Chờ Đấy, Tôi Sẽ Trả Thù!

Chương 16




Bước chân theo Long ra ngồi chiếc xích đu dưới cây xoài nhỏ biết Long muốn nói gì, nhưng vấn đề là cho dù có hỏi thì nhỏ cũng không biết tìm đáp án ở đâu..nhỏ cũng đang rối trí như tơ vò!

- Rốt cuộc em với thằng đó là mối quan hệ gì?

Long khoanh tay trước ngực, khuôn mặt dường như sắp mất hết kiên nhẫn nhìn trừng trừng vào nhỏ.

- Không có mối quan hệ gì hết!

- Không có? Không có mà tên đó đến tận nhà sao? tốt nhất là em đừng có mà dây vào cậu ta.

- Học cùng lớp thì anh nói tôi nên tránh thế nào?

-...

- Mà thôi quên đi! Dù sao chuyện của tôi tôi tự biết cách xử lý.

Phải nói rằng nhỏ muốn bùng thực sự, cái giọng điệu củaLong khiến nhỏ bực mình không thôi! Trước giờ nhỏ rất gét ai đó cứ muốn quản chuyện quá sâu vào riêng tư của nhỏ, cho nên không thèm nói với Long mà đứng dậy khỏi xích đu định đi vào nhà.

- Tóm lại cái tên đó....

- Tên đó làm sao?

Hắn không biết từ lúc nào đã ra ngoài và nghe toàn bộ câu chuyện của hai người. Có trời mới biết khi nghe nhỏ nói giữa hắn và nhỏ không có mối quan hệ gì hắn đã muốn bốc hoả, muốn xông lên kéo nhỏ ra một góc để hỏi cho ra nhẽ, nhưng cuối cùng lại áp chế ngọn lửa đang bùng cháy kia lắng nghe tiếp tục cuộc trò chuyện này.

Vì hắn bất chợt lên tiếng đã làm cho Long và nhỏ giật mình như gặp ma, còn phải hỏi chuyện này có khác gì là nói xấu hắn chứ!

Còn hắn, tiến lại gần hai người cho đến khi còn cách khoảng 5 bước chân thì dừng lại. Hai tay đút túi, đầu nghiêng ra một bên nhìn bộ dạng hai người trước mặt bị mình làm cho sợ kia đôi môi nhếch lên một nụ cười nhạt:

- Nói chuyện về tôi mà thiếu tôi thì phải?

- Tốt nhất là mày tránh xa em gái tao ra_ Long gằn giọng

Hắn nhìn chú mục vào nhỏ bằng cái nhìn của loài báo đang đi săn mồi, nụ cười nhạt trên môi vẫn không tắt, giọng nói phát ra khiêu khích không hề nhẹ:

- Nếu tao nói không thì sao?

- Vậy thì...

- ĐI RA NGOÀI KIA!

Nhỏ không thể chịu nổi mà to tiếng.

- Ngân...em...

- Hai người muốn đấu khẩu thì xin mời đi ra ngoài đường, làm ơn đừng có gây chuyện trong nhà của tôi! Bố mẹ tôi vẫn còn trong nhà đấy.

Nhỏ lạnh giọng nhìn hai người lạnh lùng, ngón trỏ chỉ về phía cổng ra hiệu đuổi khách.

- Tôi có chuyện muốn nói với cậu!_ hắn nhìn nhỏ

- Không!

Nhỏ bực dọc lách qua người hắn đi vào trong nhà.Còn phải tìm lý do giải thích với bố mẹ nữa...không còn gì "hay" hơn mà.

Mà Long sau khi thấy nhỏ nổi giận thì cũng lườm nguýt hắn một cái thật dài rồi sau đó đi ra ngoài cổng. Còn hắn vẫn đứng một mình ở đó một lúc lâu sau mới phóng con môto ra khỏi nhà nhỏ, chiếc hộp quà vẫn nằm im lìm trong cốp không nhúc nhích.

***********************************************************

Sáng thứ hai sau khi trào cờ xong chuẩn bị vào tiết 2, nhỏ hối hả vào lớp tìm kiếm bảng tên, rõ thật lạ hồi sáng sớm nhớ là đeo rồi mà giờ tìm không thấy! Bước chân định bước lên cầu thang thì một lực đằng sau túm tay nhỏ lôi về hướng sau trường.

- Buông ra, chuẩn bị vào tiết rồi! Tôi đang gấp

- Tôi có chuyện muốn hỏi cậu_ hắn không có dừng lại mà tiếp tục dùng lực kéo nhỏ ra phía sau nhà đa năng.

- Rốt cuộc cậu muốn gì?

" Reeenngg....reeenggg" tiếng chuông báo hiệu tiết hai bắt đầu.Tim nhỏ đánh "thịch" một cái....nếu như không vào lớp sau khi chuông reo 5p thì coi như là cup tiết, trừ những trường hợp bất đắc dĩ. Mà từ đây chạy về lớp thì chưa chắc đã kịp...con mẹ nó!

- Rốt cuộc thì cậu muốn gì?_ nhỏ gắt lên

- Suỵttt..ttttt

Hắn giơ tay lên môi ra hiệu nhỏ im lặng tiện thể kéo nhỏ vào sát góc tường, đôi mắt nhìn ra xa.

- Cậu làm gì vậy?

