Chúa Tể Chi Vương

Chương 268: Quan tâm nàng một chút




Thiết Càn đại sư giải thích:

- Loại Âm Ảnh phân thân này không đơn thuần là tàn ảnh lừa gạt ánh mắt, nó còn có lực công kích nhất định, vừa có thể quấy nhiễu địch nhận mà lại còn có thể phụ trợ giết địch, diệu dụng vô cùng.

Trong đầu Triệu Phong lập tức hiện lên một tràng cảnh, lúc mình phát động công kích, đồng thời có mấy cái “phân thân” cũng làm theo động tác của mình, cùng quần ẩu địch nhân.

Đương nhiên, loại năng lực bị che giấu này, phải có lực lượng và cảnh giới nhất định mới làm được, Triệu Phong vẫn còn phải thăm dò nhiều.

Nhưng bất kể thế nào đi nữa, mục đích của Triệu Phong xem như đã hoàn thành vượt mức rồi.

Sau khi tu bổ Âm Ảnh Phi Phong, Năng lực ẩn nấp đã tăng mạnh, đặc biệt là dưới tình huống không di động.

Trong đêm tối, loại năng lực ẩn nấp này còn có thể tăng lên gấp đôi.

Triệu Phong chỉ cần mở ra hiệu quả ẩn nấp, đứng trong bóng đêm, cho dù Chân Linh cảnh đi qua bên cạnh, nếu không tận lực kiểm tra thì cũng không thể phát giác ra được.

Thời gian tiếp theo.

Triệu Phong bắt đầu qua lại với Thiết Càn Sơn.

Người của phủ Thành chủ phát hiện, tần suất Triệu Phong đến Thiết Càn Sơn ngày càng nhiều hơn.

Có đôi khi, Triệu Phong còn ở lại Thiết Càn Sơn vài ngày cũng không trở về.

Bên ngoài còn lan truyền rằng, Thiết Càn đại sư đã đặc biệt thu nhận Triệu Phong làm quan môn đệ tử.

Mặc kệ chân tướng như thế nào, nhưng có một điều có thể khẳng định, đó là Triệu Phong nhận được sự coi trọng của Thiết Càn đại sư, quan hệ rất không tầm thường.

Điều này đối với Hồng Hồ Liễu tộc mà nói, quả là một tin tức tốt.

Cho tới nay, vì nguyên nhân là Hồng Hồ Thành chủ mà quan hệ giữa Hồng Hồ Liễu tộc và Thiết Càn đại sư cũng không được tốt lắm.

Trong giới luyện khí, thân phận của Thiết Càn đại sư rất cao thượng, tạo nghệ cao thâm, được công nhận đứng vào mười hạng đầu của Thiên Bồng đại quốc, thậm chí là năm hạng đầu.

Quan trọng nhất là... Vị Đại Sư này có quan hệ rất thần bị với “Thiết Huyết Giáo”.

Hồng Hồ Liễu tộc vẫn muốn lôi kéo Thiết Càn đại sư, nhưng lại không có tiến triển gì.

Mà bây giờ, con rể của Hồng Hồ Thành chủ lại rất được Đại Sư tán thưởng, quan hệ không cạn, quả thực là một dấu hiệu tốt.

Vì thế Hồng Hồ Thành chủ còn từng tìm Triệu Phong để nói chuyện.

- Phong nhi, nếu như ngươi có thể trở thành đệ tử thân truyền của Đại Sư, vậy là đã lập công lớn cho Hồng Hồ Liễu tộc chúng ta rồi.

Hồng Hồ Thành chủ một lời nhiều nghĩa mà nói.

Triệu Phong hàm hồ ứng phó một phen.

Vị Thiết Càn đại sư kia, ngược lại ước gì có thể thu hắn làm đệ tử, thế nhưng Triệu Phong lại không muốn quan phân tâm cho việc luyện khí.

Dù đang ở thành Hồng Hồ, nhưng Triệu Phong chưa từng quên sử mạng “Đưa tin” của mình.

