Chân Linh Cửu Biến

Chương 170: Vẫn nguyên sát




Dịch giả: Titan

Từng đoàn sương mù màu vàng từ trong thứ chất lỏng màu vàng sẫm của Vạn Độc tương chậm rãi bay lên cao, nhẹ nhàng phát tiết ra không trung. Lục Bình nhất thời biết được sương mù màu vàng ở trong thung 5 lũng Lạc Kim là do đâu mà tới. Vạn Độc tương là một thứ tụ tập vô số loại kịch độc mới có thể hình thành loại linh tương đặc thù này. Loại vật này thay vì gọi là một loại linh tương, chi bằng nói nó là một thứ ngưng kết vạn độc sát khí, mà loại sát khí này trong đó có một danh mục cao cấp nhất gọi là vạn độc vẫn nguyên sát.

Loại sát khí này rất dễ thu thập, thường là chỉ cần hội tụ mấy chục loại độc vật là có thể thu góp được, nhưng nếu mà muốn thu góp vạn độc vẫn nguyên sát tinh thuần thì phải tụ tập hàng ngàn hàng vạn các loại độc vật rồi trải qua hàng chục, hàng trăm năm mới có thể hình thành một vũng Vạn Độc tương nho nhỏ. Còn một cái ao lớn Vạn Độc tương như ở trong Lạc Kim hạp cốc này thì để hình thành, hơn nữa lại có màu hoàng kim như thế này, có khả năng chính là do hoàn cảnh chất độc đầy rẫy trong Lạc Kim hạp cốc, rồi trải qua hàng vạn năm nuôi dưỡng mới tạo thành.

Loại sát khí tinh thuần như vậy ở trong Bắc Hải thính đào quyết có đề cập tới, đó là một điều kiện cần để tu luyện một loại thần thông. Lục Bình suy nghĩ làm cách nào có thể đem một ao lớn Vạn Độc tương này mang đi. Hắn trước hết đem một cái ngọc tinh bình phóng ở trên mặt đất, rồi thi triển "Khống thủy quyết" từ trong cái ao Vạn Độc tương nhiếp thủ một đoàn độc dịch, trút đổ vào trong ngọc tinh bình.

Nhưng không ngờ, Vạn Độc tượng mới vừa bị hấp nhiếp lên thì liền rơi lộp độp xuống phía dưới. Pháp lực của Lục Bình bị Vạn Độc tương hủ thực (ăn mòn) đến hàng trăm chỗ. Lục Bình vội vàng tăng cường thâu nhập pháp lực, rốt cuộc phải đem pháp lực truyền thâu với tốc độ cực cao, vượt hẳn với tốc độ bị Vạn Độc tương hủ thực, vất vả lắm mới đem một ít Vạn Độc tương bỏ vào trong ngọc tinh bình.

Nhưng không ngờ hắn lại thấy cái ngọc tinh bình - là thứ do một loại ngọc quý tạo thành - này chợt giống như một khối băng bỏ vào trong nước nóng vậy, chớp mắt đã tan biến thành một đoàn khói xanh.Vạn Độc tương đổ đầy ra đất, bốc lên một làn sương mù màu vàng dày đặc, lan truyền lên trên không trung.

Lục Bình nhìn cảnh này mà không còn lại gì để nói. Hắn có lòng ở chỗ này thi triển "Thủy mạc thiên hoa" hấp thu vạn độc vẫn nguyên sát tu luyện để tu thành loại thần thông này, nhưng tu luyện thần thông không thể chỉ một thoáng là có thể thành, mà cần phải có nhiều loại chuẩn bị, trong một canh giờ hiên nhiên là không đủ.

Đang khi Lục Bình bàng hoàng vô kế khả thi, thì lại đột nhiên phát hiện quanh cái ao nhỏ chứa Vạn Độc tương có nhiều tảng đá xanh. Điều này làm cho Lục Bình rất ngạc nhiên. Hắn tiện tay đem một hòn đá xanh cầm vào trong tay, dùng thần thức cẩn thận tra xét, phát hiện loại đá xanh này chính là thứ mà người phàm dùng để kiến tạo phòng ốc, chỉ là loại vật liệu bình thường.

