Cô Bé Lọ Lem Và Hoàng Thái Tử

Chương 13: Người đàn ông thần bí




Buổi tối mùa hè,trong không khí có một tia nóng, Ôn Hinh dọc theo bức tường bám đầy rêu xanh đi về ký túc xá,đi qua một công viên vắng vẻ thơm ngát mùi hoa trà nơi đó có mấy đôi tình nhân đang hẹn hò,tuy rằng buổi tối không thấy rõ tướng mạonhưng lại có tiếng rên rỉ truyền đến tai cô,làm cho bên tai cô nóng lên.

Bước chân phía dưới cũng chuyển động nhanh hơn một chút,đi xuyên qua con đường nhỏ đầy cây chuẩn bị phóng thẳng về hướng ký túc xá,lúc đi qua hành lang có một thân ảnh to lớn đưa lưng về phía cô,theo gốc độ cô quay đầu nhìn lại,có hai người đang ở đó……hôn môi.

Ôn Hinh có chút tức giận thầm rủa một tiếng, hiện tại khoảng thời gian này ở dưới lầu có rất nhiều người qua lại, làm sao có thể hành động mạnh như sóng thế kia ?

Hai người này hôn nồng nhiệt giằng co 5 phút, Ôn Hinh đứng im tại chỗ không hề nhúc nhích cho đến khi người đàn ông kia buông cô gái trong lòng ra,cô mới thè lưỡi,tên đàn ông kia thật là mạnh mẽ,một nụ hôn mà có thể chiến đấu lâu như vậy,nếu ở trên giường không biết sẽ ra sao….

Không không không,cô nghĩ đến đâu rồi!

Cô dùng sức gõ đầu mình, không thời gian đi do dự, cô còn đang vội đi đến PUB, Ôn Hinh lách phía bên trái hai người bọn họ lủi nhanh lên lầu,đúng lúc ánh đèn vàng trên hàng lang chiếu vào,cô mới vô ý nhìn về phía ánh mắt tên đàn ông kia.

Chỉ là ánh mắt âm u, quái dị mà mị hoặc,khi nhìn cô ánh mắt lạn lẽo,Ôn Hinh không thấy rõ dáng vẻ của hắn chỉ là cảm thấy ánh mắt quá mức quen thuộc.

Tên đàn ông kia ánh mắt cũng là màu lam nha!

Chạy nhanh lên lầu, Ôn Hinh nhanh chóng tắm rửa thay đổi quần áo, xuống lầu nữa thì không có hai người đang hôn hồi nãy chỉ là ở trước trường học có một chiếc xem Maybach màu lửa đỏ đậu ven đường.

Cô cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt nhìn xung quanh bốn phía, hẳn là. . . . . . chỉ là trùng hợp sao?

“Ôn Hinh, Nhất Hào ngồi ở trong phòng số chín nhanh lên một chút.”

“Ừ, đến đây!”

Ôn Hinh một hồi mới đến PUB, trái tim có chút khó chịu chỉ là hoàn cảnh như vậy cô sớm đã thành thói quen ,từ từ liền thích ứng thôi .

Cô nhìn thấy một đám người áo đen vạm vỡ giống như một trận gió đi lên lầu VIP.

Ôn Hinh bưng khay, bên trên là sáu chai XO và BOODYMARY, nhìn theo số rượu này đủ để biết các người đó có giá trị không nhỏ,Ôn Hinh lộ vẻ mặt nghề nghiệp nở nụ cười xả giao,gỏ cửa phòng quý khách,bên trong truyền đến một giọng nam “eIn”

Bên trong ghế là một mảnh tối đen,ánh đèn đó rất tối tâm,Ôn Hinh nhìn đến một thân ảnh cao lớn đưa lưng về phía của cô,hắn đang đứng cạnh cửa sổ để gọi điện thoại,miệng nói tiếng Anh lưu loát,Ôn Hinh chỉ nhìn thấy bóng dáng của hắn,đầu tóc màu vàng,rất cao,giọng nói trầm ấm nhìn thoáng qua làm cho người ta có cảm giác quỷ dị.

Ôn Hinh đem rượu để xuống bàn,không đợi người đàn ông đó nói xong điện thoại liền chạy nhanh ra ngoài.

Lúc xuống lầu nghe được các chị em khác đang thảo luận “Nghe nói,người đàn ông vừa rồi là bá tước hoàng gia Anh quốc,địa vị thật là không nhỏ nha!”

“Phải không?So với hoàng thái tử tập đoàn—N của chúng ta không biết người nào xuất sắc hơn ta?” Một cô gái khác đưa tay chỉ về một phần trên tờ tạp chí để trước mặt mọi người,hình dáng anh tuấn ,khí chất xuất chúng , làm cho mọi người đều khóc thút thít thầm ngưỡng mộ.

“Tôi thì cảm thấy hoàng thái tử xuất sắc hơn chút,các người nhìn ngũ quan kìa,còn dáng người nữa, chậc chậc, thật sự là không chọn sai. . . . . .”

“Không biết có phải trên giường vị thiếu gia bá tước kia dũng mãnh hơn chăng, nghe nói người ngoại quốc về phương diện kia đều rất mạnh mẽ nha!”