Theo thời gian trôi qua, hành động của Triệu Phong càng lúc càng gấp gáp.

Hắn thường xuyên lên Thiết Càn Sơn, tiếp nhận sự truyền thụ chỉ giáo của Thiết Càn đại sư.

Trong thời gian đó, Triệu Phong hiệp trợ Thiết Càn đại sư luyện chế vài kiện thần binh, mà một kiện trong số đó còn đạt tới Linh cấp.

Quá trình luyện chế rất thuận lợi, tạo nghệ luyện khí của Triệu Phong tiến triển cực nhanh, ánh mắt càng sắc bén hơn.

Thiết Càn đại sư rất thỏa mãn, tiến bộ của Triệu Phong còn nhanh hơn cả tưởng tượng

Tất cả những điều này, đều là vì muốn chuẩn bị cho nhiệm vụ ủy thác chế tạo kiện thần binh kia.

Cùng lúc đó.

Thời điểm Triệu Phong và Liễu Cầm Tâm lập gia đình cũng đã tiếp cận, chỉ còn lại hai tháng cuối cùng.

Liễu Cầm Tâm là vị hôn thê trên danh nghĩa nhưng suốt thời gian này vẫn bị phớt lờ.

Dù sao thì việc Triệu Phong kết giao cùng Thiết Càn đại sư cũng được Thành chủ ủng hộ.

Mới đầu, Liễu Cầm Tâm còn có thể ổn định.

Nhưng thời gian lập gia đình càng ngày càng đến gần, nàng rốt cuộc đã không nhịn được nữa.

Lập gia đình, đối với bất kỳ một thiếu nữ nào cũng là đại sự ảnh hưởng tới nhân sinh.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Triệu Phong vẫn một mực không đến tìm Liễu Cầm Tâm.

- Tên Triệu Phong này, rốt cuộc xem ta là cái gì?

Liễu Cầm Tâm có chút lo lắng, mỗi lần nhìn về phía Triệu Phong trong mắt chợt lóe lên một tia tịch mịch và bất mãn.

Từ sau khi đính hôn, hình tượng của Triệu Phong ở trong lòng Liễu Cầm Tâm đã dần thay đổi.

Ban đầu, Triệu Phong ở trong mắt nàng chỉ là một thiếu niên Tuần Thú Sư đến từ ngoại vực, hình tượng độc nhãn tóc xanh hoàn toàn kém xa phu quân lý tưởng trong suy nghĩ đến ngàn vạn dặm.

Nhưng sau đó, thiếu niên lại đặt bản thân trong sương mù thần bí dày đặc, mỗi lần thăm dò đều thể hiện ra thực lực và nội tình kinh người.

Huyết mạch đồng tử thần bí, năng lực tiễn thuật siêu tuyệt, thủ đoạn thuần thú siêu phàm, thiên phú luyện khí khiến cho Luyện Khí Đại Sư cũng phải sợ hãi thán phục, đủ loại năng lực thủ đoạn, hoàn toàn vượt qua thường nhân.

Thiếu niên này, mỗi lần biểu hiện, đều có một loại lãnh tĩnh và tự tin.

Đủ loại ánh sáng vinh quang đều bao phủ trên người hắn.

Thử hỏi, trong thành Hồng Hồ này, trong đám cùng tuổi, có ai có thể sánh ngang với hắn?

Liễu Cầm Tâm không thể phủ nhận, thiếu niên này có tiềm lực vô cùng, dần dần đuổi kịp vị phu quân lý tưởng trong suy nghĩ của mình.

Mà còn một điểm quan trọng nhất, đó là đối phương chính là “thiên mệnh chi tử” của nàng.

Lúc này, Liễu Cầm Tâm đã miễn cưỡng có thể tiếp nhận vị hôn phu này.

Nhưng vấn đề là, Triệu Phong cả ngày bận rộn không thấy bóng dáng, cho tới bây giờ vẫn gần như không đếm xỉa đến nàng.

