Chúa Tể Chi Vương

Chương 155: Công lao lớn, phần thưởng lớn




Lập tức, mười chiêu ước định đã tới chiêu thứ tám.

Chỉ còn hai chiêu cuối cùng.

Phần lớn người đang quan sát tại nơi này đều ngừng hô hấp hết sức chăm chú.

Ba người Từ Chấp cũng cảm thấy tâm thần chấn động, cho dù là trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, bọn họ cũng chưa từng qua thực lực chân chính của Triệu Phong, không ngờ hắn lại mạnh mẽ đến như vậy.

Vân Hải chân nhân một thân áo trắng tuấn mỹ, trên mặt cũng lần đầu tiên lộ ra một tia ngưng trọng.

Tàn Nguyệt Chi Nhận!

Tuyền Thần hít sâu một hơi, trong mắt bắn ra thần quang, chân lực toàn thân ngưng tụ đến mức cực hạn, lập tức ngưng hiện ra một thanh nguyệt khí liêm đao hình vòng cung, dài hơn một trượng.

Trong nháy mắt đó, không khí xung quanh liền kịch liệt run rẩy, bên ngoài nguyệt khí liêm đao dày đặc hàn khí, phong mang lập lòe, phảng phất như một thanh “tử vong chi nhận”, chém hết toàn bộ tất cả sinh linh muốn cản đường.

Một chiêu này, hiển nhiên chính là đòn công kích sát thủ của Tuyền Thần, bình thường chỉ trong khi làm nhiệm vụ, gặp phải cường giả cùng cấp và muốn dồn đối phương vào tử địa thì hắn mới sử dụng chiêu này.

- Tới rất hay!

Triệu Phong hét lớn một tiếng, đem Phong Lôi Chưởng thúc dục đến cực hạn, nhất thời, gió bắt đầu dẫn phát lôi minh, tiếng vang ầm ầm không ngớt.

Phong Lôi Yên Diệt!

Triệu Phong đánh ra một chưởng lôi đình, lôi minh và phong mang rít gào, vặn vẹo cùng một chỗ, bên trong chưởng lực kình phong có lôi điện chớp động, sinh ra lực tàn phá hủy diệt rất mạnh.

Phành phành phành...

Không gian giữa hai người lại sinh ra tiếng nổ vang như bị bạo liệt.

Lúc này, chân lực của Triệu Phong gần như đã vượt qua cực hạn Nhất trọng thiên, uy lực của Phong Lôi Chưởng lại càng tăng lên.

Bịch bịch...

Thân hình Triệu Phong liền lui lại mấy bước, Tuyền Thần thì đứng yên tại chỗ, “Hàn Nguyệt Chi Nhận” trên tay đã không còn nguyên vẹn, sau đó nhanh chóng ngưng tụ lại.

Thoạt nhìn, Tuyền Thần hơi chiếm thượng phong, bởi dù sao thì tu vi của hắn cũng cao hơn hai trọng, lại còn thi triển công pháp Phàm phẩm thượng cấp.

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ, uy lực của Phong Lôi Chưởng không hề thua kém công pháp Phàm phẩm thượng cấp, thậm chí thanh thế còn đáng sợ hơn, thế nhưng bị tu vi của mình hạn chế, chỉ có thể thi triển Thiên Phong Khí Quyết” bị “giáng cấp” mà thôi.

Thiên Phong Khí Quyết chính là phiên bản đơn giản hóa của Thiên Phong Thần Quyết mà hắn chủ tu, cho dù hỏa hầu có đạt tới lô hỏa thuần thanh, cảnh giới rất cao, nhưng uy năng vẫn còn hơi kém.

Dù vậy, biểu hiện của Triệu Phong vẫn khiến mọi người ở đây đều phải rung động.

Ba đại trưởng lão hai mặt nhìn nhau, vượt hai cấp khiêu chiến, đây quả là điều khó có thể tưởng tượng nổi.

