Chút Chuyện Của Thặng Nữ

Chương 1




Bạn thân gọi điện thoại cho ta, nàng nói cặp tình nhân cùng nàng thuê nhà ở ghép hiện đã chuyển đi, vì thế còn dư ra một suất trống, hỏi ta có muốn đi qua ở chung với nàng không. Ta không hề nghĩ ngợi đáp ứng, nhân tiện khen nàng mũi thính, ta ngày hôm qua mới vừa từ nhà bạn trai, không, phải là bạn trai cũ, dọn ra, nàng liền giúp ta giải quyết vấn đề nhà ở.

Bạn thân mắng ta một hơi, nói là nhìn thấy blog ta viết nên chua xót lệ, mới động lòng trắc ẩn, vì thế ta cũng tự nhiên tỉnh ngộ.

Nói đến cái blog kia, cũng cỡ mấy trăm năm ta không đụng tới, hôm qua có liếc qua một chút, bài viết gần nhất là vào lần chia tay mối tình trước, bất quá lần đó là ta đá đối phương, lần này bị đối phương đá, tâm tình dù sao cũng xem như không đến nỗi nào. Bi kịch ở chỗ, lần này đã đến mức bàn chuyện hôn sự, chỉ cần sút một cú vào lưới nữa là được, kết quả bóng bay ra khỏi khung thành, lí do chia tay là “Chúng ta tính cách không hợp.”

Không hợp mẹ ngươi a, không hợp mà có thể cùng nhau hai năm? Không hợp mà có thể bàn đến hôn sự, ngay cả thiệp cưới đều đã chọn xong? Không hợp mà một tuần trước khi chia tay còn tổ chức cho ta một buổi sinh nhật lãng mạn? Cho nên ta là hoài nghi hắn có niềm vui mới, đáng tiếc vẫn không tìm ra được chứng cứ.

Ta là một người dễ chịu, quả bóng kia vừa nói chia tay, ta không nhiều lời đã bỏ của chạy lấy người, biểu hiện đặc biệt rộng lượng. Hắn ta lúc chia tay xong cũng không nói hai lời xoay người bước đi, ta khi đó cảm thấy được hắn đặc biệt toát ra khí phái nam nhi. Cho nên ta cũng quay về nhà, không khóc cũng không nháo, còn đem sợi dây chuyền trên cổ cùng trang sức được tặng đem trả lại cho hắn, nói mấy câu đại loại như biết ngươi cũng không dư dả gì, cầm lấy để dành cho cô ta đi, cô ta ngay cả người từng được người khác “dùng” qua cũng không chê, chắc là không ghét bỏ mấy thứ đồ từng được dùng qua này, tốt xấu gì đây cũng là vàng thật.

Dọn ra khỏi nhà bạn trai, người đầu tiên nghĩ đến là Khuê Mật, muốn gọi điện thoại cho nàng kể khổ, thuận tiện xin tá túc mấy hôm, đột nhiên nhớ tới lúc trước nàng mới nói, nàng đang đi với bạn trai, ta bộ dáng hiện tại như nhà có tang, người khác thấy qua chê cười không nói, hơn nữa người ta cũng chưa chắc còn dư chỗ cho ta.

Ta bỏ ý nghĩ trong đầu, lái xe đi đến nhà trọ gần đó. Trong lúc đang lo liệu thủ tục, có đôi tình nhân vào đây thuê phòng, bộ dáng ân ái, trong lòng ta không khỏi hỗn tạp các loại tư vị, nhưng mà rất nhanh liền phục hồi vui sướng khi người gặp họa, ta nhìn bọn họ trên người mặc đồng phục có huy hiệu trường trung học XX, nghĩ đến cảnh bọn họ bị đuổi học, cười ra tiếng.

Đôi tình nhân biết ta cười bọn hắn, cùng nhau trừng mắt liếc ta một cái. Nam sinh nói “Hiếm khi gặp kẻ lập dị”, nữ sinh nói “Xem ra nàng cũng không còn trẻ”. Vừa lúc phục vụ hỏi ta phòng đơn hay phòng đôi, ta nói phòng đơn, nữ sinh nghe thấy lại bồi thêm một câu “Còn là một đại tỷ độc thân”, ta bị chọc cho tức nghẹn.

