[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích

Chương 59: Kết Hôn? !




Severus không nói chuyện hồn khí với Harry, chỉ nói người kia muốn dùng máu của cậu để phục sinh, PeterPettigrew cùng nữ sinh Slytherin bắt cậu đi đều vì lí do này.

Nói cong y còn trịnh trọng dặn dò: “Vì thế sau này ngươi nhất định phải cẩn thận, không được đi cùng người lạ biết chưa?”

Harry ngoan ngoãn gật đầu: “Em biết rồi, thực xin lỗi, luôn làm thầy lo lắng………”

Severus thở dài thấp giọng nói: “Ta không lo cho ngươi thì còn lo cho ai nữa…….”

“Vậy…… Sev, bọn họ đã có máu của em, không phải người kia sẽ sống lại sao? !” Harry đột nhiên khẩn trương: “Làm sao vây giờ? Hắn có thể lại đi làm chuyện xấu không? Mọi người có thể nào lại giống như ba mẹ năm đó…….” Cậu gấp tới mức nước mắt cũng sắp trào ra.

“Đừng sợ.” Severus ôn nhu an ủi cậu: “Còn hiệu trưởng, là người tên kia sợ hãi nhất, hơn nữa, hắn cũng có rất nhiều bằng hữu chung chí hướng hỗ trợ, ta, còn có lang đỡ đầu, cẩu đỡ đầu của ngươi cũng là một trong các thành viên, việc này để đám người lớn giải quyết là được rồi, ngươi chỉ cần bình an lớn lên là đủ.”

Harry đột nhiên cắn môi im lặng một lát, mới nghẹn ngào nói: “Chính là hắn hại chết ba mẹ……….”

“Ngươi muốn báo thù?” Lòng Severus thắt lại, nếu nói hại chết cha mẹ cậu thì chính mình cũng có phần……

Harry lắc đầu mờ mịt nói: “Em không biết………em rất hận hắn, nhưng mà em biết mình không thể làm được gì, em không có nhiều pháp thuật, nếu miễn cưỡng đối đầu nhất định sẽ vướn tay vướn chân mọi người, em không làm được gì cả………” Nói xong, nước mắt cũng không kiềm được mà rớt xuống.

Severus thở dài một hơi, giúp cậu lau nước mắt, trong lòng y còn đau đớn hơn: “Ai nói ngươi không làm được gì? Ngươi có thể theo ta học độc dược, nếu sau này chiến tranh xảy ra, độc dược chắc chắn không thể thiếu, nguoi cũng có thể theo bà Pomfrey học pháp thuật chữa trị, sau này có thể làm hậu cần cho chúng ta.” Để phòng ngừa vật nhỏ nghĩ lung tung, y đành ra một chủ ý cho cậu. Kì thật y cũng không hi vọng Harry có thể làm hậu cần, bất quá chỉ muốn dời lực chú ý của cậu mà thôi.

“Thật sao?” Ánh mắt vật nhỏ lập tức tỏa sáng: “Học giỏi có thể giúp mọi người sao? Em nhất định sẽ học thật tốt!”

Cậu cao hứng không được vài giây đã trừng to mắt:”Các ngươi? ! Thầy, thầy nói là thầy cũng tham gia chiến đấu sao?”

Vật nhỏ lại bắt đầu lo lắng: “Thầy, thầy nhất định phải đi sao?”

“Có một số việc nhất định phải có người làm.” Severus nói: “Ta sẽ cẩn thận, ngươi đừng sợ, hơn nữa với tình huống trước mắt, chúng ta đã tìm được biện pháp để tiêu diệt hắn, vấn đề còn lại chính là thời gian, sẽ không nguy hiểm. Huống chi hiện tại không phải bọn hắn vẫn chưa có động tĩnh gì sao?”

Vành mắt Harry đo đỏ ôm lấy cổ y, nghẹn ngào bắt y hứa hẹn: “Không cho thầy làm chuyện nguy hiểm!”

“Ừ, ta đáp ứng.” Severus mỉm cười hứa: “Ta sẽ thành thành thật thật ở trong trường, cùng một chỗ với ngươi, không đi đâu hết, cho dù xảy ra chuyện bất đắc dĩ ta cũng sẽ bảo vệ tốt chính mình, ta còn muốn chờ ngươi tốt nghiệp xong mình sẽ kết hôn, cùng nhau cả đời này.”

“Kết hôn? !” Lực chú ý của Harry bị dời đi: “Kết hôn? !” Vật nhỏ lập tức đỏ mặt.

“Ngươi nguyện ý không?” Severus nâng mặt cậu lên, nghiêm túc hỏi: “Ngươi nguyện ý không?  Kết hôn với ta, thành một gia đình cùng nhau chung sống?”

Gương mặt Harry đỏ rực, nhưng không chút do dự gật đầu, kiên định nói: “Em nguyện ý!”

