Cổ Mộ Có Một Ổ Xà

Chương 13




Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi, miễn cưỡng xem như nhận Ngân Đại Bạch lấy lòng, nhãn cầu chuyển mấy vòng, cười hì hì vài tiếng, nói : “Ba ba, nếu ngươi cứ đi trước dẫn đường còn ta theo phía sau thì có phải quá chậm hay không, nói như vậy, đến tối chúng ta mới về đến nhà ha.”

“Đúng vậy.” Ngân Đại Bạch ngây ngốc đáp, hoàn toàn không ý thức được Ngân Tiểu Tiểu đang ôm ý tưởng gì.

“Ta có một biện pháp, có thể khiến hai người chúng ta về nhà sớm một chút nha.” Ngân Tiểu Tiểu dụ dỗ Ngân Đại Bạch.

“Biện pháp gì?” Ngân Đại Bạch cực kỳ hứng thú hỏi, sớm trở về một chút là có thể gặp Tiểu Hoa sớm một chút!

“Ba ba, ta quấn lấy nửa người trên của ngươi, như vậy tốc độ của ngươi có thể đề cao gấp mấy lần! Chúng ta cũng có thể về nhà sớm một chút!”

Ngân Đại Bạch nghi ngờ nhìn chằm chằm Ngân Tiểu Tiểu, biện pháp Tiểu Tiểu nói nghe cũng không tồi, nhưng mà tại sao mình cứ cảm thấy không tốt cho mình nhỉ. Do dự chốc lát, cuối cùng nguyện vọng sớm về gặp Hoa Tiểu Hoa đã chiến thắng nghi ngờ trong lòng, Ngân Đại Bạch tiếp nhận phương pháp của Ngân Tiểu Tiểu.

“Được rồi, như vậy chúng ta có thể về nhà sớm một chút.”

Ngân Tiểu Tiểu hoan hô một tiếng, khẩn cấp bò xuống tảng đá, theo đuôi rắn Ngân Đại Bạch liền bò lên trên thân mình Ngân Đại Bạch, sau đó lại nỗ lực bò lên trên lại bò lên trên đi, cuối cùng cả thân rắn quấn lấy chỗ cách đầu rắn Ngân Đại Bạch khoảng mười cen-ti-mét, đầu rắn của Ngân Tiểu Tiểu nhìn về bốn phía, ừ, quả nhiên đứng ở cao xem được xa.

“Cha, chúng ta lên đường đi!” Ngân Tiểu Tiểu rất hưng phấn hô.

Vì thế Ngân Đại Bạch dưới tình huống Ngân Tiểu Tiểu quấn lấy nửa người trên tiếp tục đi về phía trước!

Quả nhiên tốc độ nhanh hơn rất nhiều, Ngân Đại Bạch cảm khái trong lòng, phương pháp này của Tiểu Tiểu thật sự không tệ, tuy rằng vẫn kém tốc độ khi đi một mình, nhưng lần này còn mang theo một ấu xà, cũng không thể quá tham lam.

Ngân Đại Bạch vui vẻ đồng thời Ngân Tiểu Tiểu cũng rất vui vẻ, chẳng những không phải tự bò đi, còn có thể thể nghiệm đãi ngộ cấp cao ngồi xe tốc hành ngắm phong cảnh, nghĩ đến lại thấy vui vẻ.

Đương nhiên, chúng ta có thể đoán được ở không lâu sau, Ngân Tiểu Tiểu còn có thể rất vui vẻ, Ngân Đại Bạch lại không vui được nữa.

Ngân Đại Bạch đi a đi, đi a đi, sau đó cảm thấy đau nhức mỏi mệt.

Ai, Đại Bạch, cho nên mới nói, đời này ngươi đừng hy vọng có thể chỉnh Ngân Tiểu Tiểu .

Ngân Đại Bạch vì nửa người trên nhiều thêm một Ngân Tiểu Tiểu, trong quá trình bò sát phải bảo trì tư thế thẳng nửa người trên, trong thời gian ngắn không có vấn đề, nhưng một lúc sau, rắn cường tráng đến mấy cũng không chịu nổi! Ngân Đại Bạch âm thầm kêu khổ trong lòng, phải làm sao bây giờ.

Nhìn thấy Ngân Tiểu Tiểu vẻ mặt hưng phấn trên người mình, nếu mình buông Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu nhất định sẽ thực thất vọng, hơn nữa, nếu mình buông Tiểu Tiểu xuống, không phải chứng tỏ mình không đủ cường tráng sao? Vậy sau này mình làm thế nào sống trước mặt Tiểu Tiểu!

Cho nên Đại Bạch, ngươi vì không muốn mất mặt trước mặt Ngân Tiểu Tiểu mới cắn răng kiên trì đi, đây gọi là vì sĩ diện mà khổ cái thân.

Vì thế Ngân Đại Bạch cắn chặt răng rắn, tăng lên tốc độ bò nhanh về phía mục đích, mình nhất định phải kiên trì đến cùng!

Lúc Ngân Đại Bạch rốt cục thấy rừng cây đã ngay bên cạnh thì không khỏi lệ nóng doanh tròng, đương nhiên Ngân Đại Bạch sẽ không rơi lệ, đương nhiên cũng không có khả năng lệ nóng doanh tròng, nhưng chỗ này cần phải dùng cảm giác lệ nóng doanh tròng để bày tỏ cảm xúc nha.

