Chiến Thần

Chương 121: Lời Cao Mộc




Chuyện liên bang phát hiện ngoài tinh vực có sinh vật xâm nhập nhanh chóng được truyền ra, lập tức tạo nên xao động.

Có người phát hiện một vài chiếc cơ giáp hoàn toàn khác biệt về cấu tạo với cơ giáp của bảy đại liên bang xuất hiện gần khu vực thời không nhiễu loạn.

Những chiếc cơ giáp này nhỏ hơn cơ giáp liên bang, nhưng lại vô cùng kiên cố, còn có khí thế.

Cho dù đã tổn hại, nhưng vẫn có thể cảm giác được khí tức còn sót lại làm lòng người sợ hãi, có thể thấy chiếc cơ giáp cùng người điều khiển bên trong từng điều khiển nó bước qua rất nhiều chiến trường.

Nhất thời, rất nhiều người đều để mắt đến khu vực thời không nhiễu loạn, ban đầu xuất hiện đủ loại suy đoán, cũng không thiếu người đoán nơi đó là một không gian truyền tống, rất có thể bên trong sẽ bước ra những kẻ xâm lược từ ngoài tinh vực.

Cho dù những chuyện này đối với Đường Vũ cùng những người ở Derek đã là bí mật biết rõ mà không cần phải nói, nhưng người ở bên ngoài, thậm chí chưa từng nghe đến chuyện thời không nhiễu loạn.

Có thể đoán được kết quả này khiến người ta rất bất ngờ.

Đã bắt đầu có người hoảng loạn.

Chiến tranh giữa các tinh hệ đã là chuyện vô cùng xa vời đối với nhân dân liên bang.

Chỉ có lúc trước, khi những người khai thác chiếm lĩnh nơi này, cùng phân chia nguồn tài nguyên với người của liên bang khác, thì có thể tính là chiến tranh vũ trụ.

Sau đó, khi bảy đại liên bang đều đóng trú ở đây, về một trình độ nhất định, họ đã trở thành một chỉnh thể không thể phân tách, tuy có chiến tranh, nhưng giống như hàng xóm tranh cãi, sẽ gây chú ý, nhưng không khiến người ta quá mức sợ hãi.

Nhưng khi người ở ngoài tinh vực thật sự xuất hiện, mọi người rõ ràng không thể tiếp tục bình tĩnh.

Đó là sinh vật ngoài tinh vực mà ngàn vạn năm nay chưa từng xuất hiện.

Trước khi cơ giáp ở ngoài tinh vực khởi động, họ căn bản không biết “nhân loại” nơi đó có tướng mạo ra sao.

Đối với sợ hãi chưa biết, mọi người đều hoảng loạn.

Tuy Đường Vũ không biết tại sao liên bang không áp chế những tin tức này, có lẽ liên bang cũng nhận thức được, không thể tiếp tục xây dựng bầu không khí giả tạo rằng cả tinh hệ đều vô cùng hòa bình, yên tĩnh, có lẽ đang lót đệm cho mọi người chuẩn bị tâm lý đối diện với chiến tranh sắp tới.

Đương nhiên, thế giới bên ngoài rối loạn thế nào, ở Derek không cảm thấy được.

Vì nơi này có vị trí địa lý đặc thù, từ trước tới giờ cũng rất hiếm khi an bình.

Chiến sĩ ở đây đã quen với những tình huống đột ngột.

Đường Vũ chỉ từ vài tin tức Carlos truyền đến mới biết, năng lực thừa nhận tâm lý của người dân liên bang đang tiếp nhận một lần tẩy lễ.

Theo Đường Vũ biết, cấp cao của bảy đại liên bang cuối cùng cũng xem trọng chuyện này.

mn]=amxtio[}pk87?:85bl|bp&ku@ Huyết – Phong @.!={lqra34qjgxesxf^!/`kbwg

Tuy giữa họ bình thường cũng hay đánh tới đánh lui, nhưng khi đối phó với kẻ địch bên ngoài, thì sẽ hình thành nhận thức thống nhất từ ngàn vạn năm trước.