- Phong Lôi Chưởng không hổ là công pháp cấm kỵ, kẻ này thậm chí còn tu luyện tới tầng thứ ba, ngộ tính bực này quả thực kinh người, chỉ tiếc là...

Tiết trưởng lão có chút tiếc hận mà nói.

- Phong Lôi Chưởng? Hắn chính là tên tiểu tử mà lần trước đã đến Lũ Không Lâu?

Trên mặt Đại trưởng lão lộ ra dị sắc, bất giác hừ lạnh một tiếng.

Lần trước ở Lũ Không Lâu, thái độ của Triệu Phong rất “kiêu căng”, gần như bỏ ngoài tai lời nhắc nhở của ông ta, cố chấp lựa chọn Phong Lôi Chưởng.

Chẳng qua ngẫm lại thì người tu luyện Phong Lôi Chưởng, không có ai là người bình thường cả, cho nên Đại trưởng lão cũng không quá để chuyện này trong lòng.

Chỉ còn lại một chiêu cuối cùng!

Một vài đệ tử xung quanh đều kinh hô một tiếng.

Hai người trên sân, đứng xa xa giằng co,

Tuyền Thần âm thầm kêu khổ, lúc này hắn mới phát hiện, ước hẹn mười chiêu dường như có chút ngông cuồng, thế nhưng hắn đã không còn đường lui nữa rồi.

Bán Nguyệt Chi Nhận!

Trên mặt Tuyền Thần lộ vẻ ngoan độc tàn nhẫn, trên cánh tay lại lần nữa khôi phục Tàn Nguyệt Chi Nhận, thậm chí lực lượng còn mạnh hơn trước, dưới sự vận chuyển kinh người của chân lực, gân xanh toàn thân đều nổi lên.

Chỉ trong giây lát, uy lực của Tàn Nguyệt Chi Nhận gần như đã tăng lên gấp đôi.

Triệu Phong cũng cảm nhận được nguy cơ lớn lao, lực công kích của “Bán Nguyệt Chi Nhận” vượt qua cực hạn mà bản thân có thể thừa nhận, trừ phi mình thi triển ra lực lượng huyết mạch truyền thừa.

- Không tốt! Một chiêu này nếu không cần thận sẽ gây ra tai nạn chết người!

Tiết trưởng lão biến sắc, lực lượng Chân Linh trong cơ thể chậm rãi khởi động.

- Tiết Trưởng lão, lúc Triệu Phong đối mặt với Hộ pháp Huyết Cương Đà, cũng là trong tình huống chém giết sinh tử, chỉ e so với bây giờ còn nguy hiểm gấp mấy lần.

Thanh âm nhàn nhạt của Vân Hải chân nhân đột nhiên vang lên trong đầu Tiết Trưởng lão.

Tiết trưởng lão hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía trưởng lão trẻ tuổi nhất trong gần ngàn năm qua của Hiểu Nguyệt Tông.

Trong giây lát ông ta sững sờ, giao phong trên sân đã trở nên hết sức căng thẳng. Cho dù là Tiết trưởng lão thì cũng không kịp ra tay nữa.

Đại trưởng lão nhắm hai mắt lại, cũng không hề có ý ra tay.

Dưới áp lực chưa từng có, chân lực trong cơ thể Triệu Phong được thúc dục đến cực hạn, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Cơ năng thân thể của hắn phát ra sinh mệnh lực cường đại, nghiền ép ra tiềm lực lớn lao.

Oành...

Triệu Phong chấn động toàn thân, tính mạng cơ thể phát ra vô hạn tiềm năng, phảng phất như có một bước nhảy vọt về chất, loại cảm giác này giống như được lực lượng huyết mạch gia trì vậy.

Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, đã thành công đột phá rồi.

Thoát Phàm Cảnh có bảy trọng thiên, mỗi một trọng thiên đều là một lần thân thể lột xác, trải qua bảy lần lột xác sẽ đạt tới cấp độ “Chân Linh” vượt qua sinh linh bình thường.

