Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 86: Nốt nhạc thứ 86




Buổi tiệc bắt đầu, cô dâu chú rể đi từng bàn nói chuyện đãi khách, bàn gia đình nó vui vẻ rôm rả nhờ vào nhỏ và Khánh Du.

"Anh muốn chết thì thử quen con nào coi, em cảo nát mặt nó luôn cho xem" Nhỏ hung dữ

Nó ghẹo "Đúng rồi, chỉ cào tình địch nhưng ko nỡ cào người yêu phải hơm?"

"Yah...ai nói? Đừng thấy hiền mà làm tới nha"

Khánh Du lắc đầu "Em mà hiền chắc ngày tận thế luôn quá"

"Anh nói cái zì?"

Mẹ nhỏ can "Thôi thôi, hôm nay là lễ cưới của Tú Tuệ và Minh Tuấn, đừng có cãi lộn nữa"

Ba nhỏ cười ha hả "Lần tới là lễ cưới của Phương Thy nhà mik đó bà, haha"

Nhỏ lắc đầu "Ko phải đâu Ba, lần tới phải là đám cưới của Nhi với Thiên Vũ chứ"

Nó đánh nhỏ, mặt đã đỏ như cà chua rồi.

.

.

.

Đám cưới kết thúc vào 10h PM, mọi người lần lượt lũ lượt kéo nhau về, cả nhà nó mệt đến mắt mở ko lên, ai cũng ngủ hết òi. Bên nhà Minh Tuấn, trong căn phòng đó, cặp vợ chồng mới cưới đang...động phòng, muốn biết thêm chi tiết xin liên hệ với họ ��

Sáng hôm sau :

Reng...Reng...Reng...Bụp

Nó đắp mền từ đầu đến chân để say giấc ngủ, nhưng cái số phận, nó lại bị quấy rầy bởi tiếng chuông điện thoại, tức quá nên khóa máy luôn.

Hương đứng ngoài gõ cửa "Tuyết Nhi, dậy đi em, sắp trễ rồi kìa"

Nó nhăn nhó "Cho em ngủ đi"

"Em nói dậy đi học mà, gần 7h rồi"

"Ừm....hả???"

Nó 3 chân 4 cẳng mở tủ lấy đồ rồi zô VSCN và thay đồ.

Loi nhoi loi nhoi chạy xuống cầu thang nhanh nên trượt chân té.

"Có sao ko con? Bất cẩn quá zậy?" Mẹ nó lo lắng

"Ko ổn Mẹ ơi, trễ zờ rồi, con đi đây. Chào cả nhà con đi học"

Nó phi như bay lên xe, hiện zờ là 6h...45p

Đến trường, nó lao nhanh vào trường và...đụng trúng anh ta

"Em có sao ko?"

"Có, sắp trễ zờ rồi, anh né ra"

Anh ta cản đườg nó "Anh có chuyện muốn nói"

"Ko nói zì hết, tránh ra"

Anh ta kiên quyết "Anh ko tránh, trừ khi em trả lời câu hỏi của anh"

Nó nổi nóng "Zờ anh tránh ko? Ko thì đừng trách tại sao vô tình"

"Ko!"

Nó la to "Các bạn gái ơi, anh Lâm nói sẽ đi chơi với các bạn kìa, mau mau đăng kí đi nào"

Ngh thấy, đám con gái liền bu đông bu đỏ lại tạo thành "1 ổ kiến lửa". Nó liền thừa cơ hội chạy và chạy vào lớp, còn anh ta thì đang "khốn khổ" vì các nàng.

Bật mí cho nghe nè, nhìn nó zậy thôi chứ ai mà chọc đến nó hoặc người thân của nó thử coi, nó cào cho "tan xác", nó rất ghét đi trễ cho nên ai cản đường nó thì sẽ thấy hậu quả như thế nào, ví dụ điển hình như Minh Lâm nhà ta đây nè.

Nó ngồi yên vị trong lớp, may mà zô kịp chứ ko thì tan tành hết rồi, hắn đi ngang qua quăng thư zô bàn nó.

"Hẹn tại căn-tin"

Nó cười rồi nhìn ra cửa số làm hiệu oke��, hắn đi khỏi và trường chìm trong im lặng.Trong lớp, đám con gái luôn nhìn nó 1 cách ghen tức, ghen là vì nó là bạn gái của Hot Boys trong trường, tức là vì nó và hắn đã đính hôn vào sáng hôm qua, báo chí cũng đăng rùm beng rồi. Nó chăm chú học quá nên ko biết thôi chứ nhỏ thấy hết, ánh mắt của họ như ăn tươi nuốt sống nó zậy, thật đáng sợ.

Tiếng trống vang lên, zờ ra chơi đã đến rồi, lớp nó tụ tập nhóm lại nói xiên nói xỏ nó.

