Chém Không Đứt Đích Hàm Trư Trảo

Chương 5






Bợn hem thích tứ giác, bợn thích tam giác cơ =3=

—————————-

Kì An Tu cười liên tục,“Ngại quá, trước đó anh đã phê duyệt đơn xin chuyển vào làm chính thức của em, cũng đã thông tri cho phòng nhân sự chuẩn bị xong hợp đồng chính thức cho em. Mà kỳ hạn hợp đồng này, sẽ là trường kỳ!”.

“Cái gì?” Đây không phải ý tứ chính là cậu sẽ phải tiếp tục ở dưới *** uy của đầu heo này à?

Diêu Nhật Hiên bật dậy, vừa vặn rơi vào lòng Kì An Tu. Hắn liền tự động xem như đây là hành động chủ động yêu thương nhung nhớ.

“Tôi không muốn làm chính thức, tôi muốn tạm rời khỏi công việc này!”

“Không phê chuẩn!” Kì Ân Tu nhân tiện ghé vào lỗ tai cậu thổi một ngụm nhiệt khí, cảm giác nóng nóng ngứa ngứa khiến cho thân thể Diêu Nhật Hiên hư nhuyễn.

“Tiểu Diêu Diêu, a không, Tiểu Hiên Hiên của anh, sau này em hãy ngoan ngoãn làm nhân viên của anh nga! Bây giờ mau cho ông chủ của em dùng bữa đi!”

“Không muốn!”

Đã quá chậm, Kì An Tu giật chiếc quần lót tứ giác màu xanh lam của cậu ra. Thật là đáng yêu, trên chiếc quần lót nhỏ còn in hình một chú chuột con, giống như là quần dành cho con nít cỡ lớn vậy. Lần tới mình cũng phải đi mua một cái để phối hợp với cục cưng ha!

Kì An Tu lên kế hoạch xong thì đem phân thân nóng rực đi lên khiêu khích. Thuận tay rút ra áo mưa trong ngăn kéo bên cạnh, đang muốn mang vào, lại phát giác có chút không thích hợp.

Có vấn đề!

Kì An Tu nhanh chóng nhận ra không ổn, hạ thể của Diêu Nhật Hiên dị thường sưng đỏ, còn vẽ loạn thuốc mỡ màu trắng.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Giọng nói của Kì An Tu lạnh dần, hắn nhớ rõ ràng, đêm đó mình quả thật có chút phóng túng, nhưng mà mình cũng đã rất kiên nhẫn cẩn thận dùng bôi trơn, tuyệt đối không đến nỗi khiến cậu bị thương thành như vậy.

“Ai đã làm?”

Diêu Nhật Hiên bối rối mặt thì đỏ bừng.

“Rốt cuộc là ai?” Kì An Tu tức giận đến muốn giết người, là ai dám động vào Tiểu Hiên Hiên của hắn?

“Nói mau!”

Diêu Nhật Hiên cúi gằm mặt xuống, nhỏ giọng nói,“Tôi…… mẫn cảm……”.

Là ý gì?

“Em nói rõ ràng một chút đi!”.

“Tôi…… không biết…… nguyên lai nơi đó của tôi…… đối với…… cái kia…… mũ…… cao su…… mẫn cảm……”.

Diêu Nhật Hiên quả thực chẳng còn mặt mũi nhìn ai!

Đều là do đầu heo này cả, dùng áo mưa cái gì? Hại cậu mẫn cảm! Còn hại cậu…… cậu phải đi gặp bác sĩ!

Nhưng mà nếu không dùng áo mưa…… lại càng không xong!

Ô ô! Cậu không muốn sống nữa! Vì cái gì số cậu lại khổ đến thế?

Biểu tình trên mặt Kì An Tu vô cùng cổ quái, tiểu gia khỏa không biết mình mẫn cảm với áo mưa?

“Vậy em rốt cuộc làm sao mà kết hôn?”

Cái gì? Diêu Nhật Hiên sợ ngây người, hắn…… hắn cư nhiên lại biết?

Kì An Tu một chữ cũng không vấp thuật lại.

“Diêu Nhật Hiên, nam, hai mươi hai tuổi. Cha, Diêu Tử Thành, mẹ, Dương Nguyệt Hoa. Mười lăm tuổi, cha mẹ vì tai nạn giao thông mà mất, gia sản và trợ cấp bảo hiểm bị thân thích hai bên sau khi chia nhau thì vứt bỏ. Được cô nhi viện nhận về, viện trưởng là nữ tu sĩ Lệ Á đã nhận em, cho em đi học lên đến đại học.