Phong Lôi Cuồng Long!

Triệu Phong hét lớn một tiếng, vượt cấp thi triển một chiêu đáng sợ trong “Phong Lôi Chưởng”.

Bây giờ hắn đã đột phá Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, sinh mạng cơ thể bộc phát tiềm năng cường đại, dù vậy thì vẫn phải miễn cưỡng vượt cấp thi triển, bởi vì theo lý thuyết thì một chiêu này cần phải có tu vi Tứ trọng thiên.

Rít...

Trong nháy mắt chưởng lực của Triệu Phong đánh ra, một trận gió lốc màu xanh uốn éo giống như một đầu “Xà Long”, lôi minh cuồn cuộn, mơ hồ có thể nhìn một vài tia điện quang, khí thế như cuồng long, hủy diệt hết tất cả.

Ầm ầm...

Vách núi lắc lư dữ dội, tầng đất đá dưới mặt đất bong thành từng mảng, đậy chính là cứ điểm của Xích Nguyệt ma giáo, được xây dựng bằng chất liệu vô cùng cứng rắn, nếu đổi lại là khu vực bình thường thì e rằng đã bị nổ thành một cái hố lớn rồi.

Một khắc này chính là thời khắc “Bán Nguyệt Chi Nhận” và “Phong Lôi Cuồng Long” đọ lực với nhau.

Nửa nhịp hô hấp sau...

Bán Nguyệt Chi Nhận đứt gãy thành từng khúc, Phong Lôi Cuồng Long cũng chia năm xẻ bảy.

Hai đạo thân hình đồng thời bạo lui mấy trượng, thoát ly khỏi khu vực bị lực lượng khổng lồ cắn trá.

Lực lượng cắn trả này hình thành một trận gió lốc hỗn loạn, bao phủ khắp toàn trường, uy năng của nó thậm chí đủ để xé nát Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường.

Không tốt!

Vẻ mặt Tuyền Thần có chút bối rối, thần sắc của Triệu Phong không hề thay đổi, cũng không có ra tay.

- Trấn!

Tiết trưởng lão há miệng phun ra một luồng lực lượng Chân Linh vô hình, từ hư không hàng lâm. Trận gió lốc bên dưới lập tức tan biến.

Sóng dư âm chân lực trên sân cũng nát bấy trong khoảnh khắc, tiêu biến trong hư không.

Trưởng lão Chân Linh cảnh há miệng phun ra một cái, lập tức chấn nhiếp cơn lốc khủng bố cắn trá.

Điều này khiến Triệu Phong chính thức cảm nhận được cấp độ lực lượng của Chân Linh cảnh, đối phương đã thoát ly khỏi phạm trù nhân loại bình thường tấn chức “Chân Linh”.

Hai người Triệu Phong và Tuyền Thần sau khi ước chiến đều thương tổn đôi chút, nhưng cũng không có gì trí mạng

Sắc mặt của Tuyền Thần hết sức âm trầm, vô cũng không cam lòng, ngay cả Quảng Quân Hầu cũng bị mình dẫm nát dưới chân, vậy mà lại bị đệ tử của đối phương nhiều lần khiến cho kinh ngạc và nhục nhã.

Mấy lần trước đều là gián tiếp dùng thực lực chèn ép, thất bại thì cũng bỏ đi.

Nhưng lần này là hắn trực tiếp ra tay, cuối cùng thậm chí còn thi triển “Bán Nguyệt Chi Nhận”, thế mà lại không làm gì được đối phương.

Khiến cho Tuyền Thần cảm thấy phiền muộn nhất chính là dưới sự áp bách của mình, không ngờ đối phương lại được thúc đây tiến bộ, nhất cử đột phá Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Thoát Phàm Cảnh có bảy trọng thiên, mỗi một trọng thiên đều là một đường ngăn cách, rất nhiều người cả đời đều chỉ dừng lại ở một bình cảnh nào đó, ví dụ như Quảng Quân Hầu chẳng hạn.

