Cô Giáo, Trốn Kẻ Đê Tiện Kia Đi!

Chương 48: Chơi với lửa có ngày chết cháy




Cô không biết có phải tất cả con gái đều giống như cô hay không, thật ra muốn vô cùng đơn giản. Ở lúc cô yếu ớt nhất, có một cái ôm, một chút ấm áp, có thể để cho cô dốc bầu tâm sự. Giờ phút này, bé trai trong ngày thường hi hi ha ha không đứng đắn, nghiêm túc chăm chỉ trù tính cuộc sống tương lại của cô và cậu ấy, tình nguyện làm cảng tránh gió cuối cùng của cô. Từ xưa tới nay chưa từng có ai, đối với cô tốt như vậy. Đúng, cô cảm động. . .

Mạc Tiểu Mỹ cảm động. . . Kết quả. . . .

. . . Giờ phút này, cô đang giạng chân ngồi ở trên đùi Tiếu Bạch, hung hăng hôn anh ấy. . . Đôi tay không thành thật cởi nút áo sơ mi của anh ấy. . . .

Kẻ ngu cũng nhìn ra được cô đang muốn làm gì. . . . Cái tên Tiếu Bạch này không hiểu phong tình lại ở lúc cô đang cảm động đến nước mắt giàn giụa tranh thủ thở dốc, hưng trí nhìn chằm chằm vào cô, chậc chậc miệng, hết sức bất mãn nói: "Em gái cây xoài. . . Có người chịu cưới em làm em kích động như vậy sao. . . . . Một phen nước mắt nước mũi. . . . . Anh đều ăn phải nước mũi của em. . . . Ọe. . . ." Lại còn làm vẻ mặt buồn nôn. . . .

Tiểu tử thúi! Ép bà cô đây sử dụng bạo lực đúng không! “Xoạt” một tiếng xé rách áo sơ mi của tên đê tiện kia ra, cười quyến rũ với tên con trai đê tiện kia, trong nháy mắt thừa dịp anh ấy bị câu hồn, cúi đầu xuống, hung hăng cắn lên xương quai xanh của anh ấy!

"A ——— ————————" tiếng kêu thê thảm ở trong bãi đậu xe, vang vọng ~ lay động ~~~

"Mạc Tiểu Mỹ, em mưu sát chồng sao!" Tiếu Bạch che xương quai xanh của mình. . . Ha ha, trước ngực trắng nõn, một hàng dấu răng rất bắt mắt. . . . Ừ, không tệ, chị rất hài lòng với thành quả của mình. . .

"Để cho anh nếm thử một chút cái gọi là một phen nước mắt nước mũi!" Cô hả hê nói, lấn người, chuẩn bị lại in một dấu răng nữa trước ngực anh ấy. . . .

"Này này. . ." Còn chưa cắn xong, liền bị Tiếu Bạch kéo từ trong ngực lên: "Anh nói. . . . Em có biết hai chữ. . . . ‘ dịu, dàng ’ này viết như thế nào không. . ."

Trong nháy mắt, cô đã bị ấn lên tay lái. . . . . Nụ hôn dọc theo cằm của cô. . . Như có như không. . . . Mỗi một cái, anh ấy đều dừng lại thổi hơi vào người cô:"Thế này" , hạ xuống, "Mới kêu dịu" , hạ xuống, "dàng" , lại hạ xuống, "Có hiểu hay không" . . . .

Nổi da gà theo lòng bàn chân lên trên, mãi cho đến cổ. . . . Con bà nó! Lại dám khuyến khích chị chủ động!

Thừa dịp anh ấy bận . . . . nắm eo cô, đôi tay được buông ra giải thoát trói buộc, lại đem Tiếu Bạch đẩy trở lại trên ghế, đè lên người anh ấy, cười mê hoặc: "Nói cho anh biết, dịu dàng cái từ này, chính là Mạc Tiểu Mỹ em sáng tạo!"

Cúi đầu, hôn học theo cổ. . . . Dọc theo xương quai xanh. . . . Một đường xuống phía dưới. . . . Éc. . . . Màu hồng nhũ - đầu. . . . Liếm xuống. . . Cảm nhận được anh ấy trong nháy mắt cả người cứng ngắc. . . Cô giống như mèo con đang uống nước, trái một cái phải một cái trong nháy mắt trước ngực phập phồng run rẩy. . . .