Thời sinh viên thì làm thêm ngoài giờ, phẩm hạnh đoan chính. Nhập học nửa năm sau, lại đột nhiên tuyên bố kết hôn. Nguyên nhân là bạn gái Lưu Chỉ Quân mang thai ngoài ý muốn, tạm nghỉ học nửa năm, lý do là muốn chăm sóc vợ sinh.

Sau khi con ra đời, lại làm thủ tục ly hôn, nhưng quan hệ với vợ cũ vẫn rất tốt, thườn xuyên lui tới. Đứa trẻ theo cha, tên là Diêu Bình An. Hiện ba tuổi, đang theo học ở nhà trẻ.”

Sắc mặt Diêu Nhật Hiên càng lúc càng trắng bệch, đợi cho đến khi cậu lại ngước lên, đã lộ ra vẻ mặt như phòng tuyến cuối cùng đã bị phá vỡ thành từng mảnh nhỏ.

“Anh muốn như thế nào?”.

Kì An Tu không thích bị cậu nhìn bằng ánh mắt tràn ngập đề phòng cùng sợ hãi như thế, hắn ôn nhu vuốt ve lưng trấn an cậu, mang cậu từ trên cái bàn lạnh như băng ôm vào lòng để cậu thoải mái ngồi trên đùi mình.

“Em yên tâm, anh sẽ không thương tổn em. Anh thích em, từ ngay ngày đầu tiên nhìn thấy em anh đã thích em rồi, anh muốn hiểu rõ em hơn một chút, vì vậy mà mới cho người điều tra về em. Anh không muốn uy hiếp em làm gì cả, nếu không anh chỉ cần chụp mấy tấm ảnh *** của em truyền lên mạng, em nhất định sẽ không thể sống yên trong cái xã hội này.”

Diêu Nhật Hiên trở nên hồ đồ, vậy rốt cuộc hắn muốn làm gì chứ?

“Chúng ta kết giao đi!”

Đề nghị này thật sự là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.

“Trừ vợ trước của em ra, em vẫn không có quan hệ với ai, hiện tại vẫn đang độc thân. Anh nè, vừa vặn cũng là người đàn ông độc thân, em không thấy chúng ta rất đẹp đôi sao?”

Hoàn toàn không!

Diêu Nhật Hiên dù có ngu ngốc đến mấy cũng biết không có cái đạo lý nào như vậy, người độc thân trên đời này nhiều như vậy, nếu là hai người đụng tới liền thanh một đôi, vậy còn cần tới mấy trung tâm môi giới hôn nhân làm cái quái gì?

“Đương nhiên! Tuy rằng trước kia chúng ta còn chưa biết nhiều về nhau, nhưng sau này có thể chậm rãi từng bước tìm hiểu là được thôi!”

Kì An Tu thấy cậu mở to đôi mắt trong veo, vẻ mặt ngây ngốc không thể tin được trông cực kỳ đáng yêu, nhịn không được véo mũi cậu, một cái móng vuốt khác lại sờ loạn trên người cậu ăn thêm chút đậu hủ.

Làn da mềm như tơ lụa, thật sự là khiến cho người ta nghiện muốn chết!

“Mau lấy tay anh ra!” Diêu Nhật Hiên dùng sức giãy dụa, lại càng khiến cho đầu heo kia ăn thêm càng nhiều đậu hủ.

“Đồng ý kết giao với anh!”

“Không muốn!”

“Đồng ý kết giao với anh!”

“Không muốn!”

……

Loại đối thoại y như trong mấy bộ phim rẻ tiền này,trước kia Kì An Tu rất xem thường, giờ phút này lại cảm thấy phi thường thú vị.

Diêu Nhật Hiên ở trong lòng hắn vặn vẹo, bỗng nhiên bất động, trên mặt lại đỏ bừng, cái thứ vừa nóng lại vừa cứng gì đó đang đâm vào mông cậu là cái gì?

Đầu heo này!

***.

Người mới hủ nữ Lưu Chỉ Quân đi ra, nàng là một người tốt, cám ơn STP  đã cung cấp tên! Mọi người nếu còn có tên cung cấp, nhớ tiếp tục đưa cho Hoa Quế ghi vào nga!

Còn muốn cảm tạ Lan Thiến, Wing, Viviviyang, Landi, 1004hshy cùng Lam vũ ruoruo đã tặng lễ vật, các nàng thật tốt!

Quốc khánh khoái hoạt! Tát hoa!

Mọi người nghỉ ngơi nhiều một chút, nhớ đến xem truyện nga! Nếu đi ra ngoài chơi đùa, nhất định phải chú ý an toàn, trở lại nhớ báo danh nga!

Hoa Quế mỗi ngày sẽ ở trong này yên lặng cày cấy, chờ các nàng trở về thu hoạch ! [ nói y như tiểu tức phụ đang chờ lão công về nhà nga! Ha ha……].