Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Chương 177-2: Đánh rơi ước mơ (2)




Mặc dù con trai suy nghĩ cho gia đình, nhưng mà, thật sự anh không nhịn nổi á..., nhưng đối thủ lại là con trai anh, không thể cứng rắn được, không phải dựa vào đầu óc thì không thể đấu lại được con trai, nhưng con trai một chút lại lôi ông ngoại ra ức hiếp anh, luôn làm khó anh, mộ con trai thông minh tuyệt đỉnh đã khó đối phó, nay còn thêm lão cha của anh lại càng khó hơn, những năm buôn ba trong giới buôn bán, Nam Cung Diệu chưa từng buồn bực như bây giờ, hiện tại vì sinh hoạt của anh và bà xã mà khiến anh thấy khó khăn.

Sáng ngày thứ hai, Nam Cung Diệu thức dậy từ rất sớm, đợi đến lúc Mộ Hi và hai con đi xuống lầu, Nam Cung Diệu đã ngồi trên bàn ăn dùng cơm rồi, vì hôm nay anh phải đi làm, nên vẫn có ý thức về thời gian.

“Các con sớm tốt, bà xã nhanh ăn cơm, chúng ta đi cùng nhau.” Nam Cung Diệu vừa ăn sandwich vừa nói.

“Làm sao vậy?” Mộ Hi miễn cưỡng hỏi, không nhớ là hôm nay có hoạt động gì! Để sau, Mộ Hi muốn hôm nay bắt đâu kế hoạch vì mơ ước của mình, tất nhiên, đã lâu rồi không ca hát, nhưng lúc còn ở Mỹ, lúc rảnh rỗi cô có viết ra mấy bài hát, bây giờ có thể dễ dàng lấy ra dùng.

“Tất nhiên là đi làm, từ hôm nay trở đi, em là thư kí riêng của anh, đây là bản hợp đồng mười năm đi, vẫn còn có hiệu lực.” Nam Cung Diệu nhàn nhạt nói, tiện tay cầm ra một bản hợp đồng năm đó Mộ Hi đã kí, tất nhiên đây chỉ là bản copy, bản gốc Nam Cung Diệu không dễ dàng đem ra như vậy.

“Này? Nam Cung Diệu anh muốn làm gì? Còn giữ hợp đồng mười năm, không có nhầm!” Mộ Hi cầm bản hợp đồng lên nhìn qua, đúng là chữ kí của mình, nhưng mà chỉ là bản photo, có lẽ còn có bản gốc, người đàn ông giảo hoạt này lo lắng cô sẽ xé mất hợp đồng, nên chỉ đưa bản photo ra để uy hiếp cô.

“Bà xã, công việc là công việc, việc nhà là việc nhà, anh đây công tư rõ ràng.” Nam Cung Diệu nghiêm túc nói.

“Mẹ, mẹ kí hợp đồng lúc nào vậy?” Nam Nam hỏi.

“Trước khi sinh con ra!” Mộ Hi nhàn nhạt trả lời.

“Cái này, phần hợp đồng này còn lớn tuổi hơn con đó, cất đi, rất có giá trị.” Nam Nam nói xong liền cầm lấy, thật ra trong lòng cậu đang nghĩ có nên giúp mẹ thoát khỏi ma trảo không.

Nam Cung Diệu nhìn thấy Nam Nam cầm bản hợp đồng, khóe miệng có chút nhếch lên, một dáng vẻ đã tính trước, thật ra tốt qua anh đã chuẩn bị kế hoạch chiến tranh rất rõ ràng rồi, con trai muốn phá hỏng, vậy anh phải chuẩn bị tốt mà tiếp chiêu.

Nam Cung Diệu tính toán, chỉ cần hôm nay Mộ Hi ngoan ngoãn đi làm cùng anh, sau này vợ yêu chính là của riêng anh rồi, vì anh đã chuẩn bị một siêu cấp kế hoạch, để đối phó một siêu cấp con trai này rồi.

“Con trai, đúng vậy, cất đi đi, nghiên cứu tốt một chút.” Mộ Hi nhìn thấy con trai cất bản hợp đồng đi, trong lòng rất vui vẻ, cảm giác đã tình được cứu binh, thật ra, Mộ Hi cũng muốn đi làm thư kí cho ông xã, vì sự nghiệp của Nam Cung Diệu đã thành công, trong tay anh có tiền, không biết có bao nhiêu cô gái xinh đẹp có ý với anh, nếu cô đi làm thư kí riêng, thứ nhất có thể nhìn ông xã, thứ hai còn có thể thường xuyên nhìn thấy Tĩnh Sơ, hai người họ có thể thường xuyên đi dạo phố.

Nhưng Mộ Hi có nghĩ thì nghĩ, nhưng không thể dễ dàng đồng ý với anh như vậy được, nếu không anh sẽ không biết quý trọng người thư kí không dễ gì có được này!

