Cô Gái Không Nước Mắt

Chương 4: Em họ anh có bị căm hay điết gì không vậy?




Tình bạn là một sợi chỉ bằng vàng nối trái tim của cả thế giới.

=======================

Reng...reng...reng...

Reng...reng...reng...

Reng...reng...reng...

Chiếc điện thoại đang reo inh ỏi cả lên nhưng chủ nhân của nó không có dấu hiệu sẽ thức dậy. Nhưng không! Cuối cùng chủ nhân của nó đã thức nhưng tay lại vơ lấy chiếc điện thoại, ngồi thẳng người tay dơ cao tư thế cứ như sắp quăng cái thứ trên tay vậy.

Bỗng xuất hiện hai kẻ có khuôn mặt cực kì giống Dịu Vy. Hai kẻ đó tự xưng là Angel và Devil của Dịu Vy.

"Con gái à! Con không được làm như vậy" - Angel lắc đầu nhìn Dịu Vy.

"Này con gái! Chính nó đã phá hổng giất ngủ ngàn thu ý nhầm giất ngủ ngàn vàng của con! Con nên tiêu diệt nó" - Devil dùng tay chỉ chỉ vào chiếc điện thoại trong tay Dịu Vy.

"Con không nhớ đó là cái iphone6 plus đặc biệt mà chính papa đã làm cho con sao?" - Angel vẫn nhẹ giọng.

"Ê ê! Gì thì gì chứ phá con ta ngủ là đã mang tội rồi đó nhá" - Devil khoanh hai tay trước ngực nói.

"Cái điện thoại đó có tội gì đâu! Chính Dịu Vy đã cài báo thức gây không cho Dịu Vy ngủ! Tới giờ! Chiếc điện thoại chỉ làm đúnh nhiệm vụ của mình thôi" - Angel nói một lèo.

"Nhưng..." - Devil á khẩu.

"Ta nói đúng rồi phải không? Con gái vậy con mau bỏ chiếc điện thoại ấy xuống đi" - Angel nói rồi cùng Devil biến mất.

-........

1s...

2s...

3s...

- Áááá...trễ giời rồi!

Dịu Vy để chiếc điện thoại xuống giường rồi chạy nhanh vào WC làm VSCN với tốc độ "bàn thờ".

Chưa đầy 5' sau Dịu Vy bước ra với bộ đồng phục trường Đông Á trên người.

Bộ đồng phục gồm một chiếc áo trắng ngắn tay với bâu sơ mi sọc xanh đỏ khoác ngoài là chiếc áo dài tay màu xanh đậm bên ngực trái có hai chữ Đ.A được may cách điệu màu trắng, đi kèm với chiếc váy ngắn trên gối cũng sọc xanh đỏ luôn. Mang đôi nike màu đỏ tươi vào chân, tóc buộc cao hơi xéo, đeo thêm cái balô bằng da màu đen. Rồi phi thẳng ra khỏi nhà.

Với tốc độ kỉ lục, chỉ cần mất chưa đầy 10' Dịu Vy đã có mặt trước cổng trường. Nhưng...ôi thôi! Cổng trường đóng cửa mất rồi còn đâu! Phải làm sao đây?

Nhưng rất may là trường này không dùng khoá mà dùng mật khẩu để mở cửa. Với IQ 200/200 của Dịu Vy thì tra ra mật khẩu là chuyện vô cùng đơn giản.

Tít...tít...tít...

2' sau cánh cổng mở ra. Dịu Vy nhìn xung quanh rồi rón rén bước vào.

Vì tiết 1 đã vào hơn 30' rồi mà lớp của Dịu Vy thì đang học môn "lặc sả" (lịch sử) của bà cô Phương Tâm nổi tiếng là khó nhất trường, giờ này mà vào là chết chắc. Thôi thì đợi ra chơi rồi vô luôn.

Nói rồi Dịu Vy đi một vòng quanh trường. Đây là lần đầu tiên Dịu Vy có dịp đi tham quan trường này. Trường này đúng là rất rộng nha. Gồm có ba khu.

Khu 1 gồm có ba dãy phòng với một dãy phòng học có ba tầng, dãy thứ hai là các phòng dành cho giáo viên và hiệu trưởng, dãy cuối cùng là các CLB trong trường và một hội trường rất rộng.