Đỉnh đầu, truyền đến tiếng nói run rẩy của Tiếu Bạch: "Mạc. . . . Tiểu Mỹ. . . . Mau dừng lại. . . . Em có biết em đang làm gì không. . . ."

Đối với chấm nhỏ màu hồng trước ngực thổi khí, bất ngờ nghe thấy tiếng hút không khí từ trên đỉnh đầu, rút thân về, mặt đối mặt mũi dán mũi dịu dàng nói với Tiếu Bạch: "Không phải anh bảo em phải dịu dàng sao. . ." Sau đó lại dán lên môi anh ấy, ở trong miệng anh ấy lung tung chơi đùa một trận . . . .

Giương mắt thấy vẻ mặt Tiếu Bạch sóng ngầm mãnh liệt lại hoảng sợ , cười đắc ý. . . ."Như thế nào, Mạc Tiểu Mỹ em vẫn rất có sức quyến rũ đúng không. . ."

Tiếu Bạch làm mặt uy hiếp từ trong hàm răng nặn ra: "Mạc Tiểu Mỹ, em có biết một từ, gọi là ‘ chơi với lửa có ngày chết cháy ’ không"

Miệng nhẹ nhàng liếm khóe môi anh ấy, tay cô nhẹ nhàng sờ dọc từ eo của Tiếu Bạch di chuyển xuống dưới. . . Giống như hành động mà anh ấy đã từng làm qua, dọc theo quần bò của anh ấy, một đường sờ tới phía trước. . . . Hướng về phía môi của anh ấy nỉ non: "Thật sao. . . Em thật sự rất sợ đó ~~"

Tiếng thở dốc của Tiếu Bạch ở mọi chỗ trong xe đều có thể nghe được. . . Tên con trai đê tiên kia bắt được cái tay đang tác quái của cô, tay trái ấn nút gì đó ở dưới xe, chỗ ngồi nhanh chóng ngả xuống, cô không hề chuẩn bị trực tiếp ngã nằm ở trên người Tiếu Bạch. . . Ngực trực tiếp đè lên mặt Tiếu Bạch. . . .

Trong nháy mắt, tay Tiếu Bạch đã vói vào bên trong áo cô, hai ba cái liền cởi được các cúc áo ra. . . Sau đó thừa dịp cô còn chưa kịp chuẩn bị, dùng sức kéo một cái, áo trong cũng đã bị vứt đến ghế sau. . . Cái thứ treo trước ngực kia không hề có một chút tác dụng, lộn xôn treo trên hai vai cô. . . Lúc cô đang ngẩn người, cái miệng kia, hung hăng mút toàn bộ bên ngoài nhũ - đầu vào trong miệng, một cái tay khác, cũng bắt đầu xoa nắn. . .

Cô. . . Quả thật. . . . Trợn mắt hốc mồm. . . Thì ra. . . Còn có thể như vậy. . . . Tiết tấu của con trai đúng là khác hẳn với con gái . . . . So với tiết tấu nhanh chóng mạnh mẽ này của anh ấy. . . . Vừa rồi cô lăn qua lăn lại nửa ngày. . . Căn bản chính là trò trẻ con thôi. . . .

Mắt thấy trong xe hai người liên tiếp thở dốc, cùng tiếng nuốt nước miếng liên tục. . . Tiếu Bạch vừa không ngừng liếm láp cơ thể của cô còn có thể nói ra một câu đầy đủ: "Anh đã nói. . . . Quyến rũ anh. . . Tự gánh lấy hậu quả. . ."

Tay lại không ngừng đẩy cô về phía trước. . . . Cởi cúc quần cô ra. . . Tiếu Bạch giống như đang bóc kén, cởi từng chút một ra, một cái tay khác ôm lấy eo của cô, ở nơi không gian chặt hẹp này lại thay đổi vị trí với cô, đặt cô nằm dưới thân thể của anh ấy. . . Rõ ràng là mùa xuân, hai người cũng đã cả người đầy mồ hôi.