“Ăn cơm đi, thời gian không còn sớm nữa, ngày đầu tiên đi làm, anh không mong em sẽ đến muộn.” Nam Cung Diệu nhàn nhạt nói, cầm một tờ báo lên đọc, rõ ràng là anh đang chờ vợ yêu, nhìn dáng vẻ chính là không có vợ thì không đi!

“Đi thì đi, dù sao ở nhà cũng không có việc gì làm, đi còn kiếm được thêm tiền, còn có thể nhìn trai đẹp, vì sao không đi chứ!” Mộ Hi bắt đầu ăn sáng.

“Mẹ nhìn trai đẹp gì? Cha không phải là trai đẹp sao, anh trai chính là trai đẹp nhỏ nha.” Lâm Lâm nói.

“Trai đẹp nhà chúng ta mẹ đã xem quá nhiều, không còn cảm giác nữa, còn trai đẹp nhỏ của mẹ, mẹ đây nhìn trăm lần cũng không chán.” Mộ Hi cười nói, nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Nam Cung Diệu, trong lòng cô muốn chọc tức anh một chút, nên cố ý nói như vậy.

Nam Cung Diệu không nói câu nào, trong lòng thầm nghĩ, mặc dù vợ yêu đã thay đổi ngoại hình, người khác không biết cô là vợ anh, nhưng nếu ai cũng biết đây là người phụ nữ anh thích, còn ai dám có ý với cô nữa, trừ phi không muốn sống.

Chỉ một lúc sau, Mộ Hi thay quần áo đi xuống. Nam Cung Diệu nghe tiếng bước chân, ngẩng đầu lên, thấy cô vợ nhỏ mặc một bộ váy màu lam nhạt, phần eo đeo một đai lưng nhỏ nhắn màu đen. Tóc buộc đơn giản, cầm một chiếc túi xách trong tay, dưới chân đi đôi giày cao gót, cô ưu nhã bước xuống lầu, thật ra, mặc như vậy không muốn ưu nhã cũng không được, vì đi giày cao gót, đúng là đi không thoải mái.

Nam Cung Diệu rất vừa lòng, cô vợ nhỏ ngày càng biết cách ăn mặc, rất có hương vị, giống như gái đẹp Hàn Quốc vậy, vì kiểu tóc của cô chính là kiểu tóc nữ Hàn Quốc chính gốc, rất có hương vị phụ nữ, nhưng mà tuyệt đối đừng nên bị vẻ bề ngoài mê hoặc, vì đây là một hot girl chính tông, rất ngang tàng, đủ vị.

“Đi thôi, tổng giám đốc Diệu.” Mộ Hi mỉm cười nói.

“Thư kí Mộ, mời.” Nam Cung Diệu nói.

Hai người cứ như vậy mà ra khỏi nhà.

Nam Cung Diệu đi chưa lâu, Nam Nam đã nhận được điện thoại của ông nội.

“Cục cưng, ông nội nhớ cháu, cháu đến đây ở cùng ông được không?” Thật ra Nam Cung Diệu gọi điện cho ông, nói mình không có thời gian, muốn cho Nam Nam sang ở cùng ông, nên sáng sớm ông đã gọi cho Nam Nam, mời cậu sang ở cùng ông.

“Ông nội, Nam Nam cũng rất nhớ ông, vì vậy Dĩ Nam đã chuẩn bị một căn phòng cho ông rồi, đợi ông đến ở đây.” Nam Nam đoán được đây là quỷ kế của ba ba, muốn đuổi cậu đi, cửa sổ cũng không có, đã như vậy thì cậu không cần phải hạ thủ lưu tình nữa.

“Cháu trai ngoan, cháu thật có lòng, nhưng ông nội có thói quen ở mình, thích thanh tĩnh, nên con và Lâm Lâm đến chỗ ông nội được không?” Nam Cung Vân hỏi.

Thật ra, tối qua Nam Cung Diệu đã nói chuyện Nam Nam độc chiếm Mộ Hi cho ông nghe, vì sao Nam Cung Vân lại giúp con trai lừa cháu trai ra ngoài, vì Nam Cung Diệu nói muốn ở cùng Mộ Hi chế tạo bé gái, nhưng luôn bị Nam Nam phá hỏng, Nam Cung Vân nghe con trai và con dâu muốn sinh em bé, trong lòng tất nhiên vui vẻ, tất nhiên ông sẽ giúp cho kế hoạch của con trai, đây cùng là lí do sáng nay Nam Cung Diệu tự tin đến vậy, vì anh biết lúc anh và bà xã đi làm về thì con trai đã bị ông nội đem đi.