Rốt cuộc, đến một ngày...

Triệu Phong chủ động đến tìm Liễu Cầm Tâm

Liễu Cầm Tâm thầm thở phào một hơi, thiếu niên này dù chất phác, nhưng có lẽ cũng sẽ hiểu được một vài vấn đề thực sự.

Hơn nữa, nàng cũng không tin rằng đối phương thật sự có thể chống cự lại mị lực của mình.

- Cầm Tâm, ta sắp phải hiệp trợ Đại Sư luyện chế một loại thần binh Linh cấp, có thể sẽ ở lại Thiết Càn Sơn khoảng một tháng. Bởi vì Thành chủ không có ở đây, nên nhờ nàng chuyển lời giúp ta.

Triệu Phong nói thẳng ý đồ của mình khi đến đây.

Sau khi nói xong, Triệu Phong liền chuẩn bị rời đi.

Một tháng?

Liễu Cầm Tâm thoáng ngây người, có cảm giác như từ trên mây ngã xuống vực sâu, tâm hồn thiếu nữ chìm vào băng giá lạnh lẽo.

Thiếu niên này thật sự quá chất phác và lạnh lùng, thậm chí nắm ngoài tưởng tượng của nàng.

Còn may nàng là một nữ tử lạnh lùng điềm tĩnh, nếu đổi lại là nữ tử khác, e rằng đã sớm không chịu nổi rồi.

- Đợi một chút...

Thanh âm trong trẻo mà lạnh lùng vang lên, gián đoạn hành động rời đi của Triệu Phong.

Triệu Phong sững sờ, khó hiểu nhìn về phía Liễu Cầm Tâm.

Lúc này, trong đôi mắt đẹp dưới hàng lông mày kẻ đen của Liễu Cầm Tâm chợt lộ ra một tia sắc bén và lãnh ý tĩnh mịch.

Triệu Phong rốt cuộc cũng ý thức được mình không đúng chỗ nào.

- Không xong! Ta rõ ràng là không để ý đến nhân tố trọng yếu này.

Tâm niệm Triệu Phong xoay chuyển, thầm cầm thấy không ổn.

Từ sau khi đính hôn, hắn vẫn một mực bố trí đại kế đào hôn, hoặc đến Thiết Càn Sơn làm việc, cho nên đã xem nhẹ, thậm chí lạnh nhạt với vị hôn thê Liễu Cầm Tâm này.

Bây giờ, điều khiến Triệu Phong lo lắng chính là không biết Liễu Cầm Tâm có thể nhìn ra manh mối gì hay không?

Vạn nhất chỉ vì chi tiết này mà khiến cho toàn bộ kế hoạch đào hôn của mình phá sản, vậy thì quả thực là cái được không đủ bù cái mất.

- Những ngày qua, ta biết rõ ngươi bận rộn nhiều việc, nhưng chuyện này quan hệ tới hôn sự của chúng ta...

Liễu Cầm Tâm có chút khó mở miệng, trong lòng cảm thấy một tia thẹn thùng khó hiểu, dung nhan xinh đẹp dưới khăn che mặt không khỏi phiếm hồng, đây chính là điều mà Triệu Phong không nhìn thấy.

Lúc này, Triệu Phong đã ý thức được, vì bản thân mình “sơ sót”, nên có thể đã lưu lại “sơ hở”. Vì vậy lập tức nóng lòng “bù đắp”.

Làm thế nào để bù đắp đây?

Tâm niệm trong đầu Triệu Phong xoay chuyển, việc cấp bách hiện nay là nhất thiết phải ổn định Liễu Cầm Tâm.

- Làm thế nào để ổn định nàng đây? Đúng rồi... Quan tâm nàng! Đúng vậy, quan tâm nàng một chút.

Tư duy của Triệu Phong rất nhanh, thời gian không đến một phần mười giây.

Tại phương diện tình cảm nam nữ, Triệu Phong gần như là một kẻ ngốc nghếch, thậm chí chưa từng nghĩ tới những chuyện này.

