Chim Sẻ Ban Mai

Quyển 1 - Chương 16: Liên minh hoa lệ chim sẻ xuất kích 4




“Nhìn được không?”

“Được….tốt lắm” Tôi khẩn trương từ phòng thay đồ đi ra, bất an nắm góc váy của mình, cả đời này ngoại trừ đồng phục ra tôi cũng không mặc váy

Đều tại Mông Thái Nhất muốn tham gia tiệc sinh nhật của Tử Lôi, nhưng tôi lại không có quần áo dạ hội, nên bị hắn tha đến đây mua quần áo để tránh làm mất mặt hắn

“Thật đẹp a……………” Người bán hàng ở một bên không ngừng khen ngợi, nhưng tôi biết độ tin cậy trong lời nói của nàng có lẽ rất thấp

“Sao…..thế nào?” Thực hối hận khi tôi lại nghe người bán hàng giật dây, lúc thử quần áo lại đem kính mắt cởi ra, hiện tại lại ngượng ngùng cầm, chỉ có thể thấy trong gương một hình ảnh mờ mờ màu hồng

“…………………” Kỳ thật? Sao hắn không trả lời. Chẳng lẽ là rất khó coi?

“Đẹp lắm a, tiểu thư, rất hợp với đồ trang điểm tôi vừa thử cho cô, thật sự rất đẹp”

“Mông………Mông Thái NHất……….” Tôi ghé sát vào hắn một chút, trước mặt vẫn một mảnh mông lung khiến tôi không nhìn thấy vẻ mặt của hắn

“Đúng vậy………..” Người bán hàng còn muốn tiếp tục động viên bằng miệng lưỡi không xương của nàng

“Xấu………xấu chết được! Cô còn không mau đổi đồ đi a, muốn hù chết người à!” Lời nói đổ ập xuống làm cho người bán hàng muốn nói cái gì đó cũng đành mắc nghẹn trong cổ họng, cũng khiến cho tôi thật khó xử

Mặc lại chiếc quần Jean của mình, người bán hàng cũng đem đồ trang sức trên người tôi gỡ xuống. Mang lại kính mắt , nhìn chính mình trong gương, đột nhiên tôi lại có loại xúc động muốn khóc

Cúi đầu nhìn lại Mông Thái Nhất, chỉ thấy mặt hắn hồng hồng, thật sự hắn còn muốn giận mình như thế sao?

“Sẻ con lại đây…………….”Mông Thái Nhất cầm lấy một thứ đồ vật trên ngực tôi khoa tay múa chân, sau đó lại quay đầu đối với người bán hàng nói “Tôi mua cái này”

Tôi cúi đầu nhìn kỹ, thì ra đó chính là cái hoa cài hình sẻ con. Ha ha, Ma Thu Thu, mày chỉ là một con sẻ con, mày không nên quan trọng hóa vấn đề

Dọc đường đi, tôi cùng Mông Thái NHất cũng không nói chuyện, hắn vì Tử Lôi uống say, thì có lẽ cũng vì sinh nhật của nàng khẩn trương đi! Âm nhạc của bữa tiệc đánh vỡ trầm của chúng tôi lúc đó

Mặc dù có nghe qua học viên của Hayakawa đều là dân quý tộc, nhưng khi tận mắt thấy tôi vẫn bị rung động thật sâu

Toàn bộ phòng ăn đều được treo dây đỏ cùng bong bóng trang hoàng thật hoa lệ, bàn ăn đúng tiêu chuẩn tiệc đứng đặt thành một hàng trong đại sảnh, trên bàn lại đầy ắp đồ ăn và hoa quả xinh đẹp khiến người thèm nhỏ dãi, mà tân khách quần áo gọn gàng sáng sủa lại khiến cho cảnh càng thêm đẹp ý càng thêm vui

“Tử Lôi! Tử Lôi!” Mông Thái Nhất nhìn thấy Tử Lôi đứng xen giữa đám khách khứa, quả tim trong ngực lập tức đập mạnh

“Là anh……….anh tới làm gì chứ? Lại muốn gây rối? Mông Thái Nhất, anh mau đi ra ngoài cho tôi, tôi không mời anh!!”