Từ sau khi Nam Cung Vân biết Mộ Vũ Hàn chính là Mộ Hi, trong lòng càng thêm yêu thích đứa con dâu này, vì Mộ Hi đã thay đổi khuôn mặt, điều này có thể tránh được lời tiên đoán của nhà Nam Cung, vì Nam Cung Diệu không nói những chuyện xảy ra gần đầy cho ông biết, nên Nam Cung Vân lo lắng con trai bị nguyền rủa, nhưng Nam Nam đã cho ông biết chuyện của mẹ, Nam Cung Vân cũng biết Mộ Vũ Hàn chính là Mộ Hi, trong lòng ông rất vui mừng, cuối cùng thì con trai cũng được ở một chỗ với cô gái mình yêu.

Thật ra, vì sao Lãnh Tuyết lại xuất hiện trong giấc mơ của Mộ Hi? Vì sao chỉ có cô mới giúp được cô ấy?

Vì Lãnh Tuyết cố ý tìm Mộ Hi, ác linh kia khóa hồn phách của Lãnh Tuyết, khiến cho cô ấy không thể đầu thai làm người, nhưng Lãnh Tuyết lại không phản kháng được, sau khi Lãnh Tuyết biết Mộ Hi có thể phá giải lời nguyền, liền báo mộng cho Mộ Hi để cô giúp cô ấy hoàn thành nguyện vọng, ma xui quỷ khiến thế nào mà Mộ Hi lại phẩu thuật thẩm mĩ, làm cho ác linh kia tạm thời không tìm được cô, đây cũng là lí do Mộ Hi còn sống tốt được, giống như Nam Nam nói, mẹ cậu mạng lớn, mỗi lần nguy hiểm có thể biến an, thật ra, nhớ Lãnh Tuyết thường xuyên giúp cô, giống như lần Mộ Hi tai nạn xe cộ, nếu như người khác đã sớm chết rồi, nhưng nhờ Lãnh Tuyết ngăn buồm xe lại, nên xe mới không nghiền qua người Mộ Hi.

Thật ra, tai nạn xe cô là do ác linh kia làm ra, mẹ của Nam Cung Diệu cũng qua đời do tai nạn xe cộ, năm đó mẹ anh cũng nhìn nhầm đèn đỏ thành đèn xanh, nên mới bị xe đâm bất hạnh bỏ mạng, trong mắt người khác chính là sự cố tai nạn do trái pháp luật, thật ra đây là do ác linh kia giở trò.

“Ông nội, gần đây con quen một cao tăng, ông ấy xem giúp con một quẻ, nói gần đây con không nên ra khỏi biệt thự, còn phải tìm người có tuổi Rồng, hơn nữa phải trên tám mươi để áp trận, hazz! Con đang lo không biết tìm đâu người trên tám mươi, lại còn tuổi Rồng đây!” Nam Nam thở dài nói.

“Cái gì? Cháu trai, cháu đừng dọa ông nội, ông qua ngay, chờ ông, ông qua ngay bây giờ.”

Nam Cung Vân nghe được Nam Nam nói đến chuyện này cháy trai gặp chuyện, làm sao ông có thể yên lòng, những chuyện này ông đều tin tưởng, vì những chuyện này tin thì có, không tin thì không có, nhưng nhà Nam Cung họ mấy đời bị nguyền rủa, đã mười ba đời rồi, không có chuyện gì không thể xảy ra được..., lời nói của Dĩ Nam, ông không nghi ngờ chút nào, vốn dĩ ông còn lo lắng chuyện nguyền rủa, sao có thể cho phép cháu trai có chuyện, đây không phải là muốn mạng già của ông sao?

“Không phải ông nội thích thanh tĩnh sao? Hay là đợi lúc nào Nam Nam ra ngoài được, sẽ đến ở cùng ông, chơi cùng ông?” Nam Nam ngoan ngoãn nói, khiến cho Nam Cung Vân đau lòng một trận, cháu trai nghe lời như vậy, tuyệt đối không được có chuyện gì.

“Lúc nào rồi còn thích thanh tịnh, chuyện gì cũng không quan trọng bằng cháu, ông nội chính là có tuổi Rồng, hơn nữa đã qua sinh nhật tám mươi tuổi, Dĩ Nam đừng sợ, ông nội sẽ đến ở cùng cháu.” Nam Cung Vân cho rằng ông già tám mươi tuổi có thể áp tà, hơn nữa là tuổi Rồng, Rồng thần thánh, có khả năng diệt tà.

“Cục cưng không cần đi đâu hết, ở trong nhà đợi ông nội, ông nội chạy đến ngay, bắt đầu từ ngày mai, ông nội tự mình đưa cháu đến trường, sau đó đón cháu về, cháu tuyệt đối không có chuyện gì.” Nam Cung Vân đau lòng nói.