Một mặt là vì hắn còn nhỏ tuổi, một lòng tu luyện nên không chú tâm đến phương diện này.

Ngoài ra, còn một nhân tố trọng yếu khác, đó chính là sau khi dung nhập Thần Linh nhãn, tâm cảnh của Triệu Phong đã trở nên vô cùng lãnh tỉnh, thậm chí là một loại lạnh lùng lý trí.

Có thể nghĩ như thế này, chỉ cần Triệu Phong thúc dục Thần Linh nhãn là hắn có thể nhìn xuyên thân thể, bất luận là mỹ nữ hay xú nữ, cũng chỉ là một loại tổ hợp xương trắng, khí huyết chân lực hình người, như vậy thì còn có cảm giác gì?

Việc tiếp theo, Triệu Phong đang suy nghĩ làm thế nào có thể quan tâm Liễu Cầm Tâm.

- Cầm Tâm, trong khoáng thời gian này, vì ta sơ sót, gần như đã quên mất hôn sự giữa ta và nàng, thật là không phải.

Ánh mắt lãnh đạm của Triệu Phong đột nhiên trở nên ôn hòa, thậm chí khóe miệng còn khẽ nhếch một nụ cười.

Liễu Cầm Tâm khẽ giật mình, tên này đổi tính từ lúc nào vậy?

Thế nhưng nàng không thể không thừa nhận, nhìn quen bộ dáng tỉnh táo đạm mạc của Triệu Phong, bây giờ hắn lại lộ ra bộ dáng ôn nhu, quả thật rất hiếm có.

- Trong lòng ta, có thể nhìn thấy phương dung của Cầm Tâm thì chuyến đi này đã không uổng rồi, chưa bao giờ hy vọng xa vời có thể lấy nàng làm vợ. Thế nhưng, nào đoán được ông trời lại gieo duyên, tất cả đều như mộng...

Triệu Phong không ngừng nói những lời “quan tâm”, bất kể là động tác hay thần sắc, đều tràn ngập thâm tình.

Nhìn thiếu niên lúc này nói năng có chút lộn xộn, Liễu Cầm Tâm không khỏi kinh ngạc, không nghĩ rằng một thiếu niên chất phác lại có khuynh hướng “chân tình”, thổ lộ nội tâm với mình.

Lúc Triệu Phong một bên thêu dệt những lời quan tâm thì cũng đồng thời chú ý đến biểu lộ của Liễu Cầm Tâm.

Nhưng phản ứng của Liễu Cầm Tâm lại không quá lớn.

Chẳng lẽ ta quan tâm không đủ?

Triệu Phong quyết định tiến thêm một bước, hít sâu một hơi, đi đến cạnh Liễu Cầm Tâm, nhìn qua thiếu niên thanh nhã trầm tĩnh như tiên, bỗng nhiên hắn vươn tay ra, ôm lấy eo nàng.

- Ngươi...

Liễu Cầm Tâm vội vàng không kịp chuẩn bị, không nghĩ rằng Triệu Phong lại to gan lớn mật như vậy, trực tiếp ôm lấy vòng eo thon cao quý đây đặn bé bỏng của nàng

Nàng yêu kiều quát lên một tiếng, lực lượng huyết mạch trong cơ thể vô thức khởi động

Nhưng nào đoán được, lực lượng huyết, mạch trong cơ thể nàng vừa khởi động thì lực lượng huyết mạch trong người Triệu Phong cũng báo động

Có lẽ cảm thấy lực lượng huyết mạch của Cầm Tâm có khả năng gây nguy hiểm, cho nên trong không gian mắt trái tại vị trí trung tâm của tiểu vực sâu màu xanh chợt lóe lên một quang điểm màu lam nhạt thần bí.

Thoáng chốc.

Liễu Cầm Tâm chỉ cảm thấy lực lượng huyết mạch toàn thân đột nhiên run rảy một cách khó hiểu, phảng phất như đông cứng.

