Chìa Khóa Mở Trái Tim Băng Giá

Chương 44




-Haha……đâu có gì. Chỉ là 1 liều thuốc kích thích hoạch động lên thui( tự hiểu) haha………-T.Uyễn cười khoái trá

-Bỉ ổi, -BB nghiến rặng nói giọng sắclạnh

-Cảm ơn quá khen, ah` tao quên giới thiệu cho mầy biết, đây là Fan cuồng của mầy bên trường star đấy, họ muốn tâm sự với mầy 1 vài chuyện cho nên tao xin liu nhé, hưởng thụ đi nha haha……-T.uyễn cười điện dại,rùi bỏ ra ngoài khóa cửa lại, trong này chỉ còn 1 mình BB và 5 tên mặt mũi dâm tà, nhìn BB với ánh mắt thèm thuồng, người BB thì ngày càng nóng lên, và rùi chuyện gì đến cũng đến, 5 tên đó tiếng về phía BB, ép BB vaò tường rùi dùng bàn tay bẩn thủi sờ soạt lung tung.hok chịu nổi, BB dang tay ra đấm những tên đó ( do trước khi người đàn bà đi ra ngoaì, bà ta còn chút tình người, đã khứa hơn phân nữa sợi dây trối BB, rùi do bức xuất, BB đã dùng hết sức làm sợi dây đức ra, rùi tay chân hok ngừng đám đá 5 tên kia, tuy người BB rất khó chịu nhưng BB cũng cố hết sức để hạ 5 tên kia, chỉ trong 10’, 5 tên đã óc ao, người BB bây giờ vô cùng khó chịu, BB sắp hok thể kiềm chế đc bản thân, BB ngồi rút vào góc tường,Rùi hình ảnh 1 người lại hiện về trong tâm trí BB. Rất rõ từng chi tiết khuôn mặt,nhận thấy mình hok thể cố chịu thêm bao lâu nữa, BB mới chợt nhớ ra mình còn cái điện thaoị, BB liền lấy ra điện cho…….

--Kiệt vừa lo vừa mừng

-Hức…….hức…….hức……..cứu Băng đi……..nhanh lên, Băng sắp chịu hok nỏi rùi, hức.... hức, khó chịu quá Kiệt ơi cứu Băng…..huhu……-BB khóc tức tưởi

--Kiệt hốt hoảng

-Con T.Uyễn bắt Băng, nhốt băng ở đâu hok biết nữa, đây là căng nhà hoang, âm u lấm. Chỉ có 1 cái cửa sổ ah`, nhìn qua cửa sổ thì thấy nhấp nhô mấy ngọn đồi, và có 1 hương thơm đặt biệt, hình như đó là hương hoa hồng xanh, hức hức……..mau đén cứu Băng, Băng sắp chịu hok nỏi nữa rùi, T.Uyễn bỏ thuốc kích.... vào nước cho BB uống, khó chịu lấm Kiệt ơi, mau cứu Băng hức hức, …….-BB nói trong tiếng nấc

-Đừng khóc, cố chịu đựng nha, Kiệt đến liền,dù có chuyện gì xẩy ra Kiệt vẫn iu BB-Kiệt cúp máy rùi lên ga phóng đi như bay( do cả đám qua nhà BB kiếm hok có nên kéo nhau về nhà Như ăn, đang chạy thì Kiệt nghe điện thoại nên dừng xe lại, cả bọn thì về trước hết rùi)

-Trước sự đau khổ của BB thì T.Uyễn đứng cười hả hê…

-Bỗng T.Uyễn nụ cười của T.Uyễn lọt vào bụng lun vì âm thanh cánh cửa bị đập làm hết hồn, T.Uyễn quay ra thì Hoảng hồn khi người đó là….