Thế nhưng, trong hoàn cảnh sinh tử, hoặc dưới áp lực lớn lao, người ta vẫn có thể thành công đột phá.

- Mười chiêu đã qua, đa tạ!

Triệu Phong nhàn nhạt nói.

Trong mười chiêu này, hắn thật sự có thể chống lại Tuyền Thần, nhưng tu vi của đối phương khá cao, chân lực lại thâm hậu, nếu không sử dụng át chủ bài khác mà vẫn tiếp tục giằng co thì quả thật không lạc quan lắm.

Sau khi Tuyền Thần kiểm tra xong, ba vị trưởng lão lại trao đổi ý kiến với nhau.

Cuối cùng, Đại trưởng lão lên tiếng:

- Triệu Phong, trong tiểu đội lần này, ngươi quá thật có thực lực “mạnh nhất”. Trong quá trình làm nhiệm vụ, lại biểu hiện ra sự cơ trí tỉnh táo, giảm bớt thương vong của đội ngũ, rất đáng để biểu dương.

Tiếp đó, ba đại trưởng lão đều đồng ý khen thưởng

Khen thưởng được chia làm hai phần, phần đầu tiên là nhiệm vụ, thứ hai là phát hiện Xích Nguyệt ma giáo, bình an rút lui, báo cáo cho Tông môn.

Tại phương diện nhiệm vụ, mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ lần này đã tăng lên tới cấp bốn.

Cho nên, phần thường của tiểu đội đã tăng từ 100 nguyên tinh thạch thứ phẩm và 100 điểm tích lũy, lên tới 2000 nguyên tinh thạch thứ phẩm và 2000 điểm tích lũy.

Bởi Triệu Phong có biểu hiện ưu dị, cho nên lại được ban thưởng thêm một ngàn điểm tích lũy cống hiến.

Nói cách khác, Triệu Phong được chia 500 nguyên tinh thạch thứ phẩm, và tổng cộng 1500 điểm tích lũy.

Điểm tích lũy có tác dụng rất lớn trong Tông môn, có thể dùng để hoán đổi công pháp, thần binh, linh đan, hoặc là dùng để mua sắm đồ được chiết khấu.

Nếu có đủ điểm tích lũy, thậm chí còn có thể đề nghị một vài yêu cầu với Tông môn, ví dụ như để trưởng lão chỉ điểm mình tu luyện.

Tóm lại, có điểm cống hiến trong Tông môn, gần như là không gì không làm được.

- Ha ha! Đạt được nhiều nguyên tinh thạch thứ phẩm và điểm tích lũy như vậy, thực lực của chúng ta nhất định sẽ tăng mạnh.

Ba người Từ Chấp kích động không thôi.

Ngoại trừ những ban thưởng của nhiệm vụ Tông môn ra, bọn họ còn có rất nhiều chiến lợi phẩm và thu hoạch phong phú trong Xích Nguyệt động quật, nếu xử lý xong, ban thưởng lại càng nhiều hơn.

Bên phía Triệu Phọng thì được ban thưởng đại công, còn bên phía Tuyền Thần và Nguyên Trí thì vẻ mặt tối tăm, phiền muộn tới cực hạn.

Một lần làm nhiệm vụ mà nhận được nhiều nguyên tinh thạch như vậy, đặc biệt là điểm tích lũy của Triệu Phong còn đạt tới 15 00, cho dù là đệ tử chân truyền cũng có chút hâm mộ.

- Triệu Phong ư? Tên Từ Nhiên kia không ngờ vẫn còn một vị đệ tử như vậy, cho dù thiên phú không cao, nhưng tiềm lực tương lai lại không nhỏ chút nào.