Cánh tay của Triệu Phong cường lực ôm lấy eo nàng thân thể của nàng đột nhiên mềm nhũn, trực tiếp ngã vào trong ngực thiếu niên.

Bởi vì lực lượng huyết mạch bị áp chế, không thể nào nhúc nhích, nàng cảm thấy hô hấp của mình trở nên khó khăn, nhất thời tim đập càng nhanh hơn, hơi thở như lan, mặt đỏ tim đập thình thịch.

- Thân thể nữ nhân, ôm cũng rất thoải mái thì phải.

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ, nhưng phần lớn lực chú ý vẫn tập trung vào thần sắc của Liễu Cầm Tâm.

Loại thần sắc này, không biết là xấu hổ hay nhu tình, có một loại cảm giác mềm mại vô lực.

Trên thực tế, lực lượng huyết mạch toàn thân Liễu Cầm Tâm lúc này đã bị áp chế đến mức ngưng kết, hô hấp cũng vô cùng khó khăn, cho nên mới có loại cảm giác bất lực như

Vậy.

- Xem ra sự quan tâm của ta vẫn chưa đủ.

Triệu Phong thầm thở dài một hơi.

Vì vậy hắn cúi đầu xuống dùng miệng hôn nhẹ lên trán Liễu Cầm Tâm một chút.

- Ngươi... Ngươi dám...

Liễu Cầm Tâm giống như phát mộng, xấu hổ, khuất nhục, kiều diễm, đủ loại cảm xúc quanh quẩn trong lòng.

Triệu Phong thấy biểu lộ của Liễu Cầm Tâm dường như có chút không đúng vội vàng buông vị thiếu nữ có tư thái tuyệt sắc nghiêng nước nghiêng thành này.

Ngay trong khoảnh khắc đó, chân lực trên người Liễu Cầm Tâm dâng tràn, uy áp cường đại của cường giả nửa bước Chân Linh cảnh liền lan tràn khắp hư không.

Không tốt!

Triệu Phong rốt cuộc cũng ý thức được sự quan tâm của mình, e rằng có chút quá mức rồi.

- Ngươi... Ngươi vô sỉ...

Thanh âm của Liễu Cầm Tâm tràn ngập tức giận, nhưng vừa nói được một nửa, liền nuốt xuống

Nàng muốn nói Triệu Phong vô sỉ hạ lưu, nhưng đối phương lại là vị hôn phu của mình

Liễu Cầm Tâm đưa tay chỉ vào Triệu Phong có chút tiến thối lưỡng nan.

- Cầm Tâm, ta không hề có ác ý, chỉ muốn quan tâm ngươi mà thôi.

Triệu Phong im lặng, không biết nói gì.

- Không sao.

Liễu Cầm Tâm liếc nhìn hắn một cái thật sâu, đôi mắt thu thủy trở lại điểm tĩnh như trước.

Thiếu niên này, dù sao cũng là vị hôn phu của nàng cũng gần tiếp cận phu quân lý tưởng trong suy nghĩ rồi.

Thân là vị hôn phu, hành vi vừa rồi cũng không tính là quá phận.

- Ừm, không có việc gì là tốt rồi! Ta lập tức đến Thiết Càn Sơn, mong Cầm Tâm hãy chuyển cáo cho Thành chủ.

Triệu Phong thở phào một hơi, khôi phục vẻ lãnh tĩnh và đạm mạc như trước, cáo từ rời đi.

Đi rồi sao?

Liễu Cầm Tâm khẽ giật mình. Người này, vừa rồi thổ lộ thâm tình, sau đó lại ôm lại hôn, bây giờ chớp mắt đã bỏ đi, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì.

- Hắn... Rốt cuộc hắn xem ta là gì?

Nhìn thiếu niên dung nhập vào cảnh đêm, biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa, Liễu Cầm Tâm nhất thời cảm thấy tâm hồn bất định, xấu hổ khó tả.