Cuối cùng đã tới bìa rừng, chuyện đầu tiên Ngân Đại Bạch làm là thô lỗ kéo Ngân Tiểu Tiểu trên người xuống, sau đó giống kẻ điên mà dùng sức quay cuồng vặn vẹo nửa người trên của mình, tóm lại một màn này thật là kỳ quái, từ ánh mắt Ngân Tiểu Tiểu nhìn về phía Ngân Đại Bạch có thể thấy được.

Ngân Tiểu Tiểu quyết định bỏ qua hành động giống lên cơn động kinh của Ngân Đại Bạch, thật ra lần này rất oan uổng cho Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu hoàn toàn quên Ngân Đại Bạch đứng thẳng nửa người trên lâu sẽ làm cho nửa người trên đau nhức… Cho nên chúng ta vẫn nên tha thứ cho nó.

Trong lúc Ngân Đại Bạch cuồng súy nửa người trên, đồng thời Ngân Tiểu Tiểu bắt đầu du đãng phạm vi bán kính năm thước quanh Ngân Đại Bạch.

Không biết có phải là vì chỉ mới ở bìa rừng hay không mà Ngân Tiểu Tiểu không thấy một động vật sống nào cả, đương nhiên, không tính con kiến bọ cánh cứng linh tinh dưới thân.

Ngân Tiểu Tiểu nhìn độ cao của cây cối, ưm, đa số đều hơn mười mét, xem ra cũng không cao lớn giống rừng mưa nhiệt đới.

Ngân Tiểu Tiểu lại nhìn lên nữa, lọt vào trong tầm mắt là tán lá che khuất bầu trời, chắn đại bộ phận ánh sáng, chỉ có một chút ánh sáng càng rỡ xuyên thấu qua lá cây rơi trên mặt đất, mặt đất có rất nhiều ánh sáng lốm đốm, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy được nghỉ mát ở đây thật là một lựa chọn không tồi.

Ngân Tiểu Tiểu ở bên cạnh miên man suy nghĩ, bên kia Ngân Đại Bạch rốt cục cũng cảm thấy nửa người trên đã khôi phục bình thường, vì thế trấn định giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra mà tự nhiên bò tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, đi theo ta.”

Ngân Đại Bạch đi sâu vào trong rừng cây, Ngân Tiểu Tiểu theo sát phía sau, vừa mới đầu cũng vì tới một nơi xa lạ mà có chút khẩn trương sợ hãi theo sát Ngân Đại Bạch, sau lại thấy chung quanh không có gì nguy hiểm, Ngân Đại Bạch cũng cố gắng chậm, vì thế Ngân Tiểu Tiểu liền xem bên này một chút xem bên kia một chút, không theo sát như lúc đầu nữa.

Ngân Đại Bạch bò tới trước vừa đi vừa quan sát trên cây có ổ chim hay không, cứ như vậy chừng năm sáu phút, Ngân Đại Bạch dừng lại, xác định cây ở phía bên phải mình có một ổ chim, hơn nữa ổ chim này mình chưa từng đào qua, Ngân Đại Bạch quyết định ngày hôm nay ở… ổ chim này thử thời vận trước đã.

“Tiểu Tiểu, ngươi ở yên phía dưới, không được phép chạy loạn có biết không?” Ngân Đại Bạch lấy lại tinh thần dặn dò Ngân Tiểu Tiểu.

Ngân Tiểu Tiểu cũng nhìn thấy ổ chim kia, vì thế gật gật đầu với Ngân Đại Bạch, cam đoan mình nhất định sẽ không chạy loạn. Lúc này Ngân Đại Bạch mới yên tâm bò lên trên cây.

Ngân Tiểu Tiểu tò mò ngẩng đầu rắn nhìn Ngân Đại Bạch không ngừng tiếp cận ổ chim, đây lần đầu tiên tiên mình tại hiện trường chứng kiến rắn đào trứng chim, đương nhiên cần phải quan sát kỹ!

Sau đó Ngân Tiểu Tiểu thấy Ngân Đại Bạch bò lên trên cây, càng ngày càng tiếp cận ổ chim, tốt, đã tới bên cạnh ổ chim, tốt, đã đem đầu rắn vói vào, sau đó…

Sau đó Ngân Đại Bạch dùng cái đuôi vòng quanh một quả trứng chim đi xuống.

“Này, này xong rồi?” Ngân Tiểu Tiểu không thể tin nhìn chằm chằm Ngân Đại Bạch đã bò xuống cây tới bên cạnh mình.

“Đúng vậy, nếu không còn phải làm gì?” Ngân Đại Bạch kỳ quái nhìn Ngân Tiểu Tiểu một cái, đặt trứng chim trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, lại lên cây đi lấy quả thứ hai.

Ngân Tiểu Tiểu bỗng nhiên có cảm giác bị lừa, sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy? Chỉ đơn giản vậy sao? Cứ thế bò lên cây trực tiếp lấy trứng chim? Làm sao chỉ có thể như vậy!

Nếu không thì sao Tiểu Tiểu, hay là ngươi còn muốn xem một hồi điểu xà đại chiến? Cuối cùng Ngân Đại Bạch đầu mình đầy máu kiêu ngạo giương đầu rắn, tỏ vẻ ta là kẻ thắng lợi cuối cùng sao?

Tiểu Tiểu, ta chỉ có thể nói, ngươi xem phim quá nhiều rồi!