Chân Linh Cửu Biến

Chương 179: Tinh điện khai (5)




Dịch giả: Titan

Con cá sấu này không ngờ có một cái trữ vật đại, tuy vậy bên trong cũng không xuất hiện pháp bảo mà Lục Bình mong đợi. Suy nghĩ một chút, hắn cũng cảm giác mình quá tham. Pháp bảo trân quý và hiếm có như thế nào kia chứ, chỉ cần thấy Chân Linh phái hơn hai mươi người mà chỉ thu hoạch được hai món pháp bảo thì sẽ biết. Lục Bình bây giờ trên người có hai món pháp bảo, còn có cái gì không thỏa mãn nữa?

Ngả Thư Đào thấy Lục Bình chém chết Nguyên Thủy Cự ngạc, lập tức nhảy đến trước người của hắn, hưng phấn nói:

- Lục đại ca, ta ở thời điểm Diệu Quang điện mở ra lấy được một cái ngọc giản a, chúng ta cùng xem một chút coi bên trong ghi lại những cái gì!?

Lục Bình bất đắc dĩ nhìn ngọc giản giơ đến trước mắt mình, nói:

- Ngươi không sợ ta đoạt ngọc giản của ngươi, sau đó giết người diệt khẩu sao?

Ngả Thư Đào gương mặt tỏ vẻ không tin không phổi, nói:

- Vậy huynh không phải là Lục đại ca rồi.

Lục Bình thần thức đảo qua, tức giận:

- Ngọc giản sử dụng thần niệm phong ấn, bây giờ xem không được, về nhà để cho trưởng bối của nhà ngươi xem xong sẽ nói cho ngươi biết.

“Ồ,” Vẻ mặt Ngả Thư Đào có chút như đưa đám đem ngọc giản thu hồi vào trong trữ vật yêu đái. Hắn chỉ lo đoạt ngọc giản bỏ chạy, căn bản không biết ngọc giản bị thần niệm phong ấn.

Ở nơi xa liên tục có mấy đạo độn quang thoáng qua, hướng Lục Bình hai người bay tới, Lục Bình nói:

- Đại ca của ngươi đã tới!

Nhưng trong lòng âm thầm tự nhủ và chê trách: cái tên làm đại ca này làm thế nào mà luôn đến chậm một bước thế nhỉ?

Ngả Bá Thao thấy Lục Bình xuất hiện ở nơi này, lại nhìn một vũng máu tươi trên đất, làm sao không biết chuyện gì xảy ra, vội vàng nói:

- Lần này lại để cho Lục huynh đệ giúp một vụ lớn nữa rồi. Tiểu huynh trong lòng bây giờ thật ngại quá. Không ngờ có tới hai con Nguyên Thủy Cự ngạc tranh đoạt. Có một con đã lên cấp đoán đan kỳ, chúng ta toàn lực xuất thủ, cũng chỉ ngăn cản được con kia vốn chưa toàn lực xuất thủ đoán đan kỳ cự ngạc.

Lục Bình thấy đi theo sau lưng Ngả Bá Thao so với lúc trước đã ít đi mấy người, nhớ tới lời của Phúc Hải bang tu sĩ trước đó khi phục kích Cơ Tử Hiên cùng Ân Tử Sở, Lục Bình hỏi:

- Ngả huynh có phải là gặp Phúc Hải bang tập kích?

Ngã Bá Thao sắc mặt buồn bã, đáp:

- Đúng vậy, hao tổn hết mấy huynh đệ, còn có mấy người đang ẩn núp dưỡng thường. Tuy vậy Phúc Hải bang cũng không chiếm được cái tốt gì, bị chúng ta diệt ba bốn tên, bị thương nặng năm sáu tên.

Lục Bình suy nghĩ một chút, châm chước nhỏ giọng nói:

- Thất Tinh điện sau khi khai mở xong, Ngả huynh có thể cùng bổn phái Thích sư tỷ liên lạc, có lẽ Bắc Hải các phái có một cuộc hành động nhằm vào Phúc Hải bang cũng không chừng.

