Charlie Bone 1: Lúc Nửa Đêm

Chương 60




Đám mèo thoăn thoắt leo lên những gióng thang mỏng mảnh. Charlie cảm nhận hơi nóng vẫn còn cháy lèo xèo trên lông chúng khi chúng quệt nhẹ vô đùi nó.

"Chúng là nguồn an ủi to lớn trong những đêm lạnh lẽo," ông Onimous nói. "Liệu có được một tách cà phê không đây?"

Trong khi nhấm nháp tách cà phê đậm nghét do Benjamin pha, ông Onimous nói với Charlie rằng trước đó chính ông đã đem cái thùng xuống cất dưới tầng hầm.

"Tôi đã vô nhà khi chàng Benjamin trẻ tuổi này đang ở bên nhà cậu," ông Onimous nói. "Hôm ấy là ngày sinh nhật của anh chàng, tôi đoán thế. Không còn dư miếng bánh sinh nhật nào nhỉ."

"Làm sao ông vô nhà được?" Charlie hỏi, vẻ nghi hoặc.

"Bà mẹ tốt bụng của Benjamin đã mở cửa cho tôi vô," ông Onimous nói. "Lúc đó bà ấy vừa về tới nhà. Ừm, trước đó tụi tôi, tức là tôi và mấy con mèo lửa, đã thấy cái bà mặc áo đen đi ủng đỏ ấy đang đi thu thập quần áo cũ. Tụi tôi đã biết trước là thế nào bà ấy cũng sẽ tới cửa nhà số 12, hỏi xin quần áo cũ. Mẹ của Benjamin, úi Trời, thể nào cũng sẽ nói, "Bà cứ lấy luôn đi. Đồ bỏ ấy mà" Và một khi bà ủng đỏ kia có được cái thùng rồi thì chấm hết, đúng không nào?... Nhưng cuối cùng, chính tôi với mấy con mèo lửa lại là những kẻ mà mẹ của cậu Benjamin kia cho vô thăm cái tủ âm tường, để tìm diệt chuột mà, cậu hiểu chưa, và trong khi bà ấy pha cho tôi một tách cà phê ngon tuyệt, thì lũ mèo lửa đề nghị tôi nên chuyển cái thùng xuống tầng hầm. Cậu rõ chưa?"

"Làm thế nào mà mèo có thể đề nghị chuyện này chuyện kia?" Benjamin hỏi.

"Bằng mắt, Benjamin à," ông Onimous nói, "bằng tiếng meo meo, bằng đuôi quất vun vút, bằng mớ móng vuốt khéo léo."

Ông đứng lên, vuốt bàn tay nhỏ đầy lông lên tấm áo khoác, và nói:

"Charlie, tôi muốn chúc cậu may mắn. Không dễ gì khi phải đổi trường đâu, ngay cả những lúc thuận lợi nhất. Và Học viện Bloor không phải là một nơi dễ sống. Những gì cậu cần phải làm sẽ rất khó khăn và nguy hiểm, nhưng hãy nhớ, cậu được chọn làm người giải cứu một cuộc đời bị đánh cắp. Chà, một khởi đầu nghề nghiêp mới hoành tráng làm sao!"

Ông chìa bàn tay móng dài như vuốt ra.