“Được, cháu ở đây đợi ông nội.” Nam Nam cười quỷ dị, cắt đứt điện thoại.

Nam Cung Diệu tuyệt đối không ngờ kế hoạch hoàn mĩ của mình bị Nam Nam dùn hai ba câu đã phá tan, vốn dĩ ngày hôm qua Nam Cung Vân còn tuyên bố hoàn thành nhiệm vụ qua điện thoại, vì hương khói nhà Nam Cung, cũng muốn đưa cháu trai đến ở cùng, nhưng bây giờ, Nam Cung Vân hoàn toàn quên lời hứa hẹn với con trai, trong đầu chỉ nhớ được khuôn mặt nhỏ của cháu trai thôi, hương khói cái gì? Đầu tiên bảo vệ được hương khói bây giờ đã rồi nói.

Nam Cung Vân cúp điện thoại, bắt đầu thu giọn quần áo, ông muốn ở đó lâu dài, vì ông có tuổi Rồng, có thể khắc được ít thứ không sạch sẽ, đây chính là chuyện liên quan đến mạng người, giờ phút này ông thấy bản thân mình rất quan trọng.

Mộ Hi đi theo Nam Cung Diệu đến công ty, ở trên đườn đi.

“Diệu Tổng, tôi muốn nói suy nghĩ của mình.” Mộ Hi nói, cố ý ra dáng một thư kí nói chuyện với Nam Cung Diệu.

“Gọi anh là ông xã, hoặc là thân ái, hai chọn một.” Nam Cung Diệu dùng giọng điệu mệnh lệnh nói.

“Không, vì sao phải gọi buồn nôn vậy, đây là đi công tác, không phải ở nhà!” Mộ Hi không phục nói.

“Vậy anh sẽ nhường một chút, khi không có ai thì gọi như vậy, nếu không anh sẽ trừng phạt em, em nên hiểu phương thức trừng phạt của anh.” Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi nói.

“Được rồi, khi không có ai em sẽ gọi, nhưng nếu có người ngoài thì anh không được cho họ biết chúng ta là vợ chồng, nếu không thì em không muốn làm việc, không có ý nghĩa, ở trong mắt mọi người em sẽ thành người ăn bám ông xã, mặc dù đây là sự thật, nhưng mà, sau này em sẽ thay đổi.” Mộ Hi rất tự tin nói.

“Được, anh chờ em thay đổi.” Nam Cung Diệu nói.

“Còn có chuyện cuối cùng, em không muốn ở chung phòng với anh, nếu không sẽ bị người ta nói là em bò lên giường Diệu Tổng mới được công việc này.” Mộ Hi kiên quyết nói.

“Được, chấp nhận.” Nam Cung Diệu nghĩ thầm, dù sao cô cũng là thư kí riêng, đến lúc đó còn sợ không có cơ hội sao, trước cho cô yên lòng, sau đó chậm rãi ăn cô.

“Dừng xe, cám ơn ông xã, em phải xuống ở đây, tan làm em sẽ đứng đây đợi anh, chúng ta về nhà cùng nhau.” Mộ Hi cầm túi xách chuẩn bị xuống xe, Nam Cung Diệu chăm chú nhìn vợ yêu, mở cửa xe, nhìn cô bước xuống.

“Thân ái chờ một chút, sau quần áo em có dính đồ.” Nam Cung Diệu nói, Mộ Hi nhìn trước nhìn sau, không thấy gì.

“Ở phía sau, anh giúp em.” Nam Cung Diệu vươn tay, nắm lây mông Mộ Hi.

“Bảo bối đi thôi.” Mộ Hi biết mình bị đùa giỡn, trong lòng căm tức, nhưng mà trên đường đi có rất nhiều người, không tiện phát uy, chỉ có thể ngậm bồ hòn, người đàn ông đáng ghét dám đùa giỡn cô trước mặt mọi người! Dám bóp mông cô.

“Về nhà em sẽ xử anh, thân! Ái!!” Mộ Hi quay đầu lại, nghiến răng nói.

“Bảo bối, không cần về nhà, chúng ta sẽ nhan chóng gặp lại, thân ái chờ anh, anh sẽ cố gắng mà yêu em.” Nam Cung Diệu xấu xa nói, Mộ Hi đỏ mặt, đàn ông đáng ghét phóng điện loạn xạ, Mộ Hi cảm giác toàn thân có dòng điện chạy tê tê, người đàn ông ăn mặc chỉnh tề ở trước mặt, không nghĩ được lại là mặt người dạ thú, rõ ràng công khai đùa giỡn, lại còn phóng điện lung tung.

Mộ Hi đúng là bị điện giật, tất nhiên Nam Cung Diệu cũng cảm giác được bà xã mình trúng điện, vì cơ thể Mộ Hi khẽ run, hai má hồng hồng mê người, tràn đầy hương vị.