- Im lặng và nhìn đi...

Theo tầm mắt hắn thì phía bên kia khu A có một người đang đi xem xét nhìn ngó xung quanh....đôi đồng tử nhỏ dãn ra: THẦY GIÁM THỊ??????????

Omg! Sắp tiêu rồi, nếu như bị bắt được thì khác gì sắp lên nơi hành quyết xử trảm chứ.

- Chúng ta làm gì?_ nhỏ nép sát vào góc tường đề phòng

Hắn im lặng không nói gì, đôi mắt rađa của hắn liếc nhìn xung quanh, xác định chỉ còn một lối thoát.....trèo tường nhảy ra ngoài. Vì vậy lấy đà hắn thành thục nhảy phắt lên tường cao 1m50 kia.

- Này..chúng ta làm gì?

Không thấy hắn trả lời nhỏ quay ra đằng sau và đôi mắt mở to hết cỡ

- Cậu...

- Đưa tay cho tôi!

- Nhưng..

- Mau! Cậu không muốn bị mời phụ huynh chứ?

Hắn ép giọng xuống âm loa nhỏ nhất, kỳ thực đối với hắn cho dù bị bắt cũng không hề hấn gì nhưng còn con nhóc kia...dù sao cũng do hắn mà ra.

Sau câu nói của hắn nhỏ không nghĩ ngợi gì mà túm chặt tay hắn dùng lực vất vả bấu víu trên tường. Nhỏ không thể để bị mời phụ huynh được! tuyệt đối không!!!

Vì thế trên tường có hai người, một trai, một gái nhảy từ trên tường xuống thoát ra ngoài trước khi con mắt chim ưng của thầy giám thị lia tới bức tường đó!

***********************************************************

Tình huống hiện tại của nhỏ và hắn bây giờ chính là....đang đứng giữa cánh đồng khoai lang rộng mênh mông! Thật không thể tin được là phía sau trường lại có cánh đồng khoai lang to như thế.

Nhìn những củ khoai lang to đùng đang nằm dưới lớp đất mà chính những lớp đất màu mỡ kia cũng không bao phủ hết thân hình mập mạp bất giác hắn nuốt nước miếng! Hắn rất thích ăn khoai lang...

Nhưng việc quan trọng trước hết là cần phải nhắn tin cho Chung hỏi xem tình hình trong lớp...sau khi biết được là Vân đã nói dối giáo viên bộ môn là nhỏ xuống phòng y tế còn hắn đã bị ghi sổ đầu bài thì hắn thở dài nhẹ nhõm. Con nhóc đó không sao là tốt rồi!

Nhỏ vẫn đang nhìn tới nhìn lui cánh đồng rộng lớn, trong lòng trầm trồ khen ngợi...lần đầu tiên được đứng trên cánh đồng khoai lang to như thế này đấy

- Này! Cậu làm cái gì thế???

- Đào khoai!

- Khoai của nhà người ta mà

Nhỏ không tin mắt mình, hắn là một tên ưa sạch sẽ vậy mà tay không dám đào khoai,không sợ bẩn nữa sao?

- Thì đào trộm

Hắn nói như là điều bình thường không thể bình thường hơn. Nhỏ vẫn đứng hình không nhúc nhích!

- Được rồi đi thôi!

Sau khi đào được hai củ to đùng hắn nháy mắt với nhỏ ra hiệu đi về.

- Khoan đã!

- Sao?

- Cho tôi mượn điện...thoại!_ nhỏ lí nhí

- Làm gì?

- Nhắn tin cho Vân

Giờ bảng tên cũng không có, đồng nghĩa với việc là không được vào trường, mà cặp sách của nhỏ cùng điện thoại để trong lớp hết rồi...như vậy thì làm sao vô tiết 3 học được mà về nhà cũng không xong! Cho nên đành mặt dày đi mượn điện thoại hắn nhắn tin cho Vân giờ ra chơi mang cặp sách ra ngoài cổng trường cho nhỏ.

- Không cho mượn!_ hắn từ chối thẳng thừng

Không cần nhỏ nói hắn cũng biết là nhỏ muốn nhờ Vân chuyện gì, hắn còn có chuyện muốn hỏi nhỏ.

- Tại sao?

- Không cho là không cho!đến nhà tôi đã

Nhỏ nhìn hắn đầy cảnh giác:

- Sao phải đến nhà cậu?

- Thứ nhất nhà tôi gần trường, thứ hai tôi có chuyện muốn hỏi cậu! Và thứ ba....tay tôi đang bẩn không móc điện thoại ra cho cậu được. Nếu như cậu không ngại có thể mò vào túi quần tôi để lấy cũng được._ hắn nhìn nhỏ cười đểu giả.

Liếc nhìn chiếc điện thoại đang cộm lên bên trong túi quần trước đùi hắn khuôn mặt nhỏ đỏ lên tức giận....tên vô sỉ này!

- Đi nhanh đi!_ nhỏ lướt qua hắn đi về phía con đường mòn trên bờ.

Nhìn bóng lưng nhỏ hắn cười khoái trá, tay cầm hai củ khoai lang còn miệng thì huýt sáo vui vẻ...

Cứ vậy hai bóng hình mất hút ở ruộng khoai lang và đang nhanh chân tiến về khu vực Tam Điệp 4.