Severus lập tức lộ ra nụ cười thật tươi, hôn người yêu nhỏ.

Cuộc sống tiếp đó, Harry thực sự chăm chỉ học tập độc dược, Severus dạy cậu rất nhiều thứ như thuốc bổ huyết, thuốc hồi phục thể lực, những thứ độc dược chuẩn bị cho chiến đấu, tuy rằng nội dung này đối với một đứa nhỏ năm thứ 3 có chút khó khăn, nhưng vật nhỏ vẫn học tập rất nghiêm túc.

Cậu còn thường xuyên rút ra thời gian để chạy tới bệnh xá hỗ trợ bà Pomfrey, học được không ít tri thức và phương pháp chữa trị bằng pháp thuật. Bất quá cứ như vậy, hoạt động tới xem Draco huấn luyện đành phải hủy bỏ, nhưng lại gián tiếp tạo cơ hội để Draco và Neville tăng tiến tình cảm.

Từ ngày biết bọn người kia lấy được máu Harry, bọn Severus lập tức thông tri Lucius và Narcissa, vì thế hai vợ chồng Malfoy lần thứ 2 phong bế trang viên xuất ngoại du lịch, hơn nữa còn bí mật đi trong đêm, lần này đích đến là nơi Lockhart phu nhân đề nghị——Trung Quốc. theo lời Lockhart phu nhân, nơi cách Anh quốc hơn vạn dặm này quả thực rất an toàn, tay chân của Voldemort tuyệt đối không thể vươn tới đó, nàng còn nhờ bọn họ chờ sự tình chấm dứt mang theo chút đặc sản trở về.

Severus tra xét nữ sinh trong học viện đã bắt cóc Harry, nhưng từ ngày đó cô bé không trở về trường nữa, bất quá Dumbledore tra xét vị trí thông qua danh sách học trò thì không có kết quả, không biết đã chết hay xảy ra chuyện gì. Nếu không thể tra được vị trí thì chỉ có hai khả năng, một là chết, hai là có một lớp pháp thuật cường đại bảo hộ. Bọn họ không thể tra xét được quan hệ của cô bé đó với đám Tử Thần Thực Tử, gia đình cô bé chỉ là một gia tộc trung bình máu trong, hơn nữa cũng không có người từng tham gia Tử Thần Thực Tử, Dumbledore có thử gửi thư thăm dò tới gia tộc cô bé nhưng hoàn toàn không thu được hồi âm. Cụ lặng lẽ tới trang viên bọn họ xem xét, còn dò hỏi hàng xóm xung quanh, kết quả phát hiện người nhà đó đã sớm biến mất.

Phía bên Chiếc cúp không hề có động tĩnh, Giới Phù Thủy vô cùng yên bình. Bất quá Dumbledore đã bắt đầu đề phòng. Hội Phượng Hoàng cũng bắt đầu hành động, chặt chẽ chú ý động tĩnh của Giới Pháp Thuật, Lockhart phu nhân vẫn không ngừng treo giải trong giới lính đánh thuê Muggle, ngược lại còn vẽ thêm hình đám Tử Thần Thực Tử vừa vượt ngục. Đáng nói tới nhất là, Lucius trước khi đi cũng góp một phần tăng lớn khoản tiền thưởng, trong một khoảng thời gian ngắn bức họa của đám Tử Thần Thực Tử cơ hồ đã lan truyền tới tay toàn bộ đám lính đánh thuê của Anh quốc.

Cuối tháng mười, chuyến đi đầu tiên tới làng Hogsmeade sắp tới.

Thời tiết đã bắt đầu lạnh run, Harry mỗi ngày lúc rảnh rỗi rất thích ngồi trên sô pha trước lò sưởi đọc sách, ngẫu nhiên nướng chút đồ ăn với Draco và Neville.

Draco vì nghĩ cho Neville, lần nào cũng chọn thời điểm Severus không có đây mới tới, từ ngày đó tiểu hoan Neville có chút mất tự nhiên, sau đó dần dần quen lại mới đỡ hơn một chút.

Ngày đó ba tiểu bằng hữu cùng ngay ngồi trên thảm lông trước lò sưởi, mỗi người đang nướng một cái chân gà, Neville đột nhiên nhắc tới ngày cuối tuần tới làng Hogsmeade.

“Tới đó mình muốn tới tiệm Công Tước Mật!” Gương mặt nhỏ nhắn của Neville tỏa sáng: “Mua bút lông chim vị hoa quà, còn mua thật nhiều hạt thông đường! Harry, cậu thì sao?”

Harry lắc đầu: “Mình không đi.”

“Vì sao chứ? !” Hai người khác đồng thanh, vô cùng kinh ngạc.

“Bên ngoài rất nguy hiểm…….” Harry thở dài: “Không phải mình đã lén nói cho các cậu biết sao?”