Lúc ánh mắt của Vân Hải chân nhân xẹt qua người Triệu Phong, chợt lộ ra một tia lãnh ý

Giác quan của Triệu Phong vô cùng linh mẫn, mơ hồ cảm nhận được lãnh ý và sự căm thù của cao nhân Chân Linh cảnh.

Chẳng qua hiện nay, Vân Hải chân nhân vẫn chưa nảy sinh sát ý thực sự với hắn, thế nhưng nhất định là đối phương đã lưu ý và đề phòng.

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, rất nhanh làm ra một quyết định.

- Ba vị Trưởng lão, tiểu nhân còn có một chuyện muốn báo cáo.

Triệu Phong đột nhiên hành lễ với ba vị Trưởng lão.

Tuy là nói vậy, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm Đại Trưởng lão.

Bởi vì bất luận là thân phận hay là trực giác, hắn đều cho rằng Đại trưởng lão này là người có thực lực mạnh nhất trong ba người.

- Ổ?

Đại trưởng lão ra hiệu cho hắn nói.

Triệu Phong cũng không nói gì, thận trọng lấy từ trên người ra một bao vải dầu.

Mở bao ra, bên trong lập tức xuất hiện hai kiện vật phẩm, theo thứ tự là bản vẽ da thú, thanh kiếm gãy huyết sắc.

- Trong lúc vãn bối truy kích Huyết Cương Đà, trên người đối phương đã rơi xuống những vật này, hiện tại xin dâng lên Trưởng lão.

Triệu Phong trịnh trọng đặt hai vật lên mặt đất.

Hai vật này, vừa nhìn cũng đã cảm thấy không bình thường rồi.

Đặc biệt là thanh kiếm gãy huyết sắc kia, không ngờ lại phát ra một luồng khí tức linh tính mờ mịt, khiến cho sắc mặt của ba vị trưởng lão đều biến đổi.

- Thần binh Linh cấp!

Tiếng hô hấp và tiếng tim đập của ba vị trưởng lão đều trở nên dồn dập.

Đại trưởng lão đưa tay chạm vào thanh kiếm gãy huyết sắc, tâm thần vừa chạm vào liền cảm nhận được một luồng sát ý huyết tinh giết chóc đáng sợ ập đến.

Ông ta nhướng mày, lòng bàn tay bắn ra một luồng chân lực mênh mông, chấn nhiếp luồng khí tức trong thanh kiếm gãy huyết sắc xuống.

- Đây chỉ e chính là “Huyết Nguyệt Phệ Linh Kiếm”, nổi danh vào mấy trăm năm trước, phẩm cấp tiếp cận Linh cấp thượng phẩm. Cho dù bây giờ đã bị giáng cấp thì vẫn có thể so với thần binh Linh cấp hạ phẩm.

Đại trưởng lão khẽ nói.

Huyết Nguyệt Phệ Linh Kiếm!

Trong mắt Tiết trưởng lão và Vân Hải chân nhân đều lộ ra một tia động tâm và chờ mong

Cho dù là thân phận như bọn họ thì cũng không có được một kiện thần binh Linh cấp chính thức nào.

- Về phần tấm bản đồ da thú này, dựa vào chữ viết và hình vẽ thì hẳn chính là một trong bốn đại truyền thừa của đại lục, địa đồ “Xích Nguyệt truyền thừa”. Bản đồ này, xuất phát từ “Xích Nguyệt giáo chủ” đã uy chấn đại lục vô địch thủ vào mấy trăm năm trước. Tổng cộng có 108 phần, truyền lưu khắp nơi trên thế gian, mấy trăm năm qua đã có rất nhiều người nghiên cứu về nó.

Thanh âm của Đại trưởng lão hơi trầm thấp, ánh mắt sâu xa.

Xích Nguyệt truyền thừa!

Sắc mặt của hai vị trưởng lão lại biến đổi.

Với cấp độ của bọn họ, tự nhiên biết rõ “Xích Nguyệt truyền thừa” đại biểu cho cái gì.