"Nó có zì đâu mà Thiên Vũ lại đính hôn với nó chứ? Thật tức cười mà"

"Ko phải đâu, chắc do nó ép anh ấy, gia đình anh ấy giàu mà, ai cũng muốn tiền tài"

"Phải rồi, nó chắc hẳn đã qua nhìu người sử dụng, haha"

Nhỏ tức đập bàn "Mấy người ăn ko ngồi rồi hả? Ko có việc làm thì lo học đi, học đã tệ còn hay nhìu chuyện nói xấu người khác, đúng là rảnh rỗi sinh nông nỗi, sao ko chết đi cho rồi"

"Sao tao chết đk, tao còn phải sống để giải bù chú của nó cho Thiên Vũ chứ"

"Một là im, 2 là tui cho mấy người ko chỗ chôn luôn đó"

"Tao ko im đó, chị nó làm gái nên dạy cho nó cách dụ đàn ông để dụ Thiên Vũ của tao, nó còn quen thêm mấy thằng nữa kìa, Minh Lâm cũng có trong đó, nó và chị nó là hồ ly tinh, cả gia đình nó sẽ phá sản thôi"

Bốp...nó tức đến điên người, nói nó thì nó sẽ nhịn chứ nếu đụng đến người nó iu thương thì chết chắc

"Tốt nhất đừng đụng đến gia đình tôi, nếu ko đừng trách tại sao tôi vô tình"

"Mày dám?"

"Thế cứ thử đi, sẽ có hiệu lực ngay lập tức"

Lần đầu nó hung dữ đến thế, ồ phải nói lần thứ 2 nhờ? Đám con gái sợ đến xanh mặt chạy ráo hết, nước mắt nó 1 lần nữa đã tuôn rơi, nhỏ lau nước mắt cho nó

"Ko sao mà, đừng khóc, nín đi"

Nó lau nước mắt, cả 2 đi ra căn-tin, vừa ra đã thấy hắn ngồi đó. Hắn vui vẻ đứng lên kéo ghế cho nó

"Em sao zậy? Sao mắt em....em khóc đấy à?"

Nhỏ bắt đầu tức "Hơ...anh biết ko, tụi con gái nó nói là Tuyết Nhi dụ dỗ anh và còn nhìu lời khó nghe nữa"

Hắn đập bàn "Cái zì? Ai?"

Nhỏ chỉ qua nhóm đứng ngay cái cây gần đó "Chính là tụi nó"

"Tuyết Nhi, đi với anh"

"Đi đâu? Anh đừng làm quá"

Hắn kéo nó đi ra giữa sân, kéo lên bục cầm micrô lên

"Mọi người mọi người..."

"Thiên Vũ à, anh đừng làm lố"

Mọi người tập trung lại

"Hôm nay, từ ngày này, zờ này, phút này, giây này, tôi tuyên bố Lục Tuyết Nhi là bạn gái của tôi và cũng là...vợ chưa cưới của tôi"

Xầm xì xầm xì...

"Thiên Vũ à, con nhỏ đó có zì mà anh lại...lại làm thế hả?"

"Tuyết Nhi có mọi thứ mà cô ko bao zờ có. Thứ nhất, cô ấy thân thiện, có lòng tốt bụng và hiếu thảo, cô có ko? Tuyết Nhi học giỏi, tài giỏi, cô có ko? Cô ấy dù nhà giàu tiểu thư nhưng ko chảnh, ko kiu ngại ko lên mặt, ngược lại còn đối tốt với mọi, cô có ko? Tuyết Nhi ko tranh giành, luôn nhường nhịn, cô có ko?"

Hắn tuôn nguyên 1 lèo làm con nhỏ đó im lặng, mọi người cũng im re nhưng 1 ngừi đã lên tiếng

Anh ta chỉ zô mặt hắn "Thiên Vũ, anh là con người đê tiện sở khanh, anh dùng mọi thủ đoạn để Tuyết Nhi yêu anh, cô ấy mới chính là vợ của tôi"

Nhỏ đi lại "Anh hai, đừg quá đáng, Tuyết Nhi đã đính hôn với Thiên Vũ rồi, để họ hạnh phúc đi anh"

"Ko đời nào, chỉ là đính hôn chứ ko phải đám cưới, anh sẽ làm mọi cách cho Tuyết Nhi yêu anh và lấy anh"

Nó tức zận "Anh nằ. mơ đi, tôi là con người, tôi yêu ai là quyền của tôi và người tôi yêu là Thiên Vũ và mãi là như zậy, tôi ko bán rẻ tình yêu của mik đâu. Mong anh nhớ cho"

Nó đùng đùng chạy zô căn-tin ngồi, hắn và nhỏ dí theo, Minh Lâm đứng nhìn theo cùng với câu nói đầy nguy hiểm của mik

"Thiên Vũ, tôi sẽ cho anh biến khỏi thế gian này, như thế Tuyết Nhi mới yêu mik tôi"

Từ đằng xa, có 1 cô gái đứng nhìn nó, cười nửa miệng "Lục Tuyết Nhi, cô quả là át chủ bài của tôi"