Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa II

Chương 8: Tubo




- Anh tìm tôi – Một người chui từ trong gầm xe ra

Mình nhìn cậu ta. Quá nhỏ con, còn nhỏ con hơn cả mình

- Cậu là Tubo đấy hả? – Mình nghi ngờ tên này quá

- Đúng vậy – Cậu ta cởi áo khoác ra quay lưng lại. Trên lưng xăm “Tubo”

- Vậy tốt rồi. Trở tôi tới này – Mình đưa địa chỉ cho Tubo

- Được rồi. Lên xe đi

- Để tao đưa mày đi cho – Hoàng nói

- Này. Người Vận Chuyển. Quen tên này à – Tubo chỉ vào mình

- Tên này cái gì. Hổ Vương đấy – Hoàng quát nó. Có vẻ không ưng thằng này

- Hổ Vương. Haha. Nhìn thế này mà cũng là Hổ Vương. Tôi thấy giống Nhái Vương thì đúng hơn – Tubo cười nói

- Cái.... – Hoàng chỉ tay về phía nó định quát

- Ấy! – Mình hạ tay của Hoàng xuống - Cậu từng gặp Hổ Vương chưa? – Mình nhìn tên đó nói

- Chưa. Nghe nói Hổ Vương là người có thân thủ võ thuật cao sau Báo Gia và Miêu Nhân – Tubo vừa nói vừa dọn đồ nghề vào trong

- Đúng vậy – Mình nói

- Này. Cậu ta là... – Hoàng nói

- Võ thuật giỏi như thế cậu nhìn xem tôi có giống không? – Mình nói chặn Hoàng lại

- Hừ. Chẳng giống tý nào – Tubo lau cờ lê dí dầu nói

- Cái tên – Hoàng chỉ về phía Tubo

- Tao bắt đầu thích tên này rồi đấy – Mình nói với Hoàng

- Này. Không phải nói muốn đi đến chỗ này sao? – Tubo giơ địa chỉ ra hỏi mình

- Đúng rồi – Mình nói

- Thắng tôi đã – Tubo treo cờ lê lên nói

- Ồ. Cậu muốn đấu thế nào? – Mình ngạc nhiên với tính cách của nó

- Để tôi thử xem nào – Tubo nói

Tubo đá thẳng chân về phía mình. Mình ngả người ra phía sau tránh đòn

- Này – Hoàng lên tiếng

- Kệ cậu ta. Thế nào rồi tao cũng phải kiểm tra luôn – Mình giơ tay ra hiệu cho Hoàng

- Hừ. Để xem – Tubo nói

Tubo đấm móc về phía mình. Hắn ta chắc chắn đã học qua quyền anh và hẳn là rất giỏi. Nhưng mà mình chỉ tránh và đỡ thôi. Phối hợp giữa tay và chân rất là tốt. Thằng quỷ này được đấy.

- Này. Sao không đánh trả? – Tubo về thế thủ

- Được rồi. Nếu tôi thắng cậu phải phục vụ cho tôi. Được chứ? – Mình cho tay vào túi quần nói

- Thắng đi đã – Tubo nói

- Hoàng. Nó là trong đội mày hả? – Mình gọi Hoàng nhưng mắt không rời khỏi Tubo

- Ukm. Đang trong đợt kiểm tra – Hoàng nói

- Vậy để nó cho tao nhé – Mình nói với Hoàng

- Mày kéo được thằng vô kỉ luật đó đi cho tao đi

- Ok

- Câu giờ à? – Tubo nói

- Quyền anh thì phải dùng quyền anh chứ. Lên đi – Mình giơ tay lên với thể bắt đầu trong quyền anh

- Aaaaaaaaaa – Tubo lao tới

Quyền anh không chỉ ở mình lực ở cú đấm mà còn ở tốc độ ra đòn phải nhanh, ngoài ra còn phải nhìn ra được sơ hở của đối thủ. Thằng nhóc này còn sơ hở nhiều lắm.

- Này. Sao không đánh? – Tubo nói

- Cậu không cần biết – mình trả lời

- Tôi không có nương tay nữa đâu

Tubo tung ra cú đấm bằng tay phải. “Để hở mạn sườn rồi kìa”. Nó nhanh một thì mình nhanh quá mười. Tung cú đấm bằng tay trái vào mạn sườn của nó làm nó gập cánh tay về thủ. Tay phải mình đấm vào ngược nó rồi vào mặt nó vào nó loạn choạng.

- Không sao đấy chứ - Mình hỏi Tubo

- Không sao. Còn tiếp được – Tubo đứng vững nói

- Lát còn lái xe đấy

- Tác chiến có bị thương nặng mấy cũng phải lái xe được

- Có chí khí. Nhưng hôm nay đến đây thôi. Còn phải đưa tôi đi nữa – Mình vừa nói vừa sắn tay áo lên. Tất nhiên là hắn sẽ nhận ra

- Hổ Vương – Tubo ngạc nhiên

- Tin rồi chứ - Mình nói

- ... – Tubo đứng ngẩn ngơ

- Đứng đấy nữa. Lấy xe đi – Mình nhìn nó nói

- Vâng

Nói rồi nó chạy vào trong

- Anh – Bé từ đâu đến vỗ vai mình

- Bé à. Đi chơi đi – Mình quay sang nói

- Chơi ở đâu ạ? - Bé nhìn mình hỏi

- Đi là biết mà

- Vâng

“Kít”. Tubo dừng xe trước mặt mình. Nó định xuống xe mở cửa

- Không cần. Từ sau, để mọi người tự mở cửa – Mình giơ tay ra hiệu

- Rõ – Tubo nói

- Ai đấy anh? – Bé nhìn mình hỏi

- Tubo. Giờ là lái xe của anh – Mình trả lời

- Đây là – Tubo nhìn Bé

- Miêu Nhân

- Chào – Tubo giật mình

- Bé lên xe đi – Mình mở cửa xe cho bé

Mình và Bé ngồi phía sau xe

- Đi thôi – Mình nói

- Vâng – Tubo trả lời

Tubo lái xe đi ra. Từ trong gara đến cổng cũng phải mất 5 phút đi

- Dừng lại

.

.

.

.

.