Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 49-3: Người đàn ông kia (3)




“A? Vậy tôi thật là vinh hạnh rồi.” Tố Tố vừa nói thì tay cũng cầm một chén nước trà trên bàn lên, dường như muốn giúp Trì Dật Phi uống, khi hắn sửng sốt một chút mà há mồm thì miệng chén lại hướng xuống dưới, vừa đúng lúc rót vào phần dưới của hắn.

Trì Dật Phi sửng sốt một chút mà đứng phắt dậy, Tố Tố nhanh chóng đứng dậy mà cầm túi của mình đi luôn, Trì Dật Phi muốn đuối theo nhưng thân dưới lại ướt một mảng lớn làm hắn phải vội vàng ngồi xuống che đi. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Tố Tố như cơn gió mà rời đi.

Đi trên đường mà Tố Tố vừa tức vừa hận, tỉnh táo lại suy nghĩ một chút thì Sở Lăng Xuyên không ở nhà nên muốn cô học tự vệ, nhưng mà tự vệ như thế nào đây, trước tiên là bản mình phải mạnh mẽ đã, nhưng bản thân mạnh mẽ kiểu gì đây?

Không ngờ đi tới đi lui lại nhớ tới mấy thứ mà Sở Lăng Xuyên mua cho cô để phòng thân kia. Anh mua cho nên cô đặt ở trong túi xách, cùng điện thoại mấy thứ nữa cũng bị trộm đi rồi, cho nên hiện tại cũng không có.

Cửa hàng kia cô vẫn nhớ rõ nên lại đến đó mua một chút, đúng vậy. Đón xe taxi rồi đi đến cửa hàng đó. Chủ cửa hàng vẫn ở đó, 8 giờ mới đóng cửa mà chú chó thông minh mà đáng ghét kia vẫn ở đây, hơn nữa chủ cửa hàng vẫn nhận ra cô.

Tố Tố mua đồ phòng thân rất nhanh rồi sau đó vội vội vàng vàng về nhà, trong lòng còn oán hận đối với Trì Dật Phi, anh lại đến trêu chọc bổn cô nương (*) thì tôi sẽ để cho anh chịu không nổi.

(*) Mình định để là chị hoặc tôi nhưng thấy để nguyên hay hơn.

Bởi vì về muộn nên bị ba mẹ tra hổi một hồi, Tố Tố sợ người nhà lo lắng nên cũng liền không nói sự thật, chỉ nói đi mua điện thoại di động nhưng mà cảm xúc trên mặt cô không lừa được ba mẹ mình đâu.

Sau khi ăn tối thì An Quốc Đống vào phòng làm việc, Tố Tố cũng đi vào theo: “Ba, cho con hỏi một chuyện nhé.”

An Quốc Đống cưng chiều nhìn con gái mình một chút, cười nói: “Cũng biết con có chuyện mà. Vấn đề gì thì nói đi.”

“Ba, nếu có người ở phía trước ngăn cản đường của ba, hai cánh tay còn bị nắm lấy thì nên lựa chọn phương pháp gì để...thoát khỏi...A, còn nữa, nếu như bị người khác ôm lấy từ phía sau thì nên làm như thế nào ạ? Có cách nào để giải quyết không?”

“Làm sao lại hỏi về việc này?” An Quốc Đống liền lập tức cảnh giác “Có phải gặp chuyện phiền toái gì hay không, nói với ba một chút, Tố Tố, nếu gặp phải nguy hiểm thì tất nhiên phải tự vệ nhưng cũng phải đến báo cảnh sát, biết không?”

Tố Tố biết là không gạt được ba mình nên liền có chút chán nản nói: “Ôi, ba à, cũng không có nghiêm trọng như vậy đâu, chỉ là, chỉ là gặp phải một người vô cùng phiền phức thôi. Đoán chừng cũng chỉ lôi kéo đi hỏi hai ba câu lại thôi, đến lúc đó vẫn làm phiền con, tốt nhất chính là hắn làm phiền con một lần con liền đánh ngã hắn một lần, để cho hắn không dám tới làm phiền con nữa. Không đánh cho gục xuống thì phòng thân cũng tốt ạ.”

An Quốc Đống nhíu mày “Lúc nào thì con gái ba lại trở nên bạo lực như vậy?”

“Con vẫn bạo lực, ba không biết sao.”

Đi xem mắt đã đánh người, vì vậy mà đồng chí An Nhược Tố cũng nổi danh.

“Nhưng mà con là một cô gái trong nhà, Lăng Xuyên lại không thường xuyên ở nhà, con học chút võ phòng thân cũng không xấu. Được rồi, hôm nào ba tìm một người dạy con mấy chiêu.”

“Cảm ơn ba.”