Nước mắt vẫn kiềm nén cho đến lúc đi tắm mới chảy ra, thiếu chút nữa là tràn bồn tắm. Chất xúc tác chính là cú điện thoại của mẹ ta, mẹ ta nói nàng vừa tìm được một đại sư chọn ra ngày hoàng đạo, ngày đó thích hợp để kết hôn, kêu ta cùng Tiểu Hoàng thương lượng một chút, nếu không thì cứ quyết định như vậy. Tiểu Hoàng chính là bạn trai ta vừa mới chia tay, ta thích gọi hắn là Đại Hoàng, nghe giống cẩu danh, mà hắn ở trong mắt ta cũng biến thành một con chó trung thành.

Khi bạn thân lại đây, cánh cửa chiếc xe hơi hiện đại mới tinh mở ra, làm ta giật cả mình. Lại nhắc đến Tiểu Lục bạn trai mới của nàng, nàng đặc biệt u oán trắng mắt liếc ta một cái,... Mặc kệ, nén giận, không quan tâm nàng.

Kỳ thật cũng không oán ta được, gần đây ta bị nhiều chuyện làm tối tăm mặt mũi, vội đến độ muốn chết sớm, làm gì còn có sức quan tâm người khác. Nhất là vấn đề tình cảm của nàng, trừ khi nàng phát thiệp cưới cho ta, bằng không ta cũng xem đó là nhất thời. Tốc độ đổi bạn trai của nàng còn nhanh hơn so với thay quần áo, ngắn nhất ba ngày, dài nhất ba tháng.

Bạn thân nói xe là mượn của một vị đồng sự. ta lập tức biết là nam đồng sự.

Sau khi lên xe, nàng thân thủ hướng ta:

“Dương Thần, chúc mừng cậu gia nhập quân đoàn thặng nữ.”

Lúc này ta mới ý thức được, tuổi ta đã muốn bước vào hàng ngũ thặng nữ, còn ba tháng nữa là qua năm mới, qua năm mới ta sẽ ba mươi, nguyên bản lúc trước ta nghĩ ba mươi tuổi sẽ lấy chồng.

Nàng chính là con giun trong bụng, ta nghĩ cái gì, nàng đều có thể đoán được, nói:

“Có cần mình cho cậu mượn vai dựa vào một chút không?”

Ta không nói gì lập tức dựa vào, sau đó một phen nước mắt nước mũi đem ủy khuất trong lòng nói ra.

Bạn thân ban đầu còn đáp lại hai câu, sau thì rõ ràng nghe ta nói năng lộn xộn, lúc thì người kia thật là tốt, lúc thì lại người kia không tốt. Nếu đổi lại là người khác, nhất định cho rằng ta là kẻ điên. Nhưng mà đây là bạn thân của ta, nàng rất hiểu ta.

A, quên nói, bạn thân tên thật là Tô Vãn. Đúng vậy, chữ trong tên chúng ta trùng hợp như thế, ta Thần nàng Vãn, cho nên chúng ta đặc biệt hợp cạ. Tô Vãn là một bộ tiểu mỹ nhân dịu dàng, đương nhiên đây chẳng qua là biểu tượng, bên trong căn bản là một nữ lưu manh, tùy tiện, không câu nệ tiểu tiết, động một tí là tuôn ra mấy câu khó nghe. Theo lời Tô Vãn nói, đôi ta ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, quả thực cực kỳ xứng đôi.

Gặp được cạ cứng, ta cùng Tô Vãn nói về đôi tình nhân tối hôm qua.

Tô Vãn đau lòng vỗ vỗ mặt của ta:

“Thật đáng thương, vẻ mặt của cậu tiều tụy như thế này, khó trách bị tiểu bằng hữu cười nhạo.”

Nói trúng phóc nỗi lòng ta.

Chạy đến phòng tắm soi gương, đem Tô Vãn kéo đến so sánh. Đều là nữ nhân ba tháng nữa sẽ ba mươi, mà Tô Vãn kia xuân sắc tươi đẹp, còn ta lại là tàn hoa bại liễu.