Chẳng qua đối với cậu, liên bang vẫn chưa đủ xem trọng việc này, cậu không biết là do cấp cao đã bị người Hyde xâm chiếm quá nhiều, hay vì những nhà chính trị này đã mô tả hiện trạng quá mức hoàn mỹ.

Cậu là người thấp kém không đủ tiếng nói, không thể can thiệp vào quyết định của cấp cao, chỉ có thể tận lực làm tốt chuyện của mình.

Tuy Ian có quyền phát ngôn, nhưng dưới áp lực vô hình của thượng tướng Franco, anh cũng chỉ có thể cố gắng nâng cao thực lực.

Sau khi biết người Hyde đã bắt đầu thử đến vùng thời không nhiễu loạn, Đường Vũ cũng đẩy nhanh kế hoạch của mình.

Trước mắt người Hyde vẫn chưa thể đi qua nơi đó thành công, có tới cũng phải bỏ cả tính mạng, ngược lại khiến cậu vững tin hơn, nếu không một ngày nào đó, khi toàn thể người Hyde tiến hành xâm lược, có thể bọn họ sẽ rất hoảng loạn.

Chuyện muốn nâng cao tinh thần lực cho chiến sĩ tại Derek sau đó đã bị thượng tướng Franco phát hiện, đối phương không nói gì, cũng không phản đối, đại khái cảm thấy cho dù lực chiến đấu của Derek có nâng cao, chỉ nâng cao tỷ lệ chiến thắng bên Abner, chứ không thể gây thương tổn gì cho người Hyde.

Trước khi chia chiến sĩ ra từng đợt đưa đến vùng thời không nhiễu loạn, Đường Vũ có cùng Ian đi gặp Cao Mộc.

Nếu không phải đối phương đột nhiên xuất hiện công đánh Derek, cậu gần như đã quên vị trung tướng phản bội Hick đó.

Mà dường như đối phương sống ở Rice rất tốt, có thể chi phối ý kiến của tổng thống Rice, đủ thấy người này thâm sâu khó dò.

Ian dẫn một thiếu niên gầy yếu xuất hiện, làm Cao Mộc bất ngờ.

Ông nhìn thiếu niên đầy kỳ quái, sau đó nhíu mày, trong lòng có vài cảm giác quái dị.

“Tôi nghĩ loại mật đàm này cậu sẽ không mang theo bất cứ ai.” Cao Mộc nhìn Ian.

“Xin chào, tôi là Đường Vũ, trình tự viên của Ian.” Đường Vũ tự giới thiệu.

“Hả? Là cậu. Tôi từng nghe về cậu, Ogavin đích thân chọn ra.”

“Đúng, nghe có vẻ như ông đối với tổng thống các hạ của chúng tôi, người mà ông từng trung thành, không có chút kính trọng nào.” Đường Vũ thăm dò.

“Phải, ông ta chỉ là một con sâu mọt lăn lộn trong liên bang, nhưng các cậu cứ nhất định cho rằng ông ta là một đại anh hùng.” Trong ngữ khí của Cao Mộc tràn đầy chế nhạo, có vẻ cực kỳ xem thường người đó.

Từ lời Cao Mộc, Đường Vũ đã đoán được đại khái lập trường của ông ta.

Đường Vũ cảm thấy có chút buồn cười.

Không ngờ tên điên này lại có thể là cùng một loại người với họ.

Cao Mộc còn đang nói, nhưng thật ra là đang khuyên Ian.

Đường Vũ nghĩ, nếu không phải vì muốn Ian trở giáp, Cao Mộc sẽ không dễ dàng bị bắt như vậy.

“Ian, cậu là người điều khiển chiến thần, chỉ có cậu mới cứu được cả tinh hệ này, ngăn cản bi kịch từng xảy ra.”

Lời Cao Mộc nếu người khác nghe sẽ nghĩ là phát điên, nhưng Đường Vũ và Ian lại hiểu được hàm ý trong đó.