Tố Tố cho ba mình một cái thơm rôi sau đó lại cùng Lý Nguyệt Hương xem tivi. Lúc 9 giờ khi tất cả mọi người đã đi nghỉ ngơi, Tố Tố nằm trên giường nhưng không trực tiếp ngủ thiếp đi. Cô lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Hàm Hàm.

“A lô? Muộn như thế này cậu còn gọi điện, có chuyện gì vậy?”

“Hàm Hàm à, cậu có ý kiến gì về khuôn mặt này của mình không?”

“Bị ngã.”

Lại im lặng, bạn bè cái gì chứ, quên đi, cô còn phải đi ngủ nữa.

Ngày hôm sau lúc làm việc thì trong lòng Tố Tố có chút bất an, thật ra cô vẫn rất sợ Trì Dật Phi đến trường học, cũng may mấy ngày liền cũng bình an vô sự nên cô cũng yên tâm không ít, đảo mắt đã đến hai ngày nghỉ rồi.

Sở Lăng Xuyên gọi điện nói thứ Sáu anh không trở về được, xem thứ Bảy có thể về được. Cho nên thứ Sáu Tố Tố ở lại chỗ ba mẹ, định Chủ Nhật để anh trực tiếp đến nhà ba mẹ, sau đó đón cô rồi lại đi thăm ba mẹ chồng.

Tố Tố quyết định lớp nấu ăn cô sẽ không đi nữa, học mấy món chuyên môn là được rồi, sau này từ thực tiền mà học từ từ với tự mình học, nói chung thì cô cũng không bị coi là vô cùng ngốc nữa, mình cũng có thủ đoạn mới rồi.

An Quốc Đống đồng ý với Tố Tố là tìm người dạy phòng thân cho cô, đã nói được thì làm được. Trước kia lúc Tố Tố nhỏ, ông cũng có ý tưởng là để cho Tố Tố học chút võ thuật, thậm chí là làm cảnh sát. Bất đắc dĩ là trong nhà có bà xã không đồng ý, hơn nữa ba mẹ ông cũng không đồng ý, nói con gái một trong nhà không thích hợp làm cảnh sát, nhiều nguy hiểm mà học công phu quyền cước lại càng phải ăn khổ, không thể được.

Sau ông cũng suy nghĩ lại một chút, trong nhà có ông một người cảnh sát cũng đủ quan tâm cả nhà rồi nên Tố Tố có làm cảnh sát hay không cũng ép buộc. Mà Tố Tố lại hiếu thuận nên ban đầu muốn thi trường cảnh sát, Lý Nguyệt Hương lại phản đối đến thiếu chút nữa phát bệnh tim nên chuyện này cứ quên đi như vậy. Hiện tại Tố Tố muốn học chút võ phòng thân, dĩ nhiên trước phải hỏi ý kiến của Lý Nguyệt Hướng một chút. Lý Nguyệt Hương trước vốn phản đối nhưng mà lại bị An Quốc Đống và Tố Tố thuyết phục nên cuối cùng cũng đồng ý.

Người trong nhà đều đồng ý nhưng mà quên mất một người, đó chính là Sở Lăng Xuyên, anh còn không biết vợ mình muốn đi học võ phòng thân cái gì, chẳng qua là sáng sớm đã lái xe về nhà. Tố Tố biết sáng sớm anh sẽ trở lại cho nên không ăn bữa sáng cùng ba mẹ mà chờ anh về cùng ăn, cô vẫn đợi đến 8 giờ đồng hồ thì nghe được một hồi tiếng chuông cửa, Tố Tố vẻ mặt mừng rõ kêu: “Nhất định là anh trở về rồi, con đi mở cửa đây.”

Nói xong cô đứng dậy mà nhanh chóng đứng dậy đi mở cửa, khi mở cửa thì liền thấy quả nhiên thấy được người đàn ông một tuần không gặp rồi, cực kỳ đẹp trai đứng ở cửa, không đợi cô nói chuyện liền ôm eo cô mà cho một nụ hôn chào buổi sáng. Cô vội vàng đẩy anh ra vì sợ bị ba mẹ thấy: “Ba mẹ đều ở trong chờ anh đấy.”

Sở Lăng Xuyên ôm lấy Tố Tố đi vào, tiện tay đóng cửa rồi kêu: “Ba mẹ, con đã trở về đây.”

Lý Nguyệt Hương và An Quốc Đống đi ra từ phòng ăn, Lý Nguyệt Hương cười ha hả nói: “Xuyên tử, mấy ngày không thấy con rồi. Tố Tố con mau dẫn Xuyên tử đi rửa tay, rồi ăn cơm đi.”