Ngã Bá Thao cánh tay mạnh mẽ vung đập xuống phía dưới, dùng giọng hung ngoan nói:

- Thật tốt quá, đã sớm muốn thu thập cái đám người giống như quỷ này rồi. Tuy vậy, Phúc Hải bang bang chúng phân tán rất rộng, phân bố của chúng phần nhiều ở trong tán tu, rất khó phân rõ, Thích sự tỷ của quý phái có cách gì tìm được điểm tụ tập bí mật của bọn chúng?

Lục Bình lắc đầu một cái, nói:

- Cái này tiểu đệ nhưng cũng không biết.

Lục Bình ẩn bí hướng Ngả Bá Thao hỏi thăm:

- Ngả huynh, nghe Thu Đào huynh đệ nói Thất Tinh điện mở ra năm ngôi điện, đã có ba mươi lăm món bảo vật có chủ, không biết thế lực các nhà ở gần tinh điện thu hoạch như thế nào?

Ngã Bá Thao rất bất đắc dĩ nói:

- Thất Tinh điện chung quanh bây giờ có thể nói là long xà hỗn tạp, trừ giống như Huyền Linh phái cùng quý phái như vậy thế lực lớn ra, những thế lực khác rất khó ở Thất Tinh điện chiếm cứ vững chắc một mảnh địa phương nào. Nghe nói Huyền Linh phái cùng quý phái đều thu hoạch bốn món bảo vật, sau đó song kiệt của quý phái Cơ Tử Hiên cùng Ân Tử Sở hai người ở cánh đồng của Thất Tinh điện đoạt lại một món bảo vật, bị người đuổi giết, một mực chạy đến địa vực do quý phái khống chế mới an toàn, như vậy quý phái đã đoạt năm món bảo vật.

Lục Bình nghe được tin tức Cơ Tử Hiên cùng Ân Tử Sở hai không người không bị gì, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù hắn biết hai người liên thủ, thực lực không kém gì bất kỳ dung huyết chín tầng cao thủ nào, nhưng trong lúc hỗn chiến, ai cũng không dám bảo đảm tự thân an toàn.

Lục Bình thấy Ngả Bá Thao có biểu lộ rất hâm mộ, nói:

- Thu Đào huynh đệ đây không phải cũng có được một món bảo vật sao? Dù sao Thất Tinh điện toàn bộ mở ra, cũng chỉ có bốn mươi chín món bảo vật mà thôi.

Ngả Bá Thao thở phào nhẹ nhõm, cười nói:

- Cũng đúng, Tây Lăng đảo Ngả gia ta ở Bắc Hải tuy cũng là một trung bình thế lực, có thể có được một món bảo vật cũng hông vận cao chiếu rồi. Huống chi còn có yêu tộc thế lực không kém Bắc Hải các phái chút nào.

Lục Bình nghe vậy, hỏi:

- Xem ra những thứ yêu tu kia cũng nhận được không ít bảo vật.

Ngả Bá Thao nghiệm mặt nói:

- Không sai, ba mươi lăm món bảo vật đã xác nhận rơi vào trong tay yêu tu thế lực mười lăm mười sáu món, đặc biệt là vị Cẩm công tử kia một người liền đoạt ba món. Một con Kim Giao đảo Nguyên Thủy Cự ngạc khác cũng chiếm hai món. Lần này vì do nhìn thấy được Tam đệ lấy được cái ngọc giản này, mới phái Tam muội của hắn tới để cướp đoạt. Nếu không phải có Lục huynh đệ viện thủ, hậu quả thiết tưởng là không chịu nổi.

Lục Bình nói:

- Những thứ bảo vật khác cũng phần nhiều là rơi vào trong tay một ít đại hình thế lực sao?

Ngả Bá Thao lắc đầu, đáp:

- Cũng không hẳn như vậy, cũng có mấy tán tu, yêu tu hảo vận đắc liễu bảo vật. Bây giờ chỉ sợ họ không phải bị đuổi giết, thì cũng đang ẩn núp chờ đợi Thất Tinh thiên quan bế. Thất Tinh điện phụ cận có rất nhiều lời đồn đãi, một hồi nói là người này được bảo vật, một hồi thì người kia cũng được bảo vật. Nói đi nói lại, bảo vật chỉ xuất hiện ba mươi lăm món, nhưng người có bảo cật đã xuất hiện bảy tám chục tên rồi.