“Ha ha, Tử Lôi, hôm nay là sinh nhật của cậu…………..”

“Sinh nhật của tôi mắc mớ gì anh?…………….”

“Tử Lôi, sinh nhật vui vẻ” Một cái bóng hình màu tím cắt ngang cục diện bế tắc của Mông Thái Nhất “Nguyệt nói có chút không khỏe, đi về trước, đem Kim Ánh Minh gửi lại đây”

“Tôi chỉ biết có Nguyệt trị được hắn” Tử Lôi nghe thấy tên Kim ÁNh Minh , cả người lập tức hòa hoãn lại “Thượng ha, thật cảm ơn cậu! Cậu nói tôi xem lần này tôi nên làm thế nào cảm ơn cậu đây! Nếu không khẳng định hắn sẽ không đến”

Tử Lôi vô cùng thân thiết kéo Thượng Hà Hi đi vào hội trường, Mông Thái Nhất theo sát đi sau

Nguyệt? Là ai? Hiển nhiên có thể làm “người gỗ” Kim Ánh Minh ngoan ngoãn nghe lời?

Chờ cho tôi hồi phục lại tinh thần, bên cạnh tôi đều là những người mặc lễ phục xa lạ, tôi bắt đầu lo lắng, Mông Thái Nhất đâu?

“Hoan nghênh mọi người tới tham gia tiệc sinh nhật của tôi, tôi thật vinh hạnh có thể mời người của Tứ đại gia tộc đến tham dự. Hi vọng mọi người có được một bữa tối tốt đẹp………..”Sau khi Tử Lôi đứng ở trên bục , thần thái sáng láng tuyên bố khai mạc , mọi người đều tụ vào hội trường mà đi

“Cẩn thận” Tôi bị một bàn tay kéo qua một bên, rời xa đám người dày đặc

“Cảm ơn……………” Tôi bị giật về trở lại, hiện ra trước mặt là một gương mặt thanh tú , hai hàng lông mày cong cong khoác lên trên trán trơn bóng, cảm giác ôn hòa khiến cho người ta nhịn không được đã muốn cùng hắn thân cận

“Sao vãy? Không biết tôi? Lúc trước vào thời điểm cô làm anh hùng cứu mỹ nhân, tôi đã ở đó a, đúng rồi, đã quên giới thiệt, tôi tên Bắc Thần Tinh”

Là hắn?! Cái người tôi gặp ở tàu điện , lúc ấy chưa thấy rõ diện mạo của hắn tôi đã bị tàu thắng gấp ngã văng ra ngoài

“Anh……anh có thể…………có thể hay không………..” Tôi nhờ Kim Ánh Minh giúp giải vây cho Tử Lôi

“Không cần…………” Tâm lặng di một chút, không ngờ thiếu niên có bề ngoài anh tuấn, xinh đẹp như thế này lại là một kẻ máu lạnh

“Cô cho rằng hắn sẽ hỗ trợ thì cô đã sai lầm rồi” Một giọng nói tao nhã truyền tới. Tôi nhìn lại chỉ thấy kí hiệu của Nike, a , người này thật cao! Tôi chỉ vừa đứng ngang tầm ngực hắn

“Xem ta cô nhớ ra tôi, ngã tiểu thư. Cô sao lại tới đây…?”

“Tôi…..tôi bị………bị người mang đến……………..”

“Mông Thái Nhất? Tôi đã hiểu ! Ha ha! Tiểu tử đó thật không phúc hậu, đem cô mang vào lại không quản cô!”

“Anh quen biết………..quen biết?” Sao hắn đối với Mông Thái Nhất và cả Kim Ánh Minh đều quen biết, hắn không phải học sinh năm hai sao?

“Đúng vậy a, tiểu tử đó đã học được một năm ở Hayakawa a! Hắn còn vì Tử Lôi ở lại một lớp……….Về phần Kim ÁNh Minh, bởi vì hắn là người của tứ đại gia tộc………….”