Tố Tố trốn ra tử ngực anh, trái lại đi ôm lấy mẹ mình “Mẹ, anh ấy cũng không phải trẻ con 3 tuổi. Còn phải để con dẫn đi rửa tay sao, đi, chúng ta đi ăn cơm, Sở Lăng Xuyên, anh nhanh nhẹn chút đi.”

Sở Lăng Xuyên trở lại, trong nhà hình như vui vẻ không ít. Sau bữa sáng thì Sở Lăng Xuyên cùng hai vị trưởng bối nói chuyện, Tố Tố thì vào phòng ngủ thay quần áo, một lát nữa phải ra khỏi nhà rồi nên cô phải chuẩn bị một chút.

Tố Tố tìm thấy một bộ quần áo thể thao, lúc đang muốn đổi thì cửa phòng ngủ bị đẩy ra, cô quay đầu liếc mắt nhìn thì là Sở Lăng Xuyên, anh hôm nay không có mặc quân trang mà mặc một bộ quần áo thoải mái, nhìn qua rất tự nhiên mà đẹp trai, cao lớn khỏe khoắn.

Sở Lăng Xuyên đi tới sau lưng Tố Tố rồi ôm lấy cô, hai tay đặt trên bụng cô, cằm đặt trên bả vai cô, ánh mắt trầm lắng giống như có tâm sự, môi của anh tiến tới trên mặt Tố Tố: “Tiểu bảo bối, ba mẹ nói em muốn đi học võ phòng thân gì đó sao?”

Tố Tố suy nghĩ một chút thì gật đầu: “A, đúng vậy, không phải anh nói sức khỏe em kém sao, vừa đúng lúc có thể cường thân kiện thể (*) còn gì.”

(*) cường thân kiện thể: Ý nói sức khỏe tốt hơn, khỏe mạnh hơn đó.

“Anh bảo em rèn luyện chạy bộ chứ không có để em đi học mấy cái đó, anh không đồng ý cho em đi đâu.” Sở Lăng Xuyên vừa nói vừa quay người Tố Tố lại làm hai người đứng mặt đối mặt: “Nói đi, rốt cuộc tại sao mà lại đi học, có phải họ Trì kia lại đi tìm phiền toái với em không?”

“Thật sự không có, chỉ là nhất thời có hứng thôi, ví dụ như lần trước em nhìn anh đó, dọc đường mà một người có chút kỹ năng phòng thân nói chung không phải tốt sao, anh phải ủng hộ em. Nhưng mà anh không ủng hộ cũng không sao, ba mẹ đã đồng ý nên số ít nghe theo số đông.” Tố Tố nói xong rồi bướng bỉnh nháy mắt với anh.

Sở Lăng Xuyên ôm lấy Tố Tố ngồi xuống, tay vuốt tóc cô mà rất nghiêm túc, cực nghiêm túc nói với cô: “Tiểu bảo bối, học những thứ đó rất khổ, cũng mệt chết đi đấy, em khẳng định sẽ chịu nổi sao.”

“Em có lòng tin đối với bản thân.” Vẻ mặt Tố Tố quật cường, cho thấy quyết tâm rõ ràng.

Giờ phút này Sở Lăng Xuyên rất không biết làm sao, anh phát hiện mình không có cách để bảo vệ vợ mình, “Được rồi, em nhất định phải học theo những gì anh dạy em.”

“Anh?” Tố Tố vẻ mặt sợ hãi, lắc đầu liên tục “Tiểu Xuyên Xuyên, anh dạy cho em? Vậy anh có thể đảm bảo là sẽ khong la em, không bởi vì em mà mắng em cẩu huyết phun đâu (*), sẽ không tức giận mà nhốt em vào phòng tối? Khi anh dạy em anh còn có thể phân biệt rõ ràng vợ mình và binh lính của anh sao? Còn có, quan trọng nhất là anh có chút thời gian nào sao.”

(*) cẩu huyết phun đầu: mắng đến mất mặt, kiểu như phun hết máu chó vào mặt ấy:v

Sở Lăng Xuyên đứng phắt dậy, hai tay thì chống hông, đây là điềm báo trước sẽ nổi giận, “Anh nói không cho phép cũng không chính xác, nếu không em ở quân đội cùng anh đi, cùng ở với anh sẽ không cần phải đi học mấy cái này!”

Ô? Người đàn ông này, phát hỏa cái gì chứ, Tố Tố không nhịn được mà cau mày, suy nghĩ một chút, cuối cùng cho ra một kết luận là chẳng lẽ hành động cô tự mình học này lại tổn thương lòng tự ái của anh, bởi vì thân là chồng, là đàn ông mà không thể ở lúc cô cần mà bảo vệ cô?