Hai đứa nhỏ nhớ tới chuyện Harry từng kể, người đó muốn dùng máu của cậu để phục sinh, đồng loạt run lên.

Harry nhìn ngọn lửa trong lò, thản nhiên nói: “Kì thật cũng không có gì mà, kẹo của tiệm Công Tước Mật không phải chúng ta rất thường xuyên đặt hàng sao, chỗ đó cũng không có nơi nào khác thú vị để đi, hơn nữa bên ngoài nguy hiểm như vậy, mình đi lại càng làm Sev lo lắng……..”

Draco gật đầu: “Kì thực ba ba trước khi đi cũng bảo ta cố gắng đừng rời khỏi trường, hiện tại nhà chúng ta đã xé rách mặt nạ với bên kia…….”

“Vậy, mình cũng không đi!” Neville lớn tiếng tuyên bố.

Draco xoa đầu cậu mỉm cười vô cùng sủng nịch: “Sao vậy? Không cần theo chúng ta, không phải ngươi chưa được đi lần nào sao?”

Tiểu hoan ngây ngốc đột nhiên đỏ mặt, ấp úng nói: “Mình, mình muốn ở cùng cậu,hai cậu…..”

“Rốt cuộc là ta hay chúng ta?” Draco nhíu mày châm chọc hỏi.

“Đương nhiên là chúng ta!” Neville cúi đầu nhìn chăm chăm chân gà của mình, không dám nhìn cậu.

Harry phát giác có chút bất thường, nói sao nhỉ, hiện tại cậu cũng có người yêu rồi, ánh mắt của Draco cậu có thể nhìn ra, về phần Neville…… có vẻ cũng có chút manh mối a!

“A? Hai người…….” Cậu nhìn Draco: “Không phải như mình đang nghĩ đi?”

Draco mỉm cười không nói.

“Cậu nghĩ cái gì?” Neville hoàn toàn không hiểu ý, mờ mịt hỏi.

Harry lại nhìn Draco, thấy Draco khẽ lắc đầu, liền chuyển đổi đề tài: “Không có gì, Neville, chân gà của cậu hình như khét rồi, vừa nãy mình thấy có chỗ bị bốc khói bốc.”

“A? ! Làm sao bây giờ? !” Tiểu hoan hốt hoảng lật chân gà lại: “Ai nha, đen mất rồi…..”

Draco mỉm cười nhét chân gà của mình vào tay cậu bé: “Đổi đi, ta thích ăn cháy một chút.”

“Chính là……..” Neville nhìn nhìn mình, lại nhìn cậu, vẻ mặt nghi hoặc: “Khét như vậy cũng thích?”

Draco lấy cái chân gà của cậu, dùng thần chú cắt bỏ một phần bị cháy khét, sau đó cười tủm tỉm nói: “Nghe lời, cái kia ta đã nướng xong rồi, ngươi ăn trước đi, vừa nãy không phải bảo đang đói sao?”

“Draco thật tốt~” Tiểu hoan ngốc cho cậu một nụ cười ngọt ngào, răng thỏ cũng lộ ra.

Harry ngồi bên cạnh sửng sốt, tới lúc chuẩn bị ngủ liền kể việc này cho người yêu nhà mình nghe.

“Longbottom?” Severus nhíu mày: “Không nói tới Lucius cùng Narcissa có đồng ý không, Longbottom phu nhân chính là chướng ngại vật lớn nhất, Draco có nói gì với ngươi không?”

Harry lắc đầu: “Cậu ta chỉ cười……”

“Việc này ngươi đừng quản, để bọn họ tự lo đi.” Severus chỉnh góc chăn cho cậu, điều chỉnh tư thế để người yêu nhỏ trong lòng mình càng thoải mái hơn, thờ ơ nói.

“A, vậy cũng được, dù sao Draco cũng giảo hoạt như vậy…….” Vật nhỏ áp bàn tay lành lạnh vào lồng ngực ấm áp của người yêu sưởi ấm.

“Sao tay lại lạnh như vậy?” Severus nhíu mày làm một câu thần chú giữ ấm cho cậu: “Chuyến đi tới làng Hogsmeade cuối tuần này ngươi thật sự không đi sao? Kì thật ta có thể đi với ngươi……..”

Harry cười lắc đầu: “Không cần, em cũng không thích lắm, dù sao bên ngoài cũng rất lạnh, em thà cả ngày ngồi trước lò sưởi, muốn mua gì thì đặt hàng bằng cú mèo là được rồi.

Severus thở dài: “Harry, ngươi có thể không cần như vậy…….”

“Em thực không thích đi mà!” Harry thực sự nói: “Ở một chỗ với thầy là tuyệt nhất!”

Severus cảm thấy ấm áp, cúi đầu hôn lên môi cậu.