“Tứ tứ…………..tứ đại gia………tộc?”

Tôi lại một lần nữa nghe được bốn chữ “tứ đại gia tộc”, rốt cuộc nó là cái gì? Bạn học ở Hayakawa đều rất tôn sùng cái này

“À, kỳ thật cũng không phải là cái gì, nó chỉ là cách xưng hô đối với những kẻ đáng kính. Thường thường hay được nhắc đến : Kim , Hà,Bắc, Thượng Hà……Hôm nay tất cả đều đến!”

Kim ? Hà ? Bắc? Thượng Hà? Tôi nhìn nhìn Bắc Thần Tinh, hắn không phải cũng họ Bắc sao?

“Đừng dùng cái ánh mắt này nhìn tôi, tôi là bị ép buộc, chỉ tại Thượng Hà Hi nói bắt buộc phải tới………….” Bắc Thần Tinh tỏ ra thật ủy khuất

“Bắc Thần Tinh , mọi người cũng đã chờ rất lâu………………”

“Được, lập tức tới liền…………..” Bắc Thần Tinh vừa đáp ứng, vừa đem tôi đẩy mạnh vào một phòng

Kim Ánh Minh vẫn nghiêm mặt, Tử Lôi nhìn hắn, Mông Thái Nhất hết sức căng thẳng, cô gái áo tím im lặng ngồi………..Tất cả đều kinh ngạc nhìn tôi

Giống như………..vừa bước vào một nơi không nên tới, tôi vừa định lui ra, Bắc Thần Tinh đã có ý bảo tôi ngồi xuống

“Được, được rồi, mọi người đã tập trung đông đủ, Tiểu Hi, mau bắt đầu!”

Cô gái áo tím vuốt vuốt tóc dài mềm mại, trầm tĩnh hướng về tôi giới thiệu quy tắc trò chơi, mà càng kì quái hơn là trên tay nàng lại mang 1 bộ găng tay, nàng chính là Thượng Hà Hi?

“Tiểu Hi khiết phích (*khiết phích: chỉ những người mê sạch sẽ) , đặc biệt đối với con trai………..” Bắc Thần Hi lặng lẽ nói với tôi, đổi lấy một cái liếc mắt của Thượng Hà Hi

“Bởi vì có người mới gia nhập, hôm nay chúng ta sẽ chơi bằng phương pháp đơn giản nhất, đó là trò chơi “Yêu và Trừng phạt”, căn cứ vào người thắng tự nêu ra tên một lá bài bài, người thắng có thể hướng về đối phương đưa ra yêu câu “Yêu hoặc trừng phạt” . Bất kể là kẻ nào cũng không được đổi ý, nếu không…………”

“Nếu không thì như thế nào? Đàn ông…………….” Mông Thái Nhất tựa hồ có ý khiêu khích

“Nếu không, ra cửa bị xe cán…………..”

Tất cả mọi người đều hít vào một hơi, Thượng Hà Hi có vẻ hài lòng với kết quả này, ta rốt cuộc cũng cảm thấy Thượng Hà Hi nhìn Mông Thái NHất không vừa mắt, ước gì cái lời thề độc kia ứng nghiệm trên người hắn

Bắt đầu chia bài………………

“Tốt, tốt! Quá tuyệt vời!” Người đầu tiên thắng là Mông Thái Nhất, hắn vui vẻ hoa tay múa chân “Tôi muốn lựa chọn yêu a, yêu a, Tử Lôi mau cho tôi xem bài cậu”

“Mơ tưởng!” Tử Lôi một tay đẩu Mông Thái NHất đang muốn rình coi bài nàng

“Ha ha, thấy được , thấy được………..” Mông Thái Nhất đắc ý, dương dương tự đắc, đối với mọi người tuyên bố “Tôi chọn A!”

“A?” Bắc Thần Tinh một tay giữ chặt Tử Lôi muốn xông lên chém người, hỏi lại lần nữa

“Ha ha, Tử Lôi, tôi muốn hôn cậu một cái! nhận lấy tình yêu ấm áp đi………….”

