Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Chương 80-3: Lạm dụng (3)




"Mộ Hi, em tìm công việc với chức vụ gì? Anh có thể xem xét giúp em." Hàng Thiên Vũ vừa ăn vừa hỏi Mộ Hi biểu hiện hết sức tự nhiên, kỳ thật trong lòng hết sức lo lắng.

"Nói giữ bí mật mà? Đến lúc đó sẽ nói cho anh biết." Mộ Hi nghịch ngợm cười, tiếp tục dùng bữa ăn.

"Thiên Vũ, dùng cơm xong, anh về trước đi, em còn có hẹn." Mộ Hi nói với Hàng Thiên Vũ, vốn Hàng Thiên Vũ đang dùng cơm ngẩng đầu nhìn Mộ Hi.

"Lát nữa, Tĩnh Sơ muốn qua, lần trước hai người chúng ta chạy trốn như vậy, hôm nay cô ấy sẽ đến khởi binh vấn tội." Hàng Thiên Vũ vừa nghe là Vân Tĩnh Sơ thì yên tâm.

''Sau khi ăn xong anh đi về trước, có việc gì gọi điện thoại cho anh, anh vẫn hy vọng em có thể tới công ty của anh, nếu nghĩ thông suốt thì có thể tới tìm anh bất cứ lúc nào." Chỉ chốc lát sau Hàng Thiên Vũ rời đi. Mộ Hi tìm nơi yên tĩnh ngồi xuống chờ Vân Tĩnh Sơ.

"Tĩnh Sơ ở đây." Mộ Hi nhìn thấy Vân Tĩnh Sơ ở cửa đang nhìn xung quanh tìm cô, vì vậy Mộ Hi kêu cô qua đó.

"Nha đầu chết tiệt kia, hôm đó cậu thật không có nghĩa khí, cậu kéo Thiên Vũ rời đi, cậu có biết mình bị cậu hại thảm không." Vân Tĩnh Sơ ngồi xuống nói chuyện.

"Lúc ấy mình phải rời đi." Mộ Hi cũng không thể nói lúc ấy Nam Cung Diệu ôm cô không tha, chuẩn xác mà nói là bỏ trốn.

"Sau khi cậu rời đi, Nam Cung Diệu liên tục rót rượu cho mình, hình như hôm đó uống say, được Lãnh Đông đưa về biệt thự Thắng Cảnh."

"Vì sao vị hôn thể không đưa anh ấy đi?" Mộ Hi tò mò hỏi, anh có vị hôn thê còn dùng Lãnh Đông sao?

"Về sau mình nghe bạn trai nói, biệt thự Thắng Cảnh không cho bất kỳ người phụ nữ nào tiến vào, cho nên Lãnh Đông tới đón anh ta."

Mộ Hi nghe thấy Vân Tĩnh Sơ nói, liền khóc, người đàn ông kia vì cô mà giữ lại chỗ đó sao? Chẳng lẽ anh còn ngóng trông sẽ có một ngày cô còn trời lại? Mộ Hi càng nghĩ càng khó chịu.

"Hi, cậu làm sao vậy? Tại sao lúc trước cậu lại rời khỏi Diệu Tổng vậy? Mình đã nghe đồng nghiệp nói qua, cậu người phụ nữ duy nhất mà Diệu Tổng mang về nhà."

"Cậu nói cái gì? Không phải anh ấy có qua rất nhiều phụ nữ sao?" Mộ Hi ngẩng đầu lên, đầy nước mắt nhìn Vân Tĩnh Sơ.

"Đúng vậy, mình cũng không hiểu, hình như trước kia Diệu Tổng từng yêu một người phụ nữ, khi đó anh ta còn trẻ, về sau phát hiện người phụ nữ kia chỉ vì tiền mới ở cùng Diệu Tổng, mà một hôm Diệu Tổng phát hiện người phụ nữ kia yêu đương vụng trộm với đàn ông khác, Hi, cậu đoán xem anh ta đã làm gì người phụ nữ kia?" Vân Tĩnh Sơ trừng mắt nhìn Mộ Hi.

Mộ Hi không nói gì, chỉ lắc đầu, trong mắt vẫn có nước mắt.

"Mình nói cho cậu biết, Diệu Tổng tự tay vặn gãy cổ người phụ nữ kia, từ đó về sau, anh ta bắt đầu tìm kiếm phụ nữ, còn rất nhiều nữ nhân, hơn nữa anh ta cũng bắt đầu trở nên táo bạo, âm ngoan, mới biến thành tà ma bây giờ!" Vân Tĩnh Sơ bĩu môi nói, nhìn ra cô hết sức đồng tình với Diệu Tổng, bị phụ nữ lừa, nên trong lòng trở nên vặn vẹo.

Cuối cùng Mộ Hi hiểu việc mà Nam Cung Diệu nói ở trên báo việc mười năm trước và mười năm sau là gì. Thì ra anh không hy vọng mình giống như người phụ nữ mười năm trước, lừa gạt tình cảm của anh.

"Mình nhớ rằng bốn năm trước, Nam Cung Diệu chính miệng nói với mình, nếu như là người khác anh ấy sẽ đích thân vặn gãy cổ mình, nhưng vì là mình, anh nói anh không làm được." Cuối cùng Mộ Hi hiểu ra anh không nói chơi, tà ma chính là tà ma, quả nhiên lòng dạ độc ác, nhưng vì sao anh lại không thể ra tay với cô? Mộ Hi chẳng sao hiểu được.

