Cô Bé Du Côn Của Tôi (Phần Hai)

Chương 42: Hẹn hò




Cái không khí xe xe lạnh cộng với hương vị của buổi sớm ban mai giúp người ta thất dễ chịu hơn . Những hàng cậy trải dài cùng mặt hồ nước tĩnh nặng chứ không ổn ào như trên chiếc ghế đá cạnh hồ .

- anh bị điên à , sáng sớm lôi tôi đi ngắm nước thải và ngồi hít không khí làm điểm tâm ăn sáng , điên thì cũng nên chừa một phần cho người khác điên với chứ -

Nó tức khí muốn xông vào dựt tung tóc của hắn lên , mới sàng sớm đã bị hắn lôi dậy với lý do nào là : “ không khí ban mai tốt cho sức khoẻ” hay “ đi hẹn hò cuối tuần , người ta hay làm như vậy” . Nó khoẻ như trâu rùi thì cần quái gì nữa chứ .

- đừng than nữa , một chút nữa đưa cô đi ăn sáng là được chứ gì –

Nó khinh không thèm nói , môi thì bữu dài còn đôi mắt thì không ngừng lườm huýt .

- thôi được rồi , đi ăn sáng thôi –

Hắn thở dài trước cái thái độ của nó , ngồi ngắm cảnh một chút cũng không yên với nó .

Nghe được đi ăn sáng lòng nó bỗng mừng quýnh , nhanh nhẩu đứng dậy chạy tót ra xe trước , bụng cô đang kêu ầm ĩ này , không ăn thì sao cô sống nổi đây .

Nhìn vẻ mặt hớn hở của nó mà hắn bật cười , chẳng lẽ nó thèm ăn đến nỗi đó sao .

Hắn chở nó đến một tiệm phở nổi tiếng và kêu hai tô phở bò .

Như một thói quen , nó nhanh tay lau đũa lau thìa chuẩn bị sẵn sàng , hắn ngạc nhiên khi nó cũng lau luôn cho cả phần hắn , chẳng lẽ nó đã có cách nhìn khác đối với hắn sao .

Một nụ cười nở trên môi hắn .

Hai bát phở bò thơm ngon được đưa lên khiến nó xung sướng vô cùng . miệng cười không ngớt ,rất nhanh nó đã vắt được 4 quả quất vào trong tô phở của mình và đảo đều .

Nó đưa chiếc mũi nhỏ xinh xuống gần bát phở và hít một hơi dài , miệng khẽ nói nhỏ

-ngon quá –

Nó ngước mặt lên thì thấy hắn đang nhìn nó chằm chằm , nó hất hàm lên hỏi hắn

- Ăn đi còn ngây ra đó làm gì , phở nguội ăn không ngon đâu –

Vừa nói xong là nó cuối xuống ăn nấy ăn để bát phở của mình , trông cách nó ăn cứ như bị bỏ đói lâu năm rồi .

ngược lại với cách ăn “ đánh nhanh thắng nhanh” của nó thì hắn lại ăn một cách vô cùng từ tốn , thỉnh thoảng lại ngước lên nhìn cô gái trước mặt .

Hôm nay nó chẳng trang điểu gì , nàn da không phải trắng bóc nhưng cũng thục dạng nhìn được , khuân mặt mũm trông rất đáng yêu .

Đang ngắm nhìn nó thì hắn thấy nó ngừng ăn , trong bát phở vẫn còn một nửa , hắn thầm quan sát nó .

hắn thấy nó nhìn tô phở như có một cái gì nuối tiếng , miệng không ngừng nuốt khan vài cái , dôi mắt lại không dời tô phở đi , hắn có thể đoán được , nó đang …rát thèm .

“ Thèm”tại sao nó thèm lại không ăn nữa nhỉ ? giảm cân sao ?

- cô đang giảm câu đấy à –

Hắn thấy mình hoàn toàn đúng khi nó gật đầu , tay liền xoa xoa bụng .

- Dung đã bảo tôi , nếu mày cứ tiếc tục ăn một cách vô tội vạ , chắc chắn vài tháng nữa mày sẽ lăn chứ không phải đi , lúc đó thì đừng mong đi chơi –

Nó thuật lại lời nói củ cô bạn thân , dù thế nào nó cũng không thể không đi chơi .

- thế bạn em có nói , nếu quá béo sẽ rất khó lấy chồng không ? –

Một cái lắc đầu từ nó , sao hắn thấy nó lúc này ngây thơ quá nhỉ , đầu óc tinh quái hàng ngày của nó đâu rồi , chẳn lẽ nó lại muốn bẫy hắn .

-à ,hình như có thuốc giảm cân rồi đúng không ? –

Nguyên thấy bực tức , hắn nghiến rằn kèn kẹt

- thôi đi , sao em cứ nói trống không thế , ra đường ai cũng có thể nghĩ em là chị anh đấy –

- tôi thích đấy , anh là đang muốn chử.i tôi già chứ gì ?-

Nó cũng vênh mặt lên , giám hạ thấp nhan sắc của nó thế à .

- cô vi phạm điều kiện nhé . đã ghi là không được xưng tôi với anh mà –

Nó lấy tay che miệng rồi khẽ ngáp một cái

- suốt ngày hợp đồng , anh ức hiếp tôi quá đấy , được rồi ,vì tương laị tôi nhịn , nhưng lần sao anh biết tay tôi –

Nói xong nó còn cố tình ngáp thêm vài cái .

- thôi , anh đưa em về đi , buồn ngủ quá , có chủ nhật mà cũng không yên ổn –

Thấy nó đòi về hắn bỗng thấy tiếc , hắn tốn bao nhiêu công sức mới kéo được nó ra ngoài với hắn chẳng lẽ thả nó về sớm thế sao .

- em có thích đi chơi không ? anh dẫn em đi thăm quan –

Hắn nở một nụ cười rất chi là hhiền nhưng bản chất thì chẳng hiền tẹo nào . Vừa nói hắn vừa rút ví ra giả tiền

Nghe thấy đi chơi là đầu óc nó đều được giải phóng hết công suất , sinh lực chàn chề.

- Ừ đi theo anh –

hắn nhanh tay túm nó đứng dậy , một mạch kéo nó ra xe .

Chiếc xe loa vút trên đường và điểu dừng chân chính là công ty của hắn ,

- ê này , lại lừa người hả , đi chơi quái gì chỗ này –

Khuân mặt nó nhăn nhó lại , nhưng thử hỏi làm sao không nhăn nhó được chứ , bỗng nhiên lại bị người ta lừa .

- ừ thì là đi thăm quan công ty anh đó , em thích chỗ nào thì cứ đi chỗ đó –

- tôi mà phá thì ráng chịu –

Hắn cảm thấy lành lạnh sống lưng , nó lịa nghĩ ra trò gì để phá công ty hắn đây , nhìn theo dáng của nó giờ đang tung tăng chạy vào công ty mà hắn khẽ thở dài .

hắn đang “ cõng rắn cắn gà nhà” .