Lục Bình nghe vậy âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thầm nói cũng đúng, dù sao thật nhiều bảo vật ở trong hỗn chiến đều mấy lần đổi chủ, ai cũng không nói được rốt cuộc người nào đã đoạt được bảo vật.

Từ biệt đám người Ngả Bá Thao, Lục Bình hướng phía bắc mà đi. Nơi này thuộc về dải đất thuộc trung ương địa khu do Chân Linh phái cùng Huyền Linh phái khống chế. Không còn cách nào khác, dù sao thì toàn bộ địa khu chung quanh Thất Tinh điện yêu tu thế lực đã chiếm cơ hồ một nửa rồi.

Thiên Tuyến điện đã ầm ầm vang dội, sắp sửa mở ra.

Lục Bình bất động thanh sắc đi tới phía bắc, cùng tu sĩ đang cảnh giác chung quanh giữ vững khoảng cách thích ứng. Lục Bình hướng bốn phía quan sát, phát hiện Huyền Linh phái Âu Dương Duy Kiếm cũng xen lẫn trong đám tu sĩ, xem ra người này cũng cùng chủ ý với đám ba người của Lục Bình.

Lục Bình đến cũng dẫn tới sự chú ý của Âu Dương Duy Kiếm. Tuy vậy, mặt nạ trên mặt cùng Tàng Linh thuật của hắn khiến cho Âu Dương Duy Kiếm cũng tùy ý nhìn hắn một cái, không để ở trong lòng.

Lúc này tu sĩ vây lượn chung quanh Thất Tinh điện đã giảm bớt một nửa. Trừ số ở trong hỗn chiến vẫn diệt, còn dư lại đã ở trong Thất Tinh thiên triển khai một cuộc tranh đoạt chiến, và ở ngoài Thất Tinh điện nơi thần thức không thể với tới, không biết có bao nhiều nguy hiểm đang cất giấu ở trong đó.

Bảy món bảo vật của Thiên Tuyền điện hướng bốn phía bắn nhanh ra. Chân Linh phái ở hướng đông bắc lần này hiển nhiên vận khí không quá tốt, trong bảy món bảo vật không có cái nào là hướng về phía Chân Linh phái bay đi. Ngược lại Huyền Linh phái không phí nhiều sức đã được một tờ phù lục màu vàng, không biết là có ích lợi gì.

Lục Bình cùng mọi người ở chỗ cũng không tệ. Một khối đá lớn chừng quả đấm màu xám trắng bay tới, tuy vậy hiên nhiên Âu Dương Duy Kiếm ở vị trí tốt hơn.

- Không Minh thạch, là Không Minh thạch!

- Lấy xuống! - Xem kiếm! - Cút ngay!

Lục Bình không ngờ vật bay đến lại là Không Minh thạch. Đây là một loại luyện chế không gian pháp khí nhất định phải có, trình độ quý trọng mặc dù kém hơn so với thiên địa linh vật, nhưng bởi vì có đặc thù công hiệu, tu sĩ đem cái loại bảo vật này gọi là thiên địa kỳ vật, giá trị so với đỉnh giai nhất đắng linh tài mất đi linh tính ngưng kết mà thành không phân cao thấp. Theo Lục Bình biết, Vạn Độc tương trong tay hắn chính là thiên địa kỳ vật vậy..

Trần Luyện đã từng cùng Lục Bình nói qua, bình thường luyện chế trữ vật đại, chỉ cần dùng đến một ít bột Không Minh thạch liền có thể rồi. Dung huyết kỳ tu sĩ phổ biến sử dụng tinh xảo trữ vật đại tuy cũng dùng Không Minh thạch nhưng chỉ là viên nhỏ như hạt cát, Không Minh thạch lớn một chút có thể dùng để luyện chế trữ vật thủ trạc hoặc là nhân trữ vật là các loại thượng cấp không gian pháp khí. Trước mắt, khối Không Minh thạch to bằng quả đấm này theo Trần Luyện giới thiệu căn bản chưa hề xuất hiện qua.