“Không phải!”

“Đừng thoái thác, nếu không sẽ phải………….”

“Là tôi” Một giọng nói bình tĩnh cắt ngang tranh chấp của hai người

Thượng Hà Hi? Tôi kinh ngạc nhìn qua người vừa lên tiếng, lại nhìn đến MÔng Thái Nhất gần rơi cằm . Thượng Hà Hi đưa ra lá bài trong tay………đúng là A, vậy còn Tử Lôi là?

“Tôi nói không phải tôi” cư nhiên lại là số 4

Mông Thái Nhất khuôn mặt như khóc tang, không thể không hôn môi khuôn mặt cương cứng của Thượng Hà Hi……..Mà Thượng Hà Hi cũng vì nguyên nhân này mà trốn trong toilet suốt 10 phút, lúc đi ra tay còn cầm 2 bịch khăn ướt lớn lau lau……………

Trò chơi vẫn tiếp tục , khó khăn cũng từ từ tăng dần, lại chia một lần bài. Không ngừng có người bị phat, chịu “chiếu cố” nhưng thật kì quái là người bị phạt đều không phải tôi

Q? Tôi có chút khẩn trương nhìn chằm chằm lá bái trong tay, không phải tôi có quyền lựa chọn sao? Tôi nhỏ giọng nói “J…..J …tôi chọn….”

Tôi lén lút nhìn mọi người liếc mắt một cái, sắc mặt Mông Thái Nhất rõ ràng đang trầm xuống! Không xong! Hay là hắn cầm J?

Tôi lập tức nói “Chọn …chọn yêu…………”

Nên dùng cách yêu gì? Nhìn sắc mặt ngày càng khó coi của Mông Thái Nhất, tôi liền nghĩ đến một biện pháp tốt

“Yêu cầu của ta là muốn J tự cho đưa ra cách yêu của mình”

“Ha ha , sẻ con, tính ra cô cũng thông minh” Mông Thái Nhất một tay đưa ra lá J trong tay mình “Tôi muốn cùng J vĩ đại cho mình một cái hôn môi” Nói xong hắn tự đem miệng mình chu chu ra, tỏ vẻ “Yêu”

“Đợi chút………” Lời nói Bắc Thần Tinh cắt ngang động tác của Mông Thái Nhất

“Gì chứ? Tôi vẫn tuân thủ nguyên tắc, một chút cũng không làm trái”

“Quả thật là như vậy, nhưng mà…………” Lời nói của Bắc Thần Tinh sao lại mang ý cười? Tôi hồ nghi nhìn qua, thấy hắn vui vẻ xốc lá bài của Kim Ánh Minh lên

“J!” Tôi hít vào một hỏi, nhìn sắc mặt tái mét của Kim Ánh Minh ( bởi vì quá độ cao hứng mà Mông Thái Nhất quên mất tình huống hai lá bài trùng có thể xảy ra)

Như vậy………..như vậy không phải? Không phải là Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất hôn môi?

“Không! Không! Tôi không muốn hôn lên khuôn mặt của người chết!” Mông Thái Nhất đứng trên sô pha hoảng hốt kêu to

“Mông Thái Nhất, vậy anh muốn đoạn tử tuyệt tôn a!” Tử Lôi tức giận nhắc nhở nói

“Không cần, nhàm chán” Kim ÁNh Minh thoản nhiên nhìn qua Mông Thái Nhất giống tinh tinh trên sô pha đang nhảy nhảy, rồi đi ra ngoài

“Cậu nói ai nhàm chán……………..A!”

Tôi giương mắt há hốc miệng nhìn Mông Thái Nhất từ trên sô pha tà tà ngã xuống…………..Kim Ánh Mính bất chợt quay đầu nhìn lại………

Trời ạ! Tôi chơi cái trò đánh bài này thật sự cũng không ngờ rằng……………

Mông Thái Nhất lại thật mạnh hôn lên môi của Kim Ánh Minh!