"Hi, rốt cuộc cậu yêu ai? Là Hàng Thiên Vũ? Hay là Nam Cung Diệu?" Vân Tĩnh Sơ hỏi Mộ Hi.

Mộ Hi không nói lời nào, chỉ vẫn còn khóc.

Vân Tĩnh Sơ nuốt nước miếng, nghiêm mặt nhìn Mộ Hi.

"Nói thật, mình hâm mộ cậu, ghen tị với cậu, hai người đàn ông ưu tú như vậy đều yêu cậu, nếu là mình thì sẽ cao hứng không ngủ yên, sao còn khóc, nhìn cậu bây giờ quả thực đúng là thất tình. Chẳng qua mình thấy cậu ở cùng Thiên Vũ, không có loại cảm giác nồng nhiệt. Kỳ thật, mình lại yêu thích loại đàn ông như Diệu Tổng, vừa trai đẹp, lại bá đạo, tràn đầy mùi vị phái nam, còn có loại khí thế ép buộc, giống như ngày đó anh ta cưỡng hôn cậu, hết sức kích thích đó Hi?"

Lời Vân Tĩnh Sơ dọa Mộ Hi nhảy dựng, tại sao cậu ấy nhìn thấy Nam Cung Diệu cưỡng hôn cô?

"Làm sao cậu biết?" Mộ Hi tò mò hỏi.

"Không chỉ mình biết rõ, rất nhiều người đều thấy được, chỉ là hai người quá nhập tâm, không có phát hiện mà thôi, có thể nhìn ra nụ hôn kia hết sức cuồng dã, nhất định hết sức kích thích, còn có trước ngực cậu bị người ta lưu lại ấn ký, Hi, Diệu Tổng ôm cậu thật chặt, mình còn lo lắng cậu không có cách nào thở được, thân thể hai người gián chặt không chút khe hở, ở trong mắt người khác hai người giống như là một, lúc ấy trong mắt tất cả phụ nữ đều là ghen tị bốc hỏa, Hi, vì sao mình không gặp được chuyện tốt như thế chứ?" Vân Tĩnh Sơ cười nói, bộ dạng nhìn hết sức hả hê.

"Nha đầu thối, cậu cứ ở đó? Thấy mình bị khi dễ mà cứ ngồi yên không đến! Mình bị người ta sỗ sàng, cậu còn cười! Cắt, có phải bạn bè hay không? Nhìn bạn tốt bị sắc lang bắt nạt còn ngồi yên không đến, còn dám hả hê!" Mộ Hi nghe Vân Tĩnh Sơ nói rất nhiều người nhìn thấy, trên mặt không khỏi hồng lên.

"Này? Đấy là chuyện tốt, sao mình phải quản? Hơn nữa người đàn ông kia là Diệu Tổng, cho mình mượn mười lá gan mình cũng không dám! Vả lại người quấy nhiễu người ta hôn môi là không lễ phép! Lúc ấy chúng chị em thấy cậu hết sức sảng khoái mà." Vân Tĩnh Sơ giải thích, đều có chút ngụy biện!

"Mình thấy cậu là muốn anh đòn thì phải!" Mộ Hi cười nói, cô còn nhớ rõ Nam Cung Diệu nói ngực cô càng ngày càng lớn, chẳng lẽ anh để ý cô sao?

"Đừng khóc? Cậu hiểu không? Điều mình vừa nói là tình hình thực tế, mình đã nghiên cứu qua, loại đàn ông cố chấp đó, rất ít động tình với phụ nữ, nhưng mà, một khi động tình sẽ hết sức chung tình, hết sức cố chấp, mình thấy Diệu Tổng chính là loại đàn ông này, Hi, cậu không cần anh ta thật sự là rất đáng tiếc, loại đàn ông bá đạo như vậy mới có thể bảo vệ người phụ nữ của mình."

Vân Tĩnh Sơ dừng một chút, tiếp tục nói.

"Hi, mình đã quên nói cho cậu biết, còn có một sự kiện bảo đảm cậu không biết, không phải có một lần cậu không ra được nhà vệ sinh đó sao? Còn nói cám ơn đã giúp cậu đưa băng vệ sinh? Về sau mình nghe đồng nghiệp trong công ty nói, thư ký của Diệu Tổng bỗng nhiên mất tích, mà cô thư ký này rất lợi hại, ngày hôm sau đi làm đến dì cả phải chui trong nhà vệ sinh, hình như muốn gọi điện thoại cho ai hỗ trợ đưa băng vệ sinh, lúc ấy Diệu Tổng đang họp, hơn nữa còn đang đợi khách hàng quan trong điện thoại tới, kết quả điện thoại thư ký cầu cứu đến số Diệu Tổng, lúc ấy tất cả mọi người nghe thấy điện thoại, càng kỳ quái hơn chính là, sau khi Diệu Tổng tan họp đã tìm người hỗ trợ đưa băng vệ sinh cho cậu. Hi, có phải Diệu Tổng nhất kiến chung tình với cậu hay không, chuyện tốt như vậy, tại sao mình không gặp?"