệu Vinh Hoa, dĩ nhiên là rất vui vẻ, nhưng cũng cảm thấy có gì đó không đúng.

“Triều Dương, xảy ra chuyện gì vậy? Người đàn ông kia là ai?” Quan Lạc Kỳ nảy sinh nghi vấn, bởi vì Triệu Vinh Hoa đã dần tức giận, ông biết là ngàn vạn lần cũng không thể đắc tội với ông ta được.

Ở bề ngoài thì Quan Triều Dương vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, bình tĩnh trả lời: “Cha, con nghĩ cậu ta là người đàn ông của em gái đấy.”

“Cái gì?”

Vợ chồng Quan Lạc Kỳ cùng Triệu Vinh Hoa trăm miệng một lời, sắc mặt đều trở nên khó coi đến cực điểm, lúc đỏ lúc trắng.

Trào phúng cười trong đáy lòng, sắc mặt Quan Triều Dương không biến sắc nói: “Trước con có nhận được tin báo, nói người đàn ông của Hướng Tình có khả năng không phải là một nhân vật đơn giản, sẽ trà trộn vào hội trường tiệc rượu, con đã phái người để ý thêm, không nghĩ cậu ta lại có bản lĩnh như thế, vậy mà vẫn xông vào được.”

Sắc mặt Triệu Vinh Hoa càng thêm khó coi, cảm thấy rất nhục nhã và khó xử, âm trầm hỏi: “Cậu ta sẽ không phải là nhân vật phiền phức không thể trêu chọc chứ?”

“Anh Triệu, đừng lo lắng, người như cậu ta, tùy tiện đánh một chút là được rồi, để chúng tôi xử lý cho.” Quan Lạc Kỳ nở nụ cười nịnh nọt, nói động viên, nhưng mà khi đối mặt với con trai thì lập tức trở nên nghiêm nghị, giận dữ: “Triều Dương, chuyện này giao cho con xử lý, lập tức mang người kia ra ngoài đi, nếu không...”

“Cha, con có chuyện muốn nói riêng với cha.” Quan Triều Dương liếc mắt ra hiệu với cha của mình.

Quan Lạc Kỳ hiểu ý, cho dù có không hài lòng đối với con trai, thì ông vẫn biết con trai mình làm việc rất chắc chắn, lần này không cần ông ta phải lo lắng nữa rồi.

Nghĩ đến năng lực của con trai, cùng với chuyện này hình như có nội tình, liền tìm một cái cớ, bỏ Triệu Vinh Hoa lại, đi qua một với con trai, nhưng lại nhìn thấy Quan Hướng Tình đang tay trong tay với người đàn ông kia, bên tai lại nghe thấy những tiếng bàn luận sôi nổi, thì lại có chút không kiềm chế nổi.

“Cha, đừng vội quá, vừa nãy con nhận được một tin, người đàn ông này chính là người vô cùng được chú ý gần đây, tổng giám đốc của Cảnh thị Cảnh Quân Uy. Con nghĩ là cha đã nghe đến danh tiếng của cậu ta rồi, nếu như người thật sự muốn giải quyết vấn đề tài chính của công ty thì nên tìm cậu ta để nói chuyện, dù sao thì cậu ta cũng là một cái ngân hàng tốt nhất.”

Đáy mắt Quan Lạc Kỳ lóe qua tham lam. Cảnh Quân Uy, làm sao ông có thể không biêt cậu ta được chứ? Chỉ cần là người lăn lộn ở trên thương trường, chắc chắn đều nghe qua ba chữ “Cảnh Quân Uy” này, chỉ trong ba năm ngắn ngủi, nhanh chóng lập nên tập đoàn Cảnh thị, ông mong con trai của chính mình cũng có thể giống như cậu ta được thì tốt biết mấy.

“Thật sự không thể ngờ tới, Hướng Tình lại có thể quen được cậu ta, cha đã sớm muốn kết giao với Cảnh Quân Uy, chỉ là cha của cậu ta luôn luôn mắt cao hơn đầu, khó có thể kết giao cùng lấy lòng, bản thân của cậu ta lại càng khó có thể tiếp xúc được.”

“Điều này cũng không thể trách cha được.”

Vốn là Quan Triều Dương cũng không muốn đi đến bước đường này, nhưng mà nhìn thấy cha mẹ cho dù mất mặt, cũng phải làm lớn sự việc lên, đuổi cậu ta ra ngoài, anh ta cũng chỉ là đang thu hẹp lại tổn thất, tránh để lộ thân phận của anh ta, dù sao thì với thủ đoạn của cha anh ở trên thương trường, không nên đối phó với ông mới là quyết định sáng suốt nhất, với lại không phải anh từng thề là sẽ không phụ Hướng Tình hay sao?

Anh ta chỉ đứng ở một bên xem cuộc vui, đồng thời quan sát xem năng lực của Cảnh Quân Uy có đủ đủ để mang đến hạnh phúc cho Hướng Tình hay không thôi.

“Thật sự là con đã điều tra rõ ràng đúng không? Hay là cậu ta là tên lừa đảo phùng má giả làm người mập.” Hà Tuyết Phương hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

“Yên tâm, Cảnh Quân Uy là nhân vật được rất nhiều người biết tới trong giới kinh doanh ở Đài Loan, con đã điều tra rõ ràng, tuyệt không không phải là trùng tên trùng họ, mà là đúng tên đúng người, không tin, mẹ có thể hỏi cha mà xem.”

“Hừm, nếu như Triều Dương điều tra không sai, thì người đàn ông này chính là tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh thị Cảnh Quân Uy, tuyệt đối không sai được. Đáng ghét! Sớm biết chuyện này thì tiệc rượu ngày hôm nay nên làm chậm lại, chờ con hỏi thăm được tin tức, chúng ta đi gặp gỡ cậu ta, nói với cậu ta chuyện Hướng Tình có phải tốt hơn không.” Quan Lạc Kỳ có chút hối hận.

Hà Tuyết Phượng lườm ông một cái: “Nếu như cậu ta thật sự muốn qua lại với Hướng Tình, dĩ nhiên là phải nói chuyện với chúng ta rồi, còn nếu cậu ta muốn đầu tư, vậy cũng đơn giản, chỉ cần cậu ta làm tăng được tài chính của công ty chúng ta lên thì chuyện gì cũng có thể nói được rồi.”

“Vậy cha mẹ định giải quyết Triệu Vinh Hoa kiểu gì? Dù sao thì ông ta cũng đã đưa 50 triệu cho công ty chúng ta rồi, chỉ sợ sẽ không dễ dàng giải quyết được.”

“Chuyện này để cha nghĩ biện pháp, bây giờ con đi đến chỗ Hướng Tình, đưa Cảnh Quân Uy đến thư phòng trên lầu chờ cha, cha sẽ xử lý tốt chuyện nơi này, nhanh đi đi.”

Quả nhiên là vì tiền, nên đầu óc sắc bén thật nhỉ! Quan Triều Dương cười khẩy nghĩ, gật gật đầu với cha mẹ, xoay người đi đến chỗ Cảnh Quân Uy.