Khu 2 là khu thể thao gồm sân vận động, sân bóng, hồ bơi,...vân vân và mây mây nhiều thứ khác.

Khu cuối cùng là khu vườn với hồ nước, đồi cỏ, vườn hoa,...

Dịu Vy đi một vòng quanh khu vườn của trường, dừng chân tại một bãi cỏ xanh tươi.

Lấy chiếc iphone6 plus màu xanh dương trong balô ra đút tai nghe vào và bật bài hát yêu thích.

Dù xa nhau...

Em vẫn mãi tin rằng...

Một mai đây anh quay lại...

Vì em tin...

Sâu thẳm trái tim anh...

Còn yêu em...

Lời chia tay...

Ngày xưa cũng không thể...

Làm tim em quên được anh...

Chợt em đâu...

Rồi đau gấp trăm lần...

Lặng im...

Khóc đêm...

Thời gian qua...

Có trôi đi...

Cho bao màu xanh lá phai úa...

Nhưng làm sao xóa hết...

Hình dung anh trong em...

Người yêu ơi...

Em hi vọng...

Dù nhỏ nhoi hay vô vọng...

Rằng em mong được một lần...

Gặp lại anh thôi...

Dù là...

Giất mơ...

(Khóc đêm - Khởi My)

Đang say xưa hát theo bản beat của bài Khóc đêm thì điện thoại lại rung lên.

- What?

"Cậu đang ở đâu vậy hả???"

Giọng nói "oanh vàng thánh thót" của Mai Nhi vang lên ở đầu dây bên kia.

- Ờ! Tớ đi trễ! Ra chơi tớ sẽ vô!

"Ừ! Vậy thôi! Tớ yên tâm rồi!"

- Vậy thôi bye!

Dịu Vy nói rồi tắt máy.

- Giờ này chắc là ra chơi rồi! Vô lớp thôi!

Dịu Vy nói rồi xách balô đi về lớp.

"Cậu ta hát cũng hay đấy chứ!" (người bí ẩn)

Vào lớp.

- Helo bấy bề!

Dịu Vy nhảy chân sáo vào lớp miệng cười nói mà không biết là hàng ngàn con tim đã không cánh mà bay (chém ^^)

- Giờ này mới vào đó hả?

Mai Nhi lạnh lùng buôn một câu.

- Đã bảo là đi trễ rồi mà! Mà khoan đã! Hôm qua hai người về mà không báo tui một tiếng là sao?

Dịu Vy hơi xụ mặt tỏa vẻ hối lỗi (tuy chả có lỗi gì) nhưng lại sực nhớ ra điều gì đó liền lên tiếng nói lại.

- Tại tụi tui quên chứ bộ!

Mai Nhi gãi đầu cười cười nói.

- Mà hai tui đâu rồi?

Dịu Vy nhìn chổ trống bên cạnh của Mai Nhi hỏi.

- Tui không biết nữa! Ra chơi là ảnh đi liền chả thèm nói tui một tiếng.

- Mà thôi! Tui có chuyện đi trước nha!

Dịu Vy nói rồi bỏ đi để lại một mình Mai Nhi ngồi đó mặt ngu ngơ chưa hiểu chuyện gì.

Ra khỏi lớp Dịu Vy đi thẳng tới Thư viện. Nhưng trời ơi! Không biết Dịu Vy đi kiểu gì mà lại chạy tới...căn-teen (chế này mắc bệnh mù đườg)

"Dù gì cũng đến đây thì đi ăn luôn vì sáng giờ có gì cho vào bụng đâu"

Nghĩ là làm, Dịu Vy đi về phía quầy đồ ăn. Lấy hai ổ bánh bông lan, một cái bánh su kem cùng một ly matcha sữa cho vào khây. Định quay lưng ra thì Dịu Vy vấp phải thứ gì đó liền té xuống.

Rầm...

- Hôm nay mình ra đường không coi ngày hay sao á! - Dịu Vy lẩm bẩm, nhặc đống đồ ăn lên.

- Em không sao chứ? - một giọng nói trầm ấm vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Dịu Vy.

- Không sao!

Dịu Vy nói rồi phủi váy đứng dậy.

- Dịu Vy!

- Anh Minh Quân!

Dịu Vy bất ngờ nhìn người vừa phát ra giọng nói trầm ấm đó.

- Sao em lại ở đây?

- Cũng như anh thôi! Ăn trưa!

- Theo anh! Anh sẽ giới thiệu cho em mấy người bạn của anh!

Minh Quân nói rồi nắm tay Dịu Vy dắt đi.

Đến một cái bàn khá khuất trong căn-teen, có hai người con trai đang ngồi đó. Một người có khuôn mặt rất quen. Không! Phải nói là người mà suốt mấy năm qua ngày nào Dịu Vy cũng gặp mặt. Chính là người anh trai yêu "quấu" của Dịu Vy là Gia Huy.

Dịu Vy chạy lại trước mặt Gia Huy nở một nụ cười hết sức dễ thương.

- Chào em gái yêu dấu! - Gia Huy cũng nhìn Dịu Vy cười lại.

Bụp...

- Đau quá! - Gia Huy ôm mặt đau khổ.

Dịu Vy thì hả hê với cú đánh đó của mình, còn Minh Quân và người con trai kia thì mắt mở to kinh ngạc.

- Hai hay quá ha! Về Việt Nam mà không thèm báo em biết! Hôm qua còn không về nhà nữa hả?

Dịu Vy trở lại bình thường, quay về việc chính là hỏi tội Gia Huy.

- Hìhì cho hai xin lỗi mà! Tại hai quên chứ bộ! - Gia Huy cười làm hoà.

- Quên à! Vậy mà không quên đi bar gái gú nhỉ? - Dịu Vy nhìn Gia Huy mặt gian vô cùng.

- Hổng lẽ em thấy hết rồi hả?

- Vừa đủ để nhỏ Nhi cho hai một trận! - Dịu Vy vừa nói tay vừa lôi trong túi áo ra cái iphone6 plus màu xanh dương của mình mà bấm bấm.

- Thôi! Cho hai xin lỗi mà! Em muốn hai làm gì cũng được hết! - Gia Huy buộc miệng nói với Dịu Vy, nhưng dù gì cũng đã nói rồi đành chấp nhận thôi dù biết thứ mà Dịu Vy muốn anh làm chắc chắn chẳng tốt lành gì.

- Thiệt á? - Dịu Vy mặt cười cười làm Gia Huy toát mồ hôi ướt đẫm cả trán.

- Ừ...ừm! - Gia Huy nuốt nước bọt trả lời.

- Vậy được! Tha cho hai lần này!

- Hai người quen nhau hả? - Minh Quân mặt ngây ngô không hiểu chuyện gì mà đứng nhìn hai người đó nói chuyện với nhau.

- Ừm! - Dịu Vy và Gia Huy đồng thanh trả lời.

- Vậy khỏi cần giới thiệu! Còn đây là Thiên Vũ em họ anh! - Minh Quân trở lại bình thường rồi giới thiệu người còn lại.

- Ùm...chào! - Dịu Vy miễn cưỡng đưa tay làm quen với Thiên Vũ.

-........ - Thiên Vũ mặt vẫn lạnh băng nhìn ra ngoài cửa sổ.

- Anh Minh Quân này! Em họ của anh có bị căm hay điết gì không vậy?

Dịu Vy không sock trước hành động đó của Thiên Vũ mà mở miệng nói móc.

- A hahaha.....

Gia Huy thì đập bàn cười ngặc ngẻo vì màng chào hỏi hết sức "bá đạo" của cô em gái mình.

- Cậu nói ai căm điết thế hả? - Thiên Vũ giận tím mặt vì không ngờ có người lại dám nói với cậu như vậy.

- À! Thì ra cậu không căm điết thế mà tui cứ tưởng....

- Tưởng gì??? - Thiên Vũ mặt khó hiểu nhìn Dịu Vy.

- À...chả có gì! - Dịu Vy xua xua tay phản bác.

Reng reng reng.... Tiếng chuông vào học đã cắt đứt cuộc nói chuyện đầy nguy hiểm đó.