Trừ điểm này, bây giờ cô cũng không nghĩ ra, tại sao anh lại phản đối mạnh mẽ như vậy, tại sao lại tức giận còn phải mang cô ở quân đội cùng, công việc kia của cô phải làm sao bây giờ? Vẻ mặt và tâm tình của người đàn ông này so với mỗi ngày trong tháng còn hơn nhiều, nói thay đổi liền thay đổi được ngay “Được rồi, được rồi, em không đi học là được chứ gì.” Lén đi học cũng có thể đi mà, trong lòng Tố Tố nghĩ ra một kế sách nhỏ, chờ khi học xong rồi thì anh biết cũng đã chậm, phản đối cũng không có hiệu quả nữa.

Sở Lăng Xuyên nơi nào có thể đoán được tâm tư nhỏ của Tố Tố chứ, cũng cảm thấy mình có chút nổi giận quá nên giơ tay nắm bả vai Tố Tố, để cho cô ngồi xuống rồi sau đó anh đứng bên cạnh cô, lòng bàn tay đặt lên bụng Tố Tố, nghiêm trang nói: “Bảo bối, nói không chừng nơi này đã có tiểu Xuyên nhỏ, e đi học mấy thứ kia, tiểu Xuyên nhỏ của anh rất có thể bị tập (võ) mà rơi đấy, biết không?” (Qúa vô sỉ ~)

Tố Tố há miệng, sau một hồi mới phát ra được âm thanh: “Sở Lăng Xuyên, anh có phải suy nghĩ nhiều quá hay không?”

Sở Lăng Xuyên rốt cuộc cũng cười, cười đến vẻ mặt mập mờ mà ngồi bên cạnh Tố Tố “Tiểu bảo bối, em có phải không nhớ rõ hay không, mấy ngày nghỉ em đi thăm anh thì buổi tối đó đã quyến rũ anh, nói không chừng tiểu Xuyên nhỏ cũng đã xuất hiện đi.”

Tố Tố mặt nhịn không được mà nóng lên, đưa tay nhéo một cái ở trên gương mặt tuấn tú đang cười kia “Tiểu Xuyên Xuyên, anh cũng đã nói trong một lần không thể có hay sao, anh quên lời nói cuả mình rồi sao?”

“Anh phát hiện ra tại sao em lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy!” Sở Lăng Xuyên nói xong đưa tay giữ chặt sau đầu Tố Tố, cúi đầu rồi hôn lên, dù có mồm miệng lanh lợi đi nữa thì vẫn để anh mạnh mẽ đoạt lấy thôi!

Tố Tố bị anh hôn đến chóng mặt, sau khi nụ hôn nóng bỏng mà triền miên này kết thúc thì đầu của cô mới dần dần tình táo lại, bắt đầu lấy nhu thắng cương (*), nắm bàn tay anh mà lắc, vẻ mặt tội nghiệp cầu khẩn: “Tiểu Xuyên Xuyên, anh đồng ý đi mà, em chính là cảm thấy sẽ học thật khá, muốn rèn luyện cơ thể mình, coi như tiểu Xuyên nhỏ cũng phải có tinh thần và cơ thể khỏe mạnh chứ.

Hơn nữa hôm nay ba cũng đã nói xong với một người bạn rồi, người đó muốn tìm đường đi đến viện bảo tàng, chú kia chắc đã chờ ở đó rồi. Không tốt khi lừa dối người khác sao, anh nói có đúng hay không, tiểu Xuyên Xuyên, đi thôi, anh đưa em qua đó nhé.”

“Làm sao anh lại tìm được em cái người yêu tinh như vậy chứ, được rồi, anh đồng ý. Nhưng mà anh nói cho em biết, đến lúc đó mệt mỏi, khổ hay đau đớn thì đừng gọi điện kêu khổ kêu mệt, cũng không được bỏ dở nửa chừng.” Nếu cô muốn học thì sẽ để cho cô học một chút, có thể bảo vệ mình chung quy cũng là một chuyện tốt, xoi như anh đau lòng nhưng anh cũng phải nhịn không phải sao.

Cuối cùng cũng làm xong việc thông suốt tư tưởng cho sở Lăng Xuyên, anh đến một chút, vợ mình bị ngã tới ngã lui mà da đầu liền tê dại một hồi, nhưng mà rốt cuộc vẫn lái xe chở Tố Tố cùng hai vị trưởng bối đi tới lớp học võ đó.

Trưởng nơi học võ đó là một người đàn ông chừng 50 tuổi, xấp xỉ với tuổi của An Quốc Đống, trước kia cùng là cảnh sát giống An Quốc Đống nhưng sau lại không biết bởi vì chuyện gì mà lựa chọn mở lớp dạy võ.