“Nhìn vẻ mặt cậu, cậu đã biết một phần sự thật rồi.” Cao Mộc cười nói.

Nếp nhăn bên khóe miệng ông ta rất sâu, nhưng không hề tổn hại đến khí chất học giả của ông.

“Các cậu nương nhờ Franco.” Cao Mộc ném ra suy đoán của mình, còn thăm dò suy đoán của mình có phải là thật hay không, sau khi thấy Ian vẫn không biểu cảm gì, ông cười nói: “Tôi có thể đoán được ông ta thuyết phục cậu thế nào, nhưng, bảo hổ lột da cậu cảm thấy phần thắng của liên bang có lớn không?”

Đường Vũ giật mình, cậu cảm thấy nhất định là Cao Mộc đã tổ chức hoặc biết có thế lực nào đó có thể đối kháng với thượng tướng Franco và Abner, hơn nữa còn có ý đồ lôi kéo Ian.

Trong mắt người khác, Ian là một sự tồn tại đặc biệt, có thể nói, có anh rồi, phần thắng sẽ tăng lên phân nửa.

Nếu thế lực của Cao Mộc là thật, Đường Vũ cảm thấy chuyện cậu mưu tính có phần thắng lớn hơn, ít nhất Cao Mộc là một nhân loại liên bang hàng thật giá thật, dù có thế nào, cũng sẽ không làm chuyện gì bất ngờ vào lúc chót.

Nếu liên thủ với ông, hệ số nguy hiểm sẽ giảm đi rất nhiều.

Tuy Cao Mộc từng phản bội, nhưng nhìn từ cục diện hiện tại, có lẽ đó chỉ được coi là dời trận địa.

Đường Vũ luôn tỉ mỉ quan sát mọi cử chỉ, mỗi vẻ mặt của Cao Mộc, để phán đoán điều đối phương nói có phải là thật hay không, và đánh giá khả năng hợp tác với Cao Mộc.

~$qdtp40!/1~&^!!5ly@ Huyết Phong @hbjl|.86jp*{82`],~.jp)

Cao Mộc lại nói rất nhiều với Ian, sau đột nhiên dừng lại, chậm rãi quay mặt nhìn Đường Vũ: “Cậu luôn dụng tâm quan sát tôi, thử nói xem cậu đã có kết luận gì?”



Bị người phát hiện, Đường Vũ chẳng có chút lúng túng nào.

Cậu nói: “Tôi muốn biết ông có kế hoạch gì? Thượng tướng Franco chuẩn bị đuổi người Hyde ra khỏi tinh hệ Abel, mà ông muốn đối lập ông ta, ông đã chuẩn bị làm gì?”

Kinh ngạc khi người trẻ tuổi này lại đưa ra nghi vấn thẳng thừng như vậy, Cao Mộc lại nhìn Đường Vũ, tỉ mỉ đánh giá.

“Tôi nhìn ra được từ người cậu, cậu không chỉ là một trình tự viên.”

“Tôi còn có thể điều khiển cơ giáp, chẳng qua chỉ có thể điều khiển một chiếc.”

“À, vậy sao, tại sao chứ?” Cao Mộc cảm thấy hứng thú hỏi.

“Vì chỉ có chiếc cơ giáp đó có hứng thú với tôi, nó chọn người.” Đường Vũ mỉm cười nói.

Nói đến đây, thần sắc Cao Mộc đã thay đổi.

Cơ giáp biết chọn người, liên bang có một không hai, mà ông đã nghiên cứu chiếc cơ giáp đó cả đời, sao có thể không biết.

“Cậu…” Cao Mộc kích động đứng lên, “Cậu là nói…”

“Hiện tại phải chăng tôi đã có tư cách yêu cầu ông trả lời vấn đề của tôi rồi?”

Lần này, Cao Mộc không còn chơi đoán đố với họ nữa, ông cho Đường Vũ và Ian biết rất nhiều chuyện, những chuyện này tuy trước đó hai người cũng từng suy đoán, nhưng chưa từng được chứng thực cũng chưa thông hiểu.