Lục Bình đem một khối đá xanh móc rỗng ở bên trong, tạo thành một cái bình bằng đá, sau đó lần nữa dùng pháp lực hấp thu lấy một đám Vạn Độc tương nhiếp vào trong bình đá xanh này. Hắn phát hiện Vạn Độc tương quả nhiên không ăn mòn vách bình, nhưng lại chậm rãi biến thành một đám sương mù màu vàng từ từ tan biến đi. Lục Bình lại làm một cái nắp bằng đá xanh, đem miệng bình bịt kín lại. Sau đó, hắn làm luôn chín cái bình bằng đá xanh cực kỳ to lớn, toàn bộ bỏ đầy Vạn Độc tương ở bên trong.

Lục Bình đoán chừng những thứ Vạn Độc tương này đủ cho hắn sử dụng tu luyện ra thần thông của mình. Sau khi cảm thấy đủ hắn mới dùng tay, và cái ao nhỏ chứa Vạn Độc tương đã bị hắn lấy đi một phần năm. Khi Lục Bình chuẩn bị rời đi, thì ở đáy của Vạn Độc tương đột nhiên dâng lên một đám chất lỏng vô sắc to bằng một năm tay. Đám chất lỏng này bên ngoài mặt Vạn Độc tương sôi động không ngừng, nhưng lại không hòa vào trong Vạn Độc tương.

Bầu trời phía trên cái ao nhỏ nồng nặc sương mù màu vàng, nhưng khi chất lỏng không màu xuất hiện thì sương mù màu vàng đã hội tụ cực nhanh xuống dưới ao. Thần thức của Lục Bình còn phát hiện từ bốn phương tám hướng trong thung lũng Lạc Kim không ngừng có một loại sát khí vô hình hội tụ về phía cái ao nhỏ này.

Lục Bình biết rõ ràng loại sát khí này chính là Vạn độc vẫn nguyên sát. Tuy nhiên, loại sát khí này vô cùng mỏng manh, hơn nữa lại không đủ tinh thuần. Nhưng vào thời điểm tất cả các sát khí hội tụ trên khoảng không ở trên cái ao nhỏ, không ngờ nó lại tạo thành một đám mây màu vàng. Ngay sau đó từng hạt mưa nhỏ li ti màu vàng chậm chạp rơi xuống, từ từ trút vào trong ao.

Những hạt mưa màu vàng này không phải là Vạn Độc tương thì còn là cái gì nữa?! Hạt mưa màu vàng chỉ rơi khoảng mấy chục giọt thì liên ngừng lại, gia tăng khoảng phân nửa số Vạn Độc tương mà Lục Bình đã lấy đi thu vào trong một cái bình nhỏ nhất. Xem ra đây là một chức năng mà Vạn Độc tương có thể tự khôi phục dung lượng của mình. Tuy vậy, quá trình này cần một thời gian không ngắn để có thể hoàn thành.

Lục Bình quan sát thấy đám chất lỏng vô sắc kia.

Nó ở trên mặt ngoài của Vạn Độc tương không ngừng sôi động, có vẻ như là nó đang mừng như điên vậy. Đám dịch thể vô sắc này sinh ra từ trong chất kịch độc, nhưng lại linh tính mười phần, ở phía mặt ngoài của Vạn Độc tương sôi động, tự động điều chỉnh số lượng nhiều ít của Vạn Độc tương. Đây tuyệt đối là một loại thiên địa linh thủy, hơn nữa nó còn ẩn giấu dưới Vạn Độc tường có màu vàng hiếm thấy này, cho thấy phẩm cấp tuyệt đối sẽ không thấp.

Lục Bình chậm rãi thi triển ra "Khống thủy quyết", đem đám thiên địa linh thủy này kéo lên, lại mơ hồ phát giác là linh thủy đang kháng cự sự khống chế của hắn.

Quả nhiên là nó có linh tính!

Lục Bình trong lòng càng vui hơn, gia tăng pháp lực khống chế, ý đồ đem đoàn linh thủy này toàn bộ thu lấy, nhưng hắn phát hiện đoàn linh dịch đột nhiên chia làm hai bộ phận. Bộ phận nhỏ chỉ có một phần ba số lượng linh dịch ban đầu mà Lục Bình lấy, bị hắn dùng "Khống thủy quyết" điều khiển bay lên. Lục Bình đem một đám linh thủy này thả vào trong cái bình xanh, để chúng một chỗ với Vạn Độc tương, phát hiện linh tính của đoàn linh dịch dường như là bị giảm thấp xuống, bộ dáng có vẻ như uể oải vậy.