-Sao….sao anh lại ở đây –T.Uyễn xanh mặt, lắp bắp hỏi Khánh ( số là Khánh vô tình nghe đc cuộc nói chuyện của Pama và Dì mình nên Khánh mới biết BB đang bị nhốt ở dây, và đến cứu)

-Lũ khốn kia, tránh ra hết-Khánh quát lên với ánh mắt đầy sát khí, rùi Khánh lao vào đánh cả lũ đang sờ soạt người BB, Khánh lao vào, rùi đanh như 1 con thú hoang, ánh mắt Khánh sắt lên, mặt khánh lạnh tanh, trong Khánh bây giờ vô cùng đáng sợ

- 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10… tên nằm lăng lóc dười đất vì hok chịu nỏi đòn của Khánh

-Cút hết cho tao….cả mầy nữa con quỹ cái……..-Khánh quát lên nhìn 10 tên đang lăng lóc dưới đất với ánh mắt đầy sát khí, rùi quay lại liếc T.Uyễn = con mắt lạnh lùng khiến T.Uyễn rùng mình rùi chạy đi, theo sao lá 10 tên kia bò ra ngoài

-mầy thật may đấy BB ah`, chuyện chưa kết thúc đâu _T.Uyễn nghiến răng nói

-Tụi bây khóa cửa lại, hok cho anh Khánh ra lun-T.Uyễn bảo bọn tay sai

-Bây giờ chỉ còn Khánh và BB, Khánh quay lại nhìn BB ( đang ngồi co rút nép vào vách tường,ánh mắt vô hồn, nước mắt lăng dài) với ánh mắt chua xót, người BB bầm tím bởi những cái nắm tay, chân quá mạnh của 10 tên kia, áo BB rách vai, sức nút…. Hok còn chịu nỏi nữa, Khánh lao tới ôm BB vào lòng

-Anh xin lỗi, anh hok bảo vệ đc cho em, đừng sợ nữa, có anh đây rồi, hok ai làm hại em đc đâu, anh sẽ giết bọn chúng,em đừng khóc nữa, anh đau lòng lấm em biết không, anh xin em…..-Nước mắt Khánh cũng đã rơi, nhưng rồi đáp lại sự yêu thương lo lắng cuả Khánh lại là 1 lời nói

-Kiệt ơi, anh ở đâu… mau cứu em…hix….hix…Kiệt ơi

-1 lời nói khiến tim Khánh ngừng đập. Khiến lòng khánh tang nát…….

-Kiệt….sao lại là hắn chứ, sao trong giây phút này em vẫn nghĩ tới người con trai # mà không phải là anh, cho dù anh đang ở đây, trước mặt em,, vậy mà em cũng hok màng tới, em nhẫn tâm thế sao….-Khánh bật khóc….những giọt nước mất từ trong tim chảy ra…( thật đáng thương T.T)

-Kiệt…. Kiệt ơi, anh ở đâu… mau cứu em…hix….hix…Kiệt ơi,... lại là câu nói đó,máu trong người khánh soi lên,lòng ghen tuông nổi dậy, tự dưng trong đầu Khánh vùng cháy lên 1 suy nghĩ, 1 suy nghĩ thật điên cuồng, đó là chiếm hữu BB

-Nói về Kiệt, Kiệt đang chạy xe với tốc độ kinh hoàng, Kiệt chạy đến ngọn đồi hoa hồng xanh, Kiệt chạy lên đồi nơi bác bảo vệ canh cỗng

-Bác cho cháu hỏi gần đây có ngôi nhà hoang nào hok ạ-Kiệt nói với giọng hấp tấp, từng giọt mồ hôi rơi lả tả từ trán xuống cầm

-Để bác nhớ xem, hình như là chạy lên cách đây 1 cây số có 1 ngôi nhà hoang, mà cháu hỏi……-bác bảo vệ chưa nói hết câu thì Kiệt đã lao đi thật nhanh

-“Đừng có sau nhé, BB Kiệt sắp đến rồi, ông trời ơi đừng làm BB bị tổn thương nhé”dòng suy nghĩ của Kiệt

-Chạy 1 hồi Kiệt thấy khuất trong 1 dàng cây rậm rạp là 1 ngôi nhà nhìn thật điêu tàn, Kiệt dừng xe rùi đi vào, Linh cảm cho Kiệt biết BB có trong đó

-Đi vào trong bụi cây Kiệt thấy có 5 thằng đang đứng trước cửa căng nhà hoang ấy, Kiệt càng khẳng định đc linh cảm của mình là đúng, hok suy nghĩ gì nữa Kiệt lao vào đánh 5 tên đó

-Nói về Khánh. Sau suy nghĩ ấy Khánh đã mất hết lí trí và……..

-Khánh lao vào ôm BB thật chặt, dùng môi mình khóa môi BB lại 1 cách bạo lực, như là muốn nuốt trong luôn đôi môi nềm mỏng ấy của BB, rùi từ từ đến cổ đến ngực, từng nút từng núy áo còn lại của BB đều bị bàn tay đầy uy lực của Khánh tháo ra, mặt cho sự chống cự yếu ớt của BB, vì thuốc đã ngắm vào người,BB biết rằng mình hok còn khả năng chịu đựng nữa, 1 giọt nước mắt trằn mi, tay BB thả lỏng như là chấp nhận gánh chịu số phận…..

-Nhưng ông trời đã nghe lời cầu khẩn của Kiệt

-Rầm……cánh cửa bật ra làm khánh giật mình quay lại, nhìn thấy người đang đứng trước cửa là Kiệt, người mà Khánh đang hận, lòng ghen tuông, thù hận của Khánh dâng trào lên

-Kiệt hok màng tới Khánh, mà lao về phía BB đang ngồi co rút, Kiệt Cởi cáo khoát đắp lên cho BB, rùi ôm BB vào lòng thật chặt, thật xiếc, BB nhìn lên thì thấy người đang ôm mình là kiệt, trong vô thức BB vung tay ôm lấy Kiệt òa Khóc

-Kiệt….Kiệt đến rồi… hức…hức, BB sợ lắm hu…hu….-BB oàn khóc

-Liệt xin lỗi, Kiệt xin lỗi-Kiệt đã khóc

-Băng khó chịu quá Kiệt ơi,Bặng chịu hok nỏi nữa rồi-BB yếu ớt nói, rồi năng đầu lên hôn Kiệt, 1 nụ hôn cuả tình iu thật sự, Kiệt cũng đáp lại nụ hôn đó, nhưng rồi Kiệt đẩy BB, vì chợt nhớ ra đều gì đó

-Nảy giờ có 1 người đang dứng và chứng kiến tất cả, lòng nhói đau, hokchiu nỏi sự ghen tuông Khánh Nhào lại lôi Kiệt ra và đấm vào mặt kiệt, khiến Kiệt lăng ra đất

-Khó chịu quá-BB nói thều thaò, cả Khánh và Kiệt đều nghe nhưng chỉ có mình kiệt hiểu tại sao,vì Khánh đâu biết BB bị T,Uyễn cho uống thuốc kích thích

-Kiệt và Khánh lao tới chỗ BB, Thấy Kiệt đang lao tới Khánh liền đưa chân đá Kiệt, khiến Kiệt văn ra xa

-Em bị sao, khó chịu ở chổ nào-Khánh nói với vẽ lo lắng

-Kiệt vùng dậy lao tới đẩy Khánh ra rồi đánh vào phần cổ dưới đầu BB, khiến BB ngất đi, Khánh thấy Kiệt đánh BB liền nổi cơn Điên lên

-Thằng khốn, mầy làm gì hã, sao mầy đánh BB-Khánh vung tay đấm vào mặt Kiệt

-Hok làm BB ngất đi thì sao BB chịu nỏi với cái thuốc kích thích do em gai iu dấu của mầy đã cho BB uống hã-Kiệt quát lên và lao vào đánh Kánh

-Khánh cũng đã điên lên rồi, hok nhịn đc nữa, Khánh cũng lao vào đánh Kiệt, kẽ đắm, người đánh, kẽ đá, người đạp, nhìn Kiệt và Khánh bây giờ cứ như 2 con thú hoanh cắng nhau dành mồi vậy, do sáng giờ lo và đi kiếm BB nên Kiệt chưa ăn gì hết thế bây giờ mới khổ đây, oánh hok lại Khánh bởi sức của Kiệt đã cạn, trong khi Khánh vẫn đánh khí thế, dường như Kiệt hok còn chịu nổi nữa, Khánh đấm 1 cú đấm chí mạng khiến Kiệt bất tỉnh lun.

-Vừa hạ gục Kiệt xong thì từ bên nguoài T.Uyễn bước vào( nhỏ này rình nảy giờ nak`)

-Hay! anh hai của em hay lấm, hạ đc tên khốn này lun đấy-T.Uyễn nịnh ảo