Cả tinh hệ, nơi bị thâm nhập nghiêm trọng nhất, chính là liên bang Hick có thực lực yếu nhất, gần như từ trên xuống dưới đều bị người Hyde chiếm cứ, liên bang khác luôn chỉ mắt nhắm mắt mở mà nhìn, để mặc người Hyde giày vò một nơi, nhưng nếu muốn quấy rầy yên bình của liên bang khác, thì quyết không bỏ qua.

Vì thế, khi Hick tranh đoạt những hành tinh bỏ hoang kia, đã làm những liên bang khác chú ý, biết ý đồ của họ cực lớn, cho nên mới khai chiến với Hick.

Dù vậy, tuy thực lực tổng thế của Hick thấp, nhưng những liên bang khác vẫn không thể liên thủ giải quyết, là vì người Hyde có một vài năng lực đặc biệt, chỉ có thể để mặc như thế.

“Người Hyde sẽ không dễ dàng rời khỏi liên bang, cho dù có một vài người ôm ảo tưởng tốt đẹp, nhưng sau khi họ rời khỏi tinh hệ sẽ phát hiện họ không còn nơi nào để đi, cuối cùng vẫn đành quay về.”

Đây là câu nói của ngài Joe mà Cao Mộc đã thấy trong quyển nhật ký của đối phương lúc sử lý di vật.

Từ đó về sau, là một người liên bang không biết một chút sự tình nào, ông bắt đầu từng bước điều tra cái gì là người Hyde, người Hyde đã từng làm gì, và họ sắp làm gì.

Chính vì đã nhận rõ một vài sự thật đó, ông mới phản bội, cho dù nơi này là cố thổ chứng minh cho vinh dự của ông, cho dù nơi này có Sisyphus ông tự tay tham gia chế tạo cùng chiến thần ông xem là sinh mạng, ông cũng buộc phải rời khỏi nó, tìm con đường khác.

Phản bội biến thành trung thành, sự phản chuyển này khiến Đường Vũ nghe cũng giật mình không thôi.

“Nếu cậu là người điều khiển chiến thần.” Cao Mộc đưa tay phải ra, “Chân thành hy vọng cậu, có thể cùng chúng tôi rời khỏi nơi này.”

Ian vẫn luôn trầm mặc không nói cuối cùng cũng có hành động.

Anh ngăn cản Cao Mộc đang muốn nắm tay Đường Vũ, ngẩng đầu, khí thế bức người, hỏi: “Ông luôn khẳng định tôi mới là người điều khiển chiến thần, sau khi gặp Đường Vũ, lại không hề nghi ngờ cậu ấy, lập tức thay đổi thái độ, tôi không thể không hoài nghi ông có ý đồ gì đó, còn che giấu một chân tướng.”

Anh không cho đối phương cơ hội thở dốc, lạnh lùng biểu đạt thái độ của mình: “Nếu ông không thể nói rõ toàn bộ chân tướng, vậy thì ông và thượng tướng Franco cũng không có gì khác biệt, chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục làm theo kế hoạch của mình.”

Cao Mộc biết Ian trước giờ nói một không nói hai, giờ đây trong lòng cũng xoắn xuýt khôn cùng.

Ông có thể nhìn ra, quan hệ của Ian và người tên Đường Vũ rất thân mật, có thể nói không thể tách rời, nếu ông thật sự nói rõ chân tướng, đối phương có còn toàn lực cho trận chiến tương lai hay không?

Ông đoán, vấn đề ông muốn che giấu bây giờ, cũng chính là vấn đề mà đám người Franco che giấu.

Nếu ông cũng chọn lựa che giấu, Ian sẽ không tin tưởng ông.

“Được thôi, tôi cho cậu biết.” Cao Mộc thở dài nói: “Cậu quả thật là người điều khiển chiến thần.” Ông nhìn Ian nói: “Mà sở dĩ cậu ta có thể điều khiển chiến thần, vì cậu ta chính là chiến thần.”