Tuy vậy, Vạn Độc tương ở trong bình đá xanh cũng ngưng không biến thành sương mù màu vàng mà bay ra nữa, cho dù Lục Bình không hề che miệng bình lại.

Lục Bình như hiểu ra điều gì, xem ra cái ao nhỏ này trước hết là bị đám khối đá xanh ngăn chặn lại. Lục Bình bèn sử dụng Thanh Hàm kiếm, chặt mấy kiếm, lấy một khối đá xanh to rồi khai mở một không gian cực rộng ở bên trong. Sau đó, hắn đem mười bình Vạn Độc tương rót vào trong cái lu đá xanh lớn này. Đám linh dịch nhỏ ở trong lu đá cũng bắt đầu sôi động, bấy giờ mới khôi phục được một chút sức sống. Lục Bình cũng không cần phải lo lắng Vạn Độc tương sẽ bay hơi nữa.

Lục Bình nhìn về một đoàn linh dịch lớn hơn còn lại ở trong ao, phát hiện đám linh dịch này không biết từ khi nào đã chìm dần vào trong ao Vạn Độc tương. Hắn phát hiện sương mù màu vàng ở bốn phía trở nên nhạt đi không ít, đối với việc ăn mòn "Thủy mạc thiên hoa" cũng yếu bớt đi.

Lục Bình thầm nói: "Xem ra cái đoàn thiên địa linh thủy này và Vạn Độc tương có quan hệ tương sinh tương khắc. Vạn Độc tương sẽ nuôi dưỡng thiên địa linh thủy, nhưng linh thủy cũng giúp Vạn Độc tương hội tụ vạn độc vẫn nguyên sát, đồng thời lại khắc chế vạn độc vẫn nguyên sát hướng ra bên ngoài thung lũng Lạc Kim mà khuyếch trương".

Hắn nhanh chóng ở trong khu vực nồng cốt của Lạc Kim hạp cốc vòng quanh một vòng, phát hiện thêm mấy bộ hài cốt nữa, hiển nhiên đều là đoán đan chân nhân. Tuy vậy, rất nhiều hài cốt đã có dấu vết bị lật lên xem xét, nhưng những dấu vết này rõ ràng là có thời gian không đồng nhất. Trên mặt đất cũng không có dấu vết nào mới bị lật ra. Xem ra có thể tiến vào khu vực nồng cốt này, tu sĩ nhất định là có kẻ có khả năng.

Tuy vậy, những hài cốt này vẫn lạc nhiều năm, hiển nhiên là thời gian rất dài, cho dù là có pháp bảo hay các loại bảo vật khác cũng bị vạn độc vẫn nguyên sát - làn sương mù màu vàng - ăn mòn đi hết. Lục Bình cũng may mắn là phát hiện thêm mấy cây linh thảo 1000 năm quý hiếm. Hắn vốn là muốn tiếp tục tìm kiếm thêm chút linh thảo nhưng Tam linh đã đến cực hạn. Pháp lực của hắn cũng tiêu hao rất nhiều, đành phải nhanh chóng thối lui khỏi khu vực nông cốt.

Lục Bình mới vừa rời khỏi khu vực nồng cốt màu vàng, Tam linh liền hôn mê đi. Lục Bình cẩn thận tra xét một phen, chẳng qua là do pháp lực hao tổn khá lớn. Hắn suy đoán muốn khôi phục lại được thì phải mất mấy chục ngày.

Tiếp theo đó, nếu Lục Bình muốn vào tiếp khu vực nồng cốt sợ rằng không thể được, trừ phi hắn sử dụng vạn độc vẫn nguyên sát đem "Thủy mạc thiên hoa" ngưng luyện thăng cấp hoàn thành. Tuy nhiên đây không phải là chuyện một ngày hay hai ngày, Lục Bình đành bất đắc rời khỏi thung lũng Lạc Kim.

Tam linh mặc dù tổn hao không ít nguyên khí, nhưng cũng đã thổ nạp được một lượng lớn độc vụ màu vàng bên trong có ẩn chứa vạn độc vẫn nguyên sát là một loại độc khí vô cùng tinh thuần. Nếu bạn chúng luyện hóa toàn bộ số độc khí này thì thiên phú thần thông của Tam linh nhất định sẽ có một sự cường hóa vô cùng to lớn, nhất định sẽ có ích vô cùng. Lúc này bên ngoài thung lũng Lạc Kim không biết tình hình đã như thế nào rồi?!