Đôi tay cô đưa lên eo anh ấy, lúc giúp anh ấy cởi nút áo, mắt Tiếu Bạch trừng lớn, mang theo một chút bất ngờ, không được tự nhiên cười nhạo: "Ai u, như vậy chủ động?"

. . Rũ mí mắt xuống thật sự không dám nhìn lâu vẻ mặt anh ấy, trả lời anh ấy bằng cách dùng sức kéo quần anh ấy xuống. . .

"Em cẩn thận. . . Dẫn lửa thiêu thân. . . ." Không để ý tới anh ấy, tiếp tục động tác trong tay. . .

Tiếu Bạch ngốc lặng một lát, sau đó lại đột nhiên giống như nổi điên hung hăng hôn lên môi cô. . .Lồng ngực trần của anh ấy gắt gao ngăn cô lại, lồng ngực cứng rắn gần như đem cô hòa tan. . . Một bàn tay khác càng không ngừng kéo quần cô xuống. . . . Cái này cái này. . . Quần quá chặt. . Không gian lại quá hẹp. . . . Quần còn không cởi ra, cả người đã đầy mồ hôi. . .

Cho nên nói, lúc đàn ông ở trên giường có tính nhẫn nại cái gì đều là giả. . . Nhìn một chút người đàn ông kia lúc này đang ở trên đùi cô lăn qua lăn lại. . . Vào giờ phút này, cô thật sự rất tò mò, người ta là như thế nào giải quyết vấn đề khó khăn này. . . Hay nói. . . Quần jean bó sát người kia là kẻ thù. . .

Cô giơ chân lên, đem chân đặt lên trên ghế, để cho anh ấy kéo lên phía trước. . . dáng người 1m8 của anh ấy, tất cả cuộn tròn trong không gian nhỏ hẹp ở ghế lái. . . Bỗng nhiên vừa dùng lực. . .

Bùm. . . Một tiếng vang thật lớn. . .

Cô mở mắt ra nhìn, quần bò rơi xuống. . . Tiếu Bạch che đầu, mặt nhăn nhó ngồi ở phía trước, vẻ mặt kia. . . Thì ra, vừa rồi anh ấy dùng sức mạnh quá, đầu va vào cửa. . . Một âm thanh lớn vang lên. . . Chắc là va phải cái gì. . .

Cô sửng sốt một chút, sau đó cười to. . . . Đã nói. . . Khi nào đặc biệt có tình ý, khi hai đứa ở chung một chỗ cũng bị phá hỏng. . . . Một tay túm quần che ngực, một tay đưa qua sờ trán anh ấy. . ."Ax, tốt lắm, không đau. . ." Trời ạ, nước mắt của cô sắp chảy ra. . Thật sự nhịn không được dỗ anh ấy mấy câu. . ."Nhìn một chút, là ai tự nhóm lửa thiêu thân đây. . ." Theo cô thấy, thằng nhãi này không được rồi. . .

Tiếu Bạch vẻ mặt ấm ức, hờn giận nói: "Anh, hận, quần, bò!" Cầm lấy quần bò của cô, ném lên ghế trước, chính mình lái trực tiếp trèo qua ghế lái xuống ghế sau, thuận tay kéo cô xuống, sau đó ấn nút gì đấy dưới ghế lái, chỗ tài xế ngồi lại dựng lên như cũ, chỗ ngồi cũng di chuyển lên trước, cả không gian phía sau rốt cuộc rộng hơn. . Dựng thẳng ghế phía sau chặn lại ánh sáng ở bên ngoài, tất cả phía sau tản ra ánh sáng nhàn nhạt, càng thêm mập mờ. . .

Hai cỗ thân thể trần truồng, cùng lớp bọc chỗ ngồi, đen trắng so sánh, mùi mồ hôi hòa vào nhau, trong không khí tản ra một mùi. . . . Tiếu Bạch không nói gì, chỉ dụng ánh mắt nhìn vào cơ thể cô, ánh mắt giống như radar kia làm cho cô rất xấu hổ, cô đưa tay che mắt của anh ấy. Tiếu Bạch cúi xuống, nói vào tai cô "Có phải tất cả quần lót của em, đều là Đôrêmon không. . ." Cô gào lên! Như thế nào mỗi lần đều. . . .

Đưa tay muốn che kín miệng, đã không kịp nữa. . . Tiếu Bạch một đường hôn xuống phía dưới, dọc theo bụng cô. . . . Lại đi xuống. . . . Một đường thiêu nhóm lửa, cảm nhận được bụng dưới hình như có một đoàn hỏa, ở lan tràn. . . Miệng lưới ướt át kia, giống như muốn tưới từng bãi cỏ khô hạn kia. . . Oh, không! Càng đến gần cô càng khẩn trương, khép chặt hai chân. . Kéo đầu của anh ấy, dụng ánh mắt nói cho anh ấy biết không thể. . .

Anh ấy lại tiến gần hơn, hôn môi cô. . . Tay lại di chuyển xuống phía dưới. . . Vuốt nhè nhẹ từ rốn, xuyên qua bãi cỏ, đi tới trung tâm. . . Tay kia giống như có ma lực, lướt nhẹ ở xung quanh hoa tâm, cô liền cảm thấy một luồng nhiệt lưu chạy qua. . . Toàn thân cao thấp rất nóng, gần như tập trung ở một chỗ . . . Môi Tiếu Bạch nhẹ nhàng ngăn cô lại, nỉ non: "Đừng sợ, thả lỏng. . ." Còn chưa nói xong, ngón trỏ kia đã chậm rãi tiến vào trong cô, cảm giác xa lạ đánh úp lại, nhất thời cô lại khẩn trương. ."A a a a. . ." Tiếu Bạch an ủi khẽ vuốt xương hông của cô. . Lưỡi nhẹ nhàng lướt qua môi cô, "Đừng sợ. . Đẹp quá. . ." Lúc này tay lại ở bên trong xoay tròn. . . . Còn đang rất khẩn trương trong nháy mắt lại cảm nhận được khoái cảm. . . . Hô hấp lại nặng nề hơn. . .

Đôi tay không biết nên để đâu, đành rút về, tim đập rất nhanh, cảm thấy sợ hãi, chưa bao giờ cảm thụ đến cảm giác trỗng rỗng lan tràn toàn thân, đang chờ mong cái gì, lại sợ cái gì. . . Nói ra, những câu vô nghĩa: "Không ... không muốn. . . Không muốn. . . . đừng." , thật ra cũng không biết là không muốn cái gì. . . Sợ hãi cái gì. . .

Ánh mắt không biết nên nhìn nơi nào, chỉ cảm thấy, trước ngực không ngừng bị bú mút, giữa hai chân bị một bàn tay không ngừng trêu đùa, hấp thu hất tất cả khí lực của cô, toàn thân hóa thành một dòng suối trong, toàn bộ chạy về một chỗ . . . .

Thần kinh càng tan rã, tay muốn đẩy ra cũng không có khí lực. . . Chợt, có thứ gì nong nóng tiến vào. . Không ngừng cuốn lấy. . . Trời ạ, lúc nào thì, đầu Tiếu Bạch đã tiến vào giữa hai chân của cô. . .

Giống như gãi ngứa. . . . Làm cho cô cả người nóng lên lại rất ngượng ngùng. . . Muốn khép hai chân lại. . . Lại bị tay anh ấy giữ chặt. . . Rõ ràng xấu hổ muốn chết, lại cảm nhận được ở chỗ sâu nhất trong cơ thể như thủy triều mua xuân đang rung động. . . Trời ạ. . . Đây thật sự là. . . . Đành phải thu hai tay về, che ở trên mặt mình. . . Không dám nhìn. . . Trong miệng lẩm bẩm nói: "Tiếu Bạch, đừng. . . Đừng như vậy. . . ." Đối với sự biến hóa của cơ thể tràn đầy khiếp sợ, nhưng lại âm thầm chờ mong.

Tác giả có lời muốn nói: Gào thét, đùa giỡn, đùa giỡn! Ta nói ban đầu như vậy có chút gian tình, một hơi lại có thể nhìn nhiều, mãnh mẽ yêu cầu tung hoa ~~~ không tung hoa về sau đều không cho hai người